Ba kẻ này nắm giữ sức mạnh siêu phàm xuất hiện ở một thế giới khoa học kỹ thuật như trái đất, giống như là ăn gian, hơn nữa bọn hắn còn am hiểu sử dụng khoa học kỹ thuật, xem ra ở cái thế giới mà bọn hắn sinh sống không những có sức mạnh siêu phàm, mà nền khoa học kỹ thuật cũng phát triển cực kỳ tiên tiến, cảnh sát bình thường ở trên trái đất khẳng định sẽ không có cách nào bắt được bọn hắn một cách dễ dàng.
Cho nên Phương Tu vô luận là vì sự an toàn của bản thân, hay là không thể để cho bọn hắn gieo hoạ cho trái đất, Phương Tu đều phải tiến hành diệt trừ bọn hắn.
Phương Tu lấy ra chiếc nhẫn được gọi là Thánh Giả Giới Chỉ, quan sát một hồi lâu căn bản vẫn không biết được làm như thế nào để sử dụng chiếc nhẫn này.
"Chỉ cần đeo vào ngón tay là được rồi hay sao?" Phương Tu đeo chiếc nhẫn vào ngón giữa của mình, chiếc nhẫn phù hợp một cách khác thường, vừa mới buông ra, liền lập tức nhìn thấy một vòng tròn khắc chữ bí ẩn ở trên chiếc nhẫn từ từ sáng lên.
Phương Tu nhìn thấy ánh sáng màu trắng thấm từng chút vào trong thân thể của mình, áo phông và quần jean của hắn đều phồng lên, cả người trôi lơ lửng ở giữa không trung, con ngươi trong mắt hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một mảnh trắng loá.
"Đây chính là cái gọi là tư thái Thánh Giả sao?" Trong đầu của Phương Tu toát ra cái suy nghĩ này.
Sau đó hắn liền cảm giác được tất cả tình cảm trong đại não đều đã mất đi toàn bộ, cả người lấy một loại tư thái cao cao tại thượng giống như bao quát cả chúng sinh quan sát thế giới.
Phương Tu ngẩng đầu lên, cả người tản ra ánh sáng màu trắng, thân thể cũng trôi lơ lửng ở giữa không trung, quần áo không ngừng phấp phới theo ánh sáng, lấy một loại tư thái ngự trị chúng sinh bay lên giữa không trung.
Thật may là lúc này ở trên đường phố không có bất kỳ ai, Phương Tu ở trong không trung phớt lờ trọng lực đạp vào không khí, nhảy lên đỉnh cột điện.
Áo phông của hắn không gió mà bay, cả người đứng ngạo nghễ ở bên trên thành phố, ánh sáng trắng trên thân thể kéo thành một quỹ đạo thật dài, giống như cờ xí đang tung bay, tựa như thần vừa tựa như ma.
"Chân Thị Chi Nhãn!" Phương Tu mở miệng nói, trong âm thanh không có mảy may một chút tình cảm nào.
Con mắt màu trắng không có con ngươi quét về phía toàn bộ thành phố, có một cỗ lực lượng chấn động cường đại, lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra, ảnh hưởng đến toàn bộ thành phố.
Ở trong đầu óc của Phương Tu lập tức xuất hiện hình chiếu của toàn bộ thành phố, mỗi một con phố, mỗi một tòa cao ốc, mỗi một căn phòng, mỗi một người, toàn bộ đều biến thành đường cong cùng với kết cấu lập thể xuất hiện ở trong đầu của Phương Tu.
Phương Tu nhắm hai mắt lại, giống như là đang lục soát cùng với cảm ứng mục tiêu. Bỗng nhiên, Phương Tu mở mắt, nhìn về phía Đông của thành phố, nơi mặt trời mọc lên.
"Khóa mục tiêu!" Phương Tu nhảy lên một cái, trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh, sức mạnh màu trắng bao bọc cả người của hắn, hóa thành một đạo ánh sáng vọt lên bầu trời, tiến vào tầng mây.
"Đùng!" Không trung chấn động ở dưới sự gia tốc đột ngột, Phương Tu thể hiện ra tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, lưu lại một đường kẽ ở giữa các đám mây.
Đây là lần đầu tiên Phương Tu thử nghiệm loại cảm giác này, giống như là một con chim đại bàng, bay lượn ở giữa các đám mây, mặt trời mọc lên từ xa, ánh sáng toả ra giống như đang cung nghênh hắn.
Trong nháy mắt hắn liền bay đến một toà nhà cũ bỏ hoang, hắn đáp xuống từ trên bầu trời, giống như là một tia chớp đâm sầm vào toà nhà.
"Ầm!" Phương Tu mang theo lực lượng khổng lồ, trực tiếp đụng sập một nửa toà nhà, nhấc lên bụi mù cao mấy chục thước, che phủ nửa bầu trời.
Tiếng nổ kịch liệt đưa tới sự chú ý và hiếu kỳ của những người dân ở chung quanh và những người tập thể dục buổi sáng, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía toà nhà bỏ hoang, những người đang nằm ngủ trong các chung cư bởi vì cái động tĩnh lớn này mà bò dậy từ trên giường, đứng ở cạnh cửa sổ hoặc là ban công nhìn về phía toà nhà bỏ hoang.
Có không ít người giơ điện thoại di động lên, tiến hành quay chụp cái cảnh tượng này, có rất nhiều người căn bản không rõ vì sao, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Một ông lão đang tập thể dục vào buổi sáng nhìn bụi mù tràn ngập trên bầu trời, bắt đầu không ngừng lùi lại và chạy trốn.
"Đó có phải là một vụ nổ hay không?" Một cô bé còn đang mặc đồ ngủ đứng ở bên cạnh cửa sổ cùng với ba mẹ, nhìn về phía toà nhà bỏ hoang nơi xảy ra vụ nổ.
"Tại sao toà nhà đó lại sụp đổ?"
"Toà nhà đó hẳn là đã bị rút ruột công trình, bằng không làm sao lại lại dễ dàng sụp đổ như vậy?"
Mọi người nghị luận ầm ỉ, vào lúc này, đột nhiên từ bên trong bụi mù, những tảng đá to lớn ở dưới đất bị hất bay lên, có hai bóng người nhảy lên một cái, có chút chật vật nhảy ra bên ngoài đống đổ nát.
Bụi mù vào lúc này cũng từ từ lắng xuống, có một người được ánh sáng màu trắng bao phủ toàn thân, hoàn toàn không nhìn thấy được bộ dáng đi ra từ trong bụi mù.
Bầu không khí nhất thời trở nên yên tĩnh, đám quần chúng đang vây xem thoáng một cái trở nên sôi trào.
"Chúa ơi, đó là cái gì? Siêu năng lực giả?" Một chàng trai trẻ dậy sớm chạy bộ, vào giờ phút này đứng ở trên lan can sắt của công viên, giống như phản xạ có điều kiện lấy điện thoại di động ra, hướng về nơi đó tiến hành quay chụp.
"Thần tiên? Đây là thần tiên hay sao!" Ông lão kinh ngạc đến mức há hốc mồm.
"Tôi đã thấy rất rõ, người này bay từ trên trời xuống, thật là quá phấn khích, đây chính là sự thật, siêu năng lực giả đã đánh nát một tòa nhà cao tầng."
"Đây không phải là nằm mơ đó chứ?"
"Có phải là đang quay phim hay không?"
"Con m* nó! Đây là thật hay sao? Các siêu năng lực giả chém giết với nhau? Ở trong thành phố xuất hiện siêu năng lực giả?" Một thanh niên nhuộm tóc vàng, kích động nhảy lên la hét.
Tất cả mọi người đều có cảm giác hoài nghi về nhân sinh, nhưng đây là thời đại Internet, có không ít người lập tức móc điện thoại di động ra, bé gái đang mặc đồ ngủ thậm chí còn sử dụng điện thoại di động để phát sóng trực tiếp.