Ngày hôm sau quay lại cửa hàng Zanack để hoàn thành nhiệm vụ, ông ta đã được một phen sững sờ khi thấy chúng tôi quay lại quá nhanh.Nhưng sau khi được chúng tôi giải thích cho về Ma pháp Cổng dịch chuyển, ông ta nhanh chóng chấp nhận nó.
“Đây là thư trả lời từ Tử tước Sordric.”
Sau khi Zanack lấy lá thư từ chúng tôi, ông xác nhận niêm phong, mở và lấy bức thư ra rồi đọc lướt qua nó.
“Cậu đã làm việc chăm chỉ rồi.”
“À còn cái này nữa. Một nửa chi phí vận chuyển. Chúng tôi đã hoàn thành mà không cần nó nên chúng tôi sẽ trả lại.”
Và thế là tôi trao lại túi tiền cho ông ấy.
“Cậu thành thật quá nhỉ? Nếu cậu giữ im lặng về cánh cổng thì cậu cũng chẳng cần phải trả lại nó đâu.”
“Trong công việc niềm tin là thứ quan trọng nhất. Là một thương nhân, ông cũng hiểu điều đó mà, đúng không Zanack?”
“… Thật vậy. Tín nhiệm là tài sản của thương gia. Nếu đánh mất nó thì chẳng thể nào kinh doanh được. Nếu ai đó bội ước thì sẽ sớm phải ăn quả báo mà thôi.”
Nói thế Zanack nhận lấy túi tiền.
Và cũng để minh chứng nhiệm vụ đã được hoàn thành, ông đánh dấu thẻ ủy thác và trả lại cho chúng tôi. Sau đó, chúng tôi chỉ cần đi đến bang hội, trình thẻ ra và nhận phần thưởng là xong.
Sau khi Zanack bày tỏ lòng biết ơn của mình, chúng tôi rời khỏi cửa hàng rồi tiến thẳng về phía công hội.
Tiến vào bên trong thì tại đó đã có một đám người đang đứng nhìn chằm chằm vào bảng nhiệm vụ. Yae mới lần đầu tiên đến đây nên cứ ngó ngược ngó xuôi xung quanh không ngừng; về phần chúng tôi thì cùng nhau tiến về phía quầy tiếp tân để xác nhận thẻ.
Tiếp sau đó, nhân viên quầy chấp nhận thẻ có dấu của Zanack, nhiệm vụ hoàn thành.
“Xin vui lòng trình thẻ hội viên.”
Cả ba chúng tôi trình thẻ bang hội ra và người nhân viên đóng dấu mỗi thẻ bằng pháp thuật, pon pon pon.
“Đây là tiền thưởng bảy đồng bạc. Cảm ơn bạn đã hoàn thành nhiệm vụ, làm tốt lắm.”
Trong khi lấy tiền thưởng từ quầy, tôi gọi Yae ra từ phía sau.
“Xin lỗi, tôi muốn đăng ký cho cô gái này.”
“Đăng ký sao? Được thôi.”
Giải thích quá trình đăng ký với Yae, song tôi chia phần thưởng ra cho cả nhóm, một đồng còn lại được sử dụng để chi cho bữa ăn sau.
“Nhưng cậu biết đấy…. Có hơi là lạ khi cảm thấy hai đồng xu bạc tiền thưởng ít ỏi quá.”
“Ừ, sau khi nhận lấy mấy đồng vàng trắng ấy làm phần thưởng, suy nghĩ về giá trị tiền bạc của tôi bị ảnh hưởng nặng nề rồi.”
Elsie lẩm bẩm điên cuồng và tôi cười gượng gạo trả lời.
Số tiền chúng tôi nhận được từ Công tước thật sự là một số tiền chưa từng mong đến. Được bao nhiêu thì được, chúng tôi không nên dùng nó như là một phương pháp để trang trải cuộc sống.
“Tại hạ đăng ký được rồi~ de gozaru?”
Yae cho chúng tôi thấy tấm thẻ mới của cô một cách hạnh phúc. Mặc dù đây là tấm thẻ đen dành cho tân binh không giống như chúng tôi.
Khi nhìn thấy tất cả mọi người đều có màu khác, mặt Yae chùng xuống một chút. Mặc dù kinh nghiệm thì không thực sự khác nhau cho lắm và sớm hay muộn thì nhiệm vụ sẽ che lấp được sự chênh lệch ấy mà thôi.
Yae muốn nhận nhiệm vụ ngay lập tức nên chúng tôi đã đi đến bảng nhiệm vụ.
Khi các thành viên sở hữu thẻ có màu khác nhau lập thành một đội, sắc thẻ có nhiều nhất trong đội sẽ được ưu tiên. Vì vậy, mặc dù thẻ của Yae là màu đen, sẽ chẳng có vấn đề gì khi cô tham gia vào nhiệm vụ có cấp độ tím cả.
Mọi người đọc những tờ đơn được dán lên trên bảng.
“Di tích đổ nát phía bắc … tiêu diệt … Slime …. khổng lồ? Nhiệm vụ này vẫn còn ở đây. Này này …”
“““Không !!!”””
Mọi người đều đồng thanh từ chối. Thật không vậy? Lại có thêm một giọng nói nữa. Rõ ràng Yae cũng không thích những thứ nhớt nháp. Tệ thật…
[Edit: Lạy lão au, đây là một truyện có sặc mùi harem, lão không nghĩ ra cách nào được sao?]
[Edit 2: Cái mô típ này hay mà :3 Là SLIME đấy ông bác :3]
Cuối cùng, chúng tôi chọn Hổ hùng, dù cho con này có là gấu hay là hổ gì đó cũng chả biết được, mà cũng chả thèm quan tâm, nhiệm vụ là phải tiêu diệt nó. Mặc dù nó ở một nơi tôi chưa từng đến trước đây nên không thể sử dụng cổng, chỗ đó vẫn còn gần chán, có thể đi bộ tới được. Thôi thì, đi thôi.
Nhớ câu lúc trước chứ? Tôi muốn sửa đổi lại. Hổ hùng là một con gấu với vằn giống như hổ. Nhân tiện, nó cũng có răng nanh cỡ lớn.
Nó sống ở vùng núi Iwa, cũng khá ngạc nhiên khi nó tấn công bất ngờ đấy, chỉ có điều về cơ bản là Yae có thể hạ gục nó chỉ bằng một tay.
Chúng tôi bẻ răng nanh của một con ra làm bằng chứng, trở về hội và đưa nó lại cho họ, mission complete. Chỉ vỏn vẹn có hai giờ đồng hồ kể từ lúc tôi nhận nhiệm vụ đến khi nhận phần thường 12 đồng bạc. Đó là giới hạn nhanh nhất của một con người rồi đấy.
Do vẫn còn thời gian, chúng tôi quyết định nhận thêm vài cái nữa (chủ yếu là để an ủi Yae) rồi kéo nhau đi ăn tối.
Chúng tôi đến quán hàng “Phụ huynh” mở tiệc ăn mừng với lí do “Hoàn thành nhiệm vụ, Yae đăng kí vào công hội và thành tích đầu tiên.”
Chúng tôi quyết định chỉ ăn nhẹ thôi và sau đó tất cả mọi người đều gọi một cốc kem vani. Bé Yae chưa bao giờ ăn cái này đã rất ngạc nhiên và bắt đầu ngấu nghiến ăn nó như chết đói đến nơi vậy.
Vì chúng tôi trở lại, Aeru hỏi về một vài món mới trong thực đơn. Lần tới nên là cái gì nhỉ? Tôi nghĩ là mình sẽ nghiên cứu thêm về điều này…