Chương 4: Quyển 1.chương 3 vô tình gặp mặt

Long Thiên cùng Tử Linh Hổ đồng hành cùng nhau đã được 3 ngày,lúc này Tử Linh Hổ đã ăn vào tiến hóa thảo,tử điện trở niên đậm đà hơn,màu lông cũng có vài nơi trở nên đỏ thẳm.

Long Thiên hào hứng ngồi trên lưng Tử Linh Hổ cười nó"Tử Thiên à,ngươi nói xem bao lâu chúng ta mới ra khỏi Ngũ Hành Sơn Mạch này đây,ta muốn nhìn thành đô mà sư phụ nói quá"

Tử Linh Hổ được Long Thiên đặt cho cái tên Tử Thiên,nó ư ử tỏ vẻ cũng không biết.

Long Thiên cũng không quan tâm lại tiếp tục nói"xuống núi,ta sẽ tìm tất cả những kẻ mà được gọi là thiên kiêu gì đó,đánh cho bọn chúng một trận,để sư phụ thấy 10 năm qua ta tập luyện không lười biếng,hơn hẳn cái thiên kiêu mà người nói kia"tự sướng rồi tự cười tủm tỉm không thôi.

Đúng lúc này,Tử Linh Hổ đột nhiên dừng lại,tai hổ hơi cử động rồi gầm nhẹ cảnh báo.

Long Thiên lập tức ngừng cười,cẩn thận cảm nhận,nhẹ giọng nói"Có người?,Tử Thiên mau núp đi"nói rồi nhún nhẹ lên cành cây.

Tử Linh Hổ khì hơi,thoáng cái nó thu nhỏ chỉ còn bằng 2 nắm tay,đây là một loại yêu kỹ của dòng tộc nó,rồi nhảy lên vai Long Thiên,nhìn chằm chằm vào dưới.

Khoảng chừng 1 phút,một đoàn xe ngựa chạy tới,có 3 tên gia nô Linh Thể sơ kỳ,một ông lão áo vàng,tay giữ chặt một thiếu nữ khoảng 11 tuổi,tất cả bọn họ đều hết sức khẩn trương.

Một giọng nói âm lãnh theo sau truyền tới"Ngoan ngoãn giao đứa bé kia đây,có thể tha cho những người còn lại 1 mạng"

Xe ngựa chạy nhanh quá né không kịp bị va vào một thân cây,lập tức cả đoàn người ngã lăn lóc.

Ông lão áo vàng lớn giọng nói"Ta có thể cho ngươi rất nhiều tiền,làm ơn tha cho cháu gái của ta"

Thoáng cái,một người mặt áo đen để lộ một bên mất tai,tu vi Linh Thể hậu kỳ đuổi tới,hắn nhìn thấy xe ngựa đổ vỡ thì cười lạnh nói"Ngươi cũng biết ta không phải vì tiền mà,giờ thì tất cả đã muộn,ta đổi ý,giết hết chừa con bé kia đem về là được rồi"

3 gia nô Linh Thể sơ kỳ nhìn nhau,lập tức phi thân chạy trốn.

Tu sĩ áo đen cười khinh,giở tay một đám bọ màu đỏ xuất,chia ra đuổi theo 3 tên gia nô,rồi liếc nhìn chỗ Long Thiên đang nấp nói"Nhìn đủ rồi chứ,cùng ra nhận chết đi"

Long Thiên bình tĩnh lộ diện,hắn nhìn tu sĩ áo đen cười nói"Chịu chết ư,ngươi có bản lĩnh này sao"

Tu sĩ áo đen thấy Long Thiên chỉ có tu vi Linh Thể trung kỳ thì khinh thường nói"Tà Trùng ta dưới Linh Thể đỉnh phong vô địch thủ,một Linh Thể trung kỳ như ngươi,giết đi chỉ như giết một con kiến"

"Ha hả vậy sao"Long Thiên cũng cười lạnh,thoáng cái cả người lao nhanh,nắm đấm cuồng bạo tấn công Tà Trùng.

Tà Trùng vội lùi về sao,trở tay 2 con bọ đen thui to bằng đầu người xuất hiện,chính diện đón một đòn của Long Thiên vẫn không sao.

Long Thiên cũng âm thầm kinh hãi,tay lập tức thành trảo,kéo một con trùng đi,vất đi xa.

Lúc này xa xa cũng truyền tới 3 tiếng kêu thảm,khiến cho lòng Long Thiên càng trầm hơn.

Tà Trùng cười ha ha,nhìn ông lão áo vàng và cô bé trong tay lão cười nói"Chờ một chút,ta chơi đùa với tên này xong sẽ tới các ngươi"nói rồi miệng lẫm bẫm,hai con trùng to lại xông tới,há miệng cắn về phía Long Thiên.

Long Thiên cũng nhẹ nhàng đá văng bọn nó đi,chân thoang thoát muốn tiếp cận Tà Trùng.

Tà Trùng vội vàng thối lui,huýt sáo kêu gọi bầy trùng màu đỏ về,hắn tán thưởng nói"Bộ pháp thật ảo diệu,có chút bản lĩnh"nói rồi điều khiển 2 con trùng to dây dưa Long Thiên.