Chương 28: Chương 28: Đính Hôn Và Vị khách Không Mời.

Con nhóc đấy vừa mới nói cái éo gì ấy nhỉ? Kết hôn? Vết máu? Lộng lẫy? Ồ, một trận tay đôi huh? Ta muốn đấu với người tên Mochizuki Touya này. Yeah, chẳng hiểu gì cả.

“…Xin lỗi, nhưng con có thể nói lại lần nữa không, Yumina?”

“Như con đã nói, con muốn thành thân với Mochizuki Touya, thưa Phụ hoàng.”

“Ôi Thượng đế ơi!”

Nghe Nhà vua hỏi, Công chúa Yumina lặp lại những lời đó. Hoàng hậu Yuela ngồi kế bên Nhà vua mở to mắt kinh ngạc nhìn con gái mình. Hình như Công tước cũng ngạc nhiên lắm thì phải. Ngài ấy hết nhìn cháu gái mình rồi lại quay sang anh trai.

“Ta có thể biết lý do không?”

“Dạ, sự thật là Người đã được cứu sống, thưa Phụ hoàng… Tất cả mọi người xung quanh Touya-dono đều rất vui vẻ. Hoàng thúc Alfred, Charlotte, và cả những người khác nữa đều rất hạnh phúc. Anh ấy là một người có tính cách vô cùng quý giá. Con muốn được phiêu lưu trường đời cùng với anh ấy… Lần đầu tiên con có một suy nghĩ như vậy.”

“… Ta hiểu rồi… Nếu con đã nói như thế thì chẳng có lý do nào để phản đối cả. Ta chúc phúc cho hai con.”

“Ôi Phụ hoàng!”

“Làm ơn chờ chút đã!”

Tôi giơ tay lên và xen vào giữa cuộc nói chuyện của cha và con gái. Nếu không ngăn chặn kịp thời, nó sẽ trở thành một tình huống phức tạp và rối rắm hơn nhiều. Không, đã quá nhiều sự không ổn ở đây rồi!

“Làm ơn đừng tiến hành mà không tham khảo bên thứ nhất chứ ạ, làm ơn đi mà!”

“Ồ, xin thứ lỗi cho ta. Xin cậu hãy chăm sóc chu đáo cho Hoàng nhi yêu quý của ta nhé, Touya-dono.”

“Không, không! Thế kỳ quá! Bệ hạ, ông nói chuyện lạ lùng quá rồi đấy!”

Tôi liều mạng gọi Nhà vua bằng “ông” nhưng tôi chẳng lo lắng gì cả. Cuộc đời tôi đang ngàn cân treo sợi tóc đây này!

“Dù Người là Công chúa của cả một Vương quốc, liệu có ổn không nếu Người thành thân với một kẻ mà Người hầu như không biết gì về hắn!? Có thể tôi là một kẻ xấu xa đầy ác hiểm thì sao!?”

“Về điều này thì không lầm được đâu. Yumina đã nhận ra rằng, ít nhất cậu không phải là một kẻ xấu . Con bé có một quyền năng gọi là “Thấu hiểu bản chất” đấy.”

Ha? Thấu hiểu bản chất? Củ lạc gì thế nhỉ?

“Yumina sở hữu “Nhận thức Ác ma”. Con bé mang một quyền năng giúp nhìn thấu bản chất của một người nào đó. Cậu có thể gọi đấy là trực giác cũng được nhưng, về trường hợp của Yumina, con bé chưa bao giờ nhìn nhầm ai cả.”

Công tước giải thích. Túm quần lại là, ẻm có thể xác định rằng một người nào đó tốt hay xấu chỉ nhờ bản năng sao? Có phải quyền năng ấy có được do chứng loạn sắc tố mắt không vậy? Nếu đó là một kẻ như Bá tước Balsa thì có thể dễ dàng nói rằng hắn là một tay đểu cáng, nhưng nếu khả năng ấy là thực, thì ẻm sẽ chẳng bao giờ rơi vào tay kẻ xấu được đâu nhỉ.

Công chúa không tệ chút nào đâu, nhưng đấy lại là chuyện khác rồi.

“… Công chúa Yumina bao nhiêu tuổi rồi ạ?”

“12 tuổi.”

“Thế không phải là quá sớm để thành thân sao!”

“Không đâu, người trong Hoàng tộc thường đính hôn ở tuổi 15. Chính ta cũng đính hôn với Hoàng hậu ở tuổi 14.”

Gu. Thế giới này nó dị thế đấy. Mặt tôi chắc giống như đang nuốt phải một con “dế” đắng chát, đột nhiên có ai đó nắm chặt tay áo choàng của tôi.

“Anh ghét em sao, Touya-dono?”

Công chúa Yumina nhìn tôi với đôi mắt chất chứa nỗi buồn, từ từ, thế là ăn gian! Không công bằng tí nào cả!

“Ah-….Anh không ghét em đâu nhưng mà…”

“Thế thì không vấn đề gì hết đúng không nào!”

Yumina liền phá lên cười. Moe quáaaa –janakute! Tôi nên làm gì đây? Đúng là tôi không hề ghét ẻm, nhưng thật ra cũng không có ai tôi đặc biệt yêu quý cả. Song thân của ẻm cũng đã cho phép rồi, sẽ chẳng có vấn đề gì về chuyện ăn ở sinh hoạt đâu. Huh? Chẳng có lý gì lại từ chối cả?

Không! Hôn nhân là mồ chôn của cuộc đời! Anh họ của tôi đã nói thế đấy!

Ổng ăn cơm trước kẻng rồi bị bác sĩ bảo cưới, được ba năm thì ly dị. Ổng cũng chẳng biết vì sao nữa. Vợ ổng cứ quấy nhiễu lằng nhằng nên ổng phải đi vay một khoản lớn để mua một căn hộ nhưng cuối cùng lại bị đá đít khỏi nhà. Đến giờ ổng vẫn phải è cổ mà gánh khoản nợ ấy, lại còn phải chu cấp tiền cho những đứa con bị chia cắt với ổng. Nhưng bà vợ thì cứ thoải mái mà tiêu xài số tiền ấy. Khi cả gia đình họp mặt vào dịp Năm mới, ai cũng rót rượu sake mời ổng để an ủi cho số phận quá nhọ của ổng.

Khuôn mặt mệt mỏi, phiền não của ông anh họ vụt qua tâm trí tôi. Được, tôi quyết sẽ trở thành một quý tộc phong lưu và độc thân. Mặc dù tôi còn chẳng là quý tộc nữa kìa!

“… Ở đất nước của tôi, không thể kết hôn nếu người con trai chưa đủ 18 và người con gái dưới 16 tuổi. Hơn nữa, tôi cũng không biết gì về Công chúa nên tôi chưa thế kết hôn ngay được đâu ạ.”

“Giờ cậu bao nhiêu tuổi rồi Touya?”

“Hiện tại thì 15 nhưng tôi sẽ sớm bước sang tuổi 16 thôi.”

Tôi trả lời câu hỏi của Hoàng hậu Yuella. Nếu tôi nhớ không lầm thì còn khoảng hai tháng nữa là đến sinh nhật tôi. Nhưng tôi cũng không chắc rằng lịch của hai thế giới có trùng nhau không.

“Thế thì lễ thành hôn sẽ diễn ra vào hai năm nữa. Sẽ chẳng còn vấn đề gì nữa nếu cậu dùng khoảng thời gian ấy để hiểu thêm về con bé. Vì thế, cậu với tư cách là hôn phu của con bé, sẽ có rất nhiều thời gian để suy nghĩ đấy, Touya.”

Từ từ đã nào, có thêm hai năm nữa thì Công chúa Yumina cũng chỉ mới có 14 thôi! Tệ thật, đến cả Hoàng hậu cũng kỳ quá!

“Touya-dono?”

“Vâng thưa Bệ hạ!?”

Tôi đáp lời Nhà vua bằng một giọng rất lạ lùng. Trong tình huống thế này thì không còn cách nào khác nữa rồi!

“Nếu sau hai năm nữa, khi cậu đã hiểu thêm về Yumina mà cậu vẫn không đồng ý thành thân với con bé, chúng ta sẽ từ bỏ. Cậu có chấp thuận không?”

“Ha…nếu thế thì….”

Thế sẽ tốt hơn rất nhiều lần so với việc đùng một cái kết hôn luôn, sau đó chắc họ cũng sẽ để mọi chuyện lắng xuống, rồi biết đâu có vài tên khác xuất hiện thì sao…Nếu lúc ấy họ nhận ra và gả ẻm cho họ thì mọi chuyện sẽ êm đẹp đâu vào đấy. Tranh cãi thêm cũng chẳng giải quyết được gì đâu đúng không..?

Tôi bỏ cuộc và chấp nhận yêu cầu của mấy người kia.

“Thật tuyệt phải không nào, Yumina. Hãy chiếm lấy trái tim của Touya trong vòng hai năm tới, nếu tạch chúng ta sẽ gửi con vào tu viện đấy, xác định dần đi nhé con yêu.”

“Vâng thưa Mẫu hậu!”

“Từ từ! Cái éo gì thế!?”

Sau cùng, tôi đã quá hấp tấp rồi! Thế này nặng nề quá! Cực kỳ luôn ấy! Gì thế này, những con đường thoái lui đang bị từng bước từng bước khóa chặt! Sao tôi phải dành cả kiếp này chung sống với ẻm chứ? Không còn ai tốt đẹp hơn cho ẻm sao?!

“Em mong chúng ta sẽ hòa thuận vui vẻ với nhau từ giây phút này nhé, Touya-sama.”

Công chúa nở một nụ cười tỏa nắng. Tôi, trái lại, chẳng thể làm gì khác ngoài cười một cách gượng gạo. Tôi cứ cảm thấy như anh họ tôi đang hét vào tai “Đừng đi vào vết xe đổ của anh mày.”

“Anh làm cái éo gì cơ?”

“Chính anh cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nữa kìa…”

Sau khi trở về quán “Ngân Nguyệt”, tôi đã giải thích toàn bộ tình hình cho mội người, và Elsie vặn lại bằng một giọng sửng sốt.

“Touya-dono sẽ thành thân sao degozaru?”

“Ngạc nhiên thật đấy…”

Yae và Lindsey nói với khuôn mặt đầy kinh ngạc, rồi họ nhìn chằm chằm vào cô bé đang bám lấy tay trái của tôi. Đúng rồi đấy, ẻm theo tôi về luôn. Công chúa của Vương quốc này đấy, Công nương Yumina Elena Belfast.

“Em là Yumina Elena Belfast. Em hy vọng tất cả chúng ta sẽ hòa hợp và vui vẻ với nhau.”

Công chúa lịch thiệp cúi đầu khi chào mọi người. Ẻm có một nụ cười vui vẻ và hạnh phúc, khiến con tim tôi nặng nề đến mức khó mà chịu đựng.

“Thế? Sao Công chúa điện hạ lại ở đây?”

“Dạ, em muốn sống chung với người đã cứu mạng Phụ hoàng, Touya-sama. Việc này có vẻ thích hợp cho đời sống hôn nhân sau này. Có thể em sẽ làm vướng chân mọi người vì em thiếu hiểu biết về thế giới bên ngoài, nhưng em rất mong được chung sống hòa thuận với tất cả mọi người.”

Đúng thế đấy. Sau khi “sự việc” xảy ra, Công chúa liền bám càng tôi ngay. Không hiểu Nhà vua nghĩ cái éo gì nữa? Có thể, hiểu thêm về người bạn đời sau này là rất quan trọng với Công chúa, nhưng ít nhất cũng phải có vệ sĩ bảo kê chứ! Ngài không lo lắng cho an nguy của con gái mình sao? Liệu có tên ninja nào đang thẩm du trên trần nhà không?

Vừa nghĩ thế thì tôi nghe thấy có tiếng động trên trần nhà….chắc là chuột thôi đúng không?

“Chung sống ở đây á? Người là Công chúa cơ mà, liệu có ổn không?”

Elsie nói chuẩn không cần chỉnh. Tôi cũng nghĩ thế đấy. Từ trước đến giờ, ẻm luôn được vây quanh và phục vụ bởi những người hầu trong lâu đài. Nói thật thì thế này khá là đau lòng đấy và tôi ước rằng ẻm sẽ quay trở lại….

“Làm ơn đi Elsie, không cần giữ lế nghi với em đâu. Từ giờ, em sẽ làm mọi điều trong khả năng để giúp đỡ Touya-sama. Em hy vọng rằng mình sẽ không làm vướng chân ai cả và hứa cố gắng hết sức mình!”

Ẻm nắm chặt cả hai tay trước ngực và tạo dáng như thế ẻm đang tràn trề cảm hứng. Moe quá đi mất–janakute.

“… Chính xác thì ý Người là gì?”

Lindsey giơ tay lên và hỏi.

“Trước tiên, em sẽ tham gia vào Hội của mọi người. Em cũng sẽ nhận nhiệm vụ luôn.”

“Hả!?”

Một người đồng thanh kêu lên. Gia nhập Hội ư…em muốn trở thành mạo hiểm giả ư!?

“Wa- Công chúa? Người có hiểu nhận nhiệm vụ là thế nào không ạ!? Sẽ có đầy rẫy những hiểm nguy——-”

“Em hiểu mà. Nhân tiện, đừng gọi em là Công chúa nữa mà. Gọi em là Yumina nhé, làm ơn đi chồng yêu.”

“Xin đừng gọi anh là chồng yêu!”

“Thế thì, Yumina này”

Công chúa mỉm cười hài lòng…Ý tôi là Yumina ấy mà. Công nhận ẻm max cứng luôn, tôi bất ngờ đấy.

Tạm thời xin đừng gọi chồng yêu hay Touya-sama. Cứ gọi Touya thôi, Yumina ạ.

“Em đã học vài phép thuật từ Charlotte và cũng biết sử dụng cung tên. Em nghĩ rằng em khá mạnh đấy.”

“Cung thuật và phép thuật… Chắc chắn đòn tấn công từ xa sẽ vô cùng hữu ích. Các hạ sở hữu thuộc tính ma thuật gì vậy, degozaru?”

“Phong, Thổ và Ám. Nhưng em chỉ có thể triệu hồi ba loại thú thôi.”

Phong, Thổ và Ám. Đó là những thuộc tính mà Lindsey không có. Nhưng tôi cũng chưa biết sức mạnh của ẻm nữa…

“Um, giờ ta nên làm gì đây?”

Tôi khoanh tay và đứng đối diện với Elsie,Lindsey và Yae. Làm gì có nghĩa là cho hay không cho ẻm vào Hội ý.

“… Trước mắt cứ chờ xem đã, chúng ta có thể đi nhận vài nhiệm vụ đấy.”

“Hiểu rồi. Chúng ta sẽ quyết sau khi chứng kiến sức mạnh của Công chúa phải không, degozaru?”

“Yeah, nếu nguy quá thì chỉ cần nhờ anh Touya bảo kê cho em ấy thôi. Quyết định thế nhé?”

Tôi muốn xen vào nhưng tôi quyết định im lặng. Ý tôi là, có vẻ như tôi chẳng có quyền lên tiếng. Chúng tôi sẽ đến Hội vào ngày mai. Hình như mọi người đã thống nhất sẽ để cho Yumina gia nhập Hội.

Sau đó, tôi xếp một phòng cho ẻm ở cùng với Mika (ẻm muốn ở cùng phòng với tôi cơ nhưng tôi từ chối ngay lập tức)

Lết về đến phòng mình, tôi lao ngay lên giường, cuối cùng cũng được yên thân. Hôm nay bị quất tơi tả quá… Kiệt cmn sức rồi… Khi đang lăn ra ngủ say như chết, một tiếng chuông điện thoại mà lâu lắm rồi tôi mới được nghe vang lên đập vào tai tôi. Tôi liền bắt máy. Một giai điệu rất vui vẻ nhưng nó lại làm tôi hơi bị sôi máu một tí. Khi tôi cầm máy, ID người gọi đến là “Thượng đế”

“… Alô?”

“Ồ, cũng khá lâu rồi nhỉ? Chúc mừng cậu vì đã đính hôn nhé, Touya.”

“… Sao ông biết điều đó?… Từ từ, sẽ không có gì lạ nếu Thượng đế biết những chuyện ấy đúng không?”

“Hahaha. Chỉ là tình cờ thôi. Ta đã quyết định ngó qua xem cậu đang ở đâu và có vài chuyện khá là thú vị đã xảy ra.”

Giọng lão Thượng đế có vẻ khá là vui tươi đấy.

“Chẳng thú vị gì hết… Kết hôn ở tuổi này là không thể tưởng tượng nổi đâu, ông biết đấy.”

“Con bé rất là tuyệt vời mà? Có vấn đề gì vậy?”

“Không đâu, Yumina thì rất là dễ thương và sau này sẽ trở thành một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, ông biết chứ? Ẻm cũng rất ngoan ngoãn vâng lời và ẻm cũng rất được lòng mọi người. Nhưng hai chuyện khác nhau một trời một vực đấy.”

“Cậu bướng vl ra ý. Ở thế giới này, đa thê là điều khá phổ biến đó, cậu nên làm tới bến đi và cưới bao nhiêu gái tùy ý cậu.”

Mọi chuyện sẽ như thế sao? Công tước và Nhà vua cũng chỉ có một vợ, tôi e rằng…Không, vấn đề không phải ở đấy. Tôi không định lập harem đâu. .

“Nghe này, mọi người ở đây rất quan tâm đến quyết định của cậu đấy, vì thế hãy cố hết sức vào nhé, ok?”

“Thế thì ích kỷ quá… N?… Ông nói “mọi người” là có ý gì thế?”

“Đây là bách thần giới. Ta đã giới thiệu cậu với mọi người và họ đều tỏ vẻ lo lắng ít nhiều. Mặc dù có đến một nửa thì vô cùng thích thú.”

Eh? Thế là thế éo nào? Chẳng phải chỉ có một vị thần thôi sao?

“Bách thần ư? Trên đó ngoài ông ra còn những thần khác sao?”

“Phải. Dù ta được coi là vị thần tối cao nhưng cũng có những thần khác dưới trướng, ví dụ như thần Nghệ thuật, thần Tình yêu, thần Chiến tranh, thần Nông nghiệp và nhiều thần khác nữa. Thần Tình yêu đặc biệt quan tâm đến cậu đấy.”

Cái người toàn đi la liếm chuyện tình cảm của người khác, thần Tình yêu.

“Tất cả sẽ dự lễ thành hôn của cậu với tư cách là họ hàng bên nhà trai. A, ta sẽ đóng vai ông cậu nhé.”

“Từ từ đã nào…”

Mấy vị thần ấy rảnh rỗi thế à? Tất cả các vị thần sẽ góp mặt với tư cách họ hàng của chú rể, thế là thế éo nào? Mặc dù đúng là tôi không có bà con thân thích nào trong thế giới này hết.

“Liệu có cách nào để họ không can thiệp sâu hơn nữa không?”

“Sẽ chuẩn xác hơn nếu nói rằng “những vị thần không thường xuyên” can thiệp vào mọi chuyện. Nhưng không có vấn đề gì khi họ xuống hạ giới đâu.”

Dù cho đây là một vấn đề quá lớn… ông chắc chắn sẽ thất bại nếu ông vặn lại điều này. Trong những câu chuyện thần thoại, những vị thần rất hay xuống hạ giới và làm rối tung mọi chuyện lên đúng không.

“Dù sao thì chúng ta cũng sẽ ủng hộ cậu. Hãy suy nghĩ cho kỹ để sống mà không hối tiếc nhé. Chúng ta chúc phúc cho cậu. Giờ thì hẹn gặp lại sau”

“Haa…”

Cuộc gọi kết thúc với một câu trả lời mơ hồ. Một cuộc sống không có điều gì phải hối hận. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi kết hôn với 12 cô gái nhỉ? Nếu xét về chênh lệch tuổi tác giữa một tên năm nhất cấp 3 với một bé lớp 5 thì cũng khá đáng kể đấy, nhưng hơn nhau 4 tuổi cũng chẳng phải chuyện quá to tát nhể? Bố mẹ tôi hơn kém nhau 6 tuổi cơ. Còn có những diễn viên chênh lệch đến 30 tuổi vẫn lấy nhau đấy. Để bắt đầu thì, tôi thậm chí còn chưa hẹn hò bao giờ nên kết hôn thì không thể nào hợp được. Bố khỉ, éo thể hiểu nổi. Đi ngủ cho nó lành.