Chương 9: Mây Mưa Triền Miên

Đầu lưỡi nhỏ xinh vô cùng linh hoạt của Hương Hương tinh nghịch vờn quanh ngọc môn đỏ hồng của Dạ Vô Song, đôi lúc như vô tình hữu ý vờn ngay cửa động, như thể muốn cho vào, khiến trong lòng nàng dâng lên một tia ngứa ngáy mất kiên nhẫn, thật muốn nắm tóc Hương Hương mà dúi mặt nàng vào chính giữa hạ thể của mình, nhưng mà đến cùng thì đó cũng chỉ là suy nghĩ ác dâm trong đầu Dạ Vô Song. Trên thực tế, một khi nàng quen thuộc với cảm giác mỡ treo trước miệng mèo này rồi thì cảm thấy cũng không tệ; bị Hương Hương trêu ghẹo như vậy cũng tăng thêm chút nóng lòng, còn có chút phấn khích.

Dạ Vô Song ngồi dang chân, lưng tựa vào đầu giường, một tay xoa xoa vuốt vuốt tiểu hồng ngọc đã dựng đứng lên, tay còn lại thì yêu thương vuốt ve mái tóc đen nhánh, mượt như tơ lụa của Hương Hương mãi không chán. Cảnh tượng một mỹ nữ tuyệt thế lẫn về dung nhan lẫn thiên phú như Hương Hương lại đang say sưa mút liếm âm hộ của mình khiến Dạ Vô Song trở nên hơi chút miệng đắng lưỡi khô, nhịn không được mà nuốt “ực” một tiếng, trên môi treo nụ cười tà mị đầy thỏa mãn.

Thỉnh thoảng, nàng lại lén lén dùng tay đang vuốt tóc Hương Hương mà khẽ dùng lực đè một chút, khiến đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ của Hương Hương mút mạnh vào mép nhỏ phía trong của mình. Phối hợp với động tác bóp nắn tiểu hồng ngọc, ngay cả Dạ Vô Song là một lão hồ ly đã nếm qua không biết bao nhiêu mỹ nhân hầu hạ cũng phải vô ý rỉ ra hai tiếng rên “ưm ư.”

Về phần Hương Hương, nàng vốn nghĩ rằng sẽ khiến Dạ Vô Song run rẩy một trận, nhưng sự thật thì thường phũ phàng: nàng vừa mới đặt môi lên âm đạo Dạ Vô Song thi triển “công pháp” được một lúc thì đã bị mùi hương nữ thể của Dạ Vô Song mê hoặc, cộng thêm tư vị âm dịch của nàng xông thẳng lên đầu Hương Hương, khiến nàng lập tức xay xẩm choáng váng, không cưỡng lại được mà phải nhiệt tình liếm mút càng mãnh liệt; mùi vị này thật sự quá dụ người…

Dạ Vô Song xoa đầu Hương Hương, nhỏ giọng khẽ dặn:

- Ừm… Đúng vị trí đó… Bảo bối tốt, liếm sâu vào một chút nữa a… Ân… Tốt…

Hương Hương nửa tỉnh nửa mê hết lòng vâng lời Vô Song tỷ tỷ, luân phiên thay đổi giữa mút âm thần và liếm láp ngọc môn âm đạo của Dạ Vô Song. Nàng bị mùi cơ thể tựa như tiên hoa của Vô Song làm cho ý loạn tình mê, chỉ muốn áp sát toàn bộ khuôn mặt vào hạ khu Dạ Vô Song. Dưới sự chỉ dẫn của Vô Song tỷ tỷ, Hương Hương càng “ăn” càng mê, về sau mút liếm mạnh dạn đến độ ngay cả Dạ Vô Song cũng bị cảnh tượng này kích thích tới rên ư ử.

Hương Hương đang hầu hạ Vô Song tỷ tỷ hăng say thì chợt nhìn thấy bộ dạng ngửa cổ ra rên rỉ của nàng, trong đầu lại lóe lên một tia tỉnh táo, muốn chọc ghẹo tình tỷ tỷ của nàng một chút.

Ý niệm vừa động, Hương Hương đã tụ nguyên khí vào đầu lưỡi. Nàng âm thầm dời miệng lên trên một chút, bất chợt ngậm lấy tiểu hồng ngọc của Dạ Vô Song, sau đó đút hai ngón tay vào trong âm đạo của nàng. Thời điểm đầu lưỡi chứa nguyên khí của nàng gảy lên tiểu hồng ngọc của Dạ Vô Song, ngón tay Hương Hương bắt đầu co quắp mãnh liệt, như thể muốn đem dâm thủy bên trong Vô Song tỷ tỷ đều đào hết ra ngoài.

Đây chính là sát chiêu nàng chế tạo dành riêng cho Dạ Vô Song. Quỹ tích vận chuyển của nguyên khí chứa trong đầu lưỡi tích tụ vô số ảo diệu, tuy đối với nữ nhân bình thường chỉ như gãi ngứa một chút, nhưng đối với thân thể của Dạ Vô Song lại là một loại kích thích cực mạnh. Hơn nữa, đây là Hương Hương đem đạo nguyên khí huyền ảo kia chọc thẳng vào một bộ phận cực kỳ nhạy cảm của nữ thể, thêm vào đó là động tác quấy móc bên trong âm đạo đang hưng phấn Dạ Vô Song – quả thật là một chiêu mà Hương Hương rất tự tin là có thể hố tình tỷ tỷ của nàng một lần.

Quả thật, Dạ Vô Song đang cực kỳ hưởng thụ được một mỹ nữ xinh đẹp khuynh đảo chúng sinh chúi mặt vào giữa hai chân mình mà hầu hạ, nên hoàn toàn không có phòng bị Hương Hương, bởi vì nàng đến cùng vẫn là tình nhân của mình. Thời điểm Hương Hương thi triển sát chiêu, eo thon Dạ Vô Song giật nảy, chỉ cảm thấy toàn bộ sống lưng một trận tê rần, hạ thể đột nhiên co rút một cái, phía dưới tràn trề những đợt sóng khoái cảm thật mãnh liệt.

- A… Nha đầu thối, ngươi… Ô ô… Đừng mà Hương Hương… Đừng mạnh tay như vậy… Ta sắp… A… Ta tiết mất!

Dạ Vô Song trợn mắt liếc Hương Hương một cái, sau đó toàn thân mềm nhũn xuống, chỉ có cặp đùi săn chắc thon dài trắng như tuyết là gượng cứng lên mà chống đỡ những đợt co giật đến từ sâu bên trong hạ thể, kẹp chặt cổ Hương Hương đến mức nàng muốn kêu cứu. Mà Hương Hương thấy tình tỷ tỷ tiết thân mãnh liệt như vậy, sợ hãi sẽ bị đôi chân xinh đẹp của nàng siết đến chết, hoảng hốt rút mạnh tay ra khỏi âm đạo Dạ Vô Song.

Chỉ có điều… ma sát mạnh như vậy lại làm cho Vô Song tỷ tỷ của nàng lên đỉnh càng cao, dâm dịch phun trào như suối, dính lên trên khuôn mặt toàn mỹ vô khuyết của Hương Hương.

- Ô ô… Hương Hương, ngươi tạo phản… Ngươi là muốn hại chết tỷ tỷ…

Dạ Vô Song nằm mềm oặt trên giường mà oán trách Hương Hương. Nàng bị âm một cú này quả thật là mất hết thể diện, ở trước mặt tiểu tình nhân của mình mà kịch liệt phún xuất đến độ dâm thủy tràn trề ướt cả tấm đệm lót giường, đúng là không chừa đường sống cho nàng mà.

Hương Hương nhích lại gần, nằm xuống bên cạnh Dạ Vô Song, tặng nàng một nụ cười toe toét, sau đó rúc vào lòng tình tỷ tỷ mà hôn nàng thật sâu, ngọc thủ thon thả xinh xắn tinh nghịch bóp bầu ngực sữa căng tròn trắng ngần trong lòng bàn tay, thích thú đùa giỡn nó thành đủ loại hình dạng.

Dạ Vô Song tuy khuất nghẹn, nhưng mà cũng không có phản kháng, nhẹ nhàng nương theo tiết tấu của Hương Hương mà chậm rãi tận hưởng bờ môi mềm mại ngọt ngào cùng đầu lưỡi nghịch ngợm không biết an phận kia. Nàng cũng chẳng màng việc Hương Hương tùy tiện xoa nắn nhũ phong của mình, ngược lại còn khẽ ưỡn ra cho tình muội muội chơi đùa thỏa thích. Khí tức mỹ phụ thành thục trên người Hương Hương thì trở thành gia vị hảo hạng cho một bữa ăn tinh thần này của Dạ Vô Song.

Hương Hương sờ ngực Dạ Vô Song hả hê rồi thì lại chuyển sang bóp mông nàng, môi miệng cũng đã dời xuống đến cổ Vô Song tỷ tỷ, khẽ hôn lên một bên xương quai xanh của nàng, sau đó vụng trộm liếm bên còn lại, làm Dạ Vô Song có chút nhột, ngọc thể uyển chuyển uốn éo một cái, khiến cho đôi nhũ phong cùng cặp mông sung mãn nhẹ lắc lư.

Hương Hương bị cử động tiêu hồn thực cốt của tình tỷ tỷ làm cho hưng phấn bừng bừng, trực tiếp bò dậy, đè lên người Dạ Vô Song mà hôn nàng tới tấp. Nhưng mà trong lúc nàng đang cao hứng thì lại cảm thấy thứ gì đó giống như hai vật hình trụ chụm lại với nhau tiến vào bên trong nàng; đồ vật kia lúc chui vào âm đạo nàng còn nghịch ngợm ngọ nguậy, đẩy nong những nếp gấp non mềm trơn nhớt rất mẫn cảm bên trong âm đạo của nàng, khiến chúng run rẩy co bóp như thể đang cố gắng hút vật kia vào sâu hơn nữa.

Hương Hương khẽ “A” lên một tiếng, thở dốc thì thầm bên tai Dạ Vô Song:

- Vô Song tỷ tỷ… ưm… ôi… mạnh tay chút…

Dạ Vô Song ngầng đầu khóa môi Hương Hương, ngón tay cũng cử động co quắp mãnh liệt hơn, khiến từng giọt lại từng giọt âm dịch rơi xuống lòng bàn tay nàng. Nhưng chưa được bao lâu thì nàng dừng tay, nhả môi Hương Hương ra, tà mị nói:

- Bảo bối, hôm nay nàng sao lại nhiệt tình vậy?

Hương Hương đang sung sướng đột nhiên bị tụt hứng, không khỏi ai oán nhìn Dạ Vô Song:

- Tỷ nghĩ đó là vì ai?

Dạ Vô Song chu môi suy tư:

- Là ai ấy nhỉ? Ai lại có thể làm một tuyệt thế mỹ nữ như Hương Hương mất bình tĩnh đến vậy?

Hương Hương nổi giận cầm lấy tay Dạ Vô Song, sau đó tự mình lắc mông, đem mấy ngón tay của Vô Song tỷ tỷ cưỡi đến toàn thân thoải mái. Nhưng mà vừa đến đoạn cao trào thì Dạ Vô Song ác độc thu tay lại, nhanh nhẹn rút ra khỏi tiểu huyệt của Hương Hương, khiến nàng choáng váng, suýt chút nữa vì uất nghẹn mà hôn mê bất tỉnh.

Có điều Dạ Vô Song cũng không có ý định ngược đãi tiểu tình nhân của mình; nàng lập tức lật qua, trở thành người nằm trên, sau đó dùng đùi kẹp lấy hạ thân của Hương Hương, để cho hai đóa tiên hoa đỏ hồng đè chặt vào nhau, hai tiểu hồng ngọc cũng chịu chung số phận bị cụng đầu.

Thời điểm Dạ Vô Song bắt đầu mãnh liệt lắc mông lên xuống, âm hộ Hương Hương bị cọ xát đến mức ửng đỏ, tiểu đậu cũng đã dựng đứng lên đến cực hạn rồi, bản thân nàng thì tay chân hoàn toàn mềm như mì sợi, bũn rũn nằm đó rên la ư ử. Nhưng tiếng rên rỉ của nàng rất nhanh liền bị lấn át bởi âm thanh “phịch phịch” do hai nhục môn va vào nhau tạo thành.

Dạ Vô Song sảng khoái mà chơi đùa âm hoa ướt mềm của Hương Hương, làm đến mức nàng đã lên đỉnh khoái lạc mấy lần rồi mà vẫn thèm khát kêu gọi:

- Tình tỷ tỷ, thêm chút nữa a… Ta muốn tỷ… Xa nhau lâu như vậy, chỉ vài lần là hoàn toàn không đủ… Tỷ mau đến chơi thêm a…

Dạ Vô Song cho mấy ngón tay vào âm đạo Hương Hương, vừa chậm rãi đút vào kéo ra vừa hỏi:

- Hương Hương bảo bối, đêm nay nàng sẽ không tha cho ta sao?

Hương Hương vươn tay ôm lấy Dạ Vô Song, thích thú hôn lên gò má phấn hồng tự nhiên không trang điểm của nàng, ngửi lấy mùi thơm của nữ cường nhân thần bí này. Ngay cả Hương Hương cũng nói không rõ lai lịch của Dạ Vô Song, nhưng nàng cũng không quan tâm lắm, vì gần như cả thế giới này chỉ có mình Vô Song tỷ tỷ là hiểu nàng.

Hương Hương lại thơm lên gò má bên kia của Vô Song mấy cái nữa mới chịu trả lời:

- Ân, mặc dù trời chưa tối, nhưng mà cho dù đến tối tỷ cũng đừng hòng ngủ nghỉ gì. Hôm nay, ta nhất định phải đem tỷ đè ở dưới thân mà đùa bỡn một phen.

Hương Hương cười khanh khách, khẽ đưa tay xoa xoa chọc ghẹo tiểu huyệt dưới bụng Dạ Vô Song một chút, sau đó lại ngậm lấy nhũ hoa đỏ hồng nhu thuận đang treo lơ lửng trước mặt nàng.