Sau tiếng vui mừng, các đệ tử đều quay lại làm việc của mình, một số người tiến hành chăm sóc cho những đệ tử bị thương khác. Sau khi các đệ tử đêu lui ra hết, Tần Thiên Thiên mới gọi Hạo Thiên và ba vị Trưởng lão vào, trong lòng nàng hiện tại nghi vấn trùng trùng, nàng muốn biết Hạo Thiên tại sao chỉ trong một tháng mà tu vi lại cao đến như vậy, khi nãy do còn cố kị các đệ tử khác nên nàng cũng không có lập tức hỏi. Nàng muốn hỏi Hạo Thiên một chút rốt cục trong một tháng này bọn hắn đã qua những chuyện gì, nhớ vào thời điểm bọn họ mất tích, sinh tử chưa rõ, Thiên Thiên nàng cơ hồ như sầu não mỗi ngày nhưng hiện tại may mắn thay bọn họ đã quay trở lại, hơn nữa thực lực còn tăng vọt, lại còn mang thêm hai vị mỹ nhân xinh đẹp nữa, khi nàng vừa thấy hai nữ nhân này liền biết họ không phải là nữ tử bình thường. Nói cũng đúng, hai người Đông Phương Tương Nghi chưa từng nói cho Hạo Thiên biết lai lịch của các nàng, tuy hắn từng đoán hai cô gái xinh đẹp thế này nhất định gia cảnh cũng không bình thường nhưng Đông Phương Tương Nghi các nàng đã không nói thì Hạo Thiên cũng không tiện đặt câu hỏi.
Mấy người đi theo Đường Thiên Thiên vào đại sảnh, Đường Thiên Thiên mời Đông Phương Tương Nghi ngồi xuống, sau đó tức giận nhìn ba người Hạo Thiên nói: "Hạo Thiên, Tần Tuyết, lúc đấy ta gọi các ngươi đuổi theo Hinh Nhi nhưng các ngươi lại cũng biến mất theo, hơn một tháng này các ngươi ở đâu?, ta phái đệ tử tìm khắp Thiên Nữ Phong một lần đều không thấy, chúng ta còn tưởng các ngươi đã gặp phải bất trắc gì rồi, vả lại tại sao công lực của Hạo Thiên lại tăng cao như vậy?" Nói xong nàng ngồi xuống, hai mắt nhìn về phía ba người Hạo Thiên.
Ba người Hạo Thiên nghe xong hổ thẹn cúi đầu, Đường Hinh Nhi tiếng ra một bước nói: "Mẫu thân, thực xin lỗi, mọi việc đều không có liên quan đến sư huy và sư tỷ, lúc trước nếu không phải ta tùy hứng thì bọn hắn cũng không bị rớt xuống vách núi cùng ta, bọn ta may mắn gặp được Đông Phương bá mẫu, là các nàng đã cứu bọn ta, sau đó chúng ta dưỡng thương ở đáy vực, sau đó lại muốn ngắm phong cảnh ở đáy vực một chút nên mới làm trễ nãi thời gian, nếu có trách thì người cứ trách ta đi! Việc này không hề liến quan chút nào đến sư huynh và sư tỷ." Hai người Hạo Thiên nghe Hinh Nhi nói thế liền bước ra: "Sư phụ, đều là lỗi của ta, nếu có phạt xin người hãy phạt mình ta." Đường Thiên Thiên lúc nghe thấy bọn họ rơi xuống vách núi liền kinh hãi không thôi nhưng sau đó lại nghe thấy bọn chúng bênh vực lẫn nhau lại thầm cảm thấy cao hứng phi thường: "Chuyện lần này xem ra hắn nhân họa đắc phúc, đều khiến bọn hắn trưởng thành cả rồi, không còn giống nhu trước chỉ vì một chuyện bé xíu mà làm ầm cả lên."
Nàng lại nhìn Hạo Thiên nói: "Nếu là như thế cũng không phải là các ngươi cố ý mất tích, hơn nữa lần này các ngươi có thể xuất hiện đúng lúc cứu nguy môn phái, liền coi như là lấy công chuộc tội đi, nhưng mà Hạo Thiên, tại sao công lực của ngươi lại tăng cao như vậy, hiện nay xem ra thì còn cao hơn cả ta rồi." Hạo Thiên vội vàng đem tao ngộ của mình tại đáy vực nói cho Đường Thiên Thiên, nhưng trong tiềm thức hắn cũng không đem sự tình ăn phải con rắn nhỏ làm cho dục vọng của bản thân tăng lên nói ra, Đường Thiên Thiên nghe xong cũng phi thường giật mình, sau đó nàng cũng không hỏi gì thêm.
Nàng đứng dậy đi đến trước mặt Đông Phương Tương Nghi chắp tay nói: "Đông Phương tỷ tỷ, cám ơn các ngươi đã cứu ba người Hạo Thiên, bằng không thì ta đã phải mất đi hai tên đồ đệ và một đứa nữ nhi rồi, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, các ngươi về sau có cần Thiên Nữ Môn ta giúp việc gì cứ việc lên tiếng, chỉ cần chúng ta có thể làm được nhất định chúng ta sẽ không từ chối." Những lời nàng nói phi thường thành khẩn, tuyệt đối không phải qua loa cho có, ba người Hạo Thiên nghe Đường Thiên Thiên nói thế trong lòng đều phi thường cảm động.
Đông Phương Tương Nghi nghe xong vội vàng đứng dậy, nàng nhìn Đường Thiên Thiên nói: "Thiên Thiên muội muội không cần phải đa lễ như vậy, cũng là do bọn hắn mạng lớn vả lại trùng hợp ta đi ngang qua mà thôi, hơn nữa chúng ta lần đầu gặp nhau lại cảm thấy vô cùng thân thiết, cái này há không phải là duyên phận sao, bởi vậy không cần đa lễ như thế, cũng không cần nói cái gì báo đáp hay không báo đáp, chúng ta ở lại mấy ngày này không làm phiền ngươi là được rồi." Đường Thiên Thiên nghe xong, nói ra: "Các ngươi ở lại là vinh hạnh của chúng ta, làm sao có thể nói là làm phiền a! Các ngươi muốn ở bao lâu cũng được, tuyệt đối không có có vấn đề." Nói xong, nàng liền trở về chỗ ngồi.
Sau đó bọn hắn nói đến sự tình lần này Tuyết Sơn Phái xâm phạm, Đường Thiên Thiên lập tức nhíu mày. Đường Thiên Thiên nhìn Hạo Thiên cùng Tam đại trưởng lão nói: "Chưởng môn Tuyết Sơn Phái một đời kiêu hùng, hôm nay bọn hắn tấn công lên cũng không phải chỉ đơn giản là vấn đề bị từ hôn, ta đoán bọn hắn là muốn thăm dò thực lực của chúng ta, sau sự kiên hơn hai mươi năm trước thì thực lực của Thiên Nữ Môn chúng ta đã giảm đi rất nhiều, các môn phái khác đều nhìn chằm chằm vào chúng ta, nếu hôm nay không phải Hạo Thiên đột nhiên xuất hiện thì không biết vận mệnh của chúng ta sẽ như thế nào, đại chiến hôm nay đã xác minh suy đoán của bọn chúng, bọn chúng nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, Tuyết Sơn Phái lần này trở về nhất định sẽ liên thủ với các phái khác một lần nữa tấn công lên Thiên Nữ Môn của chúng ta, các ngươi có ý kiến gì không?"
Hạo Thiên nghe được Tuyết Sơn Phái xâm phạm là vì chưởng môn bọn hắn tham luyến sắc đẹp của Tần Thiên Thiên, cầu thân không thành liền tiến hành bức ép, làm nội tâm hắn cảm thấy phi thường căm tức, từ nhỏ hắn đã rất si mê Đường Thiên Thiên, càng lớn thì si mê ấy càng mãnh liệt, sau khi hắn biết được tình yêu nam nữ là gì thì hắn xác định mĩnh đã yêu Đường Thiên Thiên nhưng hắn vẫn không dám khinh nhờn Đường Thiên Thiên nên đành phải đem phần tình cảm này vùi trong lòng, hơn nữa Đường Thiên Thiên đã nuôi hắn từ nhỏ, nàng giống như mẫu thân của hắn, điều này khiến cho Hạo Thiên mồ côi được biết thế nào là tình cảm mẫu tử, hai thứ tình cảm này làm hắn tuyệt đối không để cho kẻ nào đánh chủ ý lên người của Đường Thiên Thiên, hôm nay lại nghe thấy có người dám khinh nhờn nữ thần trong lòng hắn làm cho hắn cảm thấy cực kì tức giận. Lúc này, theo trong lòng của hắn dần hiện ra hình ảnh ba tiểu thiếp của Tần Thiên, lại nghe thấy hắn còn một người vợ và một đứa con gái nên thầm nghĩ: Ngươi đã có tham muốn không yên phận với sư phó ta, lại còn dám bức hôn, vậy ta sẽ làm cho ngươi nếm thử tư vị bị đội nón xanh là như thế nào.
Hắn nhìn Đường Thiên Thiên nói: "Sư phụ, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, buổi tối hôm nay đệ tử sẽ lẻn vào Tuyết Sơn Phái để dò la tin tức, sau khi trở lại liền bàn kế hoạch tiếp theo nên làm như thế nào." Đường Thiên Thiên nghe xong cũng thấy đây là một chủ ý tốt nên liền đồng ý, sau đó dặn dò chú ý an toàn của bản thân một chút.