"Không sai! Chính là bản án huynh đệ Giang thị!" Trang Thế Giai biểu lộ kinh ngạc, trong lòng lại nói quả nhiên là như thế.
Giống y như hắn đoán vậy, Trình Hải Phong sờ mó lập tức móc ra một vụ án lớn nhất trong đời, định đưa hậu lễ lên, giúp Trang Thế Giai ngồi vững vàng vị trí thám trưởng.
Dù sao, sau khi Trang Thế Giai trở thành thám trưởng, vẫn còn cần một vụ án chứng tỏ năng lực của hắn với đám thuộc hạ.
Mà vụ án này chính là Trình Hải Phong dùng để lấy lòng hắn, toàn bộ kế hoạch khẳng định đã sớm chuẩn bị hoàn tất.
Hắn chỉ cần lộ ra một chút xíu thái đội sẽ buông tha, ý tứ muốn thưởng thức Trình Hải Phong, Trình Hải Phong nhanh chóng lập tức phá mất bản án, lại đem công lao nhường lại, dùng chuyện này đổi được hảo cảm của Trang Thế Giai.
Đến lúc đó Trình Hải Phong lại là lão nhân, lại lập thêm uy tín, muốn động tới hắn sẽ rất khó, cũng không khả năng động đến hắn.
Bởi vì như vậy sẽ để cho các huynh đệ không phục! Cho rằng Trang Thế Giai xem thường huynh đệ sở cảnh sát Vịnh Đồng La, không coi như bọn họ là người một nhà!
Ngược lại khi các huynh đệ không phục!
Một sẽ không tận tâm làm việc, hai không thể bồi dưỡng dòng chính.
Phải biết, Vịnh Đồng La chính là khu quản hạt thứ nhất sau khi Trang thám trưởng lên thượng vị, cho nên Vịnh Đồng La chính là nơi xem như vợ cả đầu tiên giúp đại lão lập nghiệp, thường thường loại nơi như vầy, chính là nơi là tốt nhất bồi dưỡng được đội ngũ dòng chính.
Bởi vì hắn nhậm chức thời gian dài ở nơi này, cũng ở nơi đây có tiềm lực nhất, làm náo động nhất.
Không hoạt động nơi này cho tốt, vậy còn đi phát triển ở chỗ nào đây?
Trình Hải Phong tốt xấu gì cũng là một vị trung sĩ, vẫn là liếm chó lâu năm của thám trưởng tiền nhiệm, rất có lý giải đối với phương pháp làm việc của đại lão, rất hiểu một bộ hành động này.
Bởi vậy, hắn mới có thể lựa chọn dùng loại phương thức này đến cứu vãn tiền đồ, hi vọng đổi được Trang Thế Giai hảo cảm, đạt tới cuối cùng lưu tại Đồng La Loan thường phục tổ, tiếp tục đảm nhiệm trung sĩ mục tiêu.
Thật không nghĩ tới, Trang Thế Giai đã sớm đem các mặt đều an bài thỏa đáng, đã muốn xử lý bọn họ, cũng phải ổn định quân tâm.
Bất quá, tranh đấu với Nhan Đồng sắp tới, thời điểm có khả năng thật sự rất cần đến số lượng lớn nhân thủ, cho nên bồi dưỡng dòng chính là không thể tránh khỏi, cũng là chuyện chắc chắn phải làm.
Nhưng mà không cần quan tâm đến Trình Hải Phong! Còn phải mượn thời cơ lập công ở lại hay sao? Xem ta lúc này làm sao “chơi xong dong” với ngươi!
"Khó trách lúc vừa mới thấy Trình Hải Phong, cảm giác hắn còn có tự tin hơn so với Lưu Khải Lân, thì ra là một đứa trẻ trâu có tâm cơ chuẩn bị mà đến."
Trang Thế Giai nói thầm trong lòng một câu, mà trên cặp văn kiện Trình Hải Phong đưa cho hắn, chỉ có tin tức sơ qua của vụ án, cũng không có bố trí hành động cặn kẽ.
Hắc! Cái thằng chó này còn lưu một tay với hắn sao?
Trình Hải Phong thì theo trước mặt sợ hãi thán phục, lên tiếng giảng giải: "Đúng vậy, trưởng quan."
"Mục tiêu lần này mà chúng ta phải đối phó chính là huynh đệ Giang gia."
"Mấy năm này, huynh đệ Giang gia nhiều lần gây án, cướp bóc cửa hàng vàng, chiếu bạc, bắt cóc con tin yêu cầu tiền chuộc, tổng giá trị đã đạt hơn 3triệu đôlaHK."
"Một đoàn người bọn họ lập tức chiếm cứ vị trí thứ tư trong 10 tội phạm truy nã."
"Mà sở cảnh sát Vịnh Đồng La thì ở trong lúc đầu năm, thành công ngăn cản qua hành động của huynh đệ Giang gia một lần cướp bóc xe chở tiền của ngân hàng. . ."
Trình Hải Phong dừng một chút, cố ý chừa lại thời gian hòa hoãn cho Trang Thế Giai, đợi đến sau khi trông thấy ánh mắt của Trang Thế Giai lộ ra thái độ nghiêm túc, hắn mới tiếp tục nói: "Lúc ấy chúng ta xảy ra giao chiến với huynh đệ Giang gia, bắn chết toàn bộ giúp đỡ bên người, huynh đệ Giang gia muốn ngóc đầu trở lại, lập tức cần chiêu mộ đàn em một lần nữa."
Giang gia huynh đệ phát rồ, bản án càng ngày càng lớn, từ bắt cóc tống tiền làm đến cướp bóc xe chở tiền, hành động lần sau khẳng định chính là mục tiêu lớn!
Hành động lớn giống loại này chỉ dựa vào 4 người là không được, còn cần chiêu mộ một đội người khác để giúp đỡ.
Hoặc là đâm xe, hoặc là giao chiến, đều sẽ tăng lên hiệu suất rất cao.
"Nói tiếp." Trang Thế Giai lên tiếng thúc giục.
Trình Hải Phong được cổ vũ, sống lưng thẳng tắp: "Vừa vặn gần đây giang hồ có người thả ra tiếng gió, muốn tìm mấy tên tay súng đủ liều đi làm việc, hơn nữa còn hạn định trong thời gian ngắn."
"Cho nên ta cho rằng chỉ cần chọn lựa mấy cái đại quyển tử làm nằm vùng, liền có thể đánh vào Giang gia huynh đệ nội bộ, ở tại bọn hắn hành động lúc nhất cử nhân chứng cũng lấy được."
Kế hoạch nơi này thật ra lúc trước Trịnh thám trưởng đã dự định xong, chỉ là Trịnh thám trưởng không đợi được gia huynh đệ Giang lộ diện đã *.
Lúc Trình Hải Phong nói đến cuối cùng, trong giọng nói còn mang theo chút tiếc nuối.
Nếu không phải là gia huynh Giang đệ quá mạnh, lần trước chỉ bắn chết một đám tay súng nhật bản.
Bằng không thì, nếu có thể bắn chết tại chỗ huynh đệ Giang gia, nói không chừng chuyện tốt thăng chức thám trưởng cũng sẽ đến phiên hắn.
Nhưng Trang Thế Giai nghe đến đây, trong lòng lại có hơi coi thường "Trình Hải Phong", thậm chí là coi thường "Trịnh thám trưởng" lúc trước.
Thời điểm đối phương bắn nhau với cảnh sát thì mang mặt nạ, lấy không ra chứng cứ gì, bắt không được người sống là vấn đề thực tế.