Chương 662: Mấu chốt. (1)

Quả nhiên, khi Jeferson ngăn cản nghị luận ở phía dưới, mặc cho hắn ba hoa chích chòe thế nào, người Hoa ở phía dưới, không người nào chịu ra giá thêm nữa, nụ cười trên mặt của Jeferson, cũng trở nên cứng ngắc.

- Nói cái gì, lập tức phiên dịch ra cho ta nghe.

Jeferson cảm thấy không ổn, liền đưa miệng nói vào Microphone, hắn dùng Microphone mini, trao đổi với nhân viên đấu giá hội, ngày hôm qua Trang Duệ không có tham gia đấu giá, cho nên Jeferson không có để ý tới Trang Duệ.

- Lão đệ, lợi hại, lợi hại!

Hoàng Phủ Vân ngồi bên cạnh Trang Duệ, cũng không nghĩ tới đột nhiên Trang Duệ lại đứng lên phát biểu như vậy, sau khoảng ba phút rưỡi không có phản ứng, lúc này đại sảnh đấu giá an tĩnh lại, hắn mới dùng ngón tay cái giơ lên với Trang Duệ.

Sau khi biết Trang Duệ nói như vậy, vị đấu giá sư "Bao tay trắng" trên đài, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, đám người Hoa dưới đài nhìn thấy, tâm tình trở nên vô cùng sảng khoái.

Vừa rồi nhất thời vô ý, cho nên bị tên quỷ tây phương này châm ngòi đấu gián lẫn nhau, hiện tại phục hồi tinh thần lại, đương nhiên biết rõ đều do tên quỷ tây phương này mà ra, hiện tại nhìn thấy Jeferson kinh ngạc, trong nội tâm đương nhiên vô cùng sảng khoái.

- Trang Duệ, Tranh này có giá trị nhiều tiền như vậy sao?

Tần Huyên Băng ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi một câu, Tần Huyên Băng biết rõ gần đây kinh tế của Trang Duê hơi căng thẳng, một trăm hai mươi vạn Euro, chính là một trăm hai mươi ba vạn đô la.

Trang Duệ nhỏ giọng trả lời một câu, tuy từ nơi hắn ngồi và đài đấu giá hơi xa, nhưng vẫn nằm trong phạm vi quan sát bằng linh khí, đương nhiên Trang Duệ sớm nhận ra bức tranh này là thật hay giả, nó đúng là bút tích thật của Lang Thế Ninh.

Tác phẩm của Lang Thế Ninh, dựa theo đẳng cấp cổ vật của Trung Quốc, tuyệt đối có thể đáng giá như bảo vật bảo hộ cấp hai, hiện tại trong bảo tàng của Trang Duệ thiếu những thứ như vậy, đối với những vật này không thể bỏ qua.

Cổ vật quốc gia cũng phân chia đẳng cấp, cũng yêu cầu tương đối nghiêm khắc, giống như tác phẩm của Lang Thế Ninh, hiện tại chỉ có thể được phân biệt vào hàng cổ vật bảo hộ cấp hai, nhưng giá trị sưu tập trên thị trường, lại không tính là thấp.

Hơn nữa tác phẩm của Lang Thế Ninh, tuy không thể sánh kịp với tác phẩm của Picasso, giá tối đa trên thị trường quốc tế là một trăm đến hai trăm vạn Euro, nhưng đặt ở trong nước, bán ra cái giá hai ngàn đến ba ngàn vạn nhân dân tệ là bình thường, Trang Duệ có thể dùng một trăm hai mươi vạn Euro mua được, lợi nhuân trong đó là rất lớn.

Lúc này Jeferson trên đài đã thu được lời phiên dịch, liền hiểu ý tứ lời nói của Trang Duệ, tuy Trang Duệ báo ra cái giá một trăm hai mươi vạn Euro, nhưng vẫn làm cho Jeferson tức giận, dù sao cái giá này và giá hắn mong muốn kém nhau rất nhiều.

- Một trăm hai mươi vạn Euro, còn có người nào cảm thấy hứng thú? Tôi dám cam đoan, đây là bức tranh vẽ phi tần đời nhà Thanh, có giá trị sưu tầm rất cao, lại qua một hai năm nữa, chắc chắn có thể bán được cái giá hơn ba trăm vạn Euro, cơ hội khó được, xin mọi người cân nhắc một chút.

Jeferson tiếp tục dùng cái lưỡi thối nát kích động những nhà sưu tập người Hoa trong đại sảnh, chỉ cần có người ra giá một lần, là có thể đánh vỡ cục diện bế tắc hiện nay, mà ý đồ của Jeferson cũng đạt được.

Nhưng Jeferson vẫn xem thương lực ảnh hưởng bằng lời nói của Trang Duệ, tuy người Châu Á thích nội đấu, nhưng người ở nơi này, đều là người có thân phận.

Hơn nữa dựa theo hành vi quy tắc của người Châu Á, sau khi nghe Trang Duệ nói xong, nếu lại nâng giá, chính là không cho Trang Duệ mặt mũi.

Tuy nhìn thấy Trang Duệ còn trẻ tuổi, nhưng người Trung Quốc có câu ngạn ngữ: chớ khinh người trẻ tuổi, không ai nghèo hèn mãi mãi, người có thể đi tới nơi này, không có một ai đơn giản, ai biết sau lưng Trang Duệ là thế lực thế nào? Làm người nên lưu một đường, đây mới là cách nghĩ của những lão hồ ly đang ngồi ở đây.

- Một trăm hai mươi vạn Euro lần hai, chỉ có một cơ hội cuối cùng, tất cả các vị tiên sinh phu nhân, cơ hội khó được, bỏ qua tác phẩm trân quý này, sau này không biết còn nữa hay không, xin các vị thận trọng cân nhắc một chút.

Trải qua ba phút, Jeferson rất không tình nguyện gõ cây búa lần thứ hai, hơn nữa cố gắng nói những lời cuối cùng, cổ động nhóm người Hoa ra giá.

Jeferson không phải là không muốn giơ tay ra giá, nhưng hắn không dám, đúng vậy, chính là không dám!

Tác phẩm của Lang Thế Ninh lần đầu tiên xuất hiện trên buổi đấu giá quốc tế, giá cả của nó tầm một trăm vạn đến hai trăm vạn Euro, đây chính là giá cả mà các chuyên gia quốc tế ước định.

Mà Trang Duệ ra giá, vừa đúng vào mấu chốt tâm lý thừa nhận của mọi người, không cao nhưng tuyệt đối không thấp, giống như một cái xương cá kẹt vào yết hầu của mọi người, không thể ra giá vè sượng mặt.

Loại tâm tình hiện tại của Jeferson lúc này, bởi vì trước đây hắn đã đàm phán tốt với chủ nhân của bức tranh, không giống như lúc đấu giá vật phẩm ngày hôm qua, trước khi chụp ảnh bán đấu giá, đã từng có hiệp nghị với chủ nhân món đồ này.

Nhưng bức tranh này lại khác, nếu như mình không có người nào nâng giá lên đến mức mình muốn, nhà bán đấu giá sẽ vì danh dự của mình, nhất định sẽ xuất tiền mua bức tranh này, khi đó việc vui sẽ càng lớn.

Cho nên Jeferson liên tục do dự, cuối cùng vẫn không dám ra giá, bởi vì hậu quả của chuyện này, hắn không gánh nỗi, vạn nhất lưu phách hoặc bị một nhà nào đó chụp được, chẳng khác nào hủy đi chiêu bài "Bao Tay Trắng" của hắn.

- Các tiên sinh các nữ sĩ, đây là một cơ hội cuối cùng, nếu không có ai ra giá cho tác phẩm của Lang Thế Ninh, thì nó sẽ thuộc sở hữu của số một trăm năm mươi sáu.

- Được rồi, ngài đã vì một bức tranh mà chậm trể nửa giờ, nhanh chóng kết thúc và chuyển sang vật khác đi.

Âm thanh của Jeferson chưa dứt, đã có một người mua không kiên nhẫn chen ngang, với tuổi của những người này, đa số đều là trung niên, nếu như đã hạ quyết định, thì cũng không ai bị lời nói của Jeferson đầu độc.

- Được, vậy chúc mừng người mua số một trăm năm mươi sáu, vật phẩm đấu giá đầu tiên hôm nay, tác phẩm Thuần Huệ Quý Phi Bán Thân Tượng của họa sĩ cung đình Lang Thế Ninh, thuộc về ngài.

Sau khi nghe thấy âm thanh không kiên nhẫn ở phía dưới, Jeferson biết rõ cố gắng của mình đã uổng phí, hơn nữa thời gian quá lâu, nếu không tiếp tục thì sẽ rất khó nói, rơi vào đường cùng, hắn đành phải gõ chùy xuống, vật phẩm đấu giá đầu tiên của hôm nay, thuộc về Trang Duệ.