Nơi Elsie đưa tôi tới là sân huấn luyện số ba của quân đội đế quốc, nơi Elsie và tướng quân Leon dùng để luyện tập, cô ấy, người lẽ ra phải là người ngoài, đã có được giấy thông hành nhờ danh tiếng của mình. Do đó mà chúng tôi mới có thể đi vào bình thường.
Bởi vì vẫn còn là sáng sớm nên không có ai tập luyện cả. Bạn chẳng thể nghe thấy gì ngoài tiếng chiêm chiếp của chim chóc, nơi này hoàn toàn lặng thinh.
Được dẫn đường bởi Elsie, khi chúng tôi đặt chân lên sân tập, ai đó đã ngồi ở giữa nó.
“Yae? Em làm gì ở đây vậy?”
“… Tôi đang chờ Touya-dono -degozatta.”
Cây katana đặt ở trước cô ấy, dáng ngồi seiza như đang ngồi thiền trên đất, Yae chậm rãi mở mắt, cầm thanh katana và đứng dậy.
Bầu không khí không giống như mọi khi cho lắm.
“… Anh đã lấy Lindsey làm vợ mình phải không?”
“Ah… Đúng vậy, ừ thì, chuyện là như vậy…”
Ở sau lung, ánh mắt Elsie như muốn xiên qua người tôi. Lại nữa … Tôi đã có kinh nghiệm như vậy một lần vào hôm qua… Dù sao thì đó cũng là vì em gái của mình, em ấy buộc phải nghiêm túc.
“Vậy, nói cách khác bây giờ cậu là em rể của tôi,phải không?”
“À… phải, xin hãy đối xử tốt với tôi .”
Nói mới nhớ, mọi chuyện sẽ thành như vậy mới đúng chứ nhỉ.Elsie trở thành chị vợ tôi… Mặc dầu đó không phải vấn đề với cô ấy.
“Cậu nghĩ sao về Lindsey? Liệu cậu có thật sự thích em ấy?”
“Thật sự thì… Tôi cũng không dám chắc về chuyện đó. Tôi không nghĩ mình có thể nói “Tôi yêu em” với cô ấy. Đối với Yumina cũng vậy. Tuy nhiên, chắc chắn, tôi thích em ấy, và muốn trân trọng em ấy cũng là thật”
“Con bé có đồng ý chưa?”
“Aah”
Fuu, Elsie thở dài. Tôi không biết liệu đó có phải là một cơn sốc cho em ấy. Ẻm cứ đá đá đầu ngón chân trên đất trong khi gãi gãi đầu với vẻ khó chịu. Thật đáng sợ!
“Từ lâu trước đây, con bé đó, khi mà cảnh tượng đó xảy ra, cậu biết đấy…… Thường thì, con bé luôn nơm nớp sợ hãi, dẫu vậy, vào những lúc quan trọng, nó lại trở nên liều lĩnh. Bọn tôi hoàn toàn ngược lại ở khoảng đó.”
“Tôi cũng tương tự ở khoảng đó -degozaru. Một người mà, nếu như không có cơ hội, thì không có được quyết tâm –degozaru”
(trans: đoạn này mấy ẻm nói ngắt quãng, kiểu vừa nói vừa do dự)
Xin lỗi? Cuộc trò chuyện này là sao?
Elsie gắn đôi gang tay ở thắt lưng vào hai tay và bắt đầu cụng hai tay lại kêu “bang bang”. Yae cũng đặt cây katana trong tay vào bên hông cái obi của ẻm và bắt đầu vào tư thế.
“Touya. Sau vụ này, cậu sẽ phải đánh với bọn tôi.”
“Haa!?”
“Nếu cậu thắng, bọn này sẽ không nói gì về chuyện của cậu và Lindsey. Nhưng ngược lại, cậu sẽ phải nghe theo một điều mà tụi này nói.”
Này, điều đó là sao? Tại sao lại thành ra như vầy? Chẳng lẽ đây là một kiểu trừng phạt? Đứng trước tôi- một kẻ chẳng hiểu gì, Yae gọn gàng rút thanh katana của mình ra.
“Thanh katana này được mượn từ Tử tước Soderick, phần lưỡi chém của nó đã bị gỡ bỏ-degozaru. Cậu sẽ không chết nếu bị chém trúng-degozaru, nhưng bỏi vì nó sẽ làm gãy xương, xin hãy cẩn thận.”
Cảm ơn cho cái thông tin chẳng làm cho tôi thấy nhẹ lòng đó.
“Phần lưỡi kiếm trên cây Brunhild của Touya cũng phải gỡ ra bằng [Cấu tạo] được chứ ?”
“Không, khoan đã! Tại sao tôi phải đánh với hai người?”
“À, bởi vì đây là điều cần thiết-degozaru. Cho bọn tui bên này.”
Tôi không biết ẻm đang nói gì nhưng có vẻ như em sẽ không dừng lại. Thật hết cách với hai người, để thua một cách thích hợp …
“Nếu cậu không nghiêm túc, tôi sẽ không chấp nhận nó suốt đời. Lindsey cũng sẽ không thừa nhận nó. Tôi không cách nào giao cô em gái quí giá cho một tên nửa vời như vậy.”
Ư. Bị nắm thóp rồi… có vẻ như mấy cái suy nghĩ nông cạn của tôi với mấy thứ kiểu vậy đã bị đoán trước bằng cách nào đó.
Bất đắc dĩ, dựa theo những gì đã nói trước, tôi gỡ phần lưỡi của Brunhild ra với [Cấu tạo].
Nếu đã đến nước này thì chẳng còn cách nào khác, ngay khi bắt đầu, bằng [Trượt]…
“À, và cậu không được dùng ma pháp. Bởi vì tôi cũng sẽ không dùng [Tăng cường]”
Đó là tại sao tôi nói, cậu đọc suy nghĩ của tôi thế nào vậy??? Con gái thật đáng sợ!!!
Khẩu súng cũng được nạp bằng mấy viên đạn cao su bình thường và hiệu ứng nạp đạn được cho phép.
“Vậy thì, cậu đã sẵn sàng?”
Bởi vì việc hỏi sẵn sàng cho cái gì khiến tôi sợ hãi nên tôi chỉ khẽ gật đầu.
Ngay giây tiếp theo, Yae và Elsie tách ra hai bên trái phải,cố ý vây quanh tôi và tiến thẳng về trước. Đột nhiên nó trở thành thế tấn công gọng kìm.
“Blade Mode!”
Tôi kéo dài thanh kiếm của Brunhild và khi nó trở thành một cây kiếm dài, tôi chạy về phía Yae. Nếu là kiếm của Yae thì tôi có thể chặn lại nhưng tôi không thể làm vậy với nắm đấm của Elsie.
Chạm kiếm với Yae, không dừng lại, tôi trượt sang bên cạnh. Xoay lại và lấy ra New Model Army bằng tay trái, tôi xả liên tiếp đến khi hết đạn.
Khi tôi nghĩ toàn bộ loạt đạn đã bắt được Yae, Elsie lướt tới trước ẻm và đưa tay trái ra, trên đó là chiếc găng tay ngọc lục bảo đang tỏa sáng trước cô.
Sau đó, toàn bộ số đạn văng ra khỏi các cô gái và văng sang một hướng hoàn toàn khác.
“Bất cứ loại đạn nào, ngoại trừ mấy cái có ma thuật, đều vô dụng trước tôi, cậu quên à?”
Chính là nó! Cái găng tay ngọc lục bảo đó chặn mọi đòn tấn công vật lý tầm xa bằng thuộc tính gió nó được ban!
“Gun Mode! Reload!”
Nhưng dù vậy, khi tôi nghĩ nó sẽ là một trở ngại, tôi bắn súng bằng cả 2 tay, gây trở ngại cho họ và lùi lại phía sau.
Tuy nhiên, dẫu vậy, Elsie tiến thẳng vào làn mưa đạn(dù chỉ có 12 viên ) trong khi chặn chúng bằng cái găng tay trên tay trái và rút ngắn khoảng cách.
“Blade Mode!”
Trong khi né sang một bên tránh khỏi Elsie Hữu Trực Hống (Quyền), tôi quét ngang bằng Brunhild đã được chuyển về dạng kiếm dài. Lần này Elsie né nó, trong khoẳng khắc này, tôi tạo khoảng cách và cố lấy lại tư thế.
“Quá ngây thơ-degozaru!”
Từ sau Elsie, đòn đẩy mạnh của Yae được giải phóng. Chờ đã!!! Dù em nói là nó đã gỡ lưỡi ra nhưng nó vẫn sẽ đâm được, đúng chứ?
Bằng cách nào nó tôi đã né khỏi mũi kiếm khi nó đến gần vai và quét chân Yae đang vượt qua tôi.
“Kuu!?”
“Nạp đạn!”
Tôi chĩa họng súng của New Model Army trong tay trái mình vào Yae, người đã ngã xuống.
Tuy nhiên, vì Elsie đã tung cú đá trước khi tôi có thể bóp cò, tôi không còn lựa chọn nào ngoài nhảy về phía sau để tránh nó.
Thật là, tôi ở thế bất lợi tuyệt đối đây. Từ góc độ thông thường mà nói, nó hoàn toàn không bình thường khi đấu hai đấu một. Hơn nữa còn bị cấm dùng phép nữa thì thật là…
Yae đứng dậy và lấy ra thanh wakizaki từ bên hông và dùng hai thanh katana. Gì cơ chứ?
Yae bắt đầu xông tới chỗ tôi trong tư thế hạ thấp mình và tung một cú chém ngược bằng thanh katana trong tay phải. Tôi né nó bằng cách lùi lại, hoặc là tôi nghĩ thế, lần này cây wakizashi trong tay trái của ẻm phóng tới trước tôi.(TL: chém ngược từ phía dưới bên phải sang phía trên bên trái)
Woooooah!! Em ý ném nó kìa !! Không phải katana là linh hồn của người chiến sĩ samurai sao ? Hay là vì nó chỉ là cây wakizashi nên nó không tính ?
Vặn lưng quay người, tôi chật vật né được đòn đánh nguy hiểm đó. Tôi đã bị nó sượt qua, thật đấy.
Tôi bắn hết đạn trong hai tay vào Yae, người vừa ném cây wakizashi, giờ đang chỉnh sửa thế đứng. Cô ấy sẽ không thể tránh chúng ở khoảng cách này.
“Guu!!”
Yae gục xuống khi trúng đạn cao su. Dù vậy em ấy vẫn có thể tung một đòn chém ngang bằng cây katana nhưng tôi lùi về sau để tránh nó.
Tuy nhiên, Elsie đã ở đó chờ sẵn. Tệ thật, em ấy ở gần quá. Chuẩn bị súng, ngắm, và bắn, nhưng nắm đấm của em ấy vẫn nhanh hơn!
Một đòn toàn lực từ tay phải của Elsie. Kuu, nếu đã vậy thì được ăn cả ngã về không…
Trong khi xoay người để né đòn này trong gang tấc và buông khẩu súng trong tay trái, tôi nắm lấy cánh tay phải đang sượt qua người tôi của Elsie. Để thuận đà vật em ấy xuống, tôi dựa lưng vào người em và đặt khuỷu tay phải vào dưới nách em ấy và ném văng em ấy xuống.
“Naa!?”
Tôi nghe thấy em ấy hét nhỏ ở bên vai khi tôi vật cô ấy xuống đất. Seoi Nage hay đại loại vậy, cơ thể tôi đã ghi nhớ nó từ khi tôi học nó ở trường.
“Gufuu…!”
Có vẻ như tôi đã không gây ra đủ thiệt hại bằng đòn vai nửa mùa của mình. Elsie nhanh chóng chống dậy và cố đứng lên.
Tuy nhiên, tôi đã kịp chỉ họng súng của Brunhild Gun Mode vào cô ấy trước khi cô ấy kịp làm vậy. Nếu là ở khoảng cách này, kể cả em ý cũng không thể né nó, tôi nghĩ vậy. Chờ đã.
“Nạp đạn. Tôi thắng rồi.”
“… Tại sao cậu không bắn?”
“Nếu cậu chấp nhận thất bại thì tôi muốn dừng lại tại đây.”
Thật sự thì tôi thấy ngại khi bắn một người bạn. Tôi phải xin lỗi Yae sau vụ này.
“Thật ngây thơ. Làm sao cậu có thể bảo vệ Lindsey và những người khác?”
“… Thật đáng tiếc nhưng đấy mới là tôi.”
“Tốt thôi. Cũng vì cậu là như vậy nên tôi và Yae mới phải lòng cậu.”
“………… E?”
Cậu vừa nói gì thế? Đầu tôi bị đơ trong một thoáng khi nãy.
Và như vậy, tay phải của Elsie, cánh tay với chiếc găng đỏ đang tỏa sáng. Năng lực của nó, nếu tôi không nhầm, tăng cường lực phá hoại…
Kuu, nếu đối phương không định từ bỏ thì tôi không còn lựa chọn. Để chấm dứt trận chiến tôi bóp cò Brunhild khi đang chĩa vào Elsie… và sau đó.
“Nạ…!?”
Tôi kéo cò lần nữa. Chẳng có gì bắn ra hoặc tôi phải nói là nó chẳng có viên đạn nào ở trong. Quái, tôi chắc chắn là mình đã phát động Reload…Ah
Cuối cùng tôi cũng hiểu đòn tấn công của Yae lúc trước. Ném cây wakizashi. Đòn đó không ngắm vào tôi, nó là để cắt cái túi đeo hông mà tôi treo ở phía sau lưng, dưới eo.
Từ vết cắt của cái túi những viên đạn rơi ra và trước khi tôi biết thì nó đã rỗng không. Trừ phi có đạn trong tầm bán kính 1 mét, còn không thì Reload cũng vô dụng…. Thôi xong.
Elsie vụt tới gần ngực tôi nhanh như chớp và tống thẳng một cú vào bụng tôi. Vì tôi bất tỉnh ngay lập tức nên tôi chẳng nhớ gì cả.