Vũ Phàm nhìn Nhạc Thanh Phong một thoáng, trong lòng có chút hồ nghi, tên này tự dưng lại trở nên tốt bụng như vậy từ bao giờ, trước đây hắn ta vẫn còn gây khó dễ cho Vũ Phàm khi Vũ Phàm mới đặt chân đến Trung Thổ thành.
Mà ở phía Nhạc Thanh Phong, y cũng thừa biết chủ nhân thân thể này trước đây đã từng gây chuyện với Vũ Phàm, bây giờ tặng không cho đối phương chắc chắn sẽ bị đối phương nghi ngờ, để tránh rắc rối, Nhạc Thanh Phong cầm ngọc giản trên tay rồi nói.
- Khương huynh, mặc dù đây chỉ là Địa giai sơ phẩm phần quyết, nhưng xem ra ở thời điểm hiện tại, nó có thể ngang với một quyển Địa giai tinh phẩm công pháp a, không biết Khương huynh có bằng lòng trao đổi với ta?
Một câu nói này của y, lập tức dập tắt sự ngờ vực của đám người hiện tại.
Không ít người nghĩ rằng tên họ Nhạc này xưa nay cao ngạo lý nào lại không không giúp Vũ Phàm như vậy, thì ra là muốn trao đổi công pháp với Vũ Phàm, tên này quả thực là biết lựa chọn thời điểm đi.
Vũ Phàm cũng thoáng buông lỏng cảnh giác, thì ra tên họ Nhạc này muốn tranh thủ kiếm lợi từ khó khăn của hắn, nhưng nếu như lời hắn nói là thật, thì công pháp này quả thực đáng giá, có thể sử dụng để gia tăng thêm sức mạnh cho hắn, nhất là trong lúc chiến đấu.
Nhưng lạ là thực sự Vũ Phàm hắn chưa từng thấy điển tịch nào ghi chép lại về những thủ pháp này trước đây, không phải là tên này cố ý lừa hắn chứ, Vũ Phàm nói.
- Nhạc huynh, trước tiên ta có thể xem qua phần quyết này được chứ? Nếu đúng như huynh nói, ta nguyện trao đổi với Nhạc huynh đây, cổ nhân có câu, vô công bất thụ lộc a!
Nhạc Thanh Phong hào sảng gật đầu, đẩy ngọc giản về phía Vũ Phàm, biểu tình sảng khoái nói.
- Mời Khương huynh kiểm tra.
Vũ Phàm đón lấy ngọc giản đang bay tới, hắn dùng tinh thần lực thăm dò nội dung bên trong.
[Huyền Hỏa Phần Quyết!
Thiên địa chi hỏa tồn tại ở nhiều loại hình, bao gồm thú hỏa, địa hỏa, âm hỏa, dị hỏa ... tu sĩ lấy hỏa diệm chi lực thu nạp vào trong nội thể, tích lũy hỏa đan bên trong đan điền, cộng minh cùng chân khí trong thiên địa, phối hợp lẫn nhau trợ uy cho vũ kỹ hỏa hệ, bạo phát sức mạnh gấp bội ...
Để nhập môn Huyền Hỏa Phần Quyết, tu sĩ bắt buộc phải đạt đến cảnh giới Trúc Cơ kỳ, mở ra đan điền bên trong nội thể, dung nạp dị vật vào bên trong ...]
Nội dung bên trong đã bị Nhạc Thanh Phong cải biên không ít, chủ yếu là để cho phù hợp với từ ngữ dùng ở tinh cầu này, ví dụ như thay linh khí bằng chân khí, khí hải bằng đan điền để cho Vũ Phàm có thể hiểu được là một, tránh người khác nghi ngờ xuất xứ của công pháp là hai, mà cái thứ hai lại quan trong hơn hết thảy.
Vũ Phàm đọc qua nội dung, cảm thấy phần quyết này không giống như là giả, thậm chí hắn đọc sơ qua phần nhập môn công pháp, cũng thấy giống với việc thu nạp thú hỏa vào trong cơ thể Luyện Đan Sư hết tám chín phần, chỉ khác là quá trình ôn dưỡng và sử dụng nó mà thôi.
Triệu Hoàng Yết nhìn sắc mặt của Vũ Phàm, cũng đoán ra được đây thực sự là phần quyết sử dụng thú hỏa hàng thật giá thật, hắn lại nhìn về phía Nhạc Thanh Phong, cái tên này, không sớm, không muộn lại đưa vật này ra, quả thực là có chút xảo hợp, tâm cơ cũng không đơn giản đi.
Vũ Phàm nói.
- Nhạc huynh, ta nguyện dùng một quyển Địa giai tinh phẩm công pháp để đổi với huynh, huynh muốn công pháp như thế nào?
Nhạc Thanh Phong giả vờ suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Ta muốn phong hệ công pháp!
Mọi người nghe xong cũng không có gì là bất ngờ, tên này chủ tu phong hệ, hắn yêu cầu một quyển phong hệ công pháp là bình thường, đổi lại, nếu hắn yêu cầu một công pháp hệ khác, khẳng định bọn họ sẽ có chút tò mò.
Nhạc gia không thiếu Thiên giai công pháp phong hệ cho hắn học, nhưng Nhạc Thanh Phong hay mấy người Vũ Phàm ở đây, vẫn không ngừng thu thập thêm các loại công pháp trong thiên hạ, cốt yếu để nghiên cứu chúng, từ đó rút ra những tinh hoa của tiền bối đi trước, hoặc cải thiện công pháp đang học sao cho phù hợp với bản thân.
Tỷ như Vũ Phàm, cũng là kiếm tu, nhưng hắn theo đuổi khoái kiếm, lại kết hợp với lối suy nghĩ của bản thân, tạo ra liên hoàn chiêu thức tấn công địch nhân, chính là điều chỉnh cho phù hợp với bản thân.
Mà muốn tạo ra những liên hoàn chiêu thức này, hắn cần nắm rõ các thức cơ bản, các động tác giữa các chiêu thức có liền mạch, chân khí lưu chuyển có thuận chiều nhau không phát sinh xung đột hay không, mới có thể kết hợp được, không phải thích là có thể kết hợp bừa bãi.
Vũ Phàm từ trong không gian giới chỉ, tìm đến một quyển phong hệ công pháp, quyển này là hắn thu được từ trong bảo tàng của Tửu Tôn giả.
- Nhạc huynh, mời xem !
Nhạc Thanh Phong biểu cảm hồ hởi đón lấy ngọc giản đang bay đến trước mặt, biểu cảm, hành động và lời nói của y, khó lòng làm cho người khác phân biệt thật giả.
Đối phó với mấy đám thiếu niên này, đối với hắn là chuyện vô cùng đơn giản.
Hắn khi nói chuyện chỉ sử dụng những câu nói không phân biệt đúng sai, trung lập, rất khó để dùng thông tâm thuật để xác định thật giả, lời nói chỉ dựa vào tình hình nói ra, không phải cảm xúc cá nhân, nên dễ dàng che mắt mọi người ở đây,
Hắn xem qua một lượt, rồi nói:
- Tạm ổn, xem như cũng là không tệ đi! Ta trao đổi với huynh!
Trúc Quân Tử không phát ra cảnh báo, những lời này của hắn là thật, làm Vũ Phàm cũng tin tưởng hắn thêm một chút.
Đối với những người có mặt ở đây, nhất là Mã Lương và Triệu Lệ Dĩnh, cho rằng hắn chiếm được lợi ích liền nói mấy lời như thế, một quyển Địa giai sơ phẩm phần quyết đổi lấy Địa giai tinh phẩm công pháp đã là món hời lớn, vậy mà hắn lại nói là tạm ổn.
Rõ ràng là kiếm ăn trên nỗi đau của người khác a!
Ngược lại, đứng về phía Nhạc Thanh Phong hắn mà nói, quyển công pháp này cũng chỉ xem là không tệ thôi, những tinh hoa trong đó, mười phần hết chín phần hắn đã biết rõ, tính ra cũng không giúp hắn được bao nhiêu.
Sau đại yến tối nay, Tứ Đại Thần Thú tộc sẽ nghỉ ngơi ở đây bảy ngày, để làm quen với điều kiện ở chỗ này, sau đó mới tiến hành quyết đấu.
Tính ra nếu Vũ Phàm hắn tiến vào tháp tu luyện của tông môn, vẫn còn không ít thời gian để kịp thời nhập môn Huyền Hỏa Phần Quyết này.
Chí ít là hắn cũng có thể đem thú hỏa gia trì vào chân khí lúc tấn công, gia tăng hỏa diệm thuộc tính cho công kích, nâng cao khả năng áp chế Chân Diễm An lên một hai thành.
Sau khi kết thúc trao đổi, đám người bọn họ lại luận bàn về những chiêu thức vũ kỹ của tiền bối trong giang hồ, tranh thủ học hỏi lẫn nhau.
Vũ Phàm hắn để ý, lâu lâu Nhạc Thanh Phong sẽ nói những câu rất thâm ý, những người nào thường xuyên nghiên cứu võ đạo như hắn mới có thể nhận ra.
"Tên họ Nhạc này quả nhiên không tầm thường!"
Vũ Phàm ngẫm lại cũng thấy không có gì là không bình thường, nếu hắn là kẻ siêng năng cố gắng, thì sao đối phương lại không thể, chưa kể, thiên phú của tên họ Nhạc này, cũng không phải hạng tầm thường gì, mà là đứng đầu ở Trung Thổ thành.
Điều mà Vũ Phàm lo lắng, là kẻ này không rõ là địch hay bạn, hơn nữa, cũng khá là đối phó.
Triệu Hoàng Yết cũng có những suy nghĩ như Vũ Phàm, tên họ Nhạc này lâu ngày không gặp, tiến bộ nhiều lên không ít, hắn cảm thấy nếu mình không cẩn thận, sẽ bị Nhạc Thanh Phong vượt mặt.
Lẽ nào là hào quang của Vũ Phàm đã đả kích hắn tiến lên phía trước nhiều như vậy.