Phương Tu không chú ý đến tình huống ở bên ngoài một chút nào, giờ phút này hắn đang chú ý vào hai kẻ đã truy sát hắn vào tối hôm qua, quan sát bộ dáng chạy trốn chật vật của hai kẻ này.
Vào tối hôm qua không thấy rõ diện mạo, nhưng bây giờ Phương Tu lại có thể nhìn thấy rất rõ, đó là một gã đàn ông kỳ quái có làn da màu đỏ, giống như là một con gấu khổng lồ, hoặc là giống như một con đười ươi, hai tay của gã vô cùng kỳ quái, được tạo thành từ sắt thép.
Mà một kẻ khác là một gã gầy nhom đeo mặt nạ, ăn mặc quần áo cổ quái, mà lại không nhìn thấy gã sát thủ người da trắng, xem ra là gã đã thật sự chết rồi.
Phương Tu đứng ở trên một tảng đá trong đống đổ nát, cuối đầu nhìn hai người bọn hắn, muốn nói chọn hai người bọn hắn biết, hiện tại tình huống đã bị đảo ngược rồi.
Cả người Phương Tu được bao phủ bởi ánh sáng màu trắng giang hai tay ra, nở nụ cười nói: "Đến đây đi! Lần này ta sẽ chơi tới cùng với các ngươi!"
Bất quá hai người này vừa mới nhìn thấy Phương Tu liền bỏ chạy, không hề có một chút do dự nào, không có một chút ý tứ nào muốn đối kháng với Phương Tu.
Phương Tu cầm một đoạn cốt thép ở trên mặt đất lên, dùng lực lượng khổng lồ ném về phía trước, gã đeo mặt nạ giống như cảm ứng được mục tiêu của Phương Tu là gã, trong nháy mắt Phương Tu nhắm vào gã liền lấy một tư thế kỳ quái uốn éo, ở dưới loại trạng thái này, coi như là cao thủ bắn súng, cũng không khả năng bắn trúng gã.
Nhưng đoạn cốt thép mà Phương Tu ném ra giống như đã khoá chặt gã, mặc cho gã uốn éo và di chuyển như thế nào, cuối cùng vẫn bị đoạn cốt thép xuyên qua thân thể găm vào sàn bê tông.
Đoạn cốt thép xuyên qua cổ của gã, đóng đinh gã lên trên sàn bê tông, máu tươi màu xanh lá cây quỷ dị phun ra bên ngoài, ở dưới loại thương thế này, gã vẫn còn chưa chết, vẫn có thể giãy giụa, tư thế giãy giụa rất xấu xí và tức cười.
Tiếp đó Phương Tu liền nhảy lên một cái, lấy một tốc độ cực nhanh bay lên rồi hạ xuống, vượt qua mấy chục mét, lấy lực lượng khổng lồ giáng xuống, trực tiếp giẫm Hồng Ma ở dưới bàn chân, tạo ra chấn động to lớn như có thể làm rung chuyển cả một ngọn núi, tạo thành một cái hố to ở trên sàn bê tông.
Hồng Ma trực tiếp bị một đạp này của Phương Tu khiến cho nội tạng vỡ vụn, máu tươi chảy ra từ trong hốc mắt, miệng và lỗ mũi, mắt thấy đã không thể sống nổi nữa, co giật hai cái liền chết đi.
Phương Tu xách Hồng Ma đã chết, đi tới bên cạnh Sửu Ma, ánh mắt của Sửu ma ở dưới mặt nạ lộ ra sự hoảng sợ nhìn Phương Tu, có một chút không thể hiểu được, kẻ này trước đây còn đang chạy trốn, tại sao lại đột nhiên nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ như vậy, lấy tư thái không thể địch nổi, đánh bại bọn hắn dễ như bỡn.
Phương Tu cúi người xuống, nắm đầu của Sửu Ma, trực tiếp bóp vỡ xương sọ của gã, máu tươi bắn tung tóe ra đầy đất, một màn bạo lực huyết tinh này, khiến cho những người nhìn thấy cảm thấy sợ hãi cùng với kích động.
Giờ phút này đám quần chúng ở phía xa xa, đã hoàn toàn rung động, bọn họ cho tới bây giờ còn không ngờ được là sẽ có người nắm giữ lực lượng như vậy, quả thật là giống như siêu nhân, đây không phải là diễn xuất, mà là sự kiện siêu phàm chân chính.
"A!" Mới vào sáng sớm đã nhìn thấy một màn máu tanh như thế, nhất là cảnh tượng Phương Tu trực tiếp dùng một cước giết chết Hồng Ma, có không ít nam nữ cầm điện thoại di động đều thét lên, nhắm hai mắt lại.
"Trời ạ, cái này cũng không khỏi quá mạnh mẽ đi!" Chàng trai trẻ đang cầm điện thoại quay hình ở trong công viên, đối mặt với loại lực lượng này, khuôn mặt cũng không khỏi trở nên kích động đỏ bừng.
"Người kia rốt cuộc là ai? Còn có gã có làn da màu đỏ với gã đeo mặt nạ là ai?"
"Thật sự...thật sự đã giết người?"
Phương Tu vào lúc này mới nhìn thấy cảnh tượng ở chung quanh, không ngờ được cảnh tượng chính mình đánh chết Hồng Ma cùng với Sửu Ma, lại hấp dẫn nhiều người chú ý như vậy, Phương Tu dùng hai cánh tay xách hai cỗ thi thể, nhảy vụt một cái, trực tiếp nhảy lên trên đỉnh đống đổ nát, sau đó biến thành một đạo ánh sáng màu trắng, ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, vọt lên bầu trời biến mất ở trong tầng mây.
Ở trong một nhà xưởng bỏ hoang tại ngoại ô, Phương Tu lục soát được một số đồ vật ở trên người của Hồng Ma cùng với Sửu Ma.
Phương Tu muốn biết được ở trong hơn mười ngày bọn hắn đi tới trái đất, rốt cuộc đã làm cái gì, lại làm như thế nào để phát hiện ra hắn, mà thi thể của hai người bọn hắn thì bị Phương Tu ném vào bên trong nhà xưởng, giống như rác rưởi chất đống chung một chỗ với nhau.
Ở bên trong cái nhà xưởng bỏ hoang này không có bất kỳ ai, cửa sắt đã bị khoá lại, nhà xưởng được xây dựng trực tiếp trên tường gạch, trên mái được lợp tôn, ở trong vùng ngoại ô lộ ra sự vắng lặng vô cùng.
Phương Tu lấy điện thoại di động của Hồng Ma cùng với Sửu Ma ra, sau khi mở ra liền phát hiện ra là giống như điện thoại di động của Thâm Tiềm Giả, ở bên trong là trống không, không có thứ gì, Phương Tu tắt nguồn điện thoại di động sau đó khởi động lại một lần nữa, phát hiện ra quả nhiên giao diện đăng nhập không giống với bình thường.
Phương Tu nhấc thi thể của Sửu Ma lên, thay phiên dùng từng ngón tay của gã ấn vào, vào thời điểm dùng ngón tay cái ấn vào, liền nhìn thấy điện thoại di động đăng nhập vào một cái hệ thống khác, Phương Tu nhìn thấy đã thành công, liền ném thi thể của Sửu ma đi.
Phương Tu nhìn một chút, ở bên trong cũng không được cài đặt ứng dụng gì, đều là các ứng dụng mặc định, ngoài ra chỉ còn lại một ứng dụng có icon hình thập tự màu đỏ, Phương Tu ấn vào nhìn một chút, phát hiện ra tài khoản cùng với mật mã đăng nhập cũng không được ghi nhớ, mỗi một lần đăng nhập đều cần phải nhập lại.
Dựa theo phương pháp giống nhau mở điện thoại di động của Hồng Ma ra, ở bên trong không sai biệt lắm cùng với điện thoại di động của Sửu Ma, bất quá là ở trong ứng dụng ghi nhớ, gã lại dùng tiếng Anh để ghi chép một lại một số sự kiện và nhắc nhở, phảng phất như là gã có trí nhớ rất kém, cho nên không thể không dùng loại phương thức này để tránh cho bản thân quên đi một số chuyện trọng yếu.