Chương 26: Quyển 1.chương 25 Gặp lại Long Thi Huyền

Long Thiên lại lần nữa đổi mục tiêu bám đuôi,đi theo Long Tứ tiến vào hoàng cung,vừa đi vừa cảm thán,quả thật hoàng cung thật lớn,đường đi cũng được lót bằng kim loại bóng loáng,thật sự rất xịn.

Long Tứ đằng trước vẫn mặt lạnh như băng dẫn đường,Long Thiên biết đều cũng rất qui cũ,đi theo chẳng hó hé nữa lời.

Lại đi lúc lâu,cuối cùng cũng đến nơi ở của Long Thi Huyền,nàng đang ngồi trên một cái ghế đá,tay nhỏ đang trêu chọc một con chim nhỏ màu xanh,rất đáng yêu.

Thấy Long Tứ dẫn Long Thiên đến,con mắt tiểu hoàng nữ lập tức lé lên,đứng phất dậy chỉ Long Thiên nói"Dám lấy danh nghĩa bổn hoàng nữ khoe khoang,đáng chém"

Long Thiên giật mình,nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt,liên tưởng đến bạch y thiếu niên gặp ở Đại Giang Thành,thì không dám chắc,cẩn thận hỏi"Anh em xã hội"

Long Thi Huyền cằm hếch lên trên,một bộ cao ngạo nói"Không phải ngươi kêu ta và ngươi không quen biết sao"

Long Thiên giờ mới dám chắc,lời đã kiếm sẵn,một bộ hối hận nói ra"Hoàng nữ thứ lỗi,là do ta có mắt không thấy ánh trăng,có gì mạo phạm xin hoàng nữ thứ lỗi,ta dùng hạ sách khoe khoang cũng chỉ muốn gặp được hoàng nữ để nói lỗi xin lỗi,đây là Ngân Tinh Hoàn hôm đó,xin hoàng nữ nhận cho"

Long Thi Huyền che miệng,bất ngờ trước lời nói của Long Thiên,hỏi"Thật sự là do muốn nhận lỗi với ta,ngươi to gan thật đấy"

Long Tứ một bên chen miệng nói"Hoàng nữ không được cả tin"

Long Thiên trong lòng thầm oán Long Tứ,ngoài miệng vẫn một bộ thật lòng nói"Tất nhiên là đúng rồi,ta sau khi nghĩ lại mới thấy,khí chất hôm đó của hoàng nữ thật sự khác biệt,là ta không có mắt,để mạo phạm người,cảm thấy rất hối hận,nên mới làm ra sự việc như này để hy vọng gặp lại hoàng nữ,nói lời xin lỗi"

Long Tứ đang định lên tiếng,thì Long Thi Huyền đã chặn miệng lại,mỉm cười tinh quái nói"Nếu đã như vậy,thôi thì Long Tứ ngươi lui ra đi,phong bế tu vi của hắn là được rồi"

Long Thiên nghe vậy trong lòng thầm căng thẳng,phong bế tu vi khác gì bảo hắn trói tay trói chân,để Long Thi Huyền trước mặt muốn làm gì thì làm.

Nhưng Long Tứ là Thai Hình Cảnh hậu kỳ,cho dù không muốn,Long Thiên cũng đành giả bộ hết sức hợp tác,để Long Tứ phong bế tu vi,lúc này Long Tứ hướng Long Thi Huyền cúi người,rồi lui ra ngoài.

Long Thiên nhìn Long Thi Huyền đang cười mỉm nhìn mình,trong lòng thầm hô không ổn,cố gắng trấn định nói"Hoàng nữ cho ta hỏi một chuyện được không"

Long Thi Huyền mỉm cười bình tĩnh nói"Ta mỏi lưng quá,Từ bà bà bắt ta học đàn nửa ngày trời,hơn nữa còn có người lấy danh nghĩa của ta,giả dạng anh em xã hội nữa,ta có nên chém chết người đó ngay tại đây không"

Long Thiên thầm đổ mồ hôi lạnh,chạy tới phía sau Long Thi Huyền,bóp vai cho nàng,nhỏ giọng nói"Giữ gìn long thể,hoàng nữ không nên vì chuyện nhỏ này mà để trong lòng,ta cũng vì muốn gặp lại người để hối lỗi,mới phải dùng đến hạ sách này thôi"

Long Thi Huyền mỉm cười,vuốt con chim nhỏ trên tay nói"Miệng lưỡi thật đeo,không phải hôm trước còn to tiếng với ta,còn nói mặc kệ ta là ai sao"

Long Thiên tròng mắt đảo quanh,đột nhiên vung tay tát vào mặt mình,vừa tát vừa ăn năn hối lỗi nói"Là ta ngu ngốc,đáng bị phạt"

Long Thi Huyền giật mình,vội vung tay chặn hành động Long Thiên lại,không biết nên khóc hay cười nói"Thật là ngốc,ta tin rồi a haha"

Long Thiên thấy vậy thầm thở dài,sao lại ra nông nỗi này nha,chỉ dành nhẫn nhịn tìm ra người mà sư phụ nói,rồi chim cút ra khỏi đây cho nhanh mới được.

Long Thiên lại tiếp tục bóp vai cho Long Thi Huyền nói"Hoàng nữ thật ra thì ta còn một chuyện muốn hỏi"

Long Thi Huyền lập tức đẩy tay Long Thiên ra,hừ lạnh nói"Biết ngay là không an phận,nói đi,ngươi muốn gặp ta,có mục đích gì"

Long Thiên ngã xuống đất,thấy vậy cũng không giấu làm gì,nói"Bình tĩnh để ta giải thích,chuyện là ta có một vị sư phụ,người đưa cho ta một miếng Hoàng Huyết Ngọc,bảo ta tới Thiên Long Hoàng Thành tìm người......."Long Thiên kể về chuyện Hoàng Huyết Ngọc cho Long Thi Huyền nghe,sau đó lấy Hoàng Huyết Ngọc ra cho nàng xem,hỏi nàng có thể giúp hắn tìm người không.

Long Thi Huyền lấy Hoàng Huyết Ngọc của Long Thiên,cầm trên tay nhìn kỹ,kỳ quái nói"Quả thật là Hoàng Huyết Ngọc,nhưng ngọc này làm sao có thể bị tuồng ra ngoài chứ,chẳng lẽ sư phụ ngươi là người của hoàng thất Thiên Long"

Long Thiên không biết sư phụ hắn có phải người của hoàng thất Thiên Long không,tuy nhiên hắn biết chắc,người hắn cần tìm là người của hoàng thất Thiên Long,hắn gật đầu nói"Có khả năng,vì vậy,hoàng nữ cao quý à,cô có thể nào hỏi giúp ta không"

Long Thi Huyền mím môi không nói,nhìn Long Thiên từ trên xuống dưới,cuối cùng đứng dậy nói"Ta giúp ngươi,ta được gì đây"