Tiếng đàn du dưa ma mị,cây cỏ xung quanh biệt viện cũng phải lung lây,như những âm thanh đang ve vuốt nó vậy.
Sau khi âm thanh cuối cùng vang lên,bà lão áo xám vỗ tay,vui vẻ nói"Huyền nhi,con đã bước đầu luyện thành Thiên Âm Huyền Kỹ rồi,chẳng mấy chốc con sẽ đột phá cảnh giới hiện tại,tiến giai Linh Thể trung kỳ,sau này thành tựu vô hạn định"
Long Thi Huyền mỉm cười,cất đàn vào túi trữ vật,đi tới nếu tay bà lão áo nâu,nhõng nhẽo nói"Từ bà bà,con đã luyện đàn hết nữa ngày rồi,cho con nghỉ nhé nhé"
Từ bà bà búng đầu Long Thi Huyền,mỉm cười nói"Nha đầu làm biếng,mới luyện đàn có nữa ngày đã đòi nghỉ rồi,con như vậy sau này làm sao gả đi a"
Long Thi Huyền lập tức xụ mặt,hờn dỗi dậm chân,nói"Không gả được mới tốt,có quỷ mới thích gả cho mấy tên thiếu gia quần lụa áo gấm kia"
Từ bà bà lắc đầu,đó là số phận của Hoàng nữ các Hoàng Triều,trước giờ đã vậy rồi,nhớ năm đó Ma Tĩnh em gái Khải Hoàng cũng vậy.
Long Thi Huyền sau khi nói ra bực bội của mình,tròng mắt lại đảo,đung đưa tay Từ bà bà nói"Cho con nghỉ đi mà,xem như phần thưởng việc con luyện thành Thiên Âm Huyền Kỹ"
Từ bà bà mềm lòng,gật đầu nói"Cho con nghỉ 2 ngày,2 ngày sau lại luyện tiếp"
Long Thi Huyền hoan hô,lập tức chạy vù đi,nhanh như một cơn gió,Từ bà bà ngồi đó chỉ cười khổ lắc đầu không thôi.
Trở lại chỗ ở của mình,Long Thi Huyền ngẩn ra,vì lão già áo nâu thêu rồng vàng lần trước,bắt nàng về lại xuất hiện.
Long Thi Huyền kỳ quái hỏi"Long Tứ sao ngươi lại ở đây"
Long Tứ mặt không đổi sắc,kính cẩn nói"Hoàng nữ,mấy hôm trước ở Đại Giang Thành,người đưa hoàng huyết ngọc của mình,cho người khác sao"
Long Thi Huyền càng thêm kỳ quái,làm gì có chuyện đó,nàng đâu có thân thiết với ai ở đó đâu,mà đòi nàng đưa hoàng huyết ngọc,phải chi tính là quen,thì cũng chỉ có tên đó.
Nghĩ đến người đó,Long Thi Huyền lại cảm thấy không cam lòng,nàng khó chịu nói"Có chuyện gì"
Long Tứ vẫn giọng điệu như cũ,nói"Có người cầm Hoàng Huyết Ngọc ra đường phố Hoàng Thành khoe,hỏi đến thì nói là được hoàng nữ tặng ở Đại Giang Thành"
Long Thi Huyền ngẩn người,trùm hợp vậy sao,sao lại có người biết nàng đến Đại Giang Thành mấy hôm trước chứ,nàng hứng thú hỏi"Người kia là ai"
Long Tứ đáp"Nghe Ngô thống lĩnh nói,thì là một thiếu niên,bộ dạng tuấn tú"
Nghe vậy trong đầu Long Thi Huyền lập tức lóe linh quang,chẳng lẽ là tên kia,càng nghĩ càng thấy đúng,Long Thi Huyền cười tinh quái nói"Mau dẫn tên đó đến đây cho ta,ta muốn gặp tên đó"
Long Tứ hơi chần chờ nói"Cái này e rằng không ổn"
Long Thi Huyền giãy đành đạch,chỉ tay nói"Mau dẫn người đến,nếu không ta lại trốn ra ngoài"
Long Tứ biết rõ tính cách của Long Thi Huyền,nếu còn không đáp ứng chắc cả ngày nay không yên với nàng,tuy không muốn,nhưng Long Tứ chỉ đành nhận lệnh rời đi.
Long Thi Huyền mỉm cười,nắm nắm bàn tay nhỏ,nói"Tên kia hôm trước dám làm bản hoàng nữ khó chịu,hôm nay ta sẽ cho ngươi biết uy quyền của bản hoàng nữ"
Mà Long Thiên vẫn không biết gì hết,đang vui vẻ đi theo Ngô thống lĩnh,hỏi đủ chuyện trên đời,nào là Hoàng Huyết Ngọc xuất sứ ở đâu,ai có thể có được Hoàng Huyết Ngọc,Làm sao gặp được Long Hoàng,làm cho Ngô thống lĩnh nhứt đầu không thôi.
Đang đi,Ngô thống lĩnh dừng lại,lấy con óc đen ra nghe gì đó,sau đó nhìn một người phía sau nói"Các ngươi tiếp tục đi tuần,ta đi tới hoàng cung một chuyến rồi trở lại"
Lập tức có người tiếp lời,nghiêm nghị nói"Tuân lệnh"
Ngô thống lĩnh lại nhìn Long Thiên nói"Ngươi đi theo ta"
Long Thiên nghe đi tới hoàng cung thì hớn hở,người mà sư phụ bảo hắn tìm,khả năng cao là ở hoàng cung,hắn lập tức đi tới phía sau Ngô thống lĩnh,một bộ tuân theo bám đuôi.
Đi hết nữa ngày trời,cuối cùng cũng tới được hoàng cung,đợi chờ Long Thiên là Long Tứ,Ngô thống lĩnh thấy vậy thì phủi tay rời đi nói"Giao người lại cho ngươi,khi nào rảnh lại tới chỗ ta làm vài ly"
Long Tứ mặt lạnh tanh,đáp lời"Có thời gian lại làm phiền Ngô thống lĩnh"sau đó nhìn Long Thiên,không mặn không nhạt nói"Đi theo ta"