Chương 39: Không theo kịp

Xeratool 50000 đại lão : kim tệ góp cho truyện ủng hộ...

ĐạoMinh đạo hữu đã đẩy cho truyện

Độc Cô Tiêu Dao đẩy ủng hộ 10000 kim tệ

......................

Sau khi trinh sát chuẩn bị thật cẩn thận. Trong việc vượt vòng vây sang huyện Nguyên Bình. Chỉ huy trưởng đoàn quyết định kế hoạch hành quân. Để bảo đảm bí mật, chúng tôi được lệnh tiêu hủy tất cả các loại giấy tờ sổ sách ghi chép.

Chỉ giữ lại mảnh giấy ghi mã số riêng của từng người(số hiệu). Toàn bộ Tiểu Đoàn đã xuống núi, áp sát con đường giao thông chính. Từ thị xã Cao Bằng lên huyện lỵ Thông Nông. Trên con đường này, ngay sáng ngày 17/2 : hàng chục xe tăng, xe cơ giới của quân xâm lược đã rầm rộ đi qua. Chúng tràn xuống tận Hòa An ~

Khi vượt vòng vây sang Nguyên Bình. tôi và một số chiến sĩ đi cuối đội hình cơ quan Tiểu Đoàn bộ. Lúc chạy qua đường quốc lộ thì bị cắt đuôi. Do trời tối, sương mù dày đặc lúc đó pháo định lại bắn sang. Bộ phận đi sau, không bám được đội hình của tiểu đoàn.

Chúng tôi phải nằm lại bên này đường khá lâu. Phía biên giới, có tiếng xe cơ giới của bọn địch ầm ì. Tôi và mấy anh em, liều mạng chạy qua đường quốc lộ. Chúng tôi, bám vào chân núi phía bên kia. Khi chúng tôi lên được sườn núi, thì trên đoạn đường vừa vượt sang xuất hiện lực lượng của địch hành quân qua.

Vậy là, tôi và gần chục sĩ bị tách khỏi đội hình của tiểu đoàn. Tôi thấy vô cùng hoang mang lo lắng khi xung quanh mình còn rất ít chiến sĩ. Súng đạn thì đã hết đạn, bô lô thì không còn lương thực.

............................

Lên đến đỉnh dốc, chúng tôi gặp Trung úy Tuân, đại đội trưởng và một số chiến sĩ đại đội 11. Các anh đi phía sau, cũng vừa lên tới nơi. Chúng tôi cùng tụ lại ở đầu dốc, để xác định hướng đi tiếp. Trung úy Tuân lập tức gọi tôi đến, để bàn việc làm thế nào, để theo kịp đội hình của tiểu đoàn.

Theo điều lệnh chiến đấu của quân đội:

-từ giờ phút này trở đi, Trung úy Tuân là người chỉ huy cao nhất của chúng tôi

-tôi sẽ phải phục tùng mọi mệnh lệnh của Trung ý Tuân

Tuy vậy, tôi vẫn là người phụ trách bộ phận của Tiểu Đoàn bộ. Tôi cấp bậc là hạ sĩ, quân hàm cao nhất trong số các chiến sĩ của cơ quan tiểu đoàn. Theo lệnh của Trung úy Tuân, chúng tôi tiếp tục hành quân. Trung úy tuân, giao tôi phụ trách một tốp đi trước Trinh sát dò đường.

Chúng tôi không theo kịp đội hình của tiểu đoàn. Khi tiểu đoàn, đã vượt qua vòng vây của quân địch sang huyện Nguyên Bình. Tham gia chiến đấu ngăn chặn quân Trung Quốc xâm lược. Bảo vệ khu vực mỏ thiếc Tĩnh Túc.

Bộ phận của tôi, vẫn trong vòng vây quân thù không thoát ra được. Sau khi tiểu đoàn vượt qua dãy núi, ngăn cách giữa huyện Thông Nông và huyện Nguyên Bình. Bọn địch phát hiện chúng tôi, bọn chúng tổ chức 1 lực lượng chốt chặn ở trên đỉnh dốc yên ngựa.

Đây là nơi tiếp giáp giữa hai huyện, khi hành quân đến chân dốc. Thật may nhờ nhân dân, bộ phận chúng tôi không bị lọt vào ổ phục kích của bọn chúng. Hôm đó, chúng tôi dự định sẽ vượt qua dốc yên ngựa để sang Nguyên Bình. Khi bộ phận đi trước của tôi vừa đến chân dốc, thì có tiếng một người dân hối hả gọi.

Người dân từ trong núi chạy ra, ông xua xua tay và nói gì đó bằng tiếng dân tộc. Tôi bảo thằng Mông, nó là người dân tộc HMông :

"mày có biết ông ấy nói gì không?"

thằng mông lập cập:

" ông ấy nói trên đỉnh dốc yên ngựa kia, có bọn tàu đang phục kích đấy.!

Mọi người lập tức tản ra, núp vào các khe, hốc đá xung quanh lối mòn. Tôi bảo thằng Châu :

"quay lại báo ngay cho Trung úy Tuân biết"

Lúc quay lại nhìn, ông già người dân tộc vừa báo tin. Ông cũng đã lẩn vào sườn núi lô nhô những mô đá từ lúc nào rồi. Tôi và thằng Tuất ở trung đội vận tải: Tìm vị trí quan sát.

Đúng là, trên đỉnh dốc yên ngựa có bóng người thật. Vậy là thông tin của ông già:

" có lực lượng địch phục kích trên đó là chính xác !"

Trung úy tuân, quyết định quay lại tìm con đường khác để vượt qua núi. Nhưng sang huyện Nguyên Bình chỉ có con đường này là độc đạo. Các tuyến đường khác, đều cách rất xa nơi chúng tôi đang có mặt. Tôi lại dẫn đầu bộ phận, đi trước tìm đường.

Chúng tôi rẽ theo lối đi vào thung lũng Táp Ná . Đến đầu Thung Lũng, chúng tôi đã gặp được anh em trong tiểu đội dân quân Táp Ná . Đang trụ lại bảo vệ bản: một chiến sĩ dân quân, dẫn chúng tôi vào bản.

Suốt một ngày đêm, leo trèo vật vã trên vách núi tay chân tôi mỏi nhừ.

Vào đến gần ngôi nhà sàn ở cuối bản. Chúng tôi dừng lại nghỉ, tôi ngồi dựa vào một mô đá chân núi. Thằng Tuất cảnh giác, quan sát xung quanh. Bản Táp Ná, nằm trong một thung lũng khá rộng thuộc huyện Thông Nông.

Có một con đường nhỏ, chạy ngang qua bản và ngược lên vách núi ở phía cuối bản. Nếu tình hình không có gì đặc biệt, bọn địch chưa đánh đến đây thì bộ phận của chúng tôi sẽ ở lại bản vài ngày.