Nhưng mà hắn lại không dạy bọn hài tử đạo lý này nên chắc đây chính là công lao của Hoàng Thiến Hề. Hơn nữa, trong 3 nữ nhi này thì người thông minh nhất chính là tam nữ nhi.
Chỉ là tính cách của nàng cũng làm Bạch Vũ khá lo lắng. Nếu đổi lại là đại nữ nhi hoặc nhị nữ nhi thì bất kể đối phương có phải là Tam Thanh hay không thì chỉ cần vài ba câu chưa thể giải quyết thì sau đó chính là một trận xung đột.
Còn tam nữ nhi này thì ngược lại, nàng rất ngây thơ, trung thực.
Nhưng điều này cũng chính là ưu điểm của Tinh Tinh. So với các tỷ tỷ thì nàng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Vậy mà khi đang Bạch Vũ đang vui mừng.
Thì nhị nữ nhi Duyệt Duyệt với bụng dạ đen tối lại chạy tới bên cạnh tam nữ nhi, nắm lấy bả vai của nàng nói: “Tiểu muội! Niên kỷ của muội còn nhỏ, có một ít chuyện muội chỉ có thể thấy được tầng thứ nhất, không thấy được tầng thứ hai, thậm chí là tầng thứ ba.”
“Đuổi bọn họ đi chỉ là tầng thứ nhất, nhưng mà tầng thứ 2 này.”
Nàng chưa nói xong đã ném cho Bạch Vũ một ánh mắt.
Sau đó, trong nháy mắt đã kéo Tinh Tinh về một bên rồi nói: "Tầng thứ 2 này, nói cho cùng chính là thực lực của ba chúng ta không mạnh, hơn nữa cũng không có tham vọng lớn lao gì. Nói cho cùng chính là cái đồ hèn nhát. Nhưng mà chúng ta thân là nữ nhi của lão ba nên đương nhiên sẽ không coi thường ba của mình."
“Yên tâm đi lão ba! Chờ khi nữ nhi bằng tuổi của ba hiện tại thì tu vi nhất định sẽ vượt qua ba gấp mấy lần. Đến lúc đó nữ nhi sẽ bảo vệ ba. Chỉ là trước lúc đó, ba có thể cho Phượng Hoàng tộc chúng ta một chút thể diện, chiến đấu trực diện với người khác một trận hay không?"
Duyệt Duyệt năm nay mới có 5 tuổi mà nàng lại giáo dục lại ba của mình.
Trên mặt của Bạch Vũ lộ vẻ xấu hổ, nhưng không có phản bác lại nữ nhi. Dù sao đây cũng là tấm lòng của nàng.
Hơn nữa, với tư cách là một người cuồng nữ nhi, khi nghe nữ nhi của mình nói như vậy thì trong lòng của hắn vô cùng vui mừng.
Chỉ là hắn cũng cảm thấy vô cùng mất mặt.
Loại tình cảm phức tạp này có lẽ mỗi một người phụ thân đều được cảm nhận qua.
Nhưng nếu lời này là lời của con trai thì Bạch Vũ sẽ sử dụng thủ đoạn lôi đình gì thì hắn cũng không chắc.
Sau khi nói xong, Duyệt Duyệt kéo tỷ tỷ và muội muội của mình về phía xa, vừa chạy vừa không quên làm mặt quỷ với phụ thân của mình.
Bạch Vũ vừa chuẩn bị nói chuyện thì ba tiểu nữ nhi đã như một làn khói chạy ra bên ngoài mấy ngàn mét rồi biến mất.
Trong lòng của Bạch Vũ cảm thấy uất ức, thế nhưng thê tử của hắn là Hoàng Thiến Hề vẫn còn ở bên cạnh hắn. Chỉ là Hoàng Thiến Hề lại không đối mặt với hắn mà che miệng cười haha.
Nghĩ đến hắn là một người nhanh mồm nhanh miệng nhưng khi ở trước mặt nữ nhi của mình thì lại đần như một con lợn vậy. Thậm chí ngay cả một câu về đạo lý lớn lao mà cũng không nói được.
Lúc này, Hoàng Thiến Hề không thể không châm chọc Bạch Vũ hai câu.
“Phu quân, ở trong Phượng Hoàng tộc của chúng ta, chàng cũng sắp thành Phượng Hoàng xếp hạng chót rồi!”
Bạch Vũ thấy bốn người trong gia đình đều đang chế nhạo mình thì hắn thực sự rất uất ức.
“Nương tử! Vậy là nàng không biết rồi! Sao ta lại là hạng chót được chứ? Hiện tại ta chính là người đang ở độ tuổi phơi phới.”
“Ba người kia cũng là người có thân phận không tầm thường.”
Khi hắn nói đến đây, Hoàng Thiến Hề lập tức ngây ngẩn cả người.
Lúc này, Hoàng Thiến Hề cũng chìm vào trong suy nghĩ. Thực ra vừa nãy nàng cũng đã đoán ra được thân phận thật của ba người kia, nhưng vì thực lực của ba người đó rất mạnh nên cũng không có nói tên của bọn họ ra.
Cho nên cũng chỉ có thể chào hỏi và đuổi bọn họ ra khỏi thánh địa tu hành của mình.
Hiện tại điều mà nàng lo lắng chính là địa vị của Tam Thanh đạo hữu trong thế giới Hồng Hoang này quá cao. Bọn họ đều là dòng dõi của Bàn Cổ chính tông và cũng là đệ tử thân truyền của lão tổ Hồng Quân.
Ban nãy hắn đánh người trong động thiên phúc địa, không biết Thông Thiên giáo chủ có thể sẽ dẫn người của Đạo Giáo đến chinh phạt hay không?
Vẻ mặt của nàng đầy nghi ngờ hỏi Bạch Vũ: “Phu quân, những lời chàng vừa nói với Thông Thiên giáo chủ cũng không phải rất nghiêm trọng, đúng không?”
Bạch Vũ xua tay, trên mặt mang theo ý cười nói: "Sao có thể nghiêm trọng chứ? Ba người bọn họ đã có địa vị đỉnh cấp trong Hồng Hoang này, với lại Tam Thanh Đạo Giáo chắc chắn là người hiểu tri thức, lễ nghĩa. Vừa rồi chỉ bởi vì thể diện nên ta mới nói vài câu với bọn họ mà thôi! "
“Bọn họ cũng đã đồng ý, hơn nữa chúng ta còn xưng huynh gọi đệ với nhau. Thậm chí ta còn mời bọn họ sau này thường xuyên đến đây chơi."
Hoàng Thiến Hề khẽ thở dài, sau đó nhỏ giọng thì thầm: "Ba người này đều là đồ đệ của Hồng Quân lão tổ. Nếu như chúng ta thật sự trêu chọc đến bọn họ thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi."