Chương 18: Làm Quen

Một đạo ánh sáng sắc lạnh xẹt qua từ trước mắt hắn, sau đó cánh tay kia lập tức đã rơi xuống chân của hắn, mà hắn thì đầu đầy mồ hôi lạnh mà nhìn cô gái đang đứng gần trong gang tấc.

Yuna liếc hắn lạnh lùng một cái, thuận tay đưa trường đao vào trong bụng Zombie, lại dùng sức rút ra: "Đâu có chuyện gì liên quan tới ta."

"Chúng ta được cứu rồi a! Đến đây, phá vòng vây đi ra ngoài!" Tuy rằng phản ứng của Yuna lãnh đạm, nhưng nam sinh lại vô cùng hưng phấn, dù sao mọi chuyện đã xuất hiện biến số.

Cũng không quan tâm Thái Hòa có phải cam tâm tình nguyện cứu bọn họ hay không, nam sinh này lập tức chạy ra khỏi quầy hàng, mà sau khi Yuna nhíu mày, cũng theo sát xông tới.

Thấy hai người này phá vòng vây đi tới phương hướng của mình, Thái Hòa biết tạm thời không bỏ rơi được bọn họ, so với nhìn bọn họ mang theo một đám Zombie đi tới, không bằng tiếp ứng bọn họ thoát khỏi bầy Zombies ở nơi này.

Có Thái Hòa tiếp ứng, rất nhanh hai người này sẽ phá vây đi ra từ trong bầy zombie. Lúc này trước cái siêu thị này đã tụ tập vài chục con Zombie, 1 giây cũng không thể chờ thêm rồi.

"Huynh đệ, đi theo ta ."

Nam sinh cảm kích cười cười xông tới Thái Hòa, quay đầu lập tức chạy tới phía một cái ngõ nhỏ.

Mà Thái Hòa quay đầu lại nhìn thoáng qua Zombie đi đầy đường, cũng chỉ đành mang theo Lê Bống đi theo. Còn cô bé kia thì hết sức trấn tĩnh mà đi ở cuối cùng, thỉnh thoảng Zombie đuổi theo quá gần bị nàng ném lăn trên mặt đất.

Khoảng cách gần chứng kiến cô bé này ra tay, làm Thái Hòa không để ý chỉ có mình cô ấy là tốc độ công kích cực nhanh, còn có thanh trường đao trong tay nàng. Cực kỳ sắc bén, hơn nữa cảm giác rất có sức nặng, cũng không biết xem qua cánh tay nàng mảnh khảnh, là thế nào huy sử dụng tốc độ nhanh thoải mái như thế đấy.

Mấu chốt vẫn là biểu lộ và ánh mắt trong khi nàng chém giết Zombie, quá trấn tĩnh, thậm chí để cho người ta cảm thấy có hơi đáng sợ...

Nam sinh mang theo hai người Thái Hòa trọn vẹn chui qua chui lại ở trong hẻm nhỏ hơn mười phút, lại chui vào một tòa nhà lầu nhỏ, cuối cùng mới bỏ rơi một cơn sóng lớn Zombie.

Sau khi nam sinh dừng lại hơi thở dốc, Thái Hòa đã chú ý tới, cái căn nhà lầu nhỏ này có dấu vết đã có người dọn dẹp qua. Rất có thể, nơi này chính là trụ sở của bọn hắn.

"Huynh ... Huynh đệ ... Thật sự là đa tạ ngươi ." Liều mạng chạy trốn 10 phút rồi, mặt mày nam sinh đều hoàn toàn đỏ lên, thậm chí ngay cả tóc cũng bị mồ hôi đổ ướt nhẹp, hắn vừa bóp bả vai Thái Hòa, vừa đứt quãng nói ra: Thật sự ... Cám ơn ...”

Nhìn thấy bộ dáng của nam sinh này, Thái Hòa rất muốn nói câu “không có chi”, nhưng ngược lại nét mặt của hắn rất chân thành, điều này làm cho Thái Hòa chỉ có thể kiên trì gật nhẹ đầu.

"Ngươi rất lợi hại ..." Nam sinh khó khăn thở gấp đều đặn xong hơi thở dồn dập này, lập tức bội phục vạn phần nói ra: “còn có bạn gái của ngươi , chạy trốn nhanh như vậy mặt lại có thể không đổi sắc... Trước kia chắc không phải xuất thân là vận động viên chứ? Nhưng nhìn qua cũng không có cơ bắp a ... So với Yuna nhà chúng ta cũng có thể liều một trận a ..."

"Nguyễn Đen Vâu, ngươi có phiền hay không !" Yuna vẫn mãi không nói một lời đột nhiên cau mày ngắt lời hắn, biểu lộ có vẻ hơi không vui, "Ngươi là ai à!"

"Đừng như vậy, tốt xấu chúng ta cũng là bạn học đấy!" Nguyễn Đen Vâu vừa cười đùa vừa nói, sau đó ngược lại cười cười với Thái Hòa, “Hôm nay thật là cảm ơn ngươi, như thế nào, đi lên lầu ngồi một chút.”Nói xong, hắn trở tay vỗ vỗ ba lô sau lưng, "Có bia nà!"

Thái Hòa quay đầu lại liếc nhìn Lê Bống, thầm nghĩ còn may sau khi nàng trải qua tiến hóa, bên ngoài đã không khác gì với người thường rồi, xem phản ứng của Yuna và Nguyễn Đen Vâu, dường như cũng không có nhìn ra sơ hở gì. Nhưng mà lo lắng cho Lê Bống, hắn cảm thấy vẫn phải ít tiếp xúc với người sống sót thì mới ổn.

Bởi vậy sau khi suy tính một giây, Thái Hòa lập tức quả quyết lắc đầu: "Không được rồi, chúng ta còn có việc khác."

"À? Còn có thể có chuyện gì đâu, ngồi cùng nhau một chút đi." Nguyễn Đen Vâu lập tức sững sờ, hắn thấy , trong mạt thế gặp được một người sống sót khác, dĩ nhiên là một chuyện đáng giá cao hứng, dù xem như không muốn sống cùng với nhau, trao đổi thêm một chút kinh nghiệm cũng là chuyện tốt đấy. Huống chi Thái Hòa là nhân vật lợi hại như thế, nhất định biết rất nhiều tin tức mà bọn họ không rõ ràng lắm, nếu như có thể ở lại, đối với bọn họ cũng là một sự giúp đỡ lớn .

Còn về có việc... Trong mạt thế ngoại trừ muốn sống, còn có thể có chuyện gì.

Yuna thì hơi không kiên nhẫn nói: "Đã người ta không muốn, ngươi cũng đừng miễn cưỡng... Ồ ." Nàng nói được nửa câu , đột nhiên kinh ngạc đưa ánh mắt về phía rồi cây dao ngắn trong tay Thái Hòa. Sau khi đứng hình một lúc ngắn ngủi, nàng đột nhiên đưa tay đưa về phía hông của Thái Hòa, tốc độ rất nhanh , quả thật để cho người ta không kịp phản ứng nữa.

Thái Hòa cũng không còn nghĩ đến nàng lại đột nhiên hành động bất ngờ như vậy, nhưng thời điểm khi ngón tay của nàng va chạm vào chuôi đao, Thái Hòa vẫn là phản ứng lại nhanh chóng.