Trên người quỷ ảnh phía sau Vạn Vân Phỉ có mùi máu tanh nhàn nhạt, xem ra trên tay đã dính mạng người. Bây giờ cô ra tay xem như là thay trời hành đạo!
Dương Tam nhìn chằm chằm bóng đen kia, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.
Bóng đen run rẩy, sau đó liền biến mất.
Sắc mặt Dương Tam khẽ trầm xuống: Chạy thật nhanh!
Vạn Vân Phỉ nói: “Căn phòng này của tôi cọc một trả ba, tiền thuê một tháng là 2500 tệ, có vấn đề gì không?”
Hiện tại trong lòng Dương Tam chỉ có đồ ăn, không chút do dự liền gật đầu đáp ứng, dù sao tương lai vẫn còn dài.
Vạn Vân Phỉ thấy diện mạo Dương Tam giống với mấy cô sinh viên, đơn thuần vô hại, bèn cười nói:
“Đi thôi. Trước tiên tôi dẫn cô đi xem phòng, nếu cô cảm thấy ổn thì chúng ta sẽ ký hợp đồng.”
Dương Tam liền đi theo cô ấy vào tiểu khu. Căn phòng Vạn Vân Phỉ cho thuê nằm ở lầu 14, tuy rằng diện tích chỉ có 40m2, nhưng các vật dụng trong nhà đều rất đầy đủ.
Dương Tam cảm thấy không có vấn đề gì, liền ký hợp đồng với Vạn Vân Phỉ. Những thứ khác đều ổn, ngoại trừ thông tin liên lạc…
Cô chỉ vào tờ rơi, nói: “Tôi không có phương thức liên lạc.”
Vạn Vân Phỉ kinh ngạc: “Cô không dùng điện thoại di động sao?” Ánh mắt kia giống như nhìn thấy người tối cổ.
Dương Tam khô khan đáp lại một câu: “Di động bị mất, số điện thoại cũng quên mất.”
Khóe miệng Vạn Vân Phỉ giật giật, nói: “Vậy trước tiên không cần điền vội, cô nên mua một chiếc điện thoại khác đi, thời buổi này không điện thoại di động làm gì cũng rất khó khăn.”
Sau đó lại xem qua thẻ căn cước của Dương Tam, khi nhìn thấy ba chữ Đạo Hoa Quan thì hai mắt liền sáng lên:
“Ôi, cô đến từ Đạo Hoa Quan à? Tôi nghe nói Lăng Tiêu đạo trưởng ở đạo quan của cô rất lợi hại.”
“Tôi không thân với cô ta.”
Lăng Tiêu đạo trưởng là cọng hành nào? Trong đám đạo sĩ cô chỉ quen mỗi Lã Động Tân.
Vạn Vân Phỉ bừng tỉnh: “Lăng Tiêu đạo trưởng là đại nhân vật nên bình thường muốn nhìn thấy người cũng không dễ dàng gì.”
Dương Tam trầm mặc, cô và người trẻ tuổi không có tiếng nói chung.
Sau đó, cô như vô tình nhắc đến: “Tôi thấy tinh thần cô không tốt lắm, gặp ác mộng à?”
Vạn Vân Phỉ có chút sững sờ, nói: “Có thể là do trước đó tôi đến nhà ma phát sóng trực tiếp phiêu lưu mạo hiểm, cảm thấy sợ hãi nên có chút mệt mỏi.”
Phát sóng trực tiếp?
Dường như là một hình thức giải trí hiện đang rất phổ biến của người hiện đại?
Vạn Vân Phỉ nói: “ID của tôi là [Khiêu vũ thần bí], nếu cô có thời gian rảnh thì có thể lên mạng xem tôi phát sóng trực tiếp.”
Dương Tam khẽ gật đầu, tay nhẹ nhàng chụp lấy bả vai cô ấy, giả vờ như không có việc gì, nói: “Vừa nãy có một con muỗi đậu trên người cô.”
Sau đó lặng lẽ lưu lại một ấn kí trên người Vạn Vân Phỉ, như vậy dù Vạn Vân Phỉ đi đến bất kì nơi nào cô đều nắm rõ.
Vạn Vân Phỉ có mối quan hệ mật thiết với bữa tối của cô nên rất quan trọng!
Đến khi Vạn Vân Phỉ rời đi, Dương Tam liền khen ngợi Tiểu Kim một câu: “Không tồi, chờ ta ăn no, ta sẽ dạy ngươi thuật pháp hóa hình.”
Tiểu Kim vui vẻ ngoắc đuôi khiến vài giọt nước bắn ra khỏi bể nước.
Sau khi Vạn Vân Phỉ rời khỏi tiểu khu liền cảm thấy kinh ngạc khi phát hiện bản thân không hề buồn ngủ. Sau lần phát sóng trực tiếp ở nhà ma, lúc nào Vạn Vân Phỉ cũng cảm thấy rất mệt mỏi, ngủ như thế nào cũng không đủ.
Chẳng lẽ bởi vì đã ngủ đủ rồi nên hiện giờ không còn cảm thấy buồn ngủ nữa?
Nghĩ như vậy, Vạn Vân Phỉ chuẩn bị trở về sẽ lựa chọn lựa địa điểm phát sóng trực tiếp cho kỳ sau. Hiện tại trên mạng có không ít người phát sóng trực tiếp, nếu muốn nổi bật thì phải thu hút sự chú ý của người xem.
Vạn Vân Phỉ không thể bán “thịt”, chỉ có thể tìm lối tắt - đó là đi đến các địa điểm nổi tiếng là có quỷ ám tiến hành phát sóng trực tiếp, nên trong khoảng thời gian này cũng tích góp được không ít nhân khí.
Chuyện quỷ hồn gì đó, cô ấy căn bản cũng không tin.
Chỉ là bỗng nhiên cô ấy cảm thấy lành lạnh sống lưng, không nhịn được đưa tay kéo cổ áo lên.