Công nguyên năm 2012, lời tiên đoán về ngày tận thế của người Maya đã trở thành sự thật, toàn bộ băng ở cực Bắc đều tan ra khiến cho đại dương chiếm phần lớn bề mặt của trái đất, tầng khí quyển biến mất làm cho tia tử ngoại trực tiếp chiếu vào địa cầu, trên địa cầu khắp nơi đều là phóng xạ, văn minh nhân loại hiện đại đã đến hồi kết! Thoáng cái đã trở về thời kỳ nguyên thủy, chỉ có một ít nhân loại cùng một số động thực vật may mắn thoát khỏi vận mệnh diệt vong, những người may mắn sống sót đã thành công tiến hóa thành tân nhân loại—tân nhân loại có thể hấp thu các loại năng lượng phóng xạ để tự cường hóa bản thân, ngoài ra thì những động vật và thực vật khác cũng đã tiến hóa trở thành một giống loài hoàn toàn khác.
Thời gian thấm thoát trôi qua, chớp mắt đã ba ngàn năm. Trên địa cầu mặc dù vẫn còn nhiều các loại năng lượng phóng xạ thế nhưng một hệ sinh thái mới cũng đã hình thành.
Có lẽ do ảnh hưởng của sự kiện tận thế ba ngàn năm trước nên nhân loại hiện tại cũng không quá chú trọng vào việc phát triển khoa học kỹ thuật mà đem toàn bộ tâm trí vào việc khai phá tiềm năng trong cơ thể. Cho nên tuy đã qua ba ngàn năm thế nhưng khoa học kỹ thuật vẫn không có khôi phục giống như trước khi tận thế mà chỉ khôi phục đến thời đại phong kiến mà thôi.
Hiện tại trên địa cầu có bốn thế lực lớn chính là Nhị đại Đế Quốc và Nhị đại Vương Quốc. Trong đó Hoa Hạ Đế Quốc thực lực mạnh nhất, sau đó theo thứ tự lần lượt là Bỉ Mông Đế Quốc, Tinh Linh Vương Quốc và Ải Nhân Vương Quốc.
Hoa Hạ Đế Quốc, Hoàng Đô Tử Cấm Thành (trước kia là Bắc Kinh). Tử Cấm Thành tại thời kỳ Thượng Cổ ở Trung Quốc được gọi là hoàng cung, tọa lạc ở phía bắc của Hoa Hạ Đế Quốc, toàn thành có hơn mười vạn cư dân, tuy so sánh kém hơn thời Thượng cổ rất nhiều nhưng lại là đệ nhất đại thành của Hoa Hạ Đế Quốc, đồng thời là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa ở Hoa Hạ Đế Quốc. Phải biết rằng, hiện tại toàn bộ Hoa Hạ Đế Quốc cũng chỉ có hơn một nghìn vạn người mà thôi!
Con cháu Viêm Hoàng sau khi may mắn sống sót qua ngày tận thế, tiến hóa để có thể thích ứng với hoàn cảnh ác liệt này, thế nhưng năng lực sinh dục lại bị suy giảm, một cặp vợ chồng nhiều nhất cũng chỉ sinh được hai con. Cho nên nhân khẩu ở Hoa Hạ Đế Quốc sau hai ngàn năm còn không nhiều bằng một cái tỉnh của Trung Quốc trước tận thế nữa.
Do phần lớn những người ở Hoa Hạ Đế Quốc có thể hấp thu năng lượng phóng xạ trong môi trường cho nên cơ hồ trong cơ thể mỗi người đều chứa đựng năng lượng nhất định. Dần dần có một ít kỳ tài bắt đầu nghiên cứu làm như thế nào để hấp thu nhiều năng lượng hơn, sử dụng năng lương trong cơ thể phóng xuất ra dùng để công kích hoặc phòng ngự.
Trải qua ngàn năm phát triển, nhiều bộ công pháp tu luyện để có thể điều khiển năng lượng trong cơ thể dần xuất hiện và lưu truyền tại từng ngóc ngách Hoa Hạ Đế Quốc. Bất quá những công pháp kia tương đối thâm sâu, công pháp hữu hiệu cũng không xuất hiện dễ dàng như vậy, càng không có khả năng lưu truyền rộng rãi.
Giống như đương kim Tử Cấm Thành, thậm chí chủ nhân của toàn bộ đế quốc -- Hoàng đế Lý Thiên Minh, hắn tu luyện công pháp "Hỗn Nguyên Càn Khôn Quyết", chỉ có nhân tài trong hoàng tộc mới có thể tu luyện, mà tầng công pháp cao nhất cũng chỉ có Hoàng Đế mới có tư cách tu luyện. Bộ công pháp này chính là do một vị võ học kỳ tài của Lý thị gia tộc sáng chế hơn một nghìn năm trước. Lý thị gia tộc dựa vào nó để chinh phục toàn bộ đại lục Hoa Hạ, thành lập nên Hoa Hạ Đế Quốc!
Sau khi thành lập Hoa Hạ Đế Quốc liền đem Bắc Kinh trước kia đổi thành Tử Cấm Thành đồng thời cũng định đô tại nơi đó. Trung tâm của Tử Cấm Thành chính là hoàng cung. Hoàng cung lúc mới thành lập liền bắt chước xây theo lối kiến trúc cổ của Trung Quốc cho nên phát ra khí thế hoành tráng cổ xưa.
Lúc này tại một tòa biệt viện cực lớn ở phía nam Tử Cấm Thành, một tên nam tử trung niên thành thục anh tuấn đang đứng bên ngoài một căn phòng không ngừng đi tới đi lui, từ trong phòng truyền đến từng đợt tiếng kêu thống khổ làm cho nam tử kia càng thêm sốt ruột, bên cạnh hắn có một nam tử trung niên bộ dáng vô cùng giống hắn, nam tử trung niên vẻ mặt khí phách này chính là đương kim Hoàng đế của Hoa Hạ Đế Quốc: Lý Thiên Minh, mà nam tử trung niên anh tuấn kia là Đại Nguyên Soái Hoa Hạ Đế Quốc: Lý Hạo, Thống Lĩnh quân đội toàn đế quốc, có thể nói hơn phân nửa lãnh thổ của Hoa Hạ Đế Quốc đều là do hắn chinh chiến giành được, nhưng hắn đối với ngôi vị hoàng đế không có hứng thú gì, chỉ nguyện làm một cái Nguyên Soái mà thôi.
Bô dạng hắn lúc này không còn giống một Nguyên Soái tay nắm đại quyền, Lý Thiên Minh nhìn hắn đi tới đi lui bất đắc dĩ nói: "Nhị đệ, ngươi đừng có đi tới đi lui trước mặt ta nữa, ta sắp bị ngươi làm cho chóng mặt chết rồi đây." Lý Hạo đáp: "Đại ca, ta cũng không muốn a, Tuyết Nhi ở bên trong kêu lớn như vậy không biết có vấn đề gì không!" Nói đến phu nhân Nguyên Soái: Lạc Tuyết, lúc nàng chưa gả cho Lý Hạo chính là mỹ nữ đứng đầu hoa khôi bảng tại Hoa Hạ Học Viện, hơn nữa phụ thân của nàng là đương kim Tể tướng, mẫu thân cũng là một công chúa hoàng thất, nhà nàng ba tỷ muội, nàng đứng thứ hai, ba tỷ muội đều là mỹ nữ số một số hai." Đại tỷ gả cho đương kim Hoàng đế, hôm nay đã trở thành hoàng hậu, Lý Hạo củng phải mất rất nhiều công sức mới có thể cưới nàng về, điều này làm cho cả đám nam nhân khác đỏ mắt ghen tị.
Lúc này một đạo lưu tinh xẹt qua phía chân trời, xuyên qua bầu khí quyển rơi xuống phía trên căn phòng, sau khi "Lưu tinh" rơi xuống, lại lặng yên không một tiếng động tiến nhập vào trong phòng... Lập tức trong phòng truyền đến một hồi tiếng khóc trẻ con, hai người nam tử vội vàng tiến vào phòng, chỉ thấy một thiếu phụ đang năm trên giường, Lý Hạo đi đến bên cạnh nữ tử kia nói: "Tuyết Nhi, vất vả cho ngươi rồi." Nữ tử nói: "Phu quân, không vất vả, đây là trách nhiệm của ta, ta muốn nhìn con của chúng ta một chút." Bên cạnh nha hoàn vội vàng mang hài tử trong ngực đưa đến cho Lạc Tuyết, Lạc Tuyết mặt mũi tràn đầy hạnh phúc nhìn hài tử, lại nhìn Lý Hạo một chút nói: "Phu quân, ngươi xem con của chúng ta rất là đáng yêu a, đứa bé này lớn lên nhất định sẽ trở thành một đại anh hùng giống ngươi a, ngươi hãy đặt tên cho nó đi!"
Lý Hạo nghĩ nghĩ, nói ra: "Vậy gọi là Lý Thiên Tinh đi, hi vọng nó sẽ tỏa sáng giống như hàng vạn ngôi sao trên bầu trời." Lạc Tuyết đối với hài tử trong ngực nhẹ nhàng nói: "Thiên Tinh, ngươi đừng làm phụ thân ngươi thất vọng nha."