Chương 1: Trọng sinh

Đại Sở , đầu năm nay tân hoàng đăng cơ, đại xá thiên hạ, duy độc, dư nghiệt Kiến Minh tội ác tày trời, tội không thể tha , lệnh cho kéo đến Bắc Khẩu xử chém !

Hôm nay chợ Bắc Khẩu ở kinh thành , hết sức náo nhiệt.

Đồng đảng của Kiến Minh tặc tử sẽ bị vấn trảm vào hôm nay !

Kiến minh dư nghiệt?

Tội ác tày trời?

Hứa vị quỳ gối trên đài vấn trảm , trào phúng cười , bất quá là người thắng làm vua kẻ thua làm giặc mà thôi.

Từ xưa cho tới bây giờ m tranh đoạt đều là như thế. Ngươi chết ta sống, ngươi thắng ta bại.

Đáng thương chính là những kẻ không biết gì , bất quá là cha mình dính quan hệ với đối phương chút ít , đại ca mình lại chỉ là một giáo úy nho nhỏ trong cung , mình thậm chí còn chỉ là một lang trung nho nhỏ ……….

A, thực châm chọc nha. Ngay cả mặt tri phủ kia dọc ngang thế nào mình còn chưa biết ….

Mà, tối trọng yếu nhất là cha hắn đã sớm vì bệnh mà tạ thế vào tháng trước , đại ca hắn đã sớm chết trận nơi sa trường từ năm kia …….

Hứa gia, cũng chỉ còn mình hắn,vậy mà cũng gọi liên luỵ cửu tộc? Chê cười nha!

“Canh giờ đến!”

Hứa Vị chậm rãi ngẩng đầu, trước mắt là bầu trời thanh minh trong vắt.

Hắn cười, như vậy cũng tốt. Có lẽ, có thể tái kiến cha hắn, nương hắn, đại ca hắn.

“Hành hình –”

———————————————————–

Hứa Vị mở to hai mắt, nhìn về phía lão nhân đối diện đang cười ngượng ngùng .

“Lão nhân gia, ngươi nói rằng ta có thể trở về tái kiến cha , nương , đại ca ta sao ?” Hứa Vị rất là hưng phấn.

Lão nhân gật đầu, cười tủm tỉm nói ra “Ừ, ngạch, chính là, ngươi phải trở lại thời điểm mới sinh ra , sau đó mới tiếp tục…….”

Hứa Vị cười, tươi cười kiền tịnh “Không quan hệ, chỉ cần để cho ta trở về bên cạnh cha , nương cùng đại ca ta là tốt rồi …….” Nhưng vẫn có chút nghi hoặc, thiên hạ sao lại có chuyện tốt từ trên trời rớt xuống như thế ?

Sống lại, một lần nữa bắt đầu………

Lão nhân cười tủm tỉm nói ra “Ngươi đừng lo lắng, lần này là bởi vì dòng thác thời không bị phá vỡ , vòng luân hồi bị hỏng một lỗ lớn , cần một ít người trở về bổ khuyết luân hồi trống rỗng , mà trong số những người này , ngươi lại may mắn được tính vào . Được rồi, mau trở về đi thôi.”

Hứa Vị tuy rằng trong lòng có chút không yên, nhưng tâm tư tưởng niệm người nhà quá mức bức thiết , nghe xong liền đi vào động luân hồi .

Nhìn Hứa Vị đi vào động luân hồi , lão nhân mới chà xát cái trán, nói thầm “Hô, hoàn hảo , Hứa Vị này đơn thuần thành thật, ai, Dận Nhưng kia , còn có Lí Thừa Kiền kia mới thực sự khó dụ !! Ai, một chút cũng không thông cảm lão nhân gia ta . Ân, ta xem xem, còn có ai? Cái gì?! Tần cối?!”