Chương 1: Chương 1

Vụ án “CHIẾC TAXI MÁU”

“Anh yên tâm, tôi sẽ gửi báo cáo cho anh ngay sau khi tôi trở về công ty.”

Vừa bước ra từ cửa lớn của tòa nhà Empire Tower, Quân – nhân viên sales của một công ty có trụ sở bên trong tòa nhà đã lại tất bật vẫy những chiếc xe taxi gần đó với vẻ mặt hối hả và sốt ruột.

Chiếc xe taxi màu xanh phía bên kia đường từ từ lăn bánh, tiến về phía Quân, người bây giờ vẫn đang mải mê với cuộc điện thoại vẫn còn dang dở mà không biết được rằng nguy hiểm sắp sửa xảy ra với mình.

“Đoàng”

Cả một khu phố rộng lớn, sầm uất bỗng nhiên bị thu hút bởi tiếng động lớn như tiếng sút phát ra ở phía cửa của tòa nhà Empire Tower. Và tất cả trở nên hỗn loạn và chạy tán loán khi nhìn thấy hình ảnh một chàng trai đang từ từ gục ngã với vết súng bắn giữa trán.

“Alo alo, sở cảnh sát đấy à. Tòa nhà Em…Empire Tower có người chết.”

Trong đám đông hỗn loạn ấy, tất cả dường như cố gắng thoát thân thì đâu đó vẫn có những người cố gắng thông báo đến cảnh sát về vụ án vừa xảy ra. Nhưng tất cả dường như bỏ quên mất một thứ đã mất tích từ sau khi tiếng súng ấy nổ ra.

Chiếc taxi màu xanh ấy đã biến mất từ bao giờ.

1 tiếng sau.

Sự bình yên bây giờ đã quay trở lại khu vực xung quanh Empire Tower khi mà cảnh sát đã xuất hiện để phong tỏa hiện trường. Tất cả mọi nẻo đường xung quanh Empire Tower đều chật kín người tò mò về những gì đang diễn ra bên trong dây phong tỏa kia.

Những tiếng xì xào, những lời đồn đoán về thân phận thật sự của chàng trai xấu số kia cũng như những suy đoán về mục đích thật sự của hung thủ khiến cho không khí xung quanh trở nên ồn ào hơn bao giờ hết.

Lúc này, có một chiếc xe màu xanh đen dừng lại bên ngoài đám đông ồn ào kia. Bước xuống xe là một nhóm cảnh sát trẻ tuổi với những chiếc kính đen trông vô cùng lạnh lùng và hầm hố.

“Xin mọi người nhường đường. Đội hình sự Lâm Hạ làm nhiệm vụ.”

Những nhân vật huyền bí bước xuống từ chiếc xe ấy chính là những thành viên của Đội hình sự của Cục Cảnh sát thành phố Lâm Hạ được phân công điều tra và xử lí vụ án lần này. Tuy đã trải qua rất nhiều vụ án nhưng thủ pháp nhanh gọn như thế này thì chắc lần đầu cả đội được nhìn thấy.

Theo như những thu thập ban đầu từ Cao Trọng – nhân viên pháp y của cục Cảnh sát Lâm Hạ thu thập được. Nạn nhân đã chết ngay lập tức sau cú bắn trực diện của hung thủ từ khoảng cách gần. Viên đạn bay thẳng vào giữa trán của nạn nhân trong lúc nạn nhân không có sự đề phòng trước.

Và theo camera xung quanh tòa nhà Empire Tower thì chiếc xe taxi nhanh chóng rời đi ngay sau khi tiếng súng vang lên. Chính những thông tin thu thập được ấy mà Đội hình sự nhanh chóng xác nhận hung thủ là kẻ ra tay có chủ đích, dường như giữa hắn và nạn nhân có mâu thuẫn từ trước.

“Điều tra thông tin về nạn nhân và những mối quan hệ xung quanh nạn nhân.”

Chí Toàn – đội trưởng “lâm thời” của Đội hình sự bắt đầu triển khai kế hoạch làm việc.

Nói là lâm thời vì ngay sau khi sếp Phan – đội trưởng tiền nhiệm của Đội hình sự được thăng chức thì trước khi có Đội trưởng mới đến nhậm chức thì mọi công việc của Đội hiện tại sẽ do Chí Toàn quản lí.

Chí Toàn là một cảnh sát có thâm niên trong nghề, ước mơ từ nhỏ của cậu là trở thành cảnh sát giống như bố của mình. Nên ngay từ sau khi học xong cấp 3, cậu đã thi vào trường Cảnh sát thành phố Lâm Hạ với ước mơ sẽ trở thành cảnh sát trong tương lai.

Đi cùng Chí Toàn còn là ba người cộng sự, “đàn em” đã cùng trải qua không ít những vụ án cùng với cậu. Họ ngoài là những người đồng nghiệp thì còn là bạn bè và là người thân của cậu bên ngoài gia đình của mình.

Lê Khanh, biệt danh “Chuột” là một chàng trai vui tính, hóm hỉnh và là “chủ mưu” trong những trò trêu chọc của cả đội. Nhưng với biệt danh “Chuột” thì không có ngóc ngách nào của thành phố Lâm Hạ này mà cậu ta không biết.

Cũng chính nhờ “Chuột” mà nhiều vụ án tưởng như đã đi vào ngõ cụt lại có những phát hiện bất ngờ, dẫn đến kết quả là tội phạm sa lưới. Và cho dù tính cách có chút trẻ con nhưng Chuột vẫn là cộng sự đáng tin cậy của đội.

Người có thâm niên trong ngành cảnh sát nhưng lại là người vào Đội cuối cùng là Lão Lâm với biệt danh nghe rất oách “Bố già”. Dù mới chuyển vào Đội hình sự chưa quá một năm nhưng lão Lâm là người sống tình cảm, luôn lo lắng từng bữa ăn, giấc ngủ của cả Đội trong những lần thâu đêm suốt sáng để theo dõi mục tiêu.

Nhưng đó không phải là tất cả những gì mà lão Lâm có thể làm được. Sự già dơ, hiểu biết xã hội cũng như mối quan hệ với tất cả phòng ban Cảnh sát của Cục cảnh sát Lâm Hạ giúp cho vụ án nhiều khi trở nên trôi chảy đến bất ngờ.

“Mọt” – cái biệt danh mà Chí Toàn đặt cho cậu em thân thiết của mình khi còn học trong trường Cảnh sát đủ để cho thấy cậu em này có khả năng gì. “Mọt” không phải là am tường về sách vở hay gì cả mà đó là khả năng của cậu ta về tin học, khi cậu có thể xâm nhập bất cứ trang web của bất kì công ty nào miễn là nó giúp cho việc phá án.

Tiến Khang – “Mọt” là một đàn em của Chí Toàn và cũng là một người bạn của cậu khi cả hai đang sống trong cùng một mái nhà khi Khang chính là em của người bạn thân nhất của Toàn đã mất từ lâu. Gia đình Khang có hai anh em, nên trước khi mất, người anh đã giao Khang cho Toàn chăm sóc nên từ lâu Toàn và cả gia đình đã coi Khang là đứa con trong nhà.

Bóng hồng duy nhất của cả Đội hình sự - Tuệ Giang. Cô là một cô gái trẻ tuổi với niềm đam mê trở thành cảnh sát như những người khác. Và với khả năng “biến hóa” của mình trước mỗi tên nghi phạm hoặc nhân chứng, cô không ít lần mò ra được những chứng cứ mà những đấng mày râu như Chí Toàn và những người khác không làm được.

Tuy là một người sở hữu nhan sắc có tiếng trong Cục nhưng dường như với cô chuyện yêu đương không quá quan trọng nên mặc dù ong bướm ve vãn xung quanh nhưng từ khi vào Đội thì chưa bao giờ nghe tin đồn về chuyện tình cảm của cô bao giờ.

Sơ lược một tí về Đội hình sự ấy, trở lại hiện trường vụ án, ngay sau khi có những điều tra ban đầu về thân thế của người chết kia. Chí Toàn đã cho lập tức điều tra công ty của nạn nhân bên trong tòa nhà Empire Tower và điều tra tất cả camera xung quanh nơi xảy ra vụ án để truy tìm tung tích của hung thủ.

Nạn nhân được xác định là Trung Quân – nhân viên kinh doanh của công ty môi giới nhà đất TK Land có văn phòng nằm ở tầng 7 của tòa nhà Empire Tower. Chí Toàn và Tuệ Giang cùng với Lão Lâm sẽ là người phụ trách điều tra nội bộ công ty.

Còn Lê Khanh và Tiến Khang sẽ là những người lo liệu phần việc còn lại. Toàn đội phải tập trung truy tìm hung thủ đã bỏ trốn kia vì nếu không nhanh thì hắn có thể sẽ bỏ trốn cùng với tội ác của mình đã gây ra.

Mọi công việc điều tra của cả Đội đến giữa trưa thì hoàn thành sơ bộ. Tất cả trở về trụ sở cùng với những gương mặt có phần mệt mỏi và chán nản. Mệt mỏi và chán nản vì chẳng có gì ngoài những thông tin cá nhân xung quanh nạn nhân Quân này được thu thập suốt cả một buổi sáng cả.

“Cậu trai trẻ tên Quân này chẳng có gì để điều tra cả. Đi làm không có đồng nghiệp thân thiết để biết quá nhiều về cậu ta.” – Lão Lâm vừa về đội đã ngồi bệt xuống chiếc ghế của mình bên trong phòng họp.

“Cả camera cũng chẳng quay được mặt mũi của tài xế. Biển số xe cũng là giả. Chẳng có manh mối gì về người này.” – Tiến Khang cũng chẳng thu được gì sau quãng thời gian căng mắt ra xem video quay lại hiện trường lúc đó.

“Cậu ta có thù với ai không?” – Chí Toàn vừa thông tin tất cả hình ảnh và chứng cứ thu thập được lên bảng, vừa nói.

“Không, không nợ nần, không cờ bạc. Lịch sử cuộc gọi rõ ràng, không có nghi ngờ gì.”

Tuệ Giang trả lời với những thông tin ít ỏi mà cô thu thập được. Tất cả đều chẳng có ích gì cho việc điều tra nạn nhân tên Quân này. Nhưng lúc này, Toàn chợt nhận ra một điều gì đó không bình thường đang diễn ra bên trong phòng họp này.

“Mọt, sáng nay cậu ra khỏi phòng cuối cùng, tại sao lại không tắt đèn? Sếp Phan vừa đi thì cậu đã chểnh mảng rồi à?”

“Đâu có, rõ ràng là em đã tắt đèn rồi. Không thể nào.”

Tiến Khang vừa dứt câu thì từ bên ngoài cửa sếp Phan từ từ xuất hiện. Trên tay sếp đang cầm hai tập hồ sơ màu xanh. Gương mặt của sếp Phan cũng tỏ ra căng thẳng, chắc là vì vụ án vừa xảy ra sáng nay khiến cho sếp căng thẳng.

“Sếp Phan.” – tất cả đồng thanh đứng dậy.

“Rồi, rồi, các cậu không cần phải nghiêm túc vậy đâu. Thú thực thì tôi cũng chưa quen với cách chào này của mọi người.” – sếp Phan vui vẻ mỉm cười như muốn giải tỏa không khí căng thẳng mà vụ án kia đem đến cho mọi người.

“Sếp Phan, nay sếp đến đây chắc là về vụ án sáng nay đúng không? Chưa có tiến triển gì nhiều, chúng tôi đang điều tra thêm.”

Sếp Phan vừa ngồi xuống ghế thì Chí Toàn lập tức báo cáo về vụ án nhưng bị sếp Phan cản lại, cho thấy sếp Phan đến đội ngày hôm nay chắc hẳn có điều gì đó quan trọng mà đích thân sếp phải ghé đến đây như thế này.

“Cô ấy chưa đến à?”

Câu hỏi của sếp Phan khiến tất cả khó hiểu. “Ai”, “Cô ấy”, rốt cuộc người sếp Phan đang nhắc đến là ai. Sếp Phan lật tập hồ sơ ra và đưa cho tất cả cùng xem qua về lí lịch của một cô gái bên trong tập hồ sơ ấy.

“Hạ Thy? Cô gái này là ai thưa sếp?”

“Cô gái này ấy à? Chính là sếp mới của các cậu thay thế vị trí của tôi đấy. Đúng ra hôm nay sẽ đến trình diện nhưng sao mãi vẫn chưa thấy đâu. Thật là.”

Sếp Phan vừa quay lưng đi và gọi điện thoại cho cô gái tên Hạ Thy ấy thì ngay lập tức phía sau đã xì xào bàn tán về cô gái này. Tất cả đều có chung nhận xét, cô gái này còn quá trẻ so với vị trí lãnh đạo Đội Hình sự, sao lại có thể thay thế vị trí sếp Phan được, hay là cô gái này có người chống lưng.

“Alo? Ha Thy, cháu đang ở đâu? Sao chưa tới Đội trình diện?”

“Dạ. cháu đến rồi. Đang ngồi bên trong phòng họp của cả Đội đây ạ?”