Chương 173: Thiên Tuyết Mai (2)

Trước mặt Vũ Phàm và Thanh Liên là một cái đầm lầy rộng lớn.

Bùn đất ở đây một màu đen kịt, bốc mùi hôi thối, lâu lâu có bọt khí nổi lên rồi nổ cái độp, khí độc tỏa ra khắp nơi, xộc thẳng vào mũi của Vũ Phàm và Thanh Liên.

Mặc dù Thanh Liên đã sử dụng chân khí hộ thể, kèm theo một lớp quang hỏa hoàn ở bên ngoài để tiêu trừ độc khí, nhưng độc vụ ở nơi này quá dày đặc làm nàng tiêu hao không ít.

Vũ Phàm xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng, tỏ vẻ an ủi nàng, chân vẫn đều bước đi về phía trước.

Bọn họ theo sự chỉ dẫn của địa đồ, liên tục di chuyển về phía đông bắc, mãi đến sáng hôm nay mới gặp phải cái đầm lầy này.

Chỗ này hiển nhiên là nơi sinh trưởng của Hàn Độc Thụ Vạn Năm.

Trong tầm mắt của Vũ Phàm thì xung quanh không có lấy nổi một sự tồn tại của sự sống nào khác ngoài đám Hàn Độc Thụ trơ trọi lá nằm lác đác khắp nơi.

Theo như nhận thức của Vũ Phàm, chỗ này nếu như có sinh vật sống thì chỉ có lũ Thiên Độc Thiềm Thừ hoặc Độc Giác Mãng Xà mà thôi.

Thanh Liên ở phía sau lưng Vũ Phàm chăm chú quan sát nhất cử nhất động của hắn rồi cẩn thận bước theo, nàng chỉ lo là nếu sơ sẩy bước nhầm sẽ mang lại phiền phức cho cả hai người.

Thấy nàng cứ mần mò như vậy, Vũ Phàm cũng bất giác nở một nụ cười vui vẻ.

"Ài, cái nha đầu này thật là ..."

Vũ Phàm bởi vì dừng lại nửa ngày để chuẩn bị những pháp bảo cần thiết cho việc đối phó Thiên Tuyết Mai nên đến chỗ này sau nàng ta một chút, cho nên hắn rất cẩn thận trong việc di chuyển, tránh sa vào cạm bẫy mà nàng bố trí.

Từ lúc đặt chân vào bên trong khu vực đầm lầy, Vũ Phàm hắn đã cẩn thận phân biệt các loại độc khác nhau có mặt ở chỗ này thông qua cộng hưởng giác quan của Thiên Độc Tằm Vương Mẫu và Độc Tâm Chủng.

So với Thanh Liên, thì Vũ Phàm hành động ở chỗ này khá thoải mái, vì độc tố ở nơi này vẫn nằm trong mức chịu đựng của Vũ Phàm, mặt khác, độc vụ tỏa ra từ đầm lầy có tác dụng bồi dưỡng cho Thiên Độc Tằm Vương Mẫu và Độc Tâm Chủng rất lớn.

Độc Thể Quyết của Vũ Phàm cũng đã tiến nhập tầng thứ hai từ hơn hai tuần trước, Vũ Phàm đối với chuyện này cũng là vô cùng bất ngờ.

Người bình thường dưới tình huống liên tục bồi dưỡng Độc Thể cũng phải mất tối thiểu ba năm mới có thể đạt tới tầng thứ hai, ấy vậy mà Vũ Phàm chỉ dùng có hơn một năm rưỡi để đạt đến tầng thứ này.

Vũ Phàm cho rằng hẳn là Thiên Độc Tằm Vương Mẫu và Độc Tâm Chủng đã đẩy nhanh tiến độ tu luyện lên một phần, một phần là do thân thể kỳ dị của hắn có thể tự động lưu chuyển công pháp.

Lượng chân khí cần hấp thụ càng ngày càng lớn, số lượng đan dược hắn cần phục dụng càng ngày càng nhiều, thân thể hắn cứ như thể là một cái động hút chân khí không đấy vậy.

Đối với Vũ Phàm đây vừa là chuyện tốt vừa là chuyện xấu, vì hắn không cần phải tu luyện vẫn có thể hấp thụ chân khí, có thêm thời gian mà phát triển và luyện tập vũ kỹ nhuần nhuyễn.

Chính vì vậy mà so với tu sĩ cùng lứa, kỹ năng của hắn luôn vượt trội hơn hẳn.

Thiên Độc Thiềm Thừ bảo bảo Vũ Phàm nuôi dưỡng trong Bảo Bảo Oa cũng đã đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong cảnh giới, độc vụ và gai độc của nó đã đủ sức triệt hạ một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ trong mấy hơi thở nếu không cẩn thận trúng chiêu.

Trải qua nửa ngày di chuyển, trong tầm mắt của Vũ Phàm và Thanh Liên cũng đã xuất hiện hình bóng của Hàn Độc Thụ vạn năm.

Từ xa nhìn lại nó như một cái thiên trụ, cao hơn nghìn trượng, cành cây trơ lá bao phủ cả một vùng trời rộng lớn.

Phía bên dưới gốc đại thụ, quả nhiên đã bị đám Độc Giác Mãng Xà chiếm đóng, số lượng trên dưới hai mươi con, trong đó có ba con Kết Đan kỳ.

"Chậc ... "

Vũ Phàm bất giác tặc lưỡi thở dài, án theo tình hình này có chút khó khăn cho hắn.

Thiên Tuyết Mai đứng ở phía xa cũng quay sang nhìn hai người Vũ Phàm và Thanh Liên.

Nếu nàng đoán không sai, hẳn hai người bọn họ là hai người nàng muốn tìm kiếm hôm trước.

Nàng cũng như Vũ Phàm, mặc dù đã đến đây từ sớm nhưng lại không có ra tay, bởi vì số lượng của Độc Giác Mãng Xà đã vượt qua dự tính của nàng, mà đội ngũ bên dưới, lại đang bận bịu việc tìm kiếm tung tích của Tống Thư Liễu.

Bây giờ nàng chỉ có thể cược một phen, kết đồng minh tạm thời với những kẻ khác, tranh thủ phút cuối ngư ông đắc lợi.

Vũ Phàm đương nhiên đoán được suy tính này của nàng, bởi vì ngay cả hắn lúc này, cũng đang mưu tính tương tự, một mình độc chiếm là không thể, nhất là còn có kẻ khác dòm ngó.

Nhưng mà nói gì thì nói, tiểu cô nương Thiên Tuyết Mai này trước mặt hắn, quả nhiên ngạo mạn, lại dùng chính dung mạo thật của bản thân ngang nhiên đi lại trong này.

Vũ Phàm muốn thăm dò ý tứ của đối phương nên hắn chủ động lên tiếng, hắn nói như thể đang nói với Thanh Liên vậy.

- Nhìn số lượng Độc Giác Mãng Xà ở đây, muốn công hạ, tuyệt đối cũng phải cần đội ngũ mười người mới có thể.

Thiên Tuyết Mai khẽ gật đầu, coi như đồng tình với hắn, đối phương đã chủ động mở lời, nàng liền tiếp chuyện.

- Ở đây chỉ có năm người, quả thật là vô pháp công hạ.

Cả hai đều chung một suy nghĩ, đợi thêm kẻ khác đến đây, lập thành đội ngũ triệt hạ đám Độc Giác Mãng Xà trước mặt, rồi mới tính tiếp.

"Không tồi ..."

"Không tệ ... hắn là ai?"

Trong vô thức cả hai cùng đánh giá qua đối phương.

Biết được ý định của đối phương, Vũ Phàm liền bày ra bộ dáng đạo mạo, hắn nói.

- Hẳn là đạo hữu cũng muốn đoạt đến tay Vạn Độc Quả, ở đây lại có đến năm quả, chi bằng chúng ta hợp tác ai cũng được lợi.

Thiên Tuyết Mai thấy Vũ Phàm nói như vậy, liền bày ra bộ dáng yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu mà đáp lời.

- Đạo hữu đã có nhã ý mở lời, ta cũng không có lý do để từ chối, đành nghe theo đạo hữu, tạm thời kết minh, nhưng mà với năm người chúng ta muốn công hạ đám ma thú trông coi là điều không thể.

Vũ Phàm liền nói.

- Đợi thêm một hoặc hai nhóm người đến đây chúng ta liền có thể tấn công.

Thiên Tuyết Mai giả bộ ngây ngô, nàng nói:

- Vậy chúng ta thử chờ xem sao ... xin hỏi quý danh của đạo hữu.

Vũ Phàm cười khẩy hắn nói:

- Chúng ta sớm họp sớm tan, không cần phải đa lễ rườm rà như vậy.

Hắn trực tiếp từ chối trả lời câu trả lời của nàng, làm nàng có chút sững sờ, trước giờ ai gặp nàng cũng đều báo lên danh tự hy vọng được làm quen với nàng, hắn là kẻ đầu tiên làm như thế này.

Sau đó cả hai bên đều rơi vào trầm mặc, bọn họ cứ đứng đó chờ đợi thêm nửa ngày, thì một đội ngũ khác lại kéo đến.

Bọn họ chính là những người tiếp cận xác Thiên Độc Thiềm Thừ ngày trước.

Thấy Vũ Phàm và Thiên Tuyết Mai đứng tách biệt ở hai nơi, lại nhìn thêm đám Độc Giác Mãng Xà, nam tử đeo mặt nạ bạc liền minh bạch mọi chuyện.

Bất kể ai trong ba thế lực ở đây đều không đủ sức công phá một mình, nhưng bọn họ hợp lại thì vừa đủ sức.

Vũ Phàm trực tiếp lên tiếp cắt ngang dòng suy nghĩ của nam tử tóc bạc.

- Đạo hữu, bây giờ chúng ta hợp tác liền có thể đoạt Vạn Độc Quả, càng chần chừ, càng có nhiều người kéo đến đây.

Thiên Tuyết Mai và nam tử đeo mặt nạ bạc liền gật đầu đồng tình, lời của Vũ Phàm nói không hề sai.

"Tạm thời hợp tác với bọn chúng!"

Tên đeo mặt nạ bạc lập tức hướng Thiên Tuyết Mai lên tiếng chào hỏi trước.

- Hân hạnh gặp Thiên cô nương!