Chương 16: Một người một lợn.

Chương 16.

..

Khi mà 2 lão đồng thực lực thánh quân của Ma tộc đang chia nhau ra tìm tung tích Minh Vương ở Thần Giới thì bọn chúng không thể ngờ độn không phù mà Minh Vương dùng lại có thể kích phát hắn bay xa tới vậy.

Đây hẳn là một thứ độn không phù quý giá, có lẽ trên người sư phụ hắn cũng không có nhiều thứ nghịch thiên này. Nhờ nó mà Minh Vương thoát được một mạng.

-Giờ này, trên một thảo nguyên xanh mướt giữa chim và thú rừng chạy nhảy không gian thật yên bình, thì một tiếng lợn khịt khịt như phá vỡ không gian yên tĩnh, trên lưng là một nam tử tầm 22-23 tuổi tiêu sái đang suy nghĩ điều gì không rõ, một số tu sĩ nhìn thấy con lợn này rất kinh ngạc, và không ngừng đổ dồn ánh mắt về phía Minh Vương.

-Đại ca, chúng ta dừng chân một chút nhé.

-Được, chúng ta cũng đi được thời gian khá dài rồi.

-Em đi mấy ngày mà chưa hề ngửi thấy mùi vị linh thảo nào, nơi này quả thực khó kiếm ăn. Tiểu Trư rất muốn lập công nhưng nơi đây quả thực thiếu thốn khiến nó cảm giác khá bất lực. Đã khoe khoang với Minh Vương rằng mũi của mình rất tốt mà mấy hôm không kiếm được cái gì.

-Cũng không trách ngươi được, ở hạ thiên vực này nguyên khí thiếu thốn nên linh thảo cũng không dễ dàng phát triển, chúng ta phải tìm cách lên trung thiên vực may ra thực lực mới nhanh thăng tiến được.

-Đại ca trung thiên vực có gần đây không? tiểu trư có chút mong đợi nói.

-Còn xa lắm, ta cũng chưa biết cách bao xa, chỉ đoán rằng chắc cũng phải vài năm nữa chúng ta mới tính tới chuyện lên trung thiên vực được.

Minh Vương và tiểu trư đang nghỉ ngơi nói truyện thì 2 nam tử chặn trước mặt hắn và nói: Tiểu hữu không ngờ con lợn kia lại biết nói chuyện, có thể bán cho hai chúng ta không? giá cả thì cứ việc nói.

Minh vương mặt biểu hiên không vui, tiểu trư cũng bực mình nhưng không dám nói gì.

-Các ngươi mau tránh ra một bên đừng để ta bực mình, Minh Vương lạnh giọng nói.

-Chỉ là một con lợn ngươi dám đắc tội với huynh đệ chúng tao.!

-Hắc huynh chắc chúng ta phải dùng vũ lực rồi nhỉ.? Cắt chân tên này rồi nướng con heo này lên, chắc thịt của nó cũng không quá tệ đi.

-Lúc này thì Minh Vương lộ hỏa bốc cao, đòi phế 2 chân hắn lại còn đòi ăn tiểu trư, 2 tên này phải chết. Dù rằng 2 tên đều là luyện khí tầng 6 Minh Vương cũng không coi vào mắt.

-Vừa nhảy xuống khỏi người tiểu trư Minh Vương tăng tốc 1 quyền không hẹn trước va vào nhau, uỳnh, nguyên khí bay toán loạn tiểu trư vội vàng lùi lại.

-Tên này đỡ ngang tay với lđại ca chắc hẳn cũng không phải dạng dễ ăn rồi. Nghĩ tới đây tiểu trư vội lủi vào bụi dậm rình cơ hội giúp đại ca mới được.

-Hừ, tên áo đen giao thủ với Minh Vương cũng có chút bất ngờ, từ trước tới nay người cùng cảnh giới hắn có thể đánh ngang tay là rất ít, không ngờ tên này lại có thể. Nghĩ tới đây hắn quát lớn Hắc huynh chúng ta cùng lên tên này cũng không phải dạng vừa.

-Ừ. rất nhanh hắn cũng lao tới đánh về phía Minh Vương.

-Lúc này Minh Vương vận chuyển Thiên Âm Lôi Hỏa đôi phó với 2 tên này liên thủ phải cẩn thận.

Hai bên giao đấu càng lúc càng căng thẳng, từng quyền từng chưởng xuất ra như thiểm điện, nếu là chỉ một tên Minh Vương sẽ dễ dàng đối phó, nhưng 2 tên này ra tay rất là thuần thục chứng tỏ liên thủ với nhau rất nhiều lần rồi, làm cho hai bên rơi vào thế cân bằng. Vù một tiếng động vụt tới tên áo đen người dám nói mua tiểu trư. Một thân thú nhanh chóng xông tới, dùng cái sừng màu vàng nhắm vào lưng tên áo đen.

-Chỉ là con súc sinh dám đánh lén, tiện tay đánh 1 chưởng về phía tiểu trư khiến tiểu trư bay ra vài trượng đập vào tảng đá, nhưng ngay lập tức tiểu trư đứng dậy giũ giũ đá vụn trên người cười nói , tên cùi bắp gãi ngứa ông mày ah lại lao tới.

-Tên áo đen mặt tái đen không ngờ 1 chưởng ấy lại không si nhê gì con heo này, lại còn bị nó xưng ông mày, vừa kịp quay sang định đánh cho con heo lì lợm này một trận thì Minh Vương lao tới , 1 kích trúng ngực khiến khí tức hắn nhộn nhạo bay ra, đang trong thế bị bắn ra khiến hắn không thể lấy lại cân bằng ngay được thì phụt, 1 chiếc sừng từ đâu đâm chúng phần hạ bộ hắn khiến hắn đau muốn ngất đi, nhưng chưa kịp kêu thì 1 hất khiến hắn bay lên 2 chượng lúc rơi xuống lại bị sừng của tiểu trư đâm thêm 1 cái nữa vào bụng.

Mắt hắt mờ đi, không ngờ rằng lại bị một con heo giết chết theo cách này.

-Tên Hắc thấy đồng đội chết thảm lòng thầm kinh hãi, nếu hắn không tìm cách chạy chắc chắn hắn phải chết.

-Lúc này thì Minh Vương làm sao có thể để hắn tìm cách chạy thoát, phi tới ra tay không ngừng.

-Bên ngoài tiểu trư mau miệng nói: Đại ca em xông tới đây, khiến tên Hắc này vội quay lại. Thì tiểu trư lại nói: khoan em lại chưa muốn vào.

-Tên hắc bực tức thì bị ăn một đấm của Minh Vương, khiến hắn bị thương ở vai trái.

-Đang định liều mạng với Minh Vương thì thanh âm nho nhỏ của Tiểu trư lại vang lên :

Đại ca giết.

-Khiến hắn lại quay lại ngó thử, thì tiểu trư vẫn đứng im. Quả là tức chết ta.

-Vừa nghĩ tới đây thì Minh Vương 1 chảo chúng tim hắn.

-Ta nói rồi, đại ca sẽ giết ngươi mà ngươi không tin, haiz, ta thật thà quá mà.

-Tới lúc chết hắn vẫn không thể nhắm mắt được, cả đời tung hoành nay bị một con heo da đen lừa.

-Minh Vương lúc này quả là nể khả năng lừa bịp của tiểu trư này rồi. Sau này dạy bảo nó tốt biết đâu cũng có chút thành tựu.

Sau trận chiến này thu hoạch 2 nhẫn không gian bên trong có gần 2 vạn thần thạch. và một số yêu hạch cấp thấp cũng không đáng tiền. Minh Vương quyết định cùng tiểu trư đi một nơi vắng người , tìm một huyệt động tu luyện thêm, bây giờ nếu hắn chỉ dùng Thiên Âm Lôi Hỏa tầng 1 quả thực hơi yếu thế, chỉ phòng thủ cũng không tấn công. Nếu mà tu luyện công pháp của sư phụ thì ít nhất phải trúc cơ kỳ, nhưng hắn cũng không muốn luyện võ công tông môn, ai biết Thiên Cực Tông có đang truy tìm hắn,

Nghĩ tới đây hắn liền bế quan đột phá tầng 7 luyện khí, tiểu trư ngồi bên ăn một số đan dược và linh thảo cấp thấp cũng thầm hài lòng, chuyến này hắn giúp Đại ca giết được một tên, lát đại ca tu luyện xong phải lên mặt tí hí hí.

-Minh Vương bế quan liền 2 tháng lúc này mới lên được luyện khí tầng 7, và học được thêm tầng 2 Thiên Âm Lôi Hỏa, có tên Hỏa Kích tích tụ chân hỏa bắn phá kẻ thù, nếu dính chiêu này lửa rất khó dập tắt. Coi như Minh Vương cũng hài lòng. Nếu mà dùng thần thương kết hợp thì quá tuyệt. E rằng phải kiếm tạm một pháp khí dùng thôi.

-Đại ca đã tu luyện xong rồi, em trong lúc chờ đợi có đi quanh đây tìm mà không kiếm được cái gì, haiz

-Ừm ngươi đã làm rất tốt rồi.

Trong lòng tiểu trư vui sướng, thực lực đại ca tăng tiến hắn càng không sợ ai. Cảm giác chiến đấu với đại ca khiến nó sục sôi ý chí, nó không nghĩ mình cũng mạnh mẽ tới vậy haha.

-Sau đó Minh Vương và Tiểu trư lại một người một lợn tiến về phương bắc.