Chương 207: Quyển 3 Chương 43: Hoàng Gia Các (1)

Quyển 3 Chương 43: Hoàng Gia Các (1)

Khi nghe người hầu thông báo là họ tới thì Long Phong mặc đồ và đi ra ngoài, và người đầu tiên hắn thấy là cô nàng Thục Hương. Kế bên cạnh nàng là Khung Thương trưởng lão cùng với hai anh em nhà Lỗ gia. Khung Thương thấy Long Phong tới thì cười nói :” Chào vương gia, xin lỗi vì đã đem quá nhiều người….”

“ Không sao, càng nhiều người thì càng đông vui…..” Long Phong giơ tay tay mà nói, sau đó ngồi xuống mà uống trà. Thục Hương thì đi xung quanh mà nhìn sau đó chạy lại kế bên Long Phong mà nói :” Ê Long Phong, phủ của ngươi lớn quá, dẫn ta đi tham quan được không ?”

“ Hỗn xược, Thục Hương đi lại đây cho ta, ai cho ngươi ăn nói với Kim vương gia như thế…” Khung Thương la to tức giận nhìn nàng mà nói, ngay cả hai tên hộ vệ kế bên Long Phong cũng tức giận rút kiếm ra. Thục Hương mặt oan uổng, le lưỡi mà lùi lại, rồi Khung Thương lên tiếng nói..

“ Vương gia, ngài tha lỗi cho nó, không hiểu lễ nghĩa nên đã đắc tội vương gia…”

“ Không sao, ta cũng không có thời gian tranh cãi với con nít mà…” Long Phong nhìn về Thục Hương cười lên tiếng, sau đó liếc nàng một cái rồi tiếp tục uống trà. Thục Hương nghe xong thì tức giận chỉ chỉ Long Phong nhưng bị Khung Thương trừng mắt nàng một cái mới khiến nàng im lặng được.

“ Vậy chừng nào chúng ta có thể xuất phát nào…” Long Phong nhìn Khung Thương mà nói

“ Tùy theo quyết định của vương gia, chúng ta có thể xuất phát bất kì lúc nào hết…”

“ Được, vậy thì chúng ta xuất phát ngay bây giờ, chậm trễ thì càng mệt mỏi. Đi càng sớm càng tốt..” Long Phong mừng rỡ mà đồng ý, đứng dậy đồng ý mà nói. Khung Thương cũng đồng ý, liền đứng dậy cùng với những tên hai tên đệ tử và công nàng Thục Hương đang chu mỏ lên mà đi ra ngoài.

Khi tới nơi thì Khung Thương huýt sáo một cái, một con Ma Phi Sư tứ giai đáp xuống từ trên không, thân hình to lớn, đầu sư tử và thân có cánh. Khung Thương nhìn qua Long Phong mà mặt mày tự hào hỏi :” Vương gia, ngài có muốn ngồi chung với bọn ta không ?”

“ Không cần, ta đã có tọa kỵ riêng của mình...hoétzzzz..” Long Phong cười mà từ chối, sau đó huýt sáo một cái thật to. Từ phía bên kia phủ, lập tức nghe những tiếng ngựa hí lên một cái. Bốn con ngựa màu đen, bờm lửa, chân nổi lên đốm lửa mà chạy trên không. Bốn con đã chở một cổ xe ngựa to lớn, màu vàng, rồi đáp xuống trước mặt Long Phong.

“ Hahaha không hổ danh là vương gia, chỉ có ngài mới dám dùng bốn con Hắc Long Mã đã đột phá lên ngũ giai để làm ngựa chở xe…” Khung Thương nhìn bốn con ngựa đen mà hâm mộ nói, còn những người khác thì hâm mộ mà nhìn, đặc biệt là Thục Hương hai mắt sáng rỡ. Sau đó nàng chạy lại mà nắm tay Long Phong rồi nói :” Nè..nè cho ta ngồi chung với xe ngựa ngươi đi, ta chưa bao giờ ngồi trong xe ngựa mà ngắm cảnh từ trên cao…”

“ Aaaa….chuyện này...không được rồi...mấy vị phu nhân của ta có lệnh ngoại trừ ta, các nàng hoặc là người thân trong gia tộc thì không ai được lên hết....” Long Phong từ chối sau đó lập tức nhảy lên xe ngựa rồi cho ngựa phóng đi. Khung Thương cười khổ sau đó nhảy lên con Ma Phi Sư cùng với ba người khác mà bắt đầu xuất phát hướng Hoàng Gia các.

Ngồi trên xe thì Long Phong lấy ra một quyển sách mà đọc giết thời gian, cứ như thế hơn nửa ngày trôi qua thì cả nhóm cuối cùng cũng tới nơi, Long Phong thấy xe ngựa đã dừng lại thì đóng sách lại rồi bước xuống, và trước mặt hắn là một tòa tháp cực lớn và cực to và cực cao nữa kìa, hơn nữa lại còn rất là sang trọng. Khung Thương cười tự hào nói :” Đây chính là Hoàng Gia các đấy, không biết vương gia nghĩ thế nào về nó..?”

“ Rất tốt, rất sang trọng….” Long Phong gật đầu cười mà khen ngợi, để xây dựng được cả tòa tháp này thì người đó coi bộ rất là mạnh mẽ đây.

“ Vậy chúng ta đi vào thôi nào, các chủ của chúng tôi đang chờ ngài ở bên trong Thánh Điện, mời ngài vương gia…” Khung Thương làm dấu hiệu mời Long Phong vào, hai anh em nhà Lỗ gia và Thục Hương cũng đi theo phía sau mà vô trong.

Long Phong đi theo Khung Thương mà đến nơi gặp mặt, khi bước vô trong thì hắn nhìn thấy một lão già đang ngồi thảnh thơi mà cắt tỉa hoa, hắn quan sát lão nhưng Long Phong không hề nhìn được hay cảm nhận được thực lực của lão già này sâu đến cỡ nào, toàn là một màn mù mịt. Đứng chờ một hồi thì lão các chủ đó phất tay ý bảo Khung Thương lui ra, chỉ còn Long Phong và lão ở đây.

“ Ngồi xuống đi, chàng trai trẻ như cậu đi cả một chặng đường dài chắc cũng mệt rồi nhỉ…”

“ Cảm ơn các chủ….” Long Phong ngồi xuống, cầm bình trà lên mà rót rồi uống.

“ Thấy Hoàng Gia các của ta thế nào, đẹp không….”

“ Các chủ, Hoàng Gia các của ngài rất đẹp. Vậy thì chúng ta bắt đầu vào việc chính thôi nào, ta có rất nhiều cái muốn hỏi ngài…”

“ Hahaha người trẻ tuổi thật thiếu kiên nhẫn….được rồi cậu hỏi đi, nếu ta biết thì sẽ trả lời, vì ta nợ cậu một nhân tình khi cậu cứu đệ tử của ta…” Long Phong nghe lão nói xong thì cười, rồi cúi đầu suy nghĩ xem hắn sẽ hỏi cái gì trước và thứ tự ra sao, để tránh thiếu thông tin và lập lại nhiều lần.

“ Được, vậy thì chúng ta bắt, ngài biết thân phận của ta và ta xuất phát từ đâu đúng không. Ngài biết rõ ta cần hỏi gì mà…” Lão các chủ nghe Long Phong hỏi xong thì thở dài, nhìn hắn chăm chú thật kì rồi bắt đầu kể…

“ Chắc cậu biết rằng ta là người canh giữa biên giới giữa Hạ Vực và Trung Vực cho nên ta có quyền cho người từ bên trên xuống dưới hay không. Mười sáu năm trước, kết giới bị cưỡng ép phá vỡ, không gian giữa hai nơi Trung Vực và Hạ Vực bị một người dùng tay không mà tách ra, từ bên trong bước ra là một lão già, trên tay hắn là một đứa bé. Đúng, cậu là do Bạc tiền bối đưa xuống, lúc đó ngài ấy dừng lại đây chỉ hai ba ngày và sau đó rời đi lập tức bởi vì ngài ấy không muốn luy lụy chúng ta nên đã rời đi sau đó….”

“ Ta không biết rõ chi tiết, ta chỉ biết cậu là người của Long tộc và nơi xuất xứ của cậu là Thượng Vực…”

“ Thượng vực ?” Long Phong thắc mắc nhìn lão mà hỏi

“ Thượng vực là một vùng đất nằm bên trên Trung Vực, có thế nói nơi đó chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống, kẻ yếu sẽ chết ngay lập tức. Ta chỉ nghe được truyền thuyết thôi, Thượng vực là nơi của những truyền thuyết. Long tộc, Ma tộc,Tinh Linh tộc….và rất nhiều chủng tộc mà chúng ta chỉ nghe trong huyền thoại, ta chưa bao giờ đặt chân lên đó nên không rõ lắm….”

“ Vậy ở Trung Vực thì sao, ngài biết rõ nơi đó có những chủng tộc nào không ?”

“ Trung vực thì ta khá là rằng, nơi đó có những chủng tộc như nhân loại,ải nhân tộc, thú tộc, Yêu tộc, Xà tộc, Địa Tinh tộc và Tinh Linh tộc…”

“ Tinh Linh tộc à…”

“ Đúng vậy, bộ tộc họ khá lớn và do chiến tranh nên đã chia thành hai phần một chuyển xuống Trung vực vì không chịu nổi chiến tranh. Phần còn lại thì vẫn còn ở Thượng Vực mà chiến đấu vì họ….”

“ Làm thế nào thì ta mới có thể đi lên Trung Vực…” Long Phong hỏi một câu khiến tên các chủ giật mình nhìn hắn, rồi cười nhép miệng.

“ Phải đạt được ít nhất Võ Quân…..”

“ Võ Quân à...khó rồi đây….. Có giới hạn số lượng người mà ta có thể đem theo lên Trung vực không”

“ Ta có thể giúp ngươi đột phá Võ Quân trong vòng một năm..”

“ Đổi lại ông muốn gì nào….?” Long Phong biết rằng không có bữa cơm nào là miễn phí, mọi thứ đều đi kém với một cái giá của nó.

“ Đổi lại ta muốn một lời hứa của cậu, sau này có việc thì khi đó ta xin nhờ cậu có thể giúp đỡ…” Tên các chủ ánh mắt chân thành nhìn Long Phong, hắn sờ cằm suy nghĩ một chút rồi lên tiếng :” Chỉ cần việc các chủ nhờ không trái với tính tình ta thì ta sẽ giúp ngài…”

“ Được, một lời đã định…” Long Phong nói như thế thì hợp ý của hắn, lão các chủ rất vui mừng trong lòng vì hắn biết được một chút rằng trong tương lai Hoàng Gia các sẽ có tai hoạ gián lên họ, và không có cách nào tránh khỏi. Nếu có Long Phong bằng lòng giúp đỡ thì hắn có thể an tâm hơn một chút.

“ Vậy thì ta có hai cách ở hai nơi khác nhau cho cậu tập luyện. Cách đầu tiên là thong thả mà tu luyện, 1 ngày trong đó bằng 1 năm ở ngoài đây. Cách tu luyện thứ hai là thời gian trong đó bằng với thời gian ở bên ngoài, hơn nữa độ khó lại cực kì cao vì nơi nó là một bình định có ma thú, là một không gian do một vị tiền bối của Hoàng Gia các sáng lập. Nó được gọi là Tử Cấm Địa….”

“ Không cần nói nhiều, ta chọn cách thứ hai. Nếu chỉ có thực lực tăng nhưng kinh nghiệm chiến đấu là một con số không thì chẳng khác nào là một con sư tử không có móng vuốt chứ….”

“ Được, lão này thích ngươi….” tên các chủ vui vẻ mà cười to

“ À ta có thể đem người của ta theo đi vào đó mà tập luyện không ?” Long Phong chợt nhớ về mấy cô nàng của hắn và đám người võ tướng, bọn họ cũng cần tăng cao thực lực.

“ Thí dụ như…”

“ Hộ vệ và nữ nhân của ta...đương nhiên, mỗi người ta sẽ cho ngài một viên ngũ phẩm đan dược cộng thêm 10 vạn tiền, thế nào…”

“ Cái đó thì không cần, mấy vật chất đó ta cũng không thiếu. Hay là vương gia thiếu ta thêm một lời hứa. Hai lời hứa đổi lấy bao nhiêu người vô hai đại địa cấm địa đó đều được, thế nào….” Tên các chủ cười mà giơ hai ngón tay ra, rồi hỏi Long Phong. Hắn suy nghĩ một hồi,

“ Vậy thì tăng thêm một điều kiện bên ta đi, chắc ngài cũng biết rằng ta đang “ thu gom” để lập thành một liên minh, thống nhất Hạ vực đúng không…?”

“ Điều này thì hơi khó vương gia dù sao chúng ta cũng là người canh giữa kết giới giữa hai vực,...lỡ có chuyện gì thì…..” tên các chủ nhăn mặt mà nói,

“ Được, vậy thì ta sẽ đem quân đội đóng ở đây, chắc ngài cũng không có ý kiến đúng không…” Long Phong lập tức giơ tay ra, ý nói là không cần bàn nữa mà là quyết định của hắn. Tên các chủ khó chịu gãi đầu, rồi suy nghĩ một chút lập tức hiểu ý, hắn cười nói…

“ Vương gia, chi bằng chúng ta hợp tác đi nào……?” Long Phong cười cười mà thắc mắc, dù sao thêm một người canh giữ Hạ vực cho hắn thì Long Phong càng yên tâm một phần.