Chương 69: Chương 69: Cuộc thảo luận và Thần tình yêu.

“Hãy để tụi này được giống như Yumina và Lindsey.”

“… Hả?”

Khi tôi tỉnh lại, tôi đã sẵn sàng để thực hiện lời hứa khi tôi thua và tôi nghe thấy hai người họ nói vậy.

“Vậy-degozaruna, cái kia-, em-, tụi em cũng…… cái này-, Elsie-dono sẽ nói hết!”

“Uee!? Ya-, Tô-tôi …! U-… dù-, dù sao thì, trước hết thì, thì là … tôi-, tôi-, tôi cũng thích Touya nữa!”

“Em, cũng, giống như vậy, gozaru, e?”

(TL: Chuyển sang anh-em cho mùi mẫn)

Cả hai đều cúi mặt xuống và mặt đỏ rực lên… Ai giải thích hộ cái?

Khi mà tôi đang nghĩ về trận đấu đột ngột và giờ là lời tỏ tình? Hơn nữa, bởi hai người cùng lúc? Giống như là đã đến lúc tôi tỏa sáng, kiểu kiểu vậy.

“Giống như Yumina và Lindsey’… Nếu vậy, ý của hai em là…”

“Tụi này cũng, như vậy, đều muốn trở thành cô dâu của Touya-dono… degozaru…”

“Tôi-, tôi-, tôi cũng không biết phải nói sao, nhưng cậu phải làm vậy! Dù-, Dù-, Dù sao thì cậu cũng thua rồi.”

Tôi tự nhéo má mình. Auuu. Đây không phải mơ, đúng chứ? Bỗng dung tôi có được hai cô dâu. Ehm, không không không. Dù nói thế nào thì chẳng phải là quá nhiều sao?

Mặc dù, Tokugawa có hơn 40 vị thê thiếp và không ít hơn 50 hậu nhân. Nếu so với ông ta thì tôi… Khoan khoan, từ đầu thì vụ so sánh này đã không ổn rồi.

Trọng điểm là con người đó, vì để tăng cường “sức mạnh” đã uống thứ bột “đó”, một phần của hải cẩu, được mệnh danh là [Hải cẩu tướng quân(shogun)] hoặc kiểu vậy. Tôi không muốn bị gộp chung với ổng.

Trong đầu tôi không ngừng tranh luận với mình.

“Có thật là… hai người ổn với việc này chứ?”

“Em không bận tâm. Bởi vì tình cảm của em đối với Touya sẽ không đổi, và khi đều cùng thích một người, nếu có thể làm cho tất cả đều hạnh phúc thì mọi chuyện đều không quan trọng.”

Mới hôm qua Lindsey cũng nói y như vậy. Quả nhiên là song sinh, cách họ nghĩ cũng hệt như nhau.

“Bản thân em cũng thích Touya-dono và cũng như mọi người-degozaru. Nếu chúng em có thể cùng nhau trở thành cô dâu của anh thì em nghĩ điều đó thật đáng mừng.”

Bọn họ có sao không nhỉ? Là do ham muốn độc chiếm phụ nữ trên thế giới này quá yếu hay là, nói sao đây… Ừ, có thể là do tình trạng đa thê hay đại loại vậy khá phổ biến? Hay do họ đã thay đổi? Tôi cảm thấy nếu có tranh chấp thì cũng bình thường nhưng… tôi không nghĩ là họ thấy ghen tỵ với nhau nhiều cho lắm. Ừ thì cũng có một chút. Nói về ghen ty, người đầu tiên tôi nghĩ tới là Lindsey.

“Như-, Như-, Như vậy, anh thấy thế nào…?”

“Eh?”

“Nh-, Như em nói! Ý em là anh nghĩ sao về bọn em?”

Aah, tôi hiểu rồi. Chuỗi sự kiện liên tiếp này đã vượt quá sức chịu đựng và cảm xúc tôi như bị tê liệt. Điều này thật sự là không ổn một chút nào.

(Edit:… Ae nghĩ sao? Thiến ko?)

Tôi chắc là cũng phải nói cho họ cảm xúc thật lòng của mình.

“Nếu phải chọn giữa thích hoặc không thích hai người thì chắc chắn là cái trước. Cả hai người đều rất đáng yêu và tính tình cũng không tệ nữa. Nhưng, nếu là yêu hay không, cái này thì bản thân anh cũng không chắc nữa. Anh đã nói rồi, cũng giống như với Yumina và Lindsey. Thật lòng thì anh rất vui khi được tỏ tình nhưng anh cũng không biết là liệu có ổn không khi chấp nhận cả hai với cảm xúc như vậy.”

“Tuy vậy nhưng chẳng phải anh đã chấp nhận họ sao-degozaru?”

“Tình cảm của anh dành cho họ không phải là dối trá, và mong muốn che chở họ cũng là thật. Tuy nhiên, họ nói rằng như vậy là ổn rồi.”

Sau cùng thì bản thân việc làm đám cưới nó cũng không thực tế theo một vài khía cạnh và cũng có việc bạn không thể thể hiện đúng cảm xúc thật của mình. Đại khái là mặc dù không thể thành thật nói hết ra nhưng những thứ như đám cưới cũng có thể được xem xét.

Đúng vậy, một người anh họ của tôi đã bỏ qua đa số các bước đó, bởi vì anh ấy có một đứa bé cho nên anh ta buộc phải cưới và bị trói buộc bởi nó.

“Vậy, điều đó nghĩa là anh cũng thích tụi này như với Yumina và Lindsey, phải không? Nếu vậy thì không thành vấn đề.”

“À thì… Nhưng sẽ thế nào nếu Yumina và những người khác nói…”

“Sẽ không sao đâu-degozaru. Dù sao thì, chính Yumina-dono là người đã đề nghị tụi em cùng làm cô dâu mà-degozaru.”

(Edit: Đ*, anh muốn có một cô vợ như Yumina này)

Chân long giáng thế?

“Khi mà anh được nhà vua tặng căn biệt thự, Yumina đã hỏi rằng liệu tụi này có thích Touya không và nếu có, em ấy đã bảo rằng tất cả mọi người nên cưới anh. Tuy nhiên lúc đó không ai nghĩ tới mức đó cả. Nhưng dần dần thì… Em nhận ra rằng như vậy cũng không tệ và ngay ngày hôm qua, khi Lindsey bạo phát, điều đó trở nên rõ ràng hơn. Anh biết đấy em cũng muốn ở cùng anh, Touya.”

Elsie nhìn thẳng vào mắt tôi. Không có bất cứ sự do dự nào trong mắt cô ấy. Tuy nhiên mặt cô ấy lại đỏ bừng.

“Cùng với Touya-dono, em nghĩ rằng chúng ta có thể hòa hợp như một gia đình-degozaru. Thật lòng thì em vẫn chưa quen với sự rộng lượng của Yumina-dono cho lắm-degozaru, nhưng em muốn được kết hôn và chung sống cùng Touya-dono.”

Yumina đã từng nói về việc có hơn mười hoặc hai mươi người tình… Tôi tự hỏi liệu sự rộng rãi (?) đó đến từ việc cô ấy là người vợ chính thất (tự nhận).

“Vậ-Vậy, anh nghĩ thế nào?”

“… Đầu tiên thì anh hiểu tình cảm của cả hai. Anh cũng thích mọi người. Elsie, anh thích sự lạc quan và năng động của em, dù có đôi chút cứng đầu nhưng anh nghĩ điều đó rất đáng yêu. Yae, anh thích sự nghiêm túc trong tinh thần võ sĩ của em, em còn là một cô gái chu đáo biết chăm sóc gia đình mình, một người yêu thích trẻ nhỏ. Anh nghĩ là cả hai đều sẽ làm những người vợ tốt.”

“Nếu-Nếu vậy.”

Tôi đưa tay chặn trước mặt mình để ngừng Elsie đang vội vã chồm dậy lại.

“Tuy nhiên anh mong cả hai có thể cho anh chút thời gian.Bởi vì anh muốn cho cả hai một câu trả lời vào tối nay nên anh muốn suy nghĩ một lúc.”

“… Em hiểu.”

“… Em hiểu-degozaru”

Tôi vào phòng mình khi chúng tôi về tới nhà còn Elsie và Yae thì đi nói chuyện với Yumina và những người khác.

Ngồi trên giường, tôi hít sâu một hơi rồi ngà mình xuống.

Phải làm sao. Không, phải là tôi nên làm gì và tôi nên trả lời thế nào. Từ khi tôi chấp nhận Lindsey thì tôi không thể không chấp nhận hai người họ. Tôi biết tôi thích cả bốn người họ như nhau và tất cả bọn họ đều quan trọng với tôi. Tôi không muốn làm họ buồn, tôi không thể làm thế. Vậy thì, liệu tôi thật sự thấy ổn với việc này? Những suy nghĩ như vậy cứ hiện ra trong đầu tôi. Nói cho cùng, tôi sợ rằng có thể mình sẽ làm cho họ buồn.

Không, tôi có lẽ chỉ là cả thấy lo lắng suông thôi, như về chuyện kết hôn và kiểu giống thế. Đây không chỉ là vấn đề của riêng tôi, tôi còn phải chịu trách nhiệm cho cuộc sống của người bạn đời của mình. Tôi cần phải thật cẩn thận. Hơn nữa, đây còn là gấp bốn lần so với người bình thường. Liệu tôi có thể gánh vác chúng?

“Hmmm… Có lẽ tôi nên thảo luận với ai đó?”

Lime-san… tôi đoán cổ là đồng minh của Yumina. Cả Clare-san nữa và nó cũng khác là khó để thảo luận với một phụ nữ. Rene thì ngoài vùng phủ sóng rồi, còn Julio-san…không thể trông cậy vào anh ta.

… Đúng như tôi đoán, phải là người đó mới được.

Tôi đã luôn muốn thử điều này trước khi tôi ra quyết định. Đây có thể là một cơ hội tốt để thử nó. Tuy vậy, khi nói chuyện thì tốt nhất là phải mặt đối mặt với nhau.

Tôi đi xuống bếp và chuẩn bị vài món bánh ngọt làm quà vì mình là khách. Sau khi làm nhiều loại khác nhau, tôi xách chúng theo.

“Cánh cổng thần kỳ”

Xuyên qua ánh sáng của chiếc cổng mà mình tạo ra, những gì tôi thấy là một căn phòng nhỏ bằng bốn tấm thảm tatami rưỡi cùng với một cái bàn ăn thấp trông-có-vẻ-cũ, và bởi vì ở đây không có tường nên những tia sáng chiếu xuyên qua biển mây. Aah, tôi thật nhớ khung cảnh này.

Ngồi bên bàn là một ông lão đang đớ người trong khi tư thế ăn bánh gạo.

“Oh, ooh. Ra là cậu à. Hãy báo trước cho ta một tiếng nếu cậu định tới. Hoặc là, ta nên nói là mình không ngờ là cậu sẽ tới.”

“Đã lâu không gặp, Kami-sama”

Nếu đây là nơi tôi đã từng tới, tôi nghĩ là mình cũng có thể quay lại nhưng thật sự chính tôi cũng không chắc là mình có thể đến đây.

“Đó là bởi vì nơi này tràn ngập ma lực. Đây có lẽ là lý do khiến điều đó trở nên khả thi. Thế giới trước đây của cậu có ma lực rất yếu nên cậu không thể đến đó.”

“Ah, đây là chút quà nhỏ. Nó là mấy thứ như bánh quy.”

“Ya, cảm ơn rồi. Vậy, để ta pha ít trà.”

Tôi thấy nước trà nóng đổ vào tách trà từ cái ấm trà nhỏ và mấy cuốn trà dựng lên.Tôi tự hỏi liệu đây là sức mạnh của thần? Tôi lặng lẽ hớp một ngụm trà nóng. Tuyệt! Đã khá lâu rồi tôi mới được uống trà xanh. (người Nhật tin rằng nếu pha trà mà cuốn trà dựng thẳng trên mặt nước thì là điềm lành)

“Thế, có chuyện gì à?”

“Aah, tôi nghĩ mình cần vài lời khuyên…”

“Fumu? Tốt thôi, hãy nói đi”

Tôi nói với Thần về chuyện lần này.Chuyện tôi nên làm gì hoặc đầu tiên thì tôi nên đối xử với những cô gái như thế nào sau hôm nay. Từ đó chúng tôi trao đổi chi tiết hơn.

“Fu~mu, điều đó cũng không phải là tốt nếu cậu quá cả nghĩ về nó. Ta nghĩ là nó sẽ ổn thôi nếu cậu cứ vui vẻ chấp nhận chuyện này vì họ đều đã nói rằng họ thích cậu.”

“Tôi đúng là rất vui vẻ nhưng vẫn còn nhiều thứ khác phải xem xét.”

Có một vị thần lắng nghe những rắc rối của mình, tôi tự dưng cảm thấy ăn năn. Tuy nhiên tôi không phải tới để xưng tội, đúng chứ?

“Vậy thì, tại sao ta không hỏi chuyên gia trong lĩnh vực này nhỉ?”

“Eh?”

Thần vươn tay tới cái điện thoại màu đen gần đó và quay số gọi tới đâu đó.

Một lúc sau, từ trong biển mây, một người phụ nữ xuất hiện ở trên mặt biển. Tuổi cô ta chắc là hơn 20 một chút, tóc hồng và mặc bộ áo trắng có tơ lụa ở trên, cô ta tới chỗ chúng tôi trong khi trượt giữa trời. Ở chân tay và đầu cô ta những cái vòng vàng kêu leng keng.

Ah, và cô ta cũng đi chân trần nữa.

“Xin lỗi vì đã để mọi người phải đợi.”

Đơn giản chào hỏi một cái, cô ta dịu dàng ngồi xuống bàn .

“Errr, đây là?”

“Cô ấy là Thần tình yêu. Cô ấy là người phù hợp nhất để tư vấn cho cậu, không phải sao?”

Thần tình yêu? Người này?

“Hân hạnh được làm quen.Tôi khá là có hứng thú với cậu từ lâu rồi, và thỉnh thoảng tôi cũng nhìn lén chuyện ở chỗ cậu đấy.”

Bây giờ mới nhớ, tôi đã nghe điều này từ cuộc gọi điện với Kami-sama trong lúc ở cùng Yumina, rằng Thần tình yêu thấy tôi rất là thú vị. Vậy đây là người đó à. Mà chuyện đã được quyết định là tôi sẽ được người này tư vấn. Thật sự là chỉ có chúa mới biết…

“Cậu biết đấy, thần tình yêu là thần của ái tình.”

“Thế nhưng, dù là vậy nhưng tôi không làm những thứ như kiểm soát tình cảm của một người.Tôi chỉ làm sinh động bầu không khí, sắp đặt những sự kiện vì lợi ích của tình yêu”

“Sự kiện?”

Ah, những sự kiện tăng tiến cảm tình , ra vậy. Nó thật rập khuôn, kiểu như một cô gái vừa ngậm bánh mì trong miệng vừa chạy vội trong khi nói [Trễ rồi, Trễ rồi~!] và đụng vào một anh chàng đang mơ màng ở góc đường, đại loại vậy.

“Cậu biết đấy, mấy thứ đại loại vậy. Giống như một tên đàn ông nói [Khi trận chiến này kết thúc, anh sẽ cưới em…] không thể cưới được, vậy đấy.”

“Có mà do cô ý!”

Chuyện như vậy, anh ta không chỉ không thể kết hôn, anh ta chết rồi đúng chứ? Tôi khá chắc chắn là đó không phải Love Flag mà là Death Flag!

“Vậy, có chuyện gì thế?”

Tham khảo ý kiến người này thật sự là điều khó chịu nhất nhưng không thể làm gì hơn được. Dù sao thì (xin thứ lỗi cho sự vô lễ của tôi) người này cũng tự nhận là Thần tình yêu, tôi có lẽ sẽ nhận được vài lời hữu ích.

“Hmmm, chuyện đã trở nên càng thú vị hơn nữa, cậu không nghĩ vậy sao?”

Thần tình yêu, người đang nghe câu chuyện của tôi, cứ giữ một khuôn mặt tươi cười và nhai bánh làm rơi vụn khắp bàn. Đó là một thói xấu đó Thần tình yêu à.

“Dù vậy, tôi vẫn không hiểu vấn đề ở đâu. Chẳng phải mọi chuyện đều ổn khi đó là tình song phương sao?”

“Nhưng, bốn người cùng lúc…”

“Đầu tiên thì cậu đang mắc một sai lầm. Cậu phải vứt bỏ những thường thức của thế giới trước của cậu. Thích một người trong bốn và phụ lòng ba người kia, đó là một điều tàn nhẫn do một tên giả tạo làm ra. Nhưng thích cả bốn và nghiêm túc suy nghĩ để làm mọi người đều hạnh phúc, nếu là vậy thì đấy là tình yêu”

Yêu. Liệu tôi có thật sự thấy vậy?

“Tôi tự hỏi tại sao mọi người lại yêu thích một người như tôi…”

“Đó là điều mà tôi không biết. Nếu có những người yêu từ cái nhìn đầu tiên thì cũng có những người không thể nhận ra tình cảm của những người xung quanh anh ta. Mỗi nhà mỗi cảnh, muôn vàn cuộc sống có muôn vạn khác biệt.”

Tôi hiểu nhưng đồng thời tôi cũng không hiểu. Ừ thì, không hẳn là tình yêu có một hình dáng nào cả.

“Có lẽ, đây chỉ là vì cậu không có tự tin. Cậu cảm thấy lo lắng mặc dù bản thân muốn sống cùng với những cảm xúc đó của các cô gái. Tuy nhiên cậu không phải là người quyết định điều đó, không phải quyền lựa chọn là của mấy cô bé đó sao?”

Ngu ngốc… Có lẽ đúng như cô ta nói. Cố ép buộc quan niệm lý tưởng và ích kỷ của mình, rơi vào sai lầm của chính mình, đấy là tôi cùng sự mặc cảm tự ti của mình.

“Sẽ ổn thôi dù cậu có theo đuổi cảm xúc thật của mình. Cậu có quyền đưa ra lựa chọn của mình nhưng quan trọng hơn là cậu phải suy xét đến cảm xúc của người khác, nếu không thì chẳng phải sẽ rất thất lễ với những cô gái đã bày tỏ sao?”

“Là vậy à… Tôi đoán là mình đã quá ích kỷ…”

“Điều đó là tự nhiên. Đó sẽ không là tình yêu nếu chỉ có một bên hạnh phúc. Sẽ rất là vô nghĩa nếu cậu không thấy hạnh phúc.”

… Đúng vậy, đúng là như thế. Đấy không phải là thứ mà chỉ mình tôi phải lo nghĩ. Từ giờ chúng tôi nên dàn xếp và cùng nhau thảo luận. Chúng tôi chắc chắn sẽ sống cùng nhau cả đời, chí ít chúng tôi hoàn toàn tự tin về điều này.

“Cậu đã có câu trả lời của mình?”

Hệt như đọc suy nghĩ, Thần tình yêu hỏi tôi điều đó.

“Tôi không chắc lắm, nhưng tôi nghĩ mình đã rõ một chút.”

“Là vậy sao? Vậy là tốt nhất.”

“Thật tốt là sự sắp xếp của tôi không bị lãng phí.”

…..N? Mấy từ đó khá là khso chịu. Cô ta bảo là sắp xếp, không phải là mấy cái Love Flag nói lúc trước chứ?

“Ý của cô khi nói ‘sự sắp xếp của mình’ là …?”

“Lúc trước tôi đã tạo ra sự kiện [vô tình nhìn trộm nhà tắm trong khi thay đồ]. Cậu phải cảm ơn tôi đó.”

“Đó, đó là do cô!?”

Xem ra Thần tình yêu đã chọn kiểu phát triển lập khuôn đó.

Khi trời tối, tôi tập trung cả 4 người họ ở phòng khách. Tôi bảo Lyme-san và Lapis-san rời khỏi phòng. Chỉ để lại tôi và bốn cô gái.

Cả bốn người ngồi thành hàng trên sô-pha, chờ câu trả lời của tôi.

Mỗi người trong họ đều là một mỹ nhân quá đẹp đối với tôi. Do đó tôi không muốn nói dối với họ và nói cho họ những gì tôi cảm thấy.

“Ừm, đầu tiên thì… Anh sẽ không kết hôn.”

““““Eeh─────────────!?!?”””

Cả bốn người đồng loạt đứng lên và âm thanh ngạc nhiên của họ cứ dội lại trong phòng khách.