Chương 30: Táo bạo mở đường máu

•ℳą✾Đạ๏✾Çɦí✾Ŧôй• góp cho truyện 50000 kim tệ

Quái đạo hữu đẩy truyện

Ma Chủ Ám Thiên đạo hữu đẩy truyện 10000 kim tệ

꧁︻╦̵̵͇̿̿̿̿╤──︻┳═一⌐╦╦═─꧂

Là người phụ trách thông tin liên lạc, nhận những bức điện trong những tình huống cam go nhất. Nên tôi hiểu, có bộ phận bị đánh ác liệt bị thương vong thiệt hại nặng nề xin rút lui. Có đơn vị, chết gần hết chỉ huy.

Có đại đội không còn đạn dược !

Giữa tình huống dồn dập cấp bách, bọn địch tấn công khắp nơi. Có lúc, tôi nghe điện thoại đã hoang mang. Vậy mà, chính trị viên Hòang Quốc Doanh vẫn bình tĩnh xử lý. anh còn luôn động viên căn dặn tôi :

" bình tĩnh giữ vững thông tin liên lạc "

Tôi đã cố gắng, xử lý được tất cả các tình huống để đảm bảo liên lạc thông suốt trong các trận đánh. Nhất là, khi bị bọn giặc phá sóng !

Nhiều lần, cứ mở máy liên lạc là bọn giặc xen vào làm nhiễu sóng và nghe lén thông tin. Loại máy vô tuyến 884, chúng tôi đang sử dụng :

-là do Trung Quốc sản xuất viện trợ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Vì thế chúng rất hiểu, khi gây nhiễu phá hoại. Để chuẩn bị cho các trận đánh ngày hôm sau, cơ quan tiểu đoàn bộ tổ chức một trung đội sang tăng cường cho đại đội 10

Tiểu đội trưởng hữu tuyến Hà Trung Lợi, được bổ nhiệm giữ chức Trung đội trưởng. Lực lượng của trung đội này gồm:

-hơn chục Chiến Sỹ thuộc các bộ phận thông tin Vận tải nuôi quân.

Sau khi nhận đủ người, Hà Trung Lợi liền dẫn bộ đội đi ngay.

Ngày 21/2 : Hà Trung Lợi đã cùng bộ phận của mình chiến đấu rất dũng cảm. Cùng anh em đại đội 10 giữ vững trận địa. Trung đội trưởng thông tin Phạm Hoa Mùi cũng được giao phụ trách một bộ phận chiến đấu.

Thấy tôi vẫn nhấp nhổm, vì chưa biết mình sẽ được giao nhiệm vụ gì, đi tăng cường cho bộ phận nào.

Chính trị viên Hoàng Quốc dành hỏi:

" có chuyện gì thế, có đơn vị nào điện khẩn về à"

tôi đứng dậy:

" Báo cáo Thủ trưởng không ạ, em chỉ muốn biết mình sẽ được tăng cường về đơn vị chiến đấu nào thôi ạ"

anh Doanh lừ lừ mắt nhìn tôi :

" mày, vẫn phải ở lại cơ quan tiểu đoàn bộ lo việc bảo đảm thông tin cho chỉ huy. HIỂU KHÔNG ? Ngày mai, tình hình còn căng thẳng ác liệt lắm đấy "

Tôi ngồi xuống, ôm súng tựa vào vách hang. Nhiều người trong cơ quan tiểu đoàn bộ, đã lên đường tăng cường cho các đơn vị chiến đấu.

Tại hang huyện ủy còn rất ít, chủ yếu là thương binh. Và một số chiến sĩ trinh sát, thông tin hậu cần vận tải. Làm nhiệm vụ, đảm bảo cho chỉ huy Tiểu đoàn. Đến khoảng hơn 8 giờ tối, thì chúng tôi nhận được lệnh rút lui khỏi thị trấn Sóc Giang.

Chính trị viên Tiểu đoàn Hoàng Quốc Doanh, lập tức họp cùng các cán bộ bàn phương án rút lui. Một tấm bản đồ địa hình, trải xuống ngay nên hang đá.

Ánh đèn pin mờ ảo, soi không rõ những đường Bình Độ trên bản đồ. Các chỉ huy đang bàn kế hoạch rút khỏi thị trấn. Những cái đầu bù xù, những khuôn mặt hốc hác. Vì gần tuần nay, chiến đấu ác liệt đấu trí đấu sức với quân giặc.

Cũng là chứng kiến bao sự hi sinh, rồi mất ngủ đói khát. Với một đơn vị đã thiệt hại nặng nề gần như kiệt sức chiến đấu, cùng rất nhiều thương binh nặng. Việc tìm một phương án rút lui, làm sao cho đỡ tổn thất thêm sinh lực trong quân. Quả là không đơn giản một chút nào.

Vị trí hang chỉ vì của tiểu đoàn đã bị lộ, bọn địch bây vây chặt thị trấn. Lực lượng của chúng ở các điểm cao 505 và Đồn Công an Vũ Trang trên mỏm đồi núi diện hàng huyện ủy.

Còn ở bản Nà Nghiềng , khống chế chặt chẽ mọi hoạt động của tiểu đoàn. Chúng bắn không tiếc đạn vào cửa chính của hang. Và các vị trí phòng ngự của tiểu đoàn ở khu vực thị trấn Sóc Giang.

Sau một lúc trao đổi, chính trị viên Tiểu đoàn Hoàng Quốc Doanh. Đi đến một quyết định táo bạo:

" chúng ta, sẽ rút lui theo hướng cửa Hang Chính. Xuống phía trước nhà bưu điện rồi qua con mương nước phía bên trái bản Nà Nghiềng . Sau đó, băng qua cánh đồng sang dãy núi đá. Vượt lên trên Lũng Vị"

" nếu bị bọn địch phát hiện ngăn chặn, thì chúng ta sẽ nổ súng mở đường máu rút quân"

Có nhiều tiếng xì xào, bởi nếu rút lui theo hướng cửa Hang Chính. Thì đúng là, một cuộc phá vây mở đường máu thực sự.