Hơn một canh giờ trôi qua, mặt trời lên cao, chiếu rọi mọi thứ.
Mà động tĩnh khi Trương Phong hấp thu linh khí, cũng dần dần ôn hòa lại, không điên cuồng giống như lúc vừa mới bắt đầu.
Nhưng cái này cũng không nói lên việc số lượng linh khí hấp thu giảm bớt, mà là càng thêm bí mật, phảng phất đang trong lúc vô hình hoàn thành, không dễ bị người khác phát hiện.
“Mặc dù ta đã thức tỉnh võ hồn Aurelion Sol, thực lực lúc nào càng trở nên mạnh mẽ. Nhưng tóm lại vẫn cần một cái quá trình.”
“Mà tên Lệ Phi Vũ kia, cảnh giới đã đạt đến Chân Đan hậu kỳ, là một trong những kẻ mạnh nhất trong khu vực của Nghiễm Nguyên Phủ .”
“Nếu như phát hiện được tình hình của ta, nhất định sẽ không bỏ qua.”
“Cho nên rời đi Cửu U Môn là việc cấp bách!”
Trương Phong sau khi hoàn toàn bình tĩnh, lập tức phân tích tình cảnh trước mắt, đưa ra kết luận là phải mau rời khỏi Cửu U Môn.
Chỉ là trước khi rời đi, có chuyện quan trọng cần phải làm.
Bước ra, Trương Phong không tiếp tục do dự, đi xuống chân núi.
“Thánh Tử!”
“Bái kiến Thánh Tử!”
“Ô, thì ra là Thánh Tử chào buổi sáng!”
Đi vào bên trong tông môn, khắp nơi là các tầng lầu cao vút, có thể thấy được đệ tử của Cửu U Môn ở khắp nơi.
Không ít đệ tử nội môn sau khi gặp Trương Phong, đều sẽ lập tức thăm hỏi, nhưng phải cẩn thận quan sát, ngữ khí cùng nét mặt của bọn hắn, lại tràn đầy vẻ trêu tức và thương hại.
Mà đệ tử hạch tâm môn, thì ngó lơ không quan tâm!
Giống như là Trương Phong không tồn tại, không thèm nhìn!
Đối những thứ trước mắt này, Trương Phong đã tập làm quen, sắc mặt không có nửa điểm thay đổi, hướng thẳng về phía trước đi đến.
Mấy phút sau!
Trương Phong dọc theo con đường được xếp thành bởi đá cuội, xuyên qua nội môn, đi tới tòa tháp trước mặt trong khu vực hạch tâm.
Cái tòa tháp này có bảy tầng, khí tức vô cùng cổ xưa, bảng hiệu to tướng bên trên có khắc hai chữ to ‘Vũ Các’.
“Vũ Các, chỗ cất giữ toàn bộ tất cả công pháp của Cửu U Môn!” Trương Phong thì thào nói, sau đó cất bước tiến vào bên trong.
“Thánh Tử? Ngươi tới Vũ Các có việc gì không?” Đệ tử nội môn trông coi Vũ Các, rất kinh ngạc khi nhìn thấy Trương Phong.
Bởi vì Trương Phong chính là Thánh Tử, có môn chủ Lệ Phi Vũ tự mình truyền dạy công pháp, tại sao lại tới nơi này?
“Gần đây trong lúc tu luyện, ta gặp phải không ít khó khăn, môn chủ lại bế quan tu luyện, cho nên mới đến Vũ Các xem những công pháp khác, chẳng lẽ đá ở núi khác cũng có thể công ngọc!” Trương Phong vẻ mặt lạnh nhạt, bình tĩnh nói.
[ Câu trên là ẩn dụ để khiển trách tên đệ tử nhé ]
“A, thì ra là thế!”
“Vậy Thánh Tử cần công pháp về phương diện nào, ta có thể mang tới giúp ngươi .”
“Không cần, ta tự đi lên xem một chút!”
“Tốt a!”
Đuổi người đệ tử nội môn này đi, Trương Phong lập tức lên lầu.
“Công pháp cũng chia đẳng cấp, cũng giống với thể chất, Phàm cấp, Linh cấp, Đạo cấp, Vương cấp...”
“Cửu U Môn mặc dù có truyền thừa ngàn năm, nhưng công pháp có đẳng cấp cao nhất, cũng chỉ tới Vương cấp hạ phẩm mà thôi.”
Một đường đi lên trên, đi tới tầng bảy của Vũ Các.
Nơi này ngoại trừ môn chủ cùng trưởng lão và Thánh Tử, không người nào có tư cách vào đây.
Mà công pháp được cất giữ ở đây, đương nhiên đều là Vương cấp hạ phẩm.
“Tới Cửu U Môn đã được nửa tháng, nhưng Lệ Phi Vũ chỉ truyền dạy cách tu luyện ma chủng đại pháp , nói là sau khi đột phá tiên thiên, mới có thể cho hắn công pháp.”
“Nhưng tuyệt đối không ngờ được, tiên thiên chính là tử kỳ của hắn.”
“Bây giờ ta sắp rời đi nơi này, công pháp nhất định phải nhớ kỹ mấy quyển, bằng không thực lực của ta mạnh hơn đi nữa, mà thiếu cách công kích, thân pháp, lỡ như bị ám hại thì làm sao bây giờ?”
Nghĩ vậy, Trương Phong ngắm nhìn bốn phía, tầng bảy này cũng không lớn, cất giữ công pháp trong từng cái hộp ngọc, bày ra ở chỗ lõm vào bên trong vách tường, phía trên có cấm chế hóa thành màn sáng bao phủ, phòng ngừa người khác trộm cướp.
Trương Phong lấy ra lệnh bài Thánh Tử, từ một điểm ở trên màn sáng, cấm chế kia hơi hơi lóe lên rồi trong nháy mắt vỡ vụn.
“Kinh Hồng Tam Đao: Công pháp Vương cấp hạ phẩm, bên trong chứa ba chiêu đao pháp, lấy nhanh đánh địch, không gì không trảm được!” Đao pháp trong cái hộp ngọc này, khiến hai mắt Trương Phong sáng lên, nhanh chóng kiểm tra.
Oanh!
Đột nhiên!
Trương Phong vừa mới mở trang thứ nhất ra, một luồng đao khí bất ngờ xông ra, trong nháy mắt Trương Phong giống như đặt mình trong vạn đao, suýt chút nữa đem công pháp vứt xuống.
Nhưng sau một khắc, Võ Hồn khẽ run!
Chút đao khí này không còn sót lại chút gì!
“Không hổ là công pháp Vương cấp, ngay cả trên cuốn sách cũng lưu lại đao ý khủng bố như vậy!” Trương Phong thì thào nói, sau đó tiếp tục xem tiếp.
Rào!
Rào!
Rào!
Trang sách chuyển động, khẩu quyết tu luyện và động tác ghi lại ở trên, vô cùng tỉ mỉ, thậm chí có cả chú thích cùng kinh nghiệm của tiền nhân .
Nhưng Trương Phong vốn không cần những thứ này, một phần thiên phú của Aurelion Sol, không chỉ có ánh sao luyện thể và tự động tu luyện.
Mà tốc độ học tập công pháp cũng nghịch thiên đến mức khó có thể tưởng tượng chỗ.
Cái Kinh Hồng Tam Đao này, Trương Phong chỉ cần nhìn một lần.
Trong nháy mắt đã học xong!
Đúng vậy!
Ngay cả cầm đao để luyện tập cũng không cần, trong đầu tự động biến hoá.
Đao thứ nhất: Kinh Hồng!
Nhanh như chớp giật, nhẹ nhàng một kích!
Đao thứ hai: Vô Ngân!
Lưỡi đao bất ngờ hiện lên, vô thanh vô tức!
Đao thứ ba: Hư Vô!
Đao xuyên qua hư không, chôn vùi vạn vật!