Lý Trường Ca từ từ bước ra ngoài, khuôn mặt của hắn một bộ hòa nhã nói:
- Khương công tử, chỉ là hiểu lầm mà thôi!
Lý Trường Ca lưng đổ mồ hôi như tắm, bởi vì từ lúc Vũ Phàm lấy ra Nhất Niệm kiếm, hệ thống liên tục phát ra cảnh báo "Nguy Hiểm", mà quan trọng là mỗi lần hệ thống phát động cảnh báo nguy hiểm như thế này, chính là một hồi thập tử nhất sinh.
"Ting! Cảnh báo Nguy Hiểm!"
"Ting! Cảnh báo Nguy Hiểm!"
...
Hơn nữa, lúc nãy khi Lý Trường Ca hỏi hệ thống mô phỏng các phương án chiến đấu bằng AI nếu hắn liều mạng chém giết với Vũ Phàm, cho dù hắn có làm cách gì đi nữa thì 100% hắn sẽ bỏ mạng ở chỗ này, bây giờ lại thêm cảnh báo nguy hiểm như thế này, hắn không thể không cẩn thận.
Lý Trường Ca nuốt một ngụm nước bọn lớn, hắn đã ra mặt như thế này, hệ thống vẫn không ngừng cảnh báo nguy hiểm, tính cảnh giác của tên họ Vũ kia cũng cao quá đi.
Vũ Phàm mắt thấy Lý Trường Ca bước ra gặp mặt, nhưng vẫn chưa buông lỏng cảnh giác, đối phương đột ngột di chuyển về đây với tốc độ nhanh như vậy, khẳng định không phải đi bừa, nhất định là có chủ đích, hơn nữa, tên họ Lý này khi đến gần hai người lại còn chủ động ẩn nấp.
"Chẳng lẽ tên Lý Trường Ca này cũng nhắm vào con chó mực hồi nãy? Hay là hắn nhằm vào ta?"
Dựa theo tình hình thực tế, Vũ Phàm nhanh chóng suy đoán mục đích của tên họ Lý, hắn thăm dò đối phương:
- Lý huynh đột ngột phi hành về đây với tốc độ nhanh như vậy khẳng định là có việc gấp gáp ... nhưng tại sao thấy Khương mỗ lại lựa chọn ẩn nấp?
"Hỏng bét!", Lý Trường Ca thầm kêu không ổn, dường như nhất cử nhất động của hắn ban nãy đều nằm trong kiểm soát của Vũ Phàm, bây giờ bị đối phương nắm thóp, hắn nhất thời á khẩu.
"Chẳng lẽ hắn nghĩ mình tới đây để ám toán hắn, cho nên mới đề phòng như vậy?"
Lý Trường Ca trộm nghĩ, hắn nhanh chóng giải vây cho bản thân:
- Khương huynh hiểu lầm rồi, ta vốn tính nhát gan, di chuyển trong Bách Hạc Sơn đột nhiên gặp phải người lạ chưa xác định được danh tính, nên có chút sợ hãi, mới phải ẩn nấp như vậy!
Lý Trường Ca hắn nói dối không chớp mắt a!
- Có thật là như vậy không? - Vũ Phàm hỏi lại, giọng nhẹ như không, ánh mắt lạnh lùng như băng sơn nghìn trượng, cao cao tại thượng nhìn Lý Trường Ca.
"Tinh! Cảnh báo nguy hiểm!"
"Tinh! Cảnh báo nguy hiểm!"
"Oái, sao hắn vẫn cứ nhằm vào ta như thế này, không phải là muốn giết người đoạt bảo chứ?"
Lý Trường Ca trên trán lấm tấm mồ hôi, hắn nói:
- Thật, Khương công tử ta không dám gạt huynh a!
Trúc Quân Tử liên tục phát ra cảnh báo đối phương đang nói dối làm Vũ Phàm càng nâng cao cảnh giác với đối phương.
Nếu Lý Trường Ca biết Vũ Phàm có Trúc Quân Tử cổ trùng hắn đã không nói những lời như thế này, đây chính là tự lấy đá đập chân mình.
Vũ Phàm bắt đầu thu hẹp phạm vi thăm dò mục đích của đối phương, hắn dùng Trúc Quân Tử và phương pháp loại trừ để tra hỏi Lý Trường Ca:
- Lý huynh là nhằm vào Khương mỗ mà tới đây?
- Không phải, cái này ta có thể khẳng định với Khương huynh.
Thấy Trúc Quân Tử không phát ra cảnh báo, Vũ Phàm mới thả lỏng một chút, vậy chỉ còn lại một lý do, chính là con chó mực vừa nãy, Vũ Phàm chợt nở một nụ cười thân thiện, thu lại Nhất Niệm hòng hạ thấp cảnh giác của đối phương với câu hỏi hắn.
- Lý huynh là ta hiểu lầm huynh rồi!
Lý Trường Ca ngoài mặt thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại như lửa đốt, Vũ Phàm ngoài mặt thì nói như vậy, nhưng hệ thống vẫn chưa tắt cảnh báo nguy hiểm!
Nói đùa, nếu Vũ Phàm hắn chỉ vì mấy lời này mà buông lỏng cảnh giác với đối phương, thì hắn đã không phải họ Vũ.
Vũ Phàm bây giờ đã đoán ra được bảy tám thành mục đích chính của tên họ Lý, hắn lại hỏi tiếp để xác thực suy đoán của mình:
- Nếu ta đoán không sai, Lý huynh đến đây tìm một con chó màu đen đúng không?
Lý Trường Ca lập tức biến sắc, ánh mắt có chút kinh nghi nhìn Vũ Phàm, mà chỉ cần biểu hiện trong chốc lát như vậy thôi, Vũ Phàm đã có đáp án cho riêng hắn.
- Ha ha, Khương huynh khéo đùa rồi, ta đang truy vết con Nguyệt Lang đầu lĩnh a!
Vũ Phàm cũng cười lớn đáp lời hắn:
- Ha ha, Lý huynh, hình dạng con đầu lĩnh như thế nào a?
Lý Trường Ca lập tức cứng họng, hắn gặp phải cao thủ của cao thủ rồi a.
- Nó ... nó trông giống như Nguyệt Lang bình thường mà thôi!
Khí tức Vũ Phàm đột nhiên đại thịnh, Ngưng Nhi cũng vậy, Phật Nộ Liên Châu xoay tít trên không trung, tùy thời oanh tạc Lý Trường Ca, tên họ Lý lập tức biến sắc, hắn vội vã nói:
- Khương huynh, bình tĩnh, bình tĩnh ... để từ từ ta nói!
"Ký chủ ngươi thật nhát gan a!"
"Con mẹ nó, nếu ngươi chỉ có một mạng, ngươi có nhát gan hay không? Một mình tên họ Vũ ta đánh không lại, thêm một tiểu nãi nãi sát khí đằng đằng ở bên cạnh, ta càng đánh không lại a!"
Lý Trường Ca trong bụng chửi rủa hệ thống không thôi, bên ngoài lại nói:
- Ta quả thực là đang tìm con chó màu đen!
Trúc Quân Tử lần nữa không có phản ứng với lời của hắn nói, Vũ Phàm đã biết mục đích của hắn là gì, liền khẳng định con chó mực hồi nãy nhất định có điều bất phàm.
- Vậy tại sao lại cảnh giới với ta và Nhược Thanh Thanh?
Lý Trường Ca thở dài, hắn nói:
- Ta quả thực ngại chạm mặt trực tiếp với Khương huynh!
Lời này của y là thật, Vũ Phàm và Ngưng Nhi lúc này mới thu lại khí tức, bấy giờ Lý Trường Ca mới thở ra được một hơi, cái hệ thống này sao cứ hố hắn hoài vậy, hắn sớm muốn khóc lớn thành tiếng, đụng ai không đụng, cứ đụng sát tinh Vũ Phàm.
Vũ Phàm giắt kiếm vào một bên hông, tay nắm chặt chuôi Nhất Niệm kiếm, tùy thời có thể phát động Xuất Kích Kiếm Quang mà oanh sát đối phương.
"Ting! Cảnh báo nguy hiểm"
"Ting! Cảnh báo nguy hiểm"
Vũ Phàm tùy tiện hỏi:
- Con chó mực đó có điều bất phàm?
Lý Trường Ca nói chuyện với Vũ Phàm nãy giờ, cũng đã lờ mờ đoán ra đối phương có thể phát hiện lời hắn nói là thật hay giả, bây giờ chỉ đành thành thực trả lời.
- Đúng vậy!
Hắn nói xong câu này, hệ thống liền tắt đi thông báo nguy hiểm, Lý Trường Ca lúc này càng khẳng định suy nghĩ của mình đúng, đối phương có cách để phát hiện lời nói là thực hay giả.
Vũ Phàm thuận thế ép hỏi.
- Lý huynh khẳng định biết nó.
Lý Trường Ca thở dài, thực lực không bằng người, chỉ đành mặc người chèn ép a.
- Đúng vậy!
Vũ Phàm lấy ra một quyển Thiên giai Kiếm Pháp Sơ phẩm, nói:
- Ta nguyện dùng 1 quyển vũ kỹ Thiên giai Sơ phẩm để trao đổi thông tin với huynh!
Lý Trường Ca có hệ thống giám định đương nhiên biết được quyển kiếm pháp này là thật hay giả, hắn liền đáp ứng:
- Được, huynh hỏi đi!
Vũ Phàm liền hỏi Lý Trường Ca về lai lịch của con chó đen, tên họ Lý này khúc sau vậy mà thành thực trả lời Vũ Phàm, không nói dối nửa điểm.
- Thì ra là vậy, đa tạ Lý huynh! Đây là Kiếm Pháp, xem như chúng ta không ai nợ ai!
"Ting! Hoàn thành nhiệm vụ ẩn - Giao dịch với Vũ Phàm"
"Thưởng: Thiên giai Sơ phẩm Kiếm Pháp (đã nhận)"
"Hảo cảm của Vũ Phàm + 5 điểm (10/100)"
"Nhiệm vụ Bách Hạc Sơn truyền kỳ thất bại!"
"Phạt: 30 ngày không phát động nhiệm vụ mới!"
"Chiến lực giảm 10% trong 7 ngày!"
Lý Trường Ca thở dài, hắn cảm thấy chính mình nên lựa chọn nhiệm vụ dễ nhất mà làm a, "chẳng lẽ ta phải điệu thấp tu hành?"
"Ký chủ là tên nhát gan!"
Vũ Phàm thu được tin tức từ chỗ Lý Trường Ca, liền biết con chó đen kia là Hạo Thiên Khuyển thần thú, may là hắn dùng Hãm Địa pháp lệnh để nhốt nó lại, nếu không khẳng định nó đã chạy mất từ bao giờ.
Lý Trường Ca xoa xoa tay, hắn giở tính gian thương nói:
- Khương huynh, huynh thu được thần thú, cũng nên bồi thường cho ta một chút chứ?
Ngưng Nhi nói:
- Nè, phu quân ta cũng đã cho ngươi một quyển Thiên giai Sơ phẩm Kiếm Pháp rồi còn gì?
Lý Trường Ca lập tức trả treo:
- Cái ta nói là chi phí bịt miệng a!
Vũ Phàm cười lớn, tên họ Lý này thật thú vị nha.
- Bên trong bình ngọc này là hai viên Niết Bàn Đan! Ta hy vọng Lý huynh giữ lời.
Lý Trường Ca vỗ ngực nói:
- Được, nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy!
Lời này của hắn là thật, nên Vũ Phàm cũng an tâm hơn hẳn.
- Thành giao!
"Ting! Độ hảo cảm của Vũ Phàm + 10"
Lý Trường Ca lại hỏi:
- Vậy chuyện này?
Vũ Phàm tùy tiện nói:
- Hẳn là con đầu lĩnh của bầy Nguyệt Lang vẫn còn, chúng ta bắt nó thế tội!
- Hảo! Quyết như vậy đi.