Chương 193: Phong vân sơ khởi

Dương gia và Nhậm gia dòng chính đệ tử chi viện cũng đã vào bên trong Quỷ Bí Chi Trủng, tập hợp cùng với huynh muội Dương Tiễn và Dương Nguyệt Nga.

Ban đầu Nguyệt Nga dự định sớm rời khỏi chỗ này để đảm bảo an toàn cho cả hai, vì mục đích của hai người vào đây, ngoại trừ chuyện truyền thừa của Bất Tử Thần Tộc đều đã thuận lợi đạt được.

Nhưng mà bây giờ kế hoạch của trưởng bối trong tộc đã có thay đổi bởi vì sự tin đồn có sự tồn tại của hậu duệ Chúc Long bên trong Quỷ Bí Chi Trủng, bởi vậy mà Dương gia liền phái thêm đệ tử tinh anh tiếp viện cho huynh muội Dương gia.

Dương Tiễn bóp nát ngọc giản trên tay, " ... hợp tác với Khương Chính Hạo tranh đoạt Chúc Long ...", hắn tức đến nỗi không nói thành lời, vì cái gì phụ thân hắn lại tin tưởng một cái tên nhân phẩm bại hoại như vậy cơ chứ.

Hắn biết phụ thân hắn và Nhậm thúc thúc hẳn cũng đã suy tính ra nội tình bên trong, cớ gì bọn họ lại cố tình giấu nhẹm nó đi như vậy, lại còn ra mặt thay cho hắn, làm hắn càng thêm thù hằn Vũ Phàm.

- Ca ca, chúng ta nên thông báo cho tên họ Khương một tiếng, tránh cho sơ suất mà làm hỏng đại sự.

- Không cần, có ta ở đây, không cần tên họ Khương đó, bây giờ lập tức xuất phát.

- Ca ...

Nguyệt Nga cố gắng lên tiếng khuyên nhủ ca ca của mình nhưng không có kết quả, Dương Tiễn thật sự đã bị tổn thương lòng tự trọng, lại thêm tính hiếu chiến trong người, y nhất quyết làm theo ý mình, nàng đành phải đi theo hắn trong bất đắc dĩ.

Nguyệt Nga thở dài, mặc dù nàng cũng không ưa gì tên họ Khương đó, nhưng quả thật thực lực của hắn không tồi.

"Hay là ta cứ phát động tín hiệu cứu viện với hắn ..."

Nguyệt Nga nghĩ nghĩ một lúc thì cũng âm thầm hạ quyết định, chuyện hậu duệ Chúc Long không phải là chuyện nhỏ, nàng không thể để cho ca ca nàng vì một chút lòng tự tôn làm ảnh hưởng đến chung cuộc đại sự, hậu quả của thất bại lần này hai người bọn họ không thể gánh nổi.

...

Ở bên này, Vũ Phàm và Thanh Liên đang di chuyển về phía thông đạo truyền tống ra bên ngoài, ước chừng còn cách một ngày đường nữa là bọn họ có thể rời khỏi đây thì đột nhiên pháp bảo tín hiệu của hai người sáng lên, màu tử sắc, là tín hiệu cầu cứu của Nguyệt Nga, Thanh Liên ở bên cạnh nói với Vũ Phàm:

- Ca ca, Dương tỷ tỷ cầu cứu viện!

Vũ Phàm cũng đã nhận ra tín hiệu cầu cứu từ nàng, hắn nói:

- Chúng ta qua đó xem thử một chút!

- Ân, ca ca ...

Vũ Phàm và Thanh Liên lập tức đổi hướng di chuyển về phía tín hiệu mà pháp bảo của Dương Nguyệt Nga phát ra, mặc dù Vũ Phàm quả thực cũng có chút chần chừ, bởi vì bên trong này địch nhân tứ phía, không dễ dàng gì bọn họ một đường an toàn hành tẩu như thế này mấy ngày qua, bây giờ quay lại xác suất gặp phải nguy hiểm không nhỏ.

Nhưng hắn không thể thấy chết không cứu, hơn nữa, nếu bây giờ hắn phớt lờ tín hiệu mà tiếp tục đi ra ngoài, ngày sau làm sao hắn có thể bàn giao với Dương gia và Nhậm sư phụ đây.

"Ài, cẩn thận một chút vậy!"

Vũ Phàm nhìn sang Thanh Liên ở bên cạnh, tự nhủ với bản thân, hy vọng mọi chuyện đều ổn thỏa.

Vũ Phàm và Thanh Liên đều đã đạt đến cảnh giới Kết Đan sơ kỳ, cộng thêm truyền thừa của Thần Tộc cho nên tốc độ di chuyển của bọn họ rất nhanh, dưới tình huống cấp bách, chỉ mất hơn nửa ngày thời gian đã đuổi kịp đến chỗ của Nguyệt Nga.

Dương Tiễn đang buồn bực thì phát hiện hai người Vũ Phàm và Thanh Liên đang di chuyển về đây, hắn nghĩ nghĩ một lúc thì quay sang nhìn Nguyệt Nga một cách hằn học, hắn nói:

- Hảo muội muội, hảo a!

Giọng nói của hắn thập phần tức giận, làm Nguyệt Nga có chút chạnh lòng, nàng không hiểu vì sao ca ca của nàng dạo này đột nhiên trở nên nóng nảy như vậy.

Nhưng Dương Tiễn nghĩ kỹ một lúc hắn quyết định dằn lại cơn hiếu chiến trong người, đợi làm xong chuyện Chúc Long hắn lại tính sổ với Vũ Phàm, tuy hắn có phần nóng nảy nhưng không đến nỗi hành động dại dột, hắn hiểu rõ Chúc Long hậu duệ đại biểu cho cái gì và tầm quan trọng của nó đối với một thế lực như thế nào.

"Hừ, ... lão tử nhịn ngươi một lúc vậy!"

Nhậm gia đệ tử thấy người tiến đến khác hẳn với dung mạo của Khương sư huynh liền có chút cảnh giác, bọn họ nắm chặt vũ khí trong tay, nhìn chằm chằm bọn họ.

Vũ Phàm nhận thấy thái độ của bọn họ có chút đề phòng liền cười hòa nhã, nói:

- Chư vị huynh đệ, tại hạ Khương Chính Hạo!

Nói rồi hắn lột lớp mặt nạ da người ra cất vào trong không gian giới chỉ, để lộ ra khuôn mặt "Khương Chính Hạo" của mình.

(p/s: nhân dạng giả trong nhân dạng giả =)) )

Lúc này đệ tử Nhậm gia mới thở ra một hơi, cúi đầu thi lễ với hắn.

- Bái kiến Khương sư huynh!

Vũ Phàm là đệ tử chân truyền của Nhậm Thiên Hành, tất nhiên sẽ là đại đệ tử của Nhậm gia thế hệ này, cho nên mặc dù nhiều đệ tử Nhậm gia không phục muốn khiêu chiến Vũ Phàm nhưng họ vẫn chưa có cơ hội, bây giờ lại càng không phải lúc thích hợp chỉ đành phải gọi hắn một tiếng Khương sư huynh.

Đương nhiên Vũ Phàm cũng nhìn ra chuyện này thông qua ánh mắt của bọn họ, bất quá hắn cũng không để tâm đến mấy thứ vặt vãnh như thế này, thứ hắn hướng đến khác với bọn họ.

Nguyệt Nga chủ động chào hỏi hai người Vũ Phàm:

- Nguyệt Nga gặp qua Khương công tử!

Vũ Phàm cũng thuận thế đáp lễ nàng:

- Khương mỗ gặp qua Dương tiểu thư, Dương công tử!

Dương Tiễn chỉ hừ lạnh, rồi hắn nói qua một lượt tình hình hiện tại, mặc dù Thanh Liên không có giới thiệu nhưng Dương gia huynh muội hai người bọn họ cũng đã thông tin về nàng, tình báo của Dương gia không thể xem thường.

Dương Tiễn thuận miệng nói:

- Mục công chúa, hạnh ngộ!

Mục Thanh Liên khuôn mặt có chút lo lắng nhìn sang phía Vũ Phàm, thấy hắn gật đầu nàng mới lên tiếng đáp lời Dương Tiễn:

- Hân hạnh gặp Dương công tử!

Dương Tiễn nói ra thân phận của Thanh Liên là muốn cảnh cáo Vũ Phàm, tình báo của Dương gia ta trải rộng khắp thiên hạ, các ngươi làm gì thì sớm hay muộn ta cũng tra ra mà thôi.

Ánh mắt Dương Tiễn sắc bén nhìn chằm chằm vào Vũ Phàm, chỉ thấy Vũ Phàm nở một nụ cười nhạt đáp lễ hắn mà thôi, làm hắn có chút nóng mặt.

"Được, được lắm, để ta xem ngươi đắc ý được thêm bao lâu!"

Dương Tiễn hắn sinh ra đã là nhị thế tổ của đại cổ tộc Dương gia, lại là thiên tài số một trong cùng thế hệ trước giờ chưa từng nếm trải qua thất bại, hay cảm giác bị người khác khinh thường như thế này, cho nên hắn mới cảm thấy hằn học với Vũ Phàm là như vậy, ôn dưỡng của một thiếu niên mười mấy tuổi, xưa nay đa số vẫn là như vậy.

Vũ Phàm sau khi hỏi han một lúc, hắn liền nhận ra chuyện này có chút không ổn, Nhậm gia và Dương gia dường như là đồng thời nhận được tin tức về hậu duệ của Chúc Long, loại chuyện này hắn cảm giác như có người sắp đặt ở phía sau.

Nhưng tình báo quá đỗi chân thực, làm cho hai nhà Dương gia và Nhậm gia không thể không cược một trận.

Đối với hậu duệ Chúc Long quả thực Vũ Phàm hắn cũng có chút động tâm, nhưng mà cổ nhân có câu thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội a!

...

[Hệ thống phát động nhiệm vụ - Tranh Đoạt Chúc Long hậu duệ]

[Mục tiêu phụ: đánh bại Kiếm Vương đệ tử]

[Phần thưởng: ...]

...

[Nhiệm vụ phụ thất bại: danh vọng - 500]

- Quả nhiên phần thưởng của hệ thống không làm ta thất vọng a!