Tin tức Hồ Di Hoà bị điều chuyển về đại bản doanh nhanh chóng truyền tới tai đám tướng lĩnh tham mưu của Thất Đại Tà Phái làm cho mấy tên mưu sĩ ở đây một hồi điên tiết.
Bởi thủ hạ của Hồ Di Hoà chính là nội gián của chúng cài cắm ở đây cũng bị điều chuyển đi theo, thành thử ra kế hoạch tiêu hao chiến của chúng ở Xích Hà rơi vào bế tắc.
- Hừ, thật là xui xẻo!
Một tên mưu sĩ tức giận vỗ lên mặt bàn rồi hắn tức tối rời đi, hắn chính là kẻ đề nghị đưa Vũ Phàm sang Xích Hà rồi lợi dụng kế hoạch tiêu hao chiến của chúng trừ khử Vũ Phàm.
Nào ngờ Vũ Phàm không những không việc gì lại còn thành công hạ bệ Hồ Di Hoà.
Lúc này, một doanh trướng nào đó trong đại bản doanh Chu Liệt quốc, Hồ Di Hoà tức giận ra tay đánh đập tên thủ hạ của mình thậm tệ.
- Tên khốn kiếp! Tất cả là tại ngươi hiến kế này cho ta, nếu không ta cũng không phải lâm vào cái cảnh nhục nhã như thế này, ngươi đúng là tên phế vật mà!
Tên thủ hạ của hắn quỳ rạp trên mặt đất, giọng run run cố gắng đáp lời, biểu cảm bên ngoài dường như đang rất sợ hãi.
- Thiếu chủ, mong thiếu chủ bình tĩnh lại, kế hoạch này của nô tài chúng ta hành động lâu nay đều thành công mỹ mãn, tất cả đều là tại tên Vũ Phàm mới tới đó phá đám! Mong thiếu chủ suy xét kỹ lại, hắn chính là muốn đối đầu với thiếu chủ!
Tên nội gián này đang cố gắng khơi lên mâu thuẫn giữa Hồ Di Hoà và Vũ Phàm, tốt nhất là đẩy bọn họ đến tình cảnh một mất một còn rồi mượn tay tên họ Hồ này trừ khử đối phương.
Hồ Di Hoà gằn lên từng chữ dữ tợn nói.
- Vũ Phàm, đúng, ngươi nói rất đúng, tất cả là tại hắn! … Vậy ngươi có kế gì?
Tên nội gián nghe hắn hỏi vậy liền vui như mở cờ trong bụng, hắn cố gắng đứng thẳng người dậy ghé sát vào tai của Hồ Di Hoà to nhỏ một hồi, một lúc sau, tên họ Hồ liên mồm khen ngợi.
- Hảo, hảo a, hay lắm, ngươi đúng là không làm ta thất vọng mà! Ha ha …
Nói đoạn hắn vỗ vỗ vai tên thủ hạ rồi nhanh chân đi về phía doanh trướng của đại thúc hắn ở đại bản doanh.
“Mẹ kiếp! Tên khốn nạn, một khi ngươi hết giá trị lợi dụng, cũng là lúc chết của ngươi!”
Tên nội gián lau đi vệt máu trên mặt, dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn theo bóng lưng Hồ Di Hoà rồi cũng nhanh chóng rời đi.
Tin tức Vũ Phàm hạ bệ Hồ Di Hòa nhanh chóng lan truyền khắp nơi, chúng binh sĩ và tu sĩ bên dưới đối với hắn càng thêm kính trọng vì hắn dám đứng ra nói thay cho nỗi lòng biết bao nhiêu người đã chết oan vì tên bất tài họ Hồ đó.
Và tất nhiên chuyện này cũng trở thành nỗi nhục của Hồ gia, bị người đời chê cười. Đại trưởng lão Hồ gia mặc dù tức tối nhưng cũng không thể làm gì được Vũ Phàm, hắn vừa mới lập công nay danh tiếng lại không nhỏ nếu xử lý không khéo sẽ dẫn đến một hồi tai họa cho Hồ gia.
Lão đành phải tạm gác lại chuyện này chờ qua một đoạn thời gian cho mọi chuyện lắng xuống rồi mới ra tay xử lý Vũ Phàm, bây giờ hắn có mệnh hệ gì Hồ gia lại là đối tượng bị hiềm nghi nhiều nhất.
Đương kim Hoàng đế hiện tại của Chu Liệt quốc rất trọng dụng nhân tài, chính vì vậy lão mới lao tâm khổ tứ để cho con trai lão có cơ hội thể hiện, bây giờ sự việc đổ bể để lại ấn tượng rất xấu trong mắt Hoàng đế Chu Liệt quốc.
- Tư trưởng lão, không biết Vũ Phàm tiểu hữu là đệ tử của trưởng lão nào trong tông a? – Đại trưởng lão Hồ gia dò xét một hai.
Tư Sơn Hải thong thả trả lời.
- À, hắn là đệ tử của Ngụy Hiên trưởng lão, Luyện Đan Sư tam phẩm của bổn tông chắc là Hồ huynh cũng biết Ngụy Hiên trưởng lão.
- Có biết, có biết! Đúng là danh sư xuất cao đồ a! – Lão ngoài mặt cảm thán một câu.
Trong lòng của Hồ trưởng lão thở dài một hơi, Ngụy Hiên trưởng lão cũng không phải là người dễ chọc, nhất là khi lão ta còn là một vị tam phẩm Luyện Đan Sư.
…
Ở trên giường bên trong doanh trướng của mình, Vũ Phàm chậm rãi thu công rồi thở hắt ra một hơi, lúc này hắn coi như đã luyện thành bước đầu của Thôn Phệ Cổ Trùng công pháp, ngưng luyện ra không gian Chân Nguyên Hải.
Quyển Thôn Phệ Cổ Trùng công pháp này chỉ là một bản tàn quyển ghi chép lại cách thức tu luyện của ba tầng đầu tiên trong chín tầng của phương pháp luyện Cổ này, hắn đạt được từ trong trữ vật giới chỉ của tên Trúc Cơ kỳ tu sĩ mà hắn giết lần trước.
Mặc dù chỉ là tàn quyển nhưng đối với Vũ Phàm như vậy cũng đã đủ, hắn chỉ muốn dùng phương pháp luyện Cổ Trùng trong này để ngưng luyện ra một con Cổ Độc hỗ trợ hắn công kích địch nhân mà thôi.
Coi như là tăng thêm một cái năng lực công kích và bảo mệnh khi cần thiết, Vũ Phàm lại nhìn qua một lượt một số loại Cổ Trùng thông dụng được ghi chép trong tàn quyển, trong đầu âm thầm tính toán một chút, dựa theo quy định của Chu Liệt quốc, đối với chiến tranh quy mô nhỏ tu sĩ chỉ phải tòng quân liên tục trong vòng sáu tháng sau đó sẽ được thay bằng nhóm tu sĩ khác để đảm bảo công bằng giữa các tu sĩ.
Như vậy chỉ còn bốn tháng nữa là hắn sẽ hết thời gian quân ngũ, sau thời gian này hắn sẽ tranh thủ ra ngoài tìm kiếm Cổ Trùng để bắt đầu nuôi dưỡng, hy vọng kịp có thêm thủ đoạn bảo mệnh trước khi xuất phát về Thương Huyền tông ở Trung Thổ.
Con đường đi đến Trung Thổ gian nan khó khăn trùng điệp hắn không thể không cẩn thận mà chuẩn bị.
Hắn đang mãi nghĩ ngợi, thì từ phía bên ngoài vọng lại tiếng Tiếu Ngưng Nhi:
- Sư huynh, ngày hôm nay chúng ta phải luyện hai loại đan là Luyện Khí Đan và Hồi Khí Tán số lượng 80 viên mỗi loại! Dường như Chu thống lĩnh muốn chuẩn bị cho lần tới tấn công quân doanh địch nhân.
Tạm gác lại mọi chuyện sang một bên, Vũ Phàm nhanh chóng đáp lại lời nàng:
- Ta biết rồi, ta sẽ ra ngay!
Nói rồi hắn chỉnh trang y phục rồi vén màn đi ra tiểu sảnh ở chính giữa doanh trướng, bắt đầu kiểm tra dược liệu cùng với Ngưng Nhi, đây là một trong những thói quen của hắn trước khi bắt đầu luyện chế, tránh cho phát sinh sai sót.
Thông thường Vũ Phàm sẽ là người luyện đan trước, còn Ngưng Nhi sẽ hỗ trợ điều phối dược liệu và ngưng luyện đan dược lúc đan thành, sau khi tiêu hắn hao hết tinh thần lực sẽ đổi lại cho nàng.
Nhưng hầu như lúc nào hắn cũng một hơi luyện chế trên dưới mười lô đan dược cho ra trên dưới trăm viên đan dược, tính ra là gấp rưỡi năng lực của Luyện Đan Sư nhất phẩm bình thường nên phần việc còn lại của Ngưng Nhi cũng không còn bao nhiêu, cũng khá nhẹ nhàng.
- Chúng ta sẽ ngưng luyện Luyện Khí Đan trước, muội giúp ta chuẩn bị thảo dược!
- Vâng thưa sư huynh!
Ngưng Nhi bắt đầu phân chia thảo dược ra từng khu riêng biệt rồi bắt đầu tán nhuyễn chúng hỗ trợ Vũ Phàm luyện đan.
Một lúc sau, Ngưng Nhi vui vẻ nói với Vũ Phàm.
- Sư huynh, lại là sáu thành! Chúc mừng sư huynh!
Vũ Phàm mỉm cười đáp lại lời nàng, coi như hắn cũng đạt thêm một cái thành tựu nhỏ trên con đường đan đạo.
Tỷ lệ thành đan của Vũ Phàm mấy tháng qua liên tục duy trì ở mức sáu thành, bây giờ đã tiếp cận đến sáu thành có dư điều này làm cho Ngưng Nhi kinh ngạc không thôi.
Nếu Vũ Phàm hắn duy trì được tỷ lệ này ổn định trong khoảng thời gian ba tháng liên tục trở lên hắn sẽ thành công tấn cấp Luyện Đan Sư nhất phẩm trung giai, biểu thị cho năng lực ngưng luyện thành đan cũng như thiên phú đan đạo của hắn.
Phải nói rằng sư phụ của hai người, tỷ lệ luyện thành nhất phẩm đan dược cho đến hiện tại cũng chỉ có khoảng sáu bảy thành mà thôi. Còn đối với Luyện Đan Sư nhất phẩm bình thường, tỷ lệ thành đan chỉ có hai ba thành mà thôi.
Bởi vì tỷ lệ luyện thành đan này không phụ thuộc vào phẩm cấp của Luyện Đan Sư cao hay thấp mà lại phụ thuộc vào thiên phú đan đạo và tinh thần lực của người đó.
Chỉ có thể thông qua khả năng khống hỏa tinh xảo kết hợp với phối dược tính theo tỷ lệ hoàn mỹ mới có thể nâng cao tỷ lệ này.
Và hơn hết tỷ lệ thành đan càng cao tỷ lệ lãng phí dược liệu càng thấp cho nên những vị Luyện Đan Sư có tỷ lệ thành đan càng cao càng được các thế lực chú trọng mời chào, đây chính là con đường rộng mở cho Vũ Phàm ở phía trước.