Chương 9: Tìm Việc Làm Thêm

- Ngươi không phải là đại tiểu thư của Thanh Long bang sao, vì sao còn hỏi ta?

Tần Mục không thể hiểu được ý của Tả Tư Duyệt là gì.

- Ý của ta là, ngươi có hiểu được sức ảnh hưởng của Thanh Long bang với cái thành phố này, và khả năng thật sự của nó không?

- Ta không có chút hứng thú gì với một cái hắc bang, nên không cần phải biết!

Tần Mục nghiêm túc trả lời.

Không có hứng thú nên không cần biết, hoặc nói là một cái hắc bang nho nhỏ căn bản không được Tần Mục để vào trong mắt!

Tả Tư Duyệt nghe vậy liền thở dài một hơi nói:

- Vậy thì, ta khuyên ngươi nên tránh xa ta một chút, nếu không có lẽ ngươi sẽ gặp phiền phức rất lớn!

- Ha ha, ý của ngươi là vẫn còn có người sẽ đến đối phó ta sao?

- Chắc chắn sẽ như vậy! Ngươi đừng tưởng là ta sẽ gọi người đến đối phó ngươi, bọn họ là do Tả Thanh Long đích thân hạ lệnh, bất kỳ nam sinh nào đến gần ta đều không có kết quả tốt!

Nói xong, Tả Tư Duyệt dừng lại một chút rồi lại u oán nói.

- Tả Thanh Long là cha ruột của ta, cũng chính là bang chủ của Thanh Long bang!

Tần Mục thờ ơ nói:

- Nếu như kêu đến những tên có cùng cấp bật với những tên hôm qua và sáng nay, thì theo ta thấy hay là quên đi vẫn tốt hơn, uổng cho các ngươi là Thanh Long bang, loại phế vậy như vậy cũng có thể đem ra!

- Những người trong trường học đều là thành viên không chính thức cua Thanh Long bang, nếu như bọn họ không làm gì được người, Tả Thanh Long nhất định sẽ đích thân phái người đến đây, đến lúc đó chỉ sợ ngươi muốn hối hận cũng không còn kịp nữa rồi!

- Trong Thanh Long bang có rất nhiều cao thủ sao?

- Thanh Long bang có thập đại chiến tướng, chỉ cần tuỳ tiện một người trong số bọn họ xuất thủ ta cũng không thể chống lại, Cho nên ngươi. . .

Tần Mục quan sát Tả Tư Duyệt một chút, sau đó không hứng thú nói:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không cố ý tránh mặt ngươi, nhưng mà ngươi cũng đừng cho rằng ta thích ngươi, chỉ là ta có nguyên tắc của mình, không có bất kỳ cái áp lực ở bên ngoài nào có thể kiểm soát ta!

- Ngươi suy nghĩ kỹ rồi chứ?

- Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, quan hệ giữa ngươi và cha ngươi bây giờ ra sao, còn Thanh Long bang, có ý nghĩa gì với ngươi hay không?

Tần Mục cảm thấy mình cần phải hỏi cho rõ ràng, bởi vì khi Thanh Long bang dám tới chọc hắn, hắn chắc chắn sẽ phản kích!

Tả Tư Duyệt đương nhiên không biết Tần Mục đang nghĩ gì, vẻ mặt bi ai nói:

- Tả Thanh Long đối sử với ta không được tốt nhưng dù sao hắn cũng là cha ruột của ta, về phần Thanh Long bang, ta thật sự cầu mong lão thiên có thể mở mắt một lần, thay ta tiêu diệt nó!

Tần Mục chợt bừng tỉnh, một cái hắc bang thì có thể làm được chuyện gì tốt? Sợ là những chuyện Thanh Long bang làm đều là chuyện mất hết tính người, Tả Tư Duyệt chán ghét Thanh Long bang thì cũng đúng!

Một lúc sau, tiếng chuông tan học lại vang lên!

Hôm nay là thứ sáu, ở cao trung Vân Lan vào buổi chiều thứ sau đều không có tiết, còn thứ bảy và chủ nhật thì đương nhiên là ngày nghỉ cuối tuần!

- Tần Mục, cuối tuần tốt nhất ngươi nên ở trong nhà, nếu ngươi muốn ra ngoài thì gọi điện cho ta một tiếng, ta đi với ngươi!

Tả Tư Duyệt viết số điện thoại của mình ra một tờ giấy sau đó đưa cho Tần Mục.

Tần Mục gật gật đầu, tuỳ ý bỏ tờ giấy vào trong túi, sau đó liền cùng Tả Tư Duyệt tách ra.

Vừa về đến nhà, Tần Mục liền phát hiện ra muội muội của mình cùng Tĩnh Nghi đều không có ở nhà, còn trên bàn ở trong phòng khách có đặt một tờ giấy cùng hai tờ tiền một trăm nguyên!

- Ca, sư phụ đã trở về! Cuối tuần này ta phải đến thành phố lân cận để làm thêm, ngươi phải tự chiếu cố bản thân. Kí tên: Phỉ Phỉ!

- Làm thêm?

Tần Mục vỗ đầu một cái, lúc này hắn mới nhớ, ba năm trước sau khi bị Tần gia đuổi ra ngoài, hai huynh muội bọn hắn cũng không còn bất kỳ nguồn thu nhập nào nữa! Từ đó về sau tất cả mọi chi phí từ học phí, và phí sinh hoạt hàng ngày của hắn, đều do Tần Phỉ Phỉ đi ra ngoài làm thêm mới có thể miễn cưỡng chi ra được!

- Chẳng trách cứ cách hai ba ngày nàng lại trốn học một lần, xem ra nguyên nhân không chỉ vì nàng là dị năng giả.

Thân là ca ca, vậy mà lại để muội muội nuôi sống, đúng là một tên tệ hại.

Mặc dù Tần Mục chưa từng để hai chữ tiền tài vào trong mắt, nhưng lúc này hắn thật sự có chút phiền não!

Lúc xế chiều, Tần Mục lần đầu tiên đi vào chợ tìm việc làm!

Là một siêu cấp tiến hoá giả thời tận thế, khi Tần Mục đối mặt với ngàn vạn quân mã cũng không có chút sợ hãi nào, nhưng đi đối mặt với cái chuyện đi tìm việc làm này, hắn lại có chút đau đầu!

- Này, tiểu ca, ngươi muốn tìm việc làm có đúng không? Đến xưởng của chúng ta làm đi, phúc lợi rất tốt, còn có một năm bảo hiểm chính thức và bao ăn bao ở,còn có . . .

Rất nhiều người mời hắn vào làm, mặc dù Tần Mục không có nhiều kinh nghiệm, nhưng hắn cũng không có ngốc. Những người này đều có lòng dạ hiểm độc, lừa chết người sẽ không đền mạng, hơn nữa hắn chỉ muốn tìm việc làm thêm vào cuối tuần, những ngày bình thường hắn còn phải đi học!

Muốn tìm việc làm, tất nhiên là phải tìm việc mà bản thân am hiểu nhất!

Mà việc Tần Mục am hiểu nhất là?

Tần Mục cảm thấy không có cái gì mà hắn không biết làm, nhưng nói về việc am hiểu nhất vậy nhất định là đánh nhau!

- Vệ sĩ.

Hai mắt Tần Mục bỗng nhiên toả sáng, sau đó quay người rời khỏi chợ tìm việc làm!

Sau khi nghe ngóng một chút, ở chợ tìm việc làm phía tây, thật sự có một công ty vệ sĩ chính quy! Tìm tòi hết nửa ngày, rốt cuộc Tần Mục cũng đã đi đến trước công công ty!

- Công ty vệ sĩ Nhạc Tín!

Tần Mục nhìn thoáng qua tấm bảng xa hoa to lớn, sau đó sải bước đi vào.

- Chờ một chút!

Nhân viên gác cổng từ trong phòng an ninh đi ra ngăn Tần Mục lại nói:

- Nơi này không phải là công viên, ngươi không phận sự không được vào!

Tần Mục chỉ vào tấm bảng thông báo tuyển dụng ở trước cổng nói:

- Không phải các người muốn tuyển vệ sĩ sao? Ta tới xin việc!

- Cái gì?

Nhân viên an ninh kinh ngạc đánh giá Tần Mục một chút, sau đó nói.

- Ngươi vẫn còn là học sinh đúng không?

- Học sinh không thể xin việc sao?

Tần Mục nhìn thoáng qua đối phương một chút, sau đó trực tiếp đi vào trong.

Nhân viên an ninh kia thoáng do dự một chút, nhưng mà cuối cùng cũng không có ngăn Tần Mục lại.

Một tên học sinh, ở trong cái công ty vệ sĩ đầm rồng hang hổ này, còn có thể gây ra chuyện gì to lớn?

Một đường vừa đi vừa hỏi, ở trong ánh mắt kinh ngạc của nhân viên tiếp tân, rốt cuộc Tần Mục cũng tìm được phòng phỏng vấn!

Trong đại sảnh đã có mười mấy người người đang ngồi đợi, nhưng người này không ai là không cao to tráng kiện, thân hình cường tráng, so với Tần Mục vừa đi vào thì quả thật có chút khác biệt! Thời gian ngồi chờ phỏng vấn đúng là có chút buồn chán, nên rất nhanh đã có người chú ý đên Tần Mục.

- Này, tiểu tử, ngươi đến đây để xin làm vệ sĩ sao?

Một tên to con thân cao một mét chín, có làn da ngâm đen kinh ngạc nói.

Tần Mục nhìn thoáng qua đối phương một chút:

- Không được sao?

Tên to con sửng sốt một chút, sau đó ôm bụng cười to:

- Ồ, đúng là thật! Con mẹ nó cười chết ta!

Những người bên cạnh cũng rất buồn cười, nhưng cũng có người khuyên nhủ nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi không muốn chết thì nhanh rời khỏi đây đi! Làm nghề này rất nguy hiểm, chân yếu tay mềm như ngươi, lúc nào cũng có thể bị người ta đánh chết!

- Ngươi cho rằng hắn có thể xin vào đây làm vệ sĩ hay sao?

- Cho dù là đang phỏng vấn, khẳng định cũng phải đánh nhau! Đợi chút nữa chúng ta đánh hắn một trận, tuỳ tiện chạm vào người hắn một chút, đoán chừng hắn cũng không chịu nổi!

- Nói rất đúng! Này, tiểu tử, ngươi nhanh rời khỏi đây đi, đừng làm ảnh hưởng chúng ta!

Bọn họ đều nói xấu sau lưng Tần Mục, cho rằng hắn chắc chắn sẽ mất mạng ở đây! Còn Tần Mục lại như mắt điếc tai ngơ, vẫn đứng tại chỗ dựa lưng vào tường!

- Ha ha, tiểu tử này đúng là không biết tốt xấu!

Người đầu tiên cười nhạo Tần Mục không không nhịn được đứng lên, dường như muốn dạy dỗ hắn một chút!

- Tất cả các ngươi, đều vào đây hết đi.

Đúng lúc này, một tên giám sát viên bước ra, quát lên với tất cả mọi ngươi.

- Ta không có nhiều thời gian, nhanh lên một chút!

Người kia cũng không cần phải dạy dỗ Tần Mục nữa, mà vội vàng chạy vào, còn Tần Mục thì ung dung đi theo phía sau bọn họ.

Sau khi đến trước mặt giám sát viên, bọn họ liền sững sờ một chút.

Bên trong gian phòng là một cái sân vận động thập phần rộng rãi, cho dù mười mấy người này ở bên trong đây đánh nhau cùng lúc, cũng không hề chật chội chút nào!

Trong phòng còn có một giám sát viên khác có dáng người thô to, nếu so với tên giám sát viên lúc trước thì còn cao hơn rất nhiều!

Giám sát viên nhìn thoáng qua đám người một chút, đối với thể trạng của những người này hắn rất hài lòng. nhưng khi ánh mắt rơi vào trên người Tần Mục, sắc mặt hắn liền trầm xuống.

- Hắn là sao?

Giám sát viên chỉ vào Tần Mục nói.

Tên giám sát viên lúc trước vội vàng chạy đến giải thích:

- Lưu đổng, ta cũng không rõ chuyện này là sao, ta sẽ đưa hắn ra ngoài ngay!

- Được rồi, cứ để hắn lưu lại đi, vừa vặn thiếu một người!

Giám sát viên nghi hoặc nhìn chằm chằm lưu đổng một chút, nhưng lại không thể hiểu được ý của hắn!

Lưu đổng cũng không thèm giải thích, mà nhìn về phía mọi người nói:

- Các ngươi chính là nhóm người cuối cùng, ta có một tin xấu muốn báo cho các ngươi! Trước đó công ty vệ sĩ của chúng ta đã tuyển đủ người, nhưng mà nhìn thấy các ngươi đến đây một chuyến lại không được gì, nên ta đã xin cấp trên mấy cái danh ngạch, đại khái cũng chỉ có khoảng một nửa trong số các ngươi có thể lưu lại đây!

Không cần biết có phù hợp với tiêu chuẩn hay không, cũng chỉ có một nửa số người có thể ở lại!

Những tên thí sinh này có chút thất vọng lại cảm thấy có chút may mắn, bọn hắn đương nhiên không cho rằng mình sẽ kém hơn người khác, bọn hắn đều tin tưởng rằng bản thân mình chính là ngươi được tuyển chọn!

- Được rồi, bây giờ bắt đầu rút thăm, mỗi người rút một số, sau đó sẽ phân tổ!

Đám người lần lượt đi lên rút thăm, đến khi Tần Mục bước lên lại bị ngăn lại.

- Ngươi không cần rút thăm!

- Hả?

Tần Mục nghi hoặc nhìn đối phương một chút.

Lưu đổng lạnh nhạt nói:

- Ngươi không đủ điều kiện để trở thành vệ sĩ của công ty chúng ta, chút nữa ngươi chỉ cần phối hợp với chúng ta kiểm tra bọn họ, sau khi làm xong ta sẽ cho ngươi hai trăm nguyên xem như thù lao!

Chỉ nhìn bên ngoài đã không cho hắn kiểm tra, Tần Mục thật sự muốn mắng người!

Hắn đường đường là một cao thủ, chạy đến công ty vệ sĩ xin việc làm lại còn bị người cự tuyệt, chuyện này mà truyền đi thì mặt mũi của hắn phải để ở đâu?

Nhưng mà cuối cùng hắn vẫn phải nhịn, hai trăm nguyên này ngu mới không cầm!

- Giám sát viên, không biết làm sao để kiểm tra, bảo chúng ta đơn đấu sao?

Có người hỏi.

Lưu đổng lắc đầu nói:

- Đương nhiên không phải như vậy, làm một vệ sĩ hợp cách, chủ yếu nhất chính là phải bảo vệ sự an toàn của cố chủ, sẽ có một vài chuyện bất ngờ xảy ra, nếu dựa vào thực lực của bản thân không thể giải quyết, thì phải có năng lực tuỳ cơ ứng biến!

Dừng lại một chút, Lưu đổng lại chỉ vào Tần Mục nói.

- Các ngươi phân ra làm hai tổ, trong hai tổ, tổ nào nhiều người thì tấn công, tổ nào ít người thì lấy hắn làm chủ, bảo vệ sự an toàn của hắn!

- Thời gian kiểm tra chỉ có mười phút đồng hồ! Nếu trong mười phút mà hắn lại bị thương, như vậy thì tổ ít người sẽ bị đào thải! ngược lại thì tổ nhiều người sẽ bị đào thải!