Chương 206: Quyển 3 Chương 42: Bắt Đầu Kế Hoạch (3)

Quyển 3 Chương 42: Bắt Đầu Kế Hoạch (3)

Một tuần trôi qua kể từ vụ tấn công ở ngay cuộc thi Lục Hoa, cuộc thi đã được dời lại vào năm sau và tổ chức lại, tuyển chọn ra những đội mạnh lại sau khi toàn bộ Hạ Vực được thống nhất dưới danh nghĩa là một liên minh hoàn chỉnh. Năm người Quách Gia, Chu Du, Gia Cát Lượng, Cổ Hủ và Từ Thứ cộng thêm Triệu Vân, Lã Mông, Khương Duy, Nhạc Tiến, Lý Điển, Hứa Chử và Điển Vi đều được Long Phong triệu hồi về Kim La thành để bàn việc lớn nhất mà từng có.

Trong một tuần khắp mọi nơi bắt đầu di chuyển, di dời, binh lính của khắp mọi nơi được điều đi để xây dựng, và hợp lại với nhau. Toàn bộ đế quốc cũng bắt đầu tuyên bố hủy bỏ chế độ chính quyền, binh quyền đều giao lại cho bên Hoàng Tinh Nguyệt giải quyết. À nói về cô nàng này thì sau đó thì Phản Thiên hội liền bị giải tán, toàn bộ gia nhập vào Huyết Long vệ và Thiên Huyết hội. Tam đại trưởng giáo và các hộ pháp còn lại đều được Long Phong vẫn cho đi theo Hoàng Tinh Nguyệt, giúp nàng giải quyết công việc.

Lúc này trong Long phủ, khắp nơi là ngột ngạt, Huyết Long vệ đứng xung quanh mà canh giữ, trong canh phòng lúc này, Long Phong đang ngồi ở giữa, xung quanh là nhóm người bị kêu về mà phân bố công việc. Trong căn phòng lúc này còn có thêm hai người lạ mặt, Long Phong nhìn về hai người đó đang đổ mồ hôi, run sợ mà nhìn thấy mình, hắn cười một cái rồi nói :”Làm gì mà sợ ta thế, ta đâu có ăn thịt các ngươi đâu…”

“ Hahaha thiếu gia, ngài dọa cho hai người này sợ ra quần rồi….đế thuộc hạ giới thiệu. Hai người này là nghe danh của ngài, nên tìm đến thuộc hạ. Nhưng đó là một tuần trước và ngài vẫn còn ở bên kia nên thuộc hạ giữa hai người bọn họ lại. Ngoài ra trong lúc đó thần cũng đã thử tài trí và khả năng của hai người này, phải nói là tuyệt trên cả tuyệt. Một người giỏi ở phía sau hậu cần mà quản lý, người này là Tuân Úc. Còn người còn lại là giỏi về bầy mưu đánh trận, ngoài ra còn khả năng ứng biến, là Tuân Du. “ Gia Cát Lượng chỉ chỉ về mỗi người mà giới thiệu.

Còn Long Phong nghe xong thì giật mình nhìn về hai người mà Gia Cát Lượng vừa giới thiệu, hắn mỉm cười mà nói :” Các ngươi muốn làm việc cho ta à….?”

“ Đúng..đúng thế vương gia, ta muốn vì ngài mà cống hiến, vì ngài mà phát triển và bảo vệ thành quả của ngài..” Tuân Du la lên mà nói.

“ Đúng thế vương gia, thần cũng thế…” Tuân Úc lúc này cũng lên tiếng đồng ý, sau đó ánh mắt mong đợi mà nhìn Long Phong câu trả lời.

“ Vậy thì đứng qua một bên đi, trong một tuần này chắc các ngươi đã học được cách làm việc ở đây rồi nên ta cũng sẽ không giải thích gì nhiều. Đứng ở một bên mà nghe luôn công việc tiếp theo mà ta chuẩn bị phân bố đi…” Long Phong chỉ vào chỗ một bên dành cho quân sư của hắn rồi mà cười nói, Tuân Du và Tuân Úc nghe thấy thế thì đã hiểu là Long Phong đã đồng ý, mừng rỡ lập tức cung kính trả lời rồi đứng qua một bên. Những người khác thì bắt đầu chúc mừng Long Phong thu được thêm hai thủ hạ tài năng như thế.

“ Được rồi, chúng ta bắt đầu bàn công việc chính thôi, bây giờ coi như 9 phần Hạ Vực đã nằm trong tay chúng. Còn 1 phần kia thì ta giao cho Nhạc Tiến với Quách Gia và Tuân Du và Lý Điển với Chu Du và Lý Điển. Các ngươi đi theo hai người bọn họ mà học hỏi, ta cho các ngươi thời gian một tháng, điều động bao nhiêu binh lực, ma tinh pháo đều được….lấy hết một phần còn lại cho ta hiểu chưa…?”

“ Vâng thiếu gia !” sáu người đồng thanh mà trả lời

“ Từ Thứ và Triệu Vân nghe lệnh…”

“ Có…”

“ Ta cho các ngươi một công việc là đào tạo một đạo quân võ giả, số lượng càng nhiều thì càng tốt nhưng chất lượng phải tốt, và nên nhớ trung thành là tốt nhất. Họ chính là nhóm quân đầu tiên đi theo ta lên Trung Vực…, gọi bọn họ là Tiên Phong Đoàn đi….. ”

“ Thuộc hạ sẽ không làm thiếu gia thất vọng…” Ba người cung kính chắp tay nói.

“ Hứa Chử và Điển Vi nghe lệnh…”

“ Có thuộc hạ….”

“ Ta cho hai ngươi một công việc cũng như nhóm Từ Thứ, nhưng khác ở một chỗ là bọn họ phải biết không sợ là gì, giống như Huyết Long vệ bây giờ như nâng cấp lên một bậc, chỉ biết một từ đó là chiến đấu, nghe lệnh không từ. Hơn nữa còn biết đủ thứ vũ khí khác, cười ngựa…..đặt cho bọn họ là Huyết Long Kỵ đi..” Long Phong bắt đầu giải thích cái hắn cần cho hai người. Điển Vi và Hứa Chử hai người háo hức mừng rỡ chắp tay mà đồng ý.

“ Những người có việc được giao thì lui ra mà chuẩn bị, bắt đầu công việc đi. Những người khác thì ở lại, ta có chuyện khác mà giao...” mọi người bắt đầu gật đầu, cung kính chào Long Phong rồi lui ra. Trong phòng lần này chỉ còn Gia Cát Lượng, Cổ Hủ, Lã Mông và Khương Duy thôi.

“ Có ai muốn đoán xem ta kêu bốn người các ngươi đặc biệt ở lại là làm gì nào…” Long Phong cười nhìn bốn người mà hỏi. Họ nhìn nhau mà khó hiểu, cuối cùng Cổ Hủ nghĩ ra cái gì thì cười khổ mà nói :” thiếu gia để ta đoán có phải bốn người chúng thuộc hạ là người sẽ theo thiếu gia lên Trung Vực đúng không ạ….”

“ Hahaha đoán đúng rồi nhưng không có thưởng, đúng các ngươi chính là bốn người mà ta tuyển chọn để đi theo ta lên Trung Vực sắp tới…” Long Phong gật đầu vỗ tay đồng ý, khen Cổ Hủ đã đoán đúng.

“ Đúng, sau khi chọn lựa kỹ lưỡng thì bốn người các ngươi sẽ theo ta đi lên Trung Vực, ở dưới này ta giao cho Quách Gia và Chu Du ổn định là tốt nhất. Hai người các ngươi giỏi bày mưu tính kế, nhất là ở thế bị động, còn về 2 người võ tướng ta chọn hai người các ngươi vì các ngươi có thể độc lập mà hành động, có khi tùy tình huống mà chiến đấu…”

“ Bây giờ chắc các ngươi đã hiểu lí do mà ta chọn các ngươi rồi phải không..?” bốn người nghe Long Phong hỏi thì trả lời thật to, gật đầu. Sau đó Gia Cát Lượng liền lên tiếng:” Vậy không biết chúng ta lúc nào xuất phát …?”

“ Chắc một năm sau nên hãy chuẩn bị cho thật tốt vào, ta cũng không biết là ta có thể đem được bao nhiêu người, chỉ hi vọng là năm người. Nếu như không được cũng lắm tống các ngươi vào giới chỉ rồi ta mang đi theo thôi…..”Long Phong hai mắt trừng lên, nham hiểm nhìn bốn người khiến bọn họ ớn lạnh sống lưng.

“ Thiếu gia, chừng nào ngài đi tới Hoàng Gia các mà gặp bọn họ….”

“ Ngày mai, nghe nói đâu là bọn họ sẽ cho người tới đón...Được rồi giải tán đi, chuẩn bị cho thật kĩ vào. Một năm sau chính là thì chúng ta sẽ có một đất diễn hoàn toàn mới, à cho người kêu Dạ Nguyệt lại đây cho ta, ta có việc muốn nói….” Long Phong chỉ về Cổ Hủ mà dặn dò, sau đó phất tay cho bọn họ ra ngoài.

“ Hắc Bạch Nhị lão….”, Long Phong vừa dứt lời thì hai thân ảnh một trắng một đen đứng cung kính chờ Long Phong ra lệnh.

“ Hai người các ngươi là ngươi đi theo ta lâu nhất, từ khi ta còn sáu tuổi nhỉ, lúc đó ai cũng nghĩ là gia gia ta quá chiều chuộng ta mà đưa cho ta hai người các ngươi, nhưng các ngươi có bao giờ hối hận khi đi theo ta không….?”

“ Thiếu gia, hai lão thần không bao giờ hối hận khi đi theo thiếu gia, chúng thần sống vì ngài, chết vì ngài….”

“ Hahaha được rồi...cầm lấy hai viên này mà hấp thụ, khi ta đi rồi thì an toàn của các nàng thì phải giao cho hai người các ngươi rồi…”

“ Thiếu gia cứ yên tâm, hai lão già chúng thần sẽ bảo vệ các vị chủ mẫu cho dù hi sinh tính mệnh này luôn….”...Long Phong nghe thì hài lòng, có hai người này thì hắn cũng an tâm mà bắt đầu chuẩn bị kế hoạch cho Trung Vực. Sau đó hắn phất tay cho hai người lui ra, còn hắn thì chờ cô nàng Dạ Nguyệt đi tới. Khi Dạ Nguyệt đi tới thì thấy Long Phong đang ngồi uống trà, biết hắn kêu mình tới có việc nên nàng khá là cẩn trọng, đi vào đứng chờ cho tới khi Long Phong cho ngồi xuống.

“ Ngồi đi….” Một hồi sau Long Phong lên tiếng kêu nàng ngồi xuống, còn hắn tiếp tục uống trà. Sau một hồi Long Phong lên tiếng :” Lại đây, ngồi lên đùi ta…”, Long Phong lập động tác vỗ đùi. Dạ Nguyệt đỏ mặt nhưng nàng không dám cãi lệnh, liền đi tới vài ngồi trên đùi Long Phong. Hai tay của hắn bắt đầu mò vào quần áo nàng mà “làm việc…”...

“ Ở đây đã quen hết chưa…”

“ Bẩm..ư..thiếu...thiếu gia, đã quen rồi…..” Dạ Nguyệt cơ thể nhột nhột, ngứa ngày mà nói. Long Phong tay quơ lên một cái, cửa phòng lập tức đóng lại. Sau đó trong phòng bắt đầu vang lên những tiếng rên nho nhỏ, nếu nhìn vào bên trong thì thấy rằng Dạ Nguyệt đang cúi đầu giữa hai đùi Long Phong là thụt ra vào liên tục, còn hắn thì khuôn mặt thỏa mãn. Hai tay Long Phong một tay đặt trên đầu nàng để mà giữ, tay còn lại bắt đầu mà bóp cặp ngực bự tròn và mềm mại đó.

Nửa canh giờ trôi qua thì Long Phong đang ngồi thoải mãn ở trên ghế, Dạ Nguyệt thì mặt đỏ và chứa đầy phong tình đang thu dọn chiến trường. Sau đó nàng vẫn ngồi trong lòng Long Phong mà hỏi :” Không biết thiếu gia gọi ta đến đây có việc gì không ?”

“ Có chuyện rất là nghiêm trọng nữa kìa….ngươi chuẩn bị hành lý và những thứ cần thiết đi, một năm sau chúng ta sẽ phá giới mà lên Trung vực….” Dạ Nguyệt nghe xong thì giật mình, rồi mừng rỡ mà ôm hắn hôn liên tiếp vài cái, sau đó chạy biến mất ra khỏi phòng liền. Long Phong nhìn nàng hớn hở thế thì cười, đứng dậy đi ra ngoài phòng, hít thở vài cái rồi Long Phong bắt đầu tản bộ ra ngoài Kim La thành.

Nhìn xung quanh mà hắn cảm khái, trong lòng thấy khó chịu và nhung nhớ đến thế nào, mắt Long Phong ươn ướt mà nhớ lại lúc xưa hắn và Long Nhan Nhan. Tuy Hoàng Tinh Nguyệt khá là giống nàng như Hoàng Tinh Nguyệt là Hoàng Tinh Nguyệt mà tỷ tỷ hắn là Long Nhan Nhan. Lắc đầu rồi Long Phong ghé vô mà mua những món lặt vặt mà vừa ngắm cảnh vừa ăn. Cứ như thế thì hết một ngày trôi qua, lại một ngày mới mà tới, và ngày hôm nay là hắn sẽ đi tới một nơi, một nơi có thể trả lời những thắc mắc của hắn.