“Cái gì? Thánh Tử chạy trốn?”
“Chuyện gì xảy ra? Vì sao Thánh Tử lại phản bội tông môn mà đi?”
“Đi, chúng ta đi tới sơn môn xem tình hình thế nào!”
Đối với số đông đệ tử thí luyện cùng với đệ tử ngoại môn mà nói, thân phận của Trương Phong quả thật có lực uy hiếp không nhỏ, bí mật trong đó cũng hiếm người biết.
Bây giờ nghe được Trương Phong phản bội, tất cả đều kinh ngạc vô cùng, nhao nhao chạy tới hướng sơn môn, muốn nhìn xem đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra.
Chẳng qua tới nhanh hơn bọn họ, là những trưởng lão trú đóng ở ngoại môn.
Chỉ thấy thân ảnh lóe lên, ba gã nam tử trên người mặc quần áo trưởng lão, trong nháy mắt xuất hiện tại sơn môn.
Thấy bên trên bị đả thương Triệu Khải phía sau, 3 người sắc mặt đều âm trầm đáng sợ.
“Chuyện gì xảy ra? Thánh Tử người ở đâu?” Thất trưởng lão Hà Tự Tại, dáng người gầy gò, hốc mắt sâu, vẻ mặt hơi nham hiểm hỏi.
“Thánh Tử chạy trốn rồi!”
“Hắn đột nhiên đi tới sơn môn, nói phải xuống núi có việc, nhưng trên tay lại không có mệnh lệnh môn chủ.”
“Chúng ta dựa theo quy định không cho phép hắn đi qua, thì lại bất ngờ đả thương Triệu Khải, tiếp đó chạy trốn!”
Câu nói vừa xong!
Sắc mặt ba người Hà Tự Tại thay đổi lớn, ‘Tác dụng’ của Trương Phong tại Cửu U Môn, bọn trưởng lão này cũng có biết một ít.
Nếu đúng là để Trương Phong chạy thoát, sau khi tên môn chủ Lệ Phi Vũ kia biết được, đương nhiên sẽ nổi trận lôi đình, kết quả khó có thể tưởng tượng.
Nghĩ tới đây, Hà Tự Tại quay người nói với hai tên trưởng lão khác: “Uông trưởng lão, ngươi lập tức đi đến báo tin cho môn chủ, ta cùng với Bạch trưởng lão đi bắt Thánh Tử lại, tuyệt đối không thể để cho hắn thoát khỏi Cửu U Môn.”
“Được, cứ quyết định vậy đi, ta lập tức đi báo môn chủ.” Sự việc trọng đại, Uông trưởng lão không dám có một chút nào chần chờ, sau khi nói xong lập tức quay người chạy đi về phía nội môn.
Mà Hà Tự Tại và Bạch Hồng sau khi liếc nhau, cũng vội vàng vận dụng thân pháp, đuổi theo về hướng đã Trương Phong bỏ chạy.
..........
Đất đai bao la, rất nhiều dãy núi.
Cửu U Môn thì được xây dựng ở trên một ngọn núi lớn.
Ngọn núi này độ cao so với mặt nước biển đã đạt tới 5000 mét, vô cùng to lớn, từ giữa sườn núi sơn môn đi lên, mới là ngoại môn, nội môn, khu vực trung tâm, cùng với cấm địa ở hậu sơn.
Vừa rồi Trương Phong đột nhiên xuất thủ, sau khi đả thương Triệu Khải, thấy một tên khác bị chấn kinh tại chỗ, hắn cũng không muốn dây dưa nữa, lập tức vận dụng Lôi Bộ xông ra sơn môn.
Một mạch chạy đến bên ngoài mấy cây số, thời điểm cảm thấy được chân khí trong cơ thể không còn nhiều, lúc này mới đổi sang Phiếu Miểu thân pháp gấp rút lên đường.
Phiếu Miểu thân pháp mặc dù không nhanh như Lôi Bộ, nhưng tiêu hao chân khí cực ít, bước chân nhẹ nhàng, có thể nói vô thanh vô tức, trôi giạt như tiên, hơn nữa một đường thẳng xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh.
“Tin tức ta trốn ra được Cửu U Môn lớn như vậy, chắc chắn đã kinh động đến trưởng lão nội môn.”
“Vậy 3 người Hà Tự Tại, Bạch Hồng, Uông Dũng Tuyền trú đóng ở ngoại môn, nhất định sẽ đuổi theo ta trước.”
“Mà thực lực của ba người bọn họ, đều đạt đến Trúc Nguyên Cảnh.”
“Cảnh giới Tiên Thiên đánh Trúc Nguyên Cảnh, vượt qua hai cái đại cảnh giới ở giữa, điều này đương nhiên là không thể, hơn nữa đối phương còn có hai hoặc ba người.”
“Cho nên một khi bị đuổi kịp, chính mình phải cố trốn khỏi khó khăn a.”
Nhưng đến thời khắc nguy hiểm, trong nội tâm Trương Phong lại càng tỉnh táo hơn.
Dọc theo đường núi dốc, cây cối chung quanh lui về sau, đồng thời khi hướng về dưới núi, trong đầu cũng không ngừng nghĩ kế hoạch.
“Nghiễm Nguyên phủ có năm tông môn lớn, ba chính tông, hai ma môn!”
“Theo thứ tự là Huyền Nguyệt tông, Viêm Vẫn Tông, Đoạn Hải Tông, Cửu U Môn cùng Phệ Linh Tông.”
“Mà Cửu U Môn nằm tại phía nam Nghiễm Nguyên phủ, mà phía tây là Phệ Linh Tông, phía đông là Viêm Vẫn tông.”
“Cho nên hướng mà ta chạy trốn, tuyệt đối không thể là phía tây, mà phải trốn về phía đông của Viêm vẫn Tông, sau khi tiến vào địa phận của Viêm Vẫn Tông, đám người Hà Tự Tại chắc là không dám đuổi theo đâu.”
Đợi sau khi đã xác nhận ý định không có sai sót, Trương Phong đã đến dưới chân núi, đi tới một ngã tư.
Cây cối xung quanh giao lộ mọc thành bụi, bên cạnh có tảng đá lớn dựng đứng, phía trên có khắc dấu hiệu.
Phía tây là ranh giới của Phệ Linh Tông.
Phía đông là ranh giới của Viêm vẫn Tông.
Còn tiếp tục hướng phía trước, thì là U Thành, cũng là thành trì dưới sự cai quản của Cửu U Môn, hàng ngày đệ tử đi mua sắm mua bán, đều ở trong thành thị này.
Đến nơi, Trương Phong không có một chút chần chờ, chạy thẳng về con đường hướng đông.
Nhưng đúng lúc này, chân khí trong cơ thể hắn đột nhiên chấn động, linh khí chung quanh tràn vào dữ dội vào, cảnh giới tăng vọt trong nháy mắt.
Tiên Thiên Viên mãn!
“Hô! Tiên Thiên Viên mãn, lần này tốc độ chạy của ta, lại nhanh thêm khá nhiều” Thực lực đột phá, khiến tâm trạng khẩn cấp của Trương Phong hơi thả lỏng xuống.
Nhưng hắn cũng không có sơ suất, vẫn dùng tốc độ nhanh nhất, tiếp tục trốn đi.