Chương 3: Nữ Chủ Nhân Tương Lai

“Trời ạ, nhào vào trong ngực, còn đưa lên môi mềm, đây là ta mị lực đại bạo phát sao?”

“Thơm quá a, thật thoải mái, không được, thật mềm……”

“Hỏng rồi, sẽ phản ứng mất, trấn tĩnh, trấn tĩnh........”

Trong đầu Ninh Kiêu hiện lên vô số ý niệm, diễm ngộ tới quá kịp thời.

Ninh Kiêu vứt bỏ Phiêu vũ tiên kiếm còn đang cầm trong tay, một tay ôm lấy eo thon của Hứa Thanh Linh, tay phải theo thân thể mềm mại của Hứa Thanh Linh hướng lên trên, đi tới trung gian giữa hai người.

Ngay lúc chỉ còn có một tấc, Ninh Kiêu ngừng lại.

Tiến triển quá nhanh.

Ninh Kiêu sợ Hứa Thanh Linh tức giận, dưới cơn giận dữ không để ý tới chính mình.

Rốt cuộc ở thế giới này, đây chính là một chuyện lớn.

Mà lúc này, trong đầu Hứa Thanh Linh cũng đang tràn ngập sợ hãi.

Nàng sợ chính mình như vậy, sẽ khiến Ninh tiền bối tức giận, phẫn nộ.

Những cái đó thánh thú giận dữ, đều sẽ diệt nàng cửu tộc, Ninh tiền bối giận dữ, toàn bộ Thiên nga giới chẳng phải sẽ gặp phải tao ương?

Lúc này Hứa Thanh Linh cũng không biết phải làm sao bây giờ.

Ngay sau đó, Hứa Thanh Linh cau mày, tay của Ninh tiền bối, sao lại để ở đan điền của nàng?

Đây là tức giận, muốn phế đi tu vi của nàng sao?

Thôi, phế thì phế, chỉ cần có thể giữ được mạng cho người nhà, nàng có chết, lại có làm sao?

Tổ phụ, tổ mẫu, cha mẹ, huynh trưởng, Thanh Linh đi rồi, mọi người ngàn vạn đừng tới báo thù.

Hứa Thanh Linh đã chuẩn bị tâm thế chịu chết, không dám có thêm bất cứ hành động gì.

Đôi môi mềm khép hờ, hai tròng mắt ửng đỏ.

Nàng không muốn chết, rốt cuộc nàng còn trẻ, nhưng vì người nhà, nàng chỉ có thể chịu chết.

Ninh tiền bối, hy vọng ngươi giết ta, không cần giận chó đánh mèo người nhà của ta, cầu xin ngài.

Ninh Kiêu nào biết trong nháy mắt Hứa Thanh Linh lại có nhiều ý nghĩ như vậy, hai tay của hắn nhẹ nhàng đặt ở trên vai Hứa Thanh Linh, đẩy Hứa Thanh Linh ra xa.

Hứa Thanh Linh lúc này hai tròng mắt ửng đỏ, cũng nhắm chặt.

Ninh Kiêu trong lòng lộp bộp, đây là tức giận, muốn khóc sao?

Ninh Kiêu vội vàng nói: “Hứa cô nương, nàng đừng nóng giận, ta…… Ta không phải cố ý.”

Bồi dưỡng ra 3000 tôn thánh nhân, ở chỗ này, trước mặt nhi nữ tình trường, Ninh Kiêu lại như một đứa trẻ luống cuống tay chân.

Hứa Thanh Linh nghe vậy, lại là ngây ngẩn cả người.

Đôi mắt thanh triệt vô cùng của nàng đột nhiên mở ra, nhìn Ninh Kiêu tựa như đứa trẻ ngây thơ phạm phải sai lầm.

Không khỏi buồn cười.

Này đó là đại năng, này đó là Kim Tiên sao?

Đã sớm nghe nói qua, sống càng lâu, càng giống tiểu hài tử, quả nhiên là như thế này.

“Phụt……”

Hứa Thanh Linh không có nhịn xuống, vẫn là bật cười.

Nhưng tiếng cười này, lại khiến bầu không khí trong tiểu viện trở nên ngưng trọng hơn.

Đám thánh thú giận trừng mắt nhìn Hứa Thanh Linh, nhưng lại không dám tản mát ra một chút uy thế.

Hứa Thanh Linh cũng như là đã nhận thức được bản thân lỗ mãng, vội vàng quỳ xuống, nhẹ giọng nói: “Cầu tiền bối tha thứ.”

Ninh Kiêu thấy thế, xem như yên lòng, không tức giận là được rồi.

Ninh Kiêu tiến lên nâng dậy Hứa Thanh Linh, cười nói: “Ta nói rồi, gọi ta là Kiêu ca ca là được, đừng khách khí như thế.”

Hứa Thanh Linh gật đầu nhẹ, trong đầu lại đột nhiên nảy ra một ý, vội nói: “Tiểu ca ca, đám gà, cá, rùa đen cùng con mèo trắng kia đáng yêu như vậy, cầu xin tiểu ca ca đừng ăn chúng nó.”

“Đáng yêu?”

Ninh Kiêu ngẩn ra, rồi sau đó nhìn về phía gà, cá, rùa đen cùng mèo trắng.

Trừ bỏ mèo trắng, ba loại còn lại, có chỗ nào đáng yêu?

Nhưng Ninh Kiêu biết, con gái ấy, chính là thiện tâm, không đành lòng nhìn đám động vật nhỏ bị giết.

Vì thế Ninh Kiêu gật đầu nói: “Yên tâm, Kiêu ca ca tuyệt đối sẽ không ăn chúng nó.”

Một sân thánh thú đều nhẹ nhàng thở ra, Hứa Thanh Linh cũng nhẹ nhàng thở ra.

Lúc này ánh mắt của nàng, rốt cuộc cũng nhìn về phía Phiêu vũ tiên kiếm bị Ninh Kiêu ném ở một bên.

Phiên vũ tiên kiếm vốn thánh khiết như vậy, hiện tại bên trên thế nhưng lây dính một chút màu đen.

Cái này khiến Hứa Thanh Linh không khỏi nhăn mày lại.

Ninh Kiêu tức khắc nhếch miệng, nhặt lên Phiêu vũ tiên kiếm, nhếch miệng nói: “Cái này sao, ta cũng không phải cố ý……”

Nhưng mà lúc này, Hứa Thanh Linh lại kinh hô một tiếng, nói: “Tiên Khí……”

Ninh Kiêu ngẩn ra, rồi sau đó nhìn về phía Phiêu vũ tiên kiếm trong tay.

Ninh Kiêu lúc này mới chú ý tới, Phiêu vũ tiên kiếm này, đích xác đã tiến hóa thành Tiên Khí.

Nhưng chỉ là Tiên Khí hạ đẳng thấp kém nhất, không coi là gì.

Hứa Thanh Linh vội vàng nói: “Tiểu ca ca, có thể đưa Phiêu vũ tiên kiếm cho ta xem được không?”

Ninh Kiêu không chút do dự đem phiêu vũ tiên kiếm cho Hứa Thanh Linh.

Hứa Thanh Linh kiểm tra một phen, tức khắc trợn mắt há hốc mồm.

Phiêu vũ tiên kiếm vốn chỉ mới là linh bảo hạ phẩm, mà hiện giờ quả nhiên đã tiến hóa thành Tiên Khí.

Đây chính là Tiên Khí a.

Toàn bộ Thiên nga giới, đều không nhất định có được Tiên Khí, mà hiện giờ, Phiêu vũ tiên kiếm thế nhưng đã hóa thành Tiên Khí!

“Tiên thiên……”

Không bao lâu, Hứa Thanh Linh lại là trợn mắt há hốc mồm.

Kia biểu tình, xem ở trong mắt Ninh Kiêu, lại là đáng yêu đến thế.

“Tiên thiên Tiên Khí……”

Hứa Thanh Linh trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Ninh Kiêu, kinh hô lên.

Nhìn vẻ mặt đáng yêu của Hứa Thanh Linh, Ninh Kiêu lại không có nhịn xuống, hôn nhẹ lên cặp môi thơm mềm kia của Hứa Thanh Linh.

Trong viện, một chúng thánh thú đều nhìn không được.

Cái lão lưu manh này!

Hứa Thanh Linh lại bất chấp cái khác, Phiêu vũ tiên kiếm trở thành Tiên thiên Tiên Khí.

Đây chính là Tiên khí có thể trưởng thành nha.

Ninh Kiêu ngượng ngùng thu hồi miệng mình, cười gượng nói: “Hứa cô nương, Phiêu vũ tiên kiếm biến thành Tiên thiên Tiên Khí, không tốt sao?”

“Tốt, rất tốt nha……”

Hứa Thanh Linh nhịn không được cười phá lên.

Tiên thiên Tiên Khí, sao có thể không tốt?

“Tốt là được.”

Ninh Kiêu nhẹ nhàng thở ra.

Hứa Thanh Linh lại lần nữa hành lễ, lại được Ninh Kiêu đỡ lấy, không có thể quỳ xuống.

Chỉ nghe Hứa Thanh Linh nói: “Đa tạ tiền bối ban kiếm, vãn bối hiện tại cần thiết trở về phục mệnh, chờ thêm mấy ngày lại đến cảm tạ tiền bối.”

Ninh Kiêu đầy mặt không tha, nhưng vẫn là gật đầu nói: “Đi thôi.”

Hứa Thanh Linh cũng không chần chờ, ngự kiếm phi hành, rời đi nơi này.

Nhìn theo bóng dáng rời đi của Hứa Thanh Linh, Ninh Kiêu tức khắc lo được lo mất.

Đây là nhi nữ tình trường.

“Bà xã, em nhất định phải trở về đó.”

Ninh Kiêu không khỏi mở miệng nói.

Nhưng mà lời Ninh Kiêu nói, lại khiến cho một chúng thánh thú ở trong tiểu viện tức khắc run rẩy lên.

Bà xã?

Cái này còn không phải là chỉ đạo lữ đó sao?

Cái lão lưu manh này, muốn thu lấy tiểu cô nương này?

Chúng nó vừa rồi, là đang uy hiếp nữ chủ nhân tương lai?

Không được, lần tới, nhất định phải bồi tội với nữ chủ nhân tương lai.

Hứa Thanh Linh một đường về tới Phiêu Vũ Kiếm Tông, lấy ra Phiêu vũ tiên kiếm đã biến thành Tiên thiên Tiên khí.

Tổ phụ cùng phụ thân của Hứa Thanh Linh tức khắc trợn mắt há hốc mồm, khiếp sợ tột đỉnh.

“Thanh Linh, Phiêu vũ tiên kiếm sao có thể biến thành Tiên thiên Tiên khí? Nó vốn không có khả năng biến thành Tiên Khí a.”

Tổ phụ của Hứa Thanh Linh vội vàng hỏi thăm Hứa Thanh Linh.

Hứa Thanh Linh trả lời: “Tổ phụ, con gặp được một vị đại năng ở núi Quảng Vân, là vị đại năng kia đã biến Phiên vũ tiên kiếm thành Tiên thiên Tiên khí.”

“Đại năng?”

Phụ thân Hứa Thanh Linh ngẩn ra, rồi sau đó hỏi: “Hay là, là một vị lánh đời Đại Thừa kỳ chí tôn?”

Hứa Thanh Linh lắc đầu, tổ phụ cùng phụ thân Hứa Thanh Linh đều nhăn lại mày.

Ngoại trừ Đại Thừa kỳ chí tôn, còn ai có thể khiến linh bảo hạ phẩm như Phiên vũ tiên kiếm trở thành Tiên thiên Tiên khí?

Hứa Thanh Linh trả lời: “Vị đại năng kia, đã vượt qua Đại Thừa kỳ.”

Hứa Thanh Linh không dám nhiều lời, bởi vì nàng biết, thân là Kim Tiên tiểu ca ca Ninh Kiêu tiền bối, có thể tra xét được mọi chuyện ở Thiên nga giới.

Chuyện ở Phiêu Vũ Kiếm Tông, cũng tuyệt đối chạy không thoát khỏi sự tra xét của tiểu ca ca Ninh Kiêu tiền bối, tiểu ca ca Ninh Kiêu tiền bối thân là Kim Tiên, lại ẩn cư ở núi Quảng Vân, khẳng định là không muốn người ngoài biết được tình huống của hắn.

“Vượt qua Đại Thừa kỳ?”

Tổ phụ cùng phụ thân Hứa Thanh Linh tức khắc trợn mắt há hốc mồm.

Vượt qua Đại Thừa kỳ, đó là có ý tứ gì?

Tiên nhân?

Thấy Hứa Thanh Linh gật đầu, tổ phụ cùng phụ thân Hứa Thanh Linh càng thêm khiếp sợ không thôi.

Thiên nga giới, có tiên nhân tồn tại?

Khiếp sợ qua đi, phụ thân Hứa Thanh Linh mở miệng nói: “Phụ thân, Phiêu vũ tiên kiếm nay đã là Tiên thiên Tiên khí, tuyệt không thể giao cho Bá Hoàng Cung.”

Một kiện Tiên thiên Tiên khí, đủ để tạo ra Đại Thừa kỳ cường giả, thậm chí tạo ra tiên nhân.

Đây là tư bản giúp Phiêu Vũ Kiếm Tông có thể xoay người thành công, thậm chí tương lai có thể độc bá Thiên Nga giới, tuyệt không thể giao ra.

Tổ phụ của Hứa Thanh Linh nhíu mày nói: “Đúng là không thể giao ra, nếu không Phiêu Vũ Kiếm Tông của chúng ta cũng sẽ có tai họa. Nhưng Bá Hoàng Cung muốn chúng ta trong vòng một tháng phải giao ra được một kiện pháp khí cấp bậc linh bảo, chúng ta phải giao ra như nào?”

Phụ thân Hứa Thanh Linh nhìn về phía Hứa Thanh Linh, hỏi: “Thanh Linh, con nói nơi của vị tiền bối kia, liệu có còn linh bảo hay không?”

Hứa Thanh Linh ngẩn ra, rồi sau đó hơi hơi cau mày, nói: “Hẳn là có.”

Phụ thân của Hứa Thanh Linh hành lễ với tổ phụ của Hứa Thanh Linh, nói: “Phụ thân, hài nhi kiến nghị, chúng ta đi một chuyến tới núi Quảng Vân, vị tiền bối kia nếu chịu ban cho Thanh Linh một kiện Tiên thiên Tiên khí, tất nhiên cũng sẽ ban cho Thanh Linh một kiện linh bảo.”

Tổ phụ Hứa Thanh Linh nhìn về phía Hứa Thanh Linh, nói: “Thanh Linh, cháu cảm thấy thế nào?”

Nhưng ngay lúc này, phụ thân của Hứa Thanh Linh lại đột nhiên mở to hai mắt, nhìn Hứa Thanh Linh nói: “Thanh Linh, tu vi của con........”

Phụ thân của Hứa Thanh Linh nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Hứa Thanh Linh.

Ngay sau đó, tổ phụ của Hứa Thanh Linh cũng trợn mắt há hốc mồm, đầy mặt khiếp sợ.

Lúc này bọn họ mới chú ý tới, tu vi của Hứa Thanh Linh, đã không còn là Trúc Cơ kỳ.

Hứa Thanh Linh hành lễ nói: “Tổ phụ, phụ thân, hài nhi được vị tiền bối kia chiếu cố, Thanh linh kiếm thể có thể hoàn thiện, đột phá cảnh giới, ngưng tụ Thanh linh kiếm đan, hiện giờ hài nhi đã đạt tới Kim Đan cửu chuyển chi cảnh.”

“Thanh linh kiếm thể hoàn thiện, ngưng tụ Thanh linh kiếm đan, còn đạt tới Kim Đan cửu chuyển chi cảnh?”

Tổ phụ cùng phụ thân Hứa Thanh Linh đã bị khiếp sợ tột đỉnh.

Lúc này bọn họ có thể xác nhận, vị tiền bối kia nhất định là tiên nhân không thể nghi ngờ.

Phụ thân Hứa Thanh Linh cười to nói: “Phụ thân, vị tiền bối kia khẳng định là đã coi trọng thiên phú của Thanh Linh, muốn thu Thanh Linh làm đồ đệ, Phiêu Vũ Kiếm Tông của chúng ta có thể có được một vị tiền bối như vậy làm chỗ dựa, thì cũng không cần phải sợ hãi Bá Hoàng Cung, thậm chí không cần sợ hãi Thánh Hoàng Cung.”

Hứa Thanh Linh lại nhíu mày nói: “Phụ thân, vị tiền bối kia ẩn cư tại đây, hiển nhiên là không muốn để ý tới việc vặt nơi phàm trần, tuyệt không có suy nghĩ giống như ngài vậy.”

Tổ phụ của Hứa Thanh Linh cũng gật đầu nói: “Không sai, cho nên chúng ta không thể đắc tội Bá Hoàng Cung.”

“Vậy phải làm sao bây giờ? Cũng không thể đưa Tiên thiên Tiên khí giao cho bọn họ đi?”

Phụ thân Hứa Thanh Linh nhíu mày nói.

Hứa Thanh Linh hít sâu một hơi, nói: “Tổ phụ, phụ thân, hài nhi mang hai người tới bái kiến vị tiền bối trên núi Quảng Vân trước, nhìn xem có thể cầu lấy một kiện linh bảo hay không, vị tiền bối kia rất chiếu cố hài nhi, thậm chí hài nhi làm bẩn tiên thể của tiền bối, tiền bối cũng không tức giận, ngược lại còn ban Tiên khí cho hài nhi, hài nhi cảm thấy, vị tiền bối kia hẳn là sẽ ban cho hài nhi một kiện linh bảo.”

Tổ phụ của Hứa Thanh Linh cùng phụ thân Hứa Thanh Linh nghe vậy, hai người liếc nhau, tất cả đều cười nói: “Được, chúng ta xuất phát đi thôi, đi tới núi Quảng Vân, bái kiến vị tiền bối kia trước.”

Vừa muốn xuất phát, phụ thân của Hứa Thanh Linh lại mở miệng hỏi: “Thanh Linh, con là như thế nào mà lại làm bẩn tiên thể của vị tiền bối kia?”

Hứa Thanh Linh mặt đẹp đỏ lên, trả lời: “Hài nhi dưới tình thế cấp bách, lấy miệng ngăn chặn tiên khẩu của vị tiền bối kia.”

Tổ phụ cùng phụ thân Hứa Thanh Linh nghe vậy, đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó hai người đều nổi giận nói: “Thanh Linh, con làm càn, sau này không được như vậy nữa.”

Hứa Thanh Linh gật đầu nói: “Hài nhi sẽ chú ý.”

Nhưng lúc này, Hứa Thanh Linh trong lòng lại nghĩ, tiểu ca ca Ninh Kiêu tiền bối, cũng chủ động lấy tiên khẩu lấp kín miệng mình mà.

Hết chương 3

Dịch: ThiAnn_0416

Cảm ơn các bạn.