Ninh Cung Như cũng không dám ngẩng đầu, nàng sợ lúc mình ngẩng đầu sẽ làm Hạo Thiên thấy được hai dòng lệ của mình. Lúc này nàng lại cảm giác được Hạo Thiên dùng tay nâng cằm mình lên, gương mặt anh tuấn của Hạo Thiên giờ phút này chiếm trọn trong tâm trí nàng, Hạo Thiên lập tức há miệng hôn lên cặp môi đỏ mọng của nàng, vào khoảnh khắc hai bờ môi chạm vào nhau, toàn thân Ninh Cung Như chết lặng, tuy bị Hạo Thiên hôn lấy nhưng nàng lại không có chút phản kháng nào, Hạo Thiên khát khao mút lấy môi dưới mềm mại ngát của Ninh Cung Như, đầu lưỡi quét tới quét lui trong hàm răng của nàng, đầu lưỡi khẽ liếm hàm răng, hai người đều cảm nhận được hơi thở của nhau, Ninh Cung Như cảm nhận thấy tình cảm mãnh liệt của Hạo Thiên thật khó mà kháng cự, với lại nàng cũng không muốn kháng cự. Hạo Thiên trước tiên dùng đầu lưỡi mở kẽ răng của nàng, đầu lưỡi tiến quân thần tốc quấn lấy chiếc lưỡi trơn trượt của Ninh Cung Như, đôi môi của nàng bị áp lên mạnh mẽ, chiếc lưỡi thơm tho vô lực kháng cự chỉ đánh mặc cho hắn liếm láp. Đầu lưỡi Hạo Thiên trước tiên quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho như hoa lan Ninh Cung Như, sau đó đột nhiên đem một ngụm nước miếng đưa vào trong miệng đỏ của nàng, Ninh Cung Như không có cách nào đành phải đem ngụm nước bọt của Hạo Thiên ừng ực nuốt vào bụng. Toàn thân Ninh Cung Như lúc này tản ra một cỗ khí chất thiếu phụ cao quý, thành thục, diễm lệ, mỗi tất da thịt đều tản ra khí tức thiếu phụ mê người, hơn nữa trên người của Hạo Thiên lại cũng tỏa ra một loại khí tức khiến mình si mê say đắm, Ninh Cung Như đã hoàn toàn buông thả, Hạo Thiên điên cuồng như thế rõ ràng đã khiêu khích tính dục của nàng làm làng cảm thấy choáng váng, đôi mắt Ninh Cung Như vũ mị say đắm, thần thái vô cùng đáng yêu.
Vào lúc Hạo thiên còn muốn tiến thêm một bước thì Ninh Cung Như ngượng ngùng đẩy Hạo Thiên ra, nàng hcỉnh lại vạt áo của mình một chút rồi nói với Hạo Thiên: "Không muốn, lần sao ta sẽ cho ngươi thêm có được không? Hiện tại ngươi nên qua với Tử Di, nàng nghe thấy những lời lúc trưa nhất định rất thương tâm, tình yêu của nàng dành cho ngươi cũng không hề ít hơn ta, ngươi nên qua đó nói cho nàng biết, nói không chừng hiện tại nàng ấy còn đang hờn dỗi đấy! Ta với ngươi hiện tại đã như vậy rồi, ngươi yên tâm ta sẽ không chạy đâu" Hạo Thiên nghe thấy Ninh Cung Như nói như thế liền cao hứng phi thường, điều này chứng tỏ nàng cuối cùng đã đồng ý cùng chung một chồng, hiện tại chỉ cần có thể thuyết phục Tần Tử Di nữa là được rồi, nghĩ đến đây hắn liền cả người nóng lên hận không thể ngay lập tức đến bên cạnh Tần Tử Di, nhưng hắn vẫn hôn lên trán Ninh Cung Như rồi nói với nàng: "Ta nhất định sẽ làm cho các ngươi hạnh phúc." Nói xong liền đi ra cửa hướng về gian phòng của Tần Tử Di, sau khi hắn đi, Ninh Cung Như vuốt nhẹ chiếc môi mà Hạo Thiên hôn lên khi nãy, trên mặt lộ ra vẻ hạnh phúc.
Lúc này Hạo Thiên đi tới trước của phòng Tần Tử Di, hắn nhẹ nhàng gõ cửa, trong chốc lát cửa mở, một thiếu nữ xinh đẹp từ bên trong đi ra, nàng mặc một thân áo ngủ màu trắng đem dáng người hoàn mỹ như ma quỷ của nàng hoàn toàn hiển lộ, mặt của nàng cũng phi thường hoàn mỹ, điều duy nhất không tốt chính là hai mắt nàng hiện tại đang sưng đỏ giống như vừa mới khóc, Tần Tử Di nhìn hắn tức giận nói: "Có chuyện gì không? Không có việc gì ta vào ngủ." Hạo Thiên cười cười: "Trước cửa lạnh quá, ngươi còn mặc ít như vậy, chúng ta đi vào rồi nói." Lập tức hắn đi vào gian phòng mà Tần Tử Di chỉ có thể đi theo vào. Nàng thấy Hạo Thiên đang nhàn nhã ngồi ở trên ghế, nàng nhìn hắn nói ra: "Ngươi bây giờ cũng đã vào, có chuyện gì cứ nói đi." Hạo Thiên đột nhiên đứng lên đi đến trước mặt Tần Tử Di ôm nàng vào lòng. Tần Tử Di ngẩn người một cái sau đó lớn tiếng nói ra: "Thả ta ra, tên hỗn đản ngươi nhanh thả ta ra, bằng không thì ta sẽ không khách khí." Hạo Thiên nghe xong vẫn đang gắt gao ôm nàng, nói với nàng: "Tử Di, ta thích ngươi, trừ phi ngươi đáp ứng ở cùng với ta, nếu không ta nhất định sẽ không buông ngươi ra." Tần Tử Di nghe thấy Hạo Thiên nói như thế thì trong nội tâm có chút ngòn ngọt, nàng lập tức muốn đáp ứng hắn nhưng nàng nhớ tới tình cảnh Hạo Thiên lúc nãy đi vào gian phòng của mẫu thân, liền nói với hắn: "Ta không thể đáp ứng ngươi, ngươi thả ta ra a." Khi nàng nói xong liền cảm thấy đau lòng, nhưng vì hạnh phúc của mẫu thân, nàng chỉ có thể nhẫn tâm cự tuyệt Hạo Thiên. Hạo Thiên nghe thấy câu trả lời của nàng, trong nội tâm cảm thấy phi thường kinh ngạc, hai tay nắm lấy bờ vai của nàng, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của nàng hỏi: "Vì cái gì, ta biết ngươi thích ta, tại sao lại cự tuyệt ta?" Tần Tử Di nhìn Hạo Thiên nói: "Nếu như ta đáp ứng ngươi vậy mẫu thân của ta phải làm sao bây giờ, ta vừa mới nhìn thấy ngươi tiến vào gian phòng của nàng, chẳng lẽ ngươi muốn ta vì hạnh phúc của mình mà làm tổn thương mẹ của ta sao? Hay là ngươi muốn chúng ta cùng một chỗ hầu hạ ngươi, chuyện này cho dù ta đồng ý nhưng mẫu thân nhất định sẽ không đồng ý, ngươi vẫn nên bỏ cuộc đi." Hạo Thiên nghe xong mới hiểu ra toàn bộ sự việc. Tử Di vừa rồi nhìn thấy ta vào trong phòng mẹ nàng nhưng nàng lại không muốn làm tổn thương mẫu thân, nói như vậy chuyện này còn có cơ hội. Nghĩ thế, Hạo Thiên nhìn Tần Tử Di nói ra: "Nếu như mẫu thân của ngươi đồng ý chúng ta cùng một chỗ, mà nàng cũng không rời khỏi, vậy ngươi có thể đáp ứng không?" Tần Tử Di nghĩ sự việc này làm sao có thể xảy ra, nhưng nàng thật sự quá yêu Hạo Thiên rồi, cho dù chỉ có 1% cơ hội nhưng nàng cũng không muốn buông tha, vì vậy nàng nhìn Hạo Thiên nói: "Nếu quả thật có thể như vậy thì ta đồng ý với yêu cầu của ngươi." Hạo Thiên nghe xong cao hứng cười cười, nói với nàng: "Chính là mẫu thân của ngươi bảo ta tới, ngươi nói nàng có đáp ứng hay không?" Tần Tử Di nghe xong cảm thấy thật sự quá khó tin nhưng Hạo Thiên chắc chắn sẽ không lừa nàng, nghĩ đến về sau có thể cùng Hạo Thiên ở cùng một chỗ, cũng không ảnh hưởng đến mẫu thân thì nàng liền cao hứng phi thường, nhẹ nhàng cúi mặt xuống.
Hạo Thiên nhìn Tần Tử Di nghĩ nghĩ, sau đó đem nàng ôm lên, mà Tần Tử Di nhìn bộ dạng Hạo Thiên lại cho rằng Hạo Thiên muốn nàng, nàng thẹn thùng dúi đầu vào trong ngực Hạo Thiên, tuy nàng muốn để dành cho tân hôn nhưng nếu hiện tại Hạo Thiên muốn thì nàng cũng không cự tuyệt hắn. Ai ngờ Hạo Thiên trực tiếp ôm nàng đi đến trước cửa phòng của Ninh Cung Như, hắn đẩy ra cửa phòng ra trông thấy Ninh Cung Như hình như vẫn còn đang ngẫn ngơ nhớ đến chuyện vừa nãy, lúc cửa mở ra Ninh Cung Như mới lấy lại tinh thần, nàng thấy Hạo Thiên bế con gái đặt trên giường rồi đi về hướng nàng. Trong nội tâm nàng nhảy dựng nghĩ không lẽ Hạo Thiên muốn cùng các nàng chơi trò nhất long song phượng gì đó đi! Nàng nhìn phía nữ nhi của mình phát hiện con gái cũng đang nhìn sang, hai người dường như có cùng cách nghĩ nên khuôn mặt trở nên đỏ bừng.
Hạo Thiên đi tới nói với Ninh Cung Như: "Tỷ tỷ, chúng ta trên giường a!" Ninh Cung Như hai mắt trở nên bối rối, nàng lắp bắp nói với Hạo Thiên: "Giường này quá nhỏ rồi, ngươi... Ngươi cùng Tử Di... Làm trước... Trước đi, ta đi sang phòng khác ngủ... ngủ." Nói xong nàng liền vội vàng muốn rời đi nhưng Hạo Thiên đã kịp nắm cacnh1 tay nàng lại: "Tỷ tỷ, giường này rất lớn, ba người chúng ta có thể ngủ chung a." Ninh Cung Như cho rằng Hạo Thiên vẫn muốn chơi trò nhất long song phượng, nàng đáng thương nhìn Hạo Thiên nói: "Đệ đệ, hôm nay thật sự là không thích hợp, cho ta cùng Tử Di một chút thời gian thích ứng, chúng ta về sau lại chơi a." Lúc này Hạo Thiên mới phát giác hai nữ hiểu lầm ý của mình, hắn nhìn hai người nói: "Hai người tiểu sắc nữ các ngươi, đều nghĩ đi đâu thế, ta chỉ muốn ôm các ngươi ngủ, chờ về sau khi về tới Thiên Nữ Phái báo lại với sư phụ để nàng chấp nhận hôn sự của chúng ta, sau khi kết hôn ta mới động tới các ngươi." Lúc này hai nữ đồng thời thở dài một hơi nhưng trong nội tâm lại có chút thất lạc, các nàng biết rõ chính mình đã hiểu lầm ý tứ Hạo Thiên.
Hạo Thiên nằm ở trên giường trái ôm phải ấp, trong mũi ngửi ngửi mùi thơm phát ra trên thân thể hai nữ, hắn cảm thấy nhân sinh cả đời bất quá cũng chỉ như thế, mà hai nữ nằm ở trong ngực Hạo Thiên cảm nhận được khí tức nam tử từ trên người Hạo Thiên liền mong muốn thời gian ngưng đọng vào một khắc này. Chỉ chốc lát sau, bên cạnh đã truyền đến tiếng thở thật sâu, hai nữ phát hiện Hạo Thiên đã ngủ rồi, lúc các nàng phát hiện nụ cười mãn nguyện của Hạo Thiên thì cũng đều khép mắt ngủ, không biết cả ba người mơ thấy gì mà đều mĩm cười.
Ánh trăng đã treo giữa bầu tời, ánh trăng chiếu chiếu rọi lên thân thể của ba người, thấy bọn hắn ngủ an tường như thế nên có lẽ chim chóc bên ngoài cũng dừng tiếng hót lại, một đêm này ba người đều ngủ rất ngon.