Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn phải ngoan ngoãn chờ xong ba tháng nghỉ phép.
Đại lão đưa cho ngươi mang gông nghỉ dài hạn, một ngày cũng không thể thiếu!
Chất béo ở tổ quân trang, mặc dù so sánh với tổ thường phục thấp hơn một chút, nhưng mà chỉ cần còn công tác ở sở cảnh sát Đồng La Loan, thì tuyệt đối đủ hắn nuôi một nhà già trẻ.
Về phần vị trí trung sĩ? Sau ba tháng khẳng định không còn! Nhưng mà chỉ cần còn cho bọn hắn một con đường kiếm sống, thuộc hạ phía dưới cũng không có cách nào từ chối! Bởi vì một khi từ chối chính là thuộc hạ sai! Vậy một miếng cơm cuối cùng cũng không còn!
Đây chính là ưu thế của cấp trên! Muốn giải quyết thuộc hạ chỉ cần một câu nhẹ nhàng, đơn giản như chém dưa thái rau.
Từ lúc mới bắt đầu Trang Thế Giai cũng không có muốn dùng một nguyên cớ gì cao đại thượng giải quyết bọn họ, cũng không cần bởi vì vấn đề một lần làm việc đen tối, là đuổi tận giết tuyệt 2 người.
Làm chuyện gì cũng phải trả giá cho việc đó, Nhan Đồng, Lạc Súng Thần đủ để chết một trăm lần, Lưu Khải Lân cùng Trình Hải Phong thật đúng là không đến mức phải chết. Bằng không thì đi đến đâu người bên cạnh chết đến đó . . . . . danh hiệu này thật khó nghe.
Hắn chỉ muốn tùy tiện chọn vài cái gai nhỏ, đuổi 2 người ra tổ thường phục là được, mà điều chỉnh đến tổ nào, thì phải xem tâm tình của Trang thám trưởng mới được.
Vậy thì vừa mới đưa một điếu thuốc lá, nhăn lông mày một cái cũng là ý tưởng đột phát của hắn mà thôi, có thể nói giải quyết bọn họ chỉ là chuyện một cái ý niệm trong đầu.
Người là dao thớt, ta là thịt cá, câu nói đó chính là loại tình huống này.
Trình Hải Phong trông thấy Lưu Khải Lân bị miểu sát trong nháy mắt, trái tim "Đập lên lộp bộp liên hồi" đập rất nhanh.
Hắn chưa bao giờ thấy qua thám trưởng nào làm việc dứt khoát như vậy, bá đạo như vậy. Hết lần này tới lần khác vị thám trưởng này còn có chỗ dựa Lạc ca, là dựa vào một tay súng mà lên thượng vị.
Sau khi Lưu Khải Lân rời đi, Trình Hải Phong thở hai cái, phun ra hơi khói thuốc, tiến lên một bước, đứng thẳng người, hai tay đem một chồng văn kiện đặt lên trước bàn làm việc, để ở trước mặt Trang Thế Giai rống to: "Báo cáo sếp, ta có một vụ án muốn báo cáo với ngài."
"Uhm, gia hỏa này muốn cù cưa với ta." Trong lòng của Trang Thế Giai khẽ ồ một tiếng, cảm thấy kinh ngạc thầm nói: "Sẽ không phải là bản án kia đi nha?"
Thật ra hai người "Lưu Khải Lân" cùng "Trình Hải Phong" cũng là nhân vật có thân phận.
Hơn nữa đều có hành động bắt "Tỉnh cảng kỳ binh".
Bất quá bản án của Lưu Khải Lân đã bị hắn vượt lên trước làm xong, chính là nhiệm vụ bắt Đại Đông lần trước.
Trình Hải Phong thì cần nhờ một người nằm vùng khác chấp hành nhiệm vụ lùng bắt.
Nguyên bản người hành động nằm vùng ban đầu đã đưa tới từ lâu, trước mắt đang ở ngục giam Xích Trụ bị tù.
Trang Thế Giai còn tưởng rằng hành động không xuất hiện nhanh như vậy, chờ hắn đem Trình Hải Phong cách chức mất, sau đó lại bắt tay vào tìm kiếm manh mối, hoặc là đám người báo cảnh là được.
Không nghĩ tới bản án lại xuất hiện nhanh như vậy!
Không đúng, là đã sớm có!
Như vậy người nằm vùng cũng sớm đã cài vào rồi sao?
Hiển nhiên, đây là một phần lễ gặp mặt Trình Hải Phong sớm đã chuẩn bị kỹ càng.
Để làm hắn tiêu tan nộ khí, đưa cho chính mình một cơ hội.
Dù sao, Trang thám trưởng nếu như vừa thượng vị lập tức bắt đầu dùng toàn bộ thuộc hạ nhân mã mới, một chút mặt mũi cũng không chừa lại cho đám huynh để cũ của sở cánh sát Vịnh Đồng La, chỉ sợ lòng người chia rẽ, đội ngũ sẽ không đoàn kết a.
Trình Hải Phong hi vọng hắn quy hàng, có thể khiến cho Trang thám trưởng chừa lại đường số cho bản thân, có thể cói là "Ngàn vàng mua xương ngựa"(*) dựng thẳng cho các huynh đệ một tấm gương như thế nào!
Trang Thế Giai mở ra hồ sơ văn kiện, xem văn bản tài liệu ra vẻ kinh hãi: " huynh đệ Giang thị một trong mười đại tội phạm đang bị truy nã sao?"
Tội phạm nguy hiểm trên toàn Hồng Kông, trừ bỏ Đại Đông ra, còn có 9 người.
Trong đó có một đám tối phạm nhiều người nhất, trực tiếp chiếm cứ vị trí thứ tư.
Bọn họ chính là bốn huynh đệ "Giang long", "Giang hổ", "Giang dũng", "Giang nghĩa"!
Bên trong những tội phạm truy nã khác cũng gom lại thành đoàn gây án, thường xuyên sẽ thay đổi thành viên tổ chức, chia của xong lại đường ai nấy đi. Chỉ có huynh đệ Giang thị thân như tay chân, lại thuê xã đoàn khác, lấy bọn họ làm hạch tâm, xây dựng thành một tổ chức tội phạm cực kỳ liều lĩnh.
Nhóm người này bàn về mức độ nguy hiểm gần với "Hà lão đại" xếp thứ nhất trong danh sách mười đại tội phạm đang truy nã.