Chương 14: Soái ca

- Hazz.....

- Nhoáng cái đã mất 1000 điểm tích lũy, thăng cấp đúng là phá sản mà, không biết lần sau thăng cấp cần bao nhiêu điểm đây!?

Một bên Triệu Phong đang than thở tiếc điểm thì hệ thống chợt lên tiếng.

- Chủ nhân đừng lo, lần thăng cấp sau là 10.000 điểm mà thôi.

- Cái....

Nghe câu phán của hệ thống xong Triệu Phong trợn xuýt lòi con mắt.

- Haha 10.000 mà thôi, cái gì mà không lo, nói rễ nghe lắm!

Thấy hệ thống nói cái điệu thản nhiên như vậy làm Triệu Phong tức bốc khói đầu, nói thì dễ lắm, bảo hắn tích bao lâu mới đủ, chẳng lẽ lại không mua gì chắc, không nói đến những lần thăng cấp sau nữa lên tới hàng trăm nghìn điểm thì chết toi luôn.

- Thế đó, ngài chịu thì chịu, không chịu thì chịu.

- Ựa.....cái hệ thống khốn nạn.....

Triệu Phong tức sắp ngất, có còn muốn để hắn sống nữa hay không.

- Thôi vậy, dù sao những gì mình có hiện tại cũng là do hệ thống cho, ta nhịn.

Thở dài một hơi không quan tâm đến nó nữa, Triệu Phong nhìn lại thấy mình còn 388 điểm, chắc lại phải bắt tay vào con đường kiếm điểm thôi.

Nằm vuốt tóc Ngọc Y Thần một hồi Triệu Phong mới nhớ ra hắn không thấy nàng có pháp bảo bèn hỏi.

- Nương tử, pháp bảo của nàng đâu?

Ngọc Y Thần đang mê ly thì nghe thấy tiếng của Triệu Phong lọt vào tai, nàng từ từ chuyển mình từ trên người hắn xuống, hắn cũng rang một tay ra để nàng gối đầu. Ngọc Y Thần nằm bên cạnh hắn như một con mèo nhỏ, bất quá cái dáng người đẹp mê hồn lại bán đứng nàng thành ra giống một tư thế câu dẫn người ta, nàng ngước mặt lên nhìn Triệu Phong ủy khuất nói.

- Sư phụ có cho thiếp một món pháp bảo phòng ngự địa cấp trung phẩm, nhưng cũng không cho thiếp món nào khác, người nói để cho thiếp tự kiếm lấy, phải dựa vào bản thân đoạt được mới tốt cho tu luyện. Cùng một số pháp bảo huyền cấp với một thanh kiếm địa cấp hạ phẩm thiếp tự kiếm được là những món thiếp hay dùng, nhưng tất cả chúng đều bị hủy trong trận chiến lúc trước rồi.

Nàng tỏ ra ủy khuất ngước đôi mắt long lanh ậng nước kia lên nhìn Triệu Phong.

Thấy thế Triệu Phong làm sao không biết nàng đang nghĩ gì, chắc chắn là thấy hắn có nhiều pháp bảo, muốn hắn cho nàng vài cái đây mà.

Hắn liền dùng ngón tay khều nhẹ mũi nàng sau đó chỉ chỉ vào môi mình.

Ngọc Y Thần lập tức hiểu ý, nhào người lên hôn hắn đắm đuối, cháo lưỡi đánh chụt chụt, một lát sau mới tách môi ra.

Triệu Phong bắt đầu mở ra cửa hàng tìm kiếm. Thấy hắn ở yên không nói gì, Ngọc Y Thần cũng chỉ nằm đó mân mê đầu vú hắn.

Lát sau Triệu Phong đóng lại của hàng, hắn lấy ra một thanh kiếm trong suốt như băng, và một cái ngọc giản vũ kỹ đưa cho nàng.

- Nàng hãy nhận chủ đi.

Ngọc Y Thần vui vẻ tiếp nhận, nàng nhỏ máu nhận chủ thanh kiếm xong lập tức tươi cười như hoa, sau khi nhận chủ nàng biết đây là Hàn xương kiếm địa cấp thượng phẩm.

Ngọc Y Thần là người có 3 linh căn mộc, thuỷ và băng, hắn định mua cho nàng pháp bảo thiên cấp nhưng sợ với thực lực hiện tại sẽ bị những tu sĩ cấp cao chú ý, thậm chí ra tay cướp đoạt, địa cấp thượng phẩm tuy không phải tu sĩ cấp cao nào cũng có nhưng cũng không đến nỗi ra tay cướp giết, đợi có thực lực nhất định sẽ tặng nàng cấp cao hơn.

Ngọc Y Thần thu hàn sương kiếm vào trong người rồi tiếp tục nhỏ máu vào ngọc giản, ngay lập tức nàng kinh ngạc, nàng cứ nghĩ hắn cho nàng vũ kỹ địa cấp, nàng cũng không có kiểm tra lại mà nhỏ máu luôn.

- Phu quân, đây là vũ kỹ thiên cấp?

Chỉ thấy Triệu Phong mỉm cười gật đầu, vũ kỹ thiên cấp rất hiếm, nhiều tu sĩ hợp thể cảnh còn không có vũ kỹ thiên cấp nào, đến cả tu sĩ đại thừa cũng chỉ có vài bộ, giống sư phụ nàng cũng chỉ có 2 bộ vũ kỹ thiên cấp, chắc chỉ có lão sư tổ thiên kiếp cảnh là có vài bộ thôi.

Trong ngọc giản này là vũ kỹ thiên cấp hạ phẩm Nguyệt hàn kiếm, mà nàng mới chỉ có tu vi nguyên anh đỉnh phong nên không thể nào lĩnh ngộ được vũ kỹ thiên cấp, nào ngờ vừa mới nhỏ máu lên tích tắc sau nàng đã học được tầng đầu tiên của vũ kỹ, còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra thì Triệu Phong lên tiếng.

- Nàng không cần quá ngạc nhiên, đồ của ta là hàng chân phẩm, những thứ khác không thể giống được.

Gì mà không ngạc nhiên cho được, làm gì có tu sĩ nguyên anh nào đủ khả năng học được vũ kỹ thiên cấp, làm gì có vũ kỹ nào chưa tu luyện gì đã học được tầng đầu tiên rồi.

- Thôi nào nương tử, phu quân nàng đâu phải người bình thường có thể so sánh, nàng chỉ cần yên tâm tất cả để phu quân lo.

Triệu Phong ôm Ngọc Y Thần vào trong lòng, xoa xoa đầu nàng.

Đúng là như vậy, hắn khác với tất cả mọi người mà nàng từng biết, nàng cũng không phải lần đầu ngạc nhiên về hắn, kỳ lạ như vậy mới là nam nhân của nàng chứ.

Mua hai món cho Ngọc Y Thần cũng đã tiêu mất của Triệu Phong gần 100 điểm tích lũy, nếu không muốn trở thành tên nghèo thì hắn phải nhanh chóng kiếm thêm điểm.

....

Nửa người sau, khi Triệu Phong và Ngọc Y Thần đang mấp phía sau một tảng đá nhìn một nhóm yêu thú, trong đó có mấy con tam giai, vài con tứ giai và còn có cả hai con ngũ giai, một trung kỳ và một hậu kỳ. Đây là kết quả do Triệu Phong lấy dưỡng thú đan ra dụ chúng đến, hắn và Ngọc Y Thần thu liễm khí tức mấp một bên chờ con nào đến giết con đó, nhưng lần này lại một lúc dẫn tới cả một nhóm yêu thú cấp cao làm Ngọc Y Thần hơi lo lắng không biết hắn có thể giết được chúng không, mặc dù nàng biết hắn rất mạnh nhưng đây là cả một nhóm yêu thú có cả ngũ giai trung kỳ và hậu kỳ mà tu vi hắn chỉ có nguyên anh cảnh trung kỳ tương đương tứ giai trung kỳ.

- Nàng ở yên đây đợi ta giải quyết chúng.

Triệu Phong nháy mắt với Ngọc Y Thần cho nàng yên tâm rồi tế ra cửu dương kiếm, thi triển thân pháp lao vụt về phía nhóm yêu thú. Gì chứ với thực lực hiện tại của hắn giải quyết đám này không quá khó, bất quá tốn chút thời gian.

Cảm nhận được có khí tức tu sĩ nhân loại đang lao đến, cả đám yêu thú gầm lên giận dữ.

- Hừ hóa ra chỉ là nguyên anh trung kỳ nhân loại, thế mà cũng dám khiêu khích bọn ta, đúng là chán sống mà.

Con ngũ giai hậu kỳ có bản thể là một con trâu mở miệng ồm ồm quát.

- Khốn kiếp nhân loại nho nhỏ dám coi thường chúng ta.

Lại một con yêu thú tứ giai đỉnh phong giống rắn mà không phải rắn gầm lên, nó lập tức há to cái miệng như chậu máu lao về phía Triệu Phong, đám yêu thú này có huyết mạch khá thấp nên không thể nào cảm nhận được sự nguy hiểm trên người hắn do hắn đã thu liễm tất cả chỉ lộ ra tu vi.

- Điểm tích lũy ơi, ta tới lấy đây.....

Trong miệng hắn lẩm nhẩm một tiếng chỉ có hắn nghe được, lập tức cái miệng như chậu máu của con yêu thú tứ giai đỉnh kia táp tới, chỉ thấy Triệu Phong vung tay chưởng về phía trước liền xuất hiện một đầu hỏa long bay thẳng vào cái miệng đang lao tới kia, oanh một tiếng đầu tứ giai đỉnh hóa thành tro bụi.

Đám yêu thú đằng sau hơi ngạc nhiên, dù hiện tại biết nhân loại này rất mạnh, nhưng chúng đều là yêu thú sao có thể bỏ qua viên đan dược hấp dẫn kia.

Gào....gào....

Cả nhóm tức giận gầm lên rồi lao thẳng về phía Triệu Phong, tuy là chúng không có ý định báo thù cho đồng loại, nhưng thấy đồng loại bị một tên tu sĩ nguyên anh giết ngay trước mắt, chúng liền coi đây là một hành động khiêu khích.

Thấy cả đám yêu thú lao tới, Triệu Phong không chần chờ nữa mà vung kiếm lên tạo thành một đường vòng cung, lập tức hàng ngàn bóng kiếm xuất hiện khắp trời rồi lao như mưa về phía đám yêu thú.

Nhìn hàng ngàn bóng kiếm đang lao tới cả đám yêu thú mới cảm giác được nguy hiểm, kể cả hai con yêu thú ngũ giai cũng cấp tốc xoay thân bỏ chạy nhưng đã quá muộn.

Bóng kiếm đi tới đâu đám yêu thú ngã xuống tới đó, kể cả hai con ngũ giai cũng không chống cự được bao lâu, liền bị bóng kiếm rợp trời diệt sát.

Xong xuôi hắn tiến tới thu lại đám xác yêu thú từ tứ giai trở lên, còn Ngọc Y Thần sau một lát kinh hãi mới tung người bay về phía Triệu Phong. Tuy biết hắn có thể vượt cấp giết địch nhưng nàng không ngờ hắn lại có thể diệt chúng nhẹ nhàng như vậy.

Vừa tới bên cạnh Triệu Phong nàng liền thấy hắn nhìn về phía xa nói.

- Đang có một nhóm tu sĩ khá mạnh tới đây, chắc là do động tĩnh vừa rồi dẫn tới.

- Chúng ta có nên rời đi không?

Ngọc Y Thần cũng không quá để ý đám người sắp tới.

- Không cần, họ cũng không làm gì được ta, cứ kệ họ đi, nếu có ý xấu với chúng ta thì đừng trách ta.

Lát sau trước mặt Triệu Phong không xa xuất hiện từng thân ảnh có nam có nữ mặc cùng một loại y phục.

Đám người kia khi vừa nhìn thấy Ngọc Y Thần thì đều kinh ngạc nhìn nhau, trong mắt tất cả hiện lên dị quang, không biết là đang nghĩ gì.

Một nữ tử khá xinh đẹp, có thân hình khá quyến rũ, cũng thuộc dạng mỹ nhân, nhưng không cách nào sánh với Ngọc Y Thần, nàng ta õng ẹo đi lên phía trước rồi làm ra vẻ mặt ngạc nhiên lên tiếng.

- Ân, đây không phải là Ngọc Y Thần sư muội của chúng ta sao, các sư đệ sư muội đi cùng đâu rồi mà lại đi cùng một soái ca thế này?

Liếc mắt một cái, ả liền nháy mắt với Triệu Phong định quyến rũ hắn.