Từ xa xưa khi khai thiên lập địa, có 5 chủng tộc được tạo ra,đó là: Thần tộc, Yêu tộc, Nhân tộc, Tinh linh tộc và Hồ ly tộc. Tất cả chung sống trong hòa bình và hạnh phúc cho đến khi...
- Hoa Hoa! Đừng tới đây!
- Không! Ta phải tới! Ta sẽ tới bên chàng!
- Hai tên vô lại kia, dám hỗn xược trước 12 vị Quang thần. Các ngươi vẫn chưa biết tội của mình sao?!
- Chúng ta có tội tình gì chứ! Các người xúi giục Hỏa Long thiêu cháy làng của chúng ta! Chúng ta giết nó có gì là sai! Linh nhi hét lớn.
- Các ngươi thân là thủ lĩnh của Hồ tộc và Thần tộc không biết phép tắc sao?! Hỏa Long đại diện cho nguyên tố Hỏa,các ngươi làm vậy chính là phá hủy trật tự!
- Vậy tại sao các người sai nó tới quấy nhiễu nhân gian! Niên Kiệt nói lớn như muốn gào lên.
Đáp lại câu hỏi của hắn chỉ có một nụ cười khinh bỉ của các vị thần:
- Tại chúng ta thích thích như vậy.
Câu nói đó làm Niên Kiệt và Hoa Hoa dường như tuyệt vọng. Trước mặt họ không phải là những vị thần mà là những ác quỷ, những kẻ dưới danh nghĩa bảo hộ cho muôn loài giờ đây lại mang đến sự thống khổ, bi ai. Không chấp nhận với sự tàn độc của 12 vị Quang thần, Niên Kiệt phát điên, anh sử dụng toàn bộ nội lực của mình để tấn công, xả hết sự tức giận, sự cay đắng đè nén bấy lâu trong lòng tới kẻ đã thốt ra câu nói đó. Không còn sự gánh chịu, anh dồn hết sức vào một đòn. Bất ngờ, vị thần kia không kịp phản kháng, hắn ta ngã quỵ dưới một phàm nhân, một thần tộc mà hắn cho là kém cỏi. Nhận thức được việc mình vừa làm, Niên Kiệt hét lớn:
- Hoa Hoa, nàng chạy mau!
Nói rồi anh khiêu khích các vị thần còn lại:
- Các ngươi là những kẻ bỉ ổi! Ta nguyện giết chết các ngươi!
Về phía của Hoa Hoa, nàng muốn được sát cánh cùng với Niên Kiệt, sống chết với những tên thần đáng ghét kia nhưng nàng biết rằng mình không thể. Giờ đây trong bụng nàng chính là một sinh linh bé nhỏ, một sinh mệnh sắp chào đời:
- Bé con...nhìn cha con lần cuối đi...
Những giọt nước mắt lăn dài trên má nàng, nhìn về phía Niên Kiệt, chàng nở một nụ cười với nàng, nụ cười cuối cùng...Không chần chừ nàng hóa thành một con cáo chín đuôi, vút lên cao chạy xa bay, không hề ngoảnh đầu lại vì nàng biết không thể để mọi thứ sụp đổ, phải báo cáo truyện này cho những tộc khác! Về phần Niên Kiệt, đối mặt với 11 vị Quang thần tàn bạo kia, chàng không còn gì phải luyến tiếc: "Hoa Hoa an toàn rồi, đứa bé an toàn rồi" là những gì chàng nghĩ trong đầu, một nụ cười lạnh nở trên môi chàng, chàng quyết sinh tử với chúng. Nhưng 1 người sao có thể đấu lại với 11 người, tất cả nội lực chàng đã dùng để giết chết tên thần vô lại kia rồi. Chàng sớm ngã xuống, cơ thể Thần tộc của chàng cũng dần tan biến, trở thành những đốm sáng nhỏ loe lóe trên nền trời ảm đạm, dù vậy với 11 vị Quang thần kia đã xảy ra tổn thất nghiêm trọng, thánh điện đã đổ nát do cuộc chiến, một chiếc ghế đã bị bỏ trống, đổi lại với một sinh mạng của Thần tộc. Họ tức giận, nổi điên, thề rằng sẽ báo thù. Thế nhưng Hoa Hoa đã về kịp tới nơi, báo với các vị thủ lĩnh của các tộc: Tinh Linh, Yêu tộc, Nhân tộc. Họ bàng hoàng trước việc xảy ra, biết rằng các vị thần kia sẽ không tha cho họ cũng như muôn loài, cả 4 tộc lập ra một khế ước: "Vào ngày hôm nay chúng ta sẽ coi Hồ Ly tộc và Thần tộc là những phạm nhân, là kẻ đã phỉ báng thần, khi chúng ta đã quay lưng lại với họ thì những vị thần kia sẽ không nhòm ngó tới họ nữa nhưng dù vậy bọn họ cũng sẽ không tha cho chúng ta. Hỏa Long đã tàn phá Hồ Ly tộc và Thần tộc, dù cho nó đã bị giết chết nhưng vẫn sẽ còn Thủy Long, Mộc Long, Kim Long,...các vị thần sẽ luôn nhìn xuống đây, mong chờ chúng ta chém giết lẫn nhau, không chờ họ phải ra tay, chúng ta sẽ tự ra tay, đây là bí mật mà sẽ chỉ có những truyền nhân tương lai, người nắm giữ chức vụ tộc trưởng được biết, nếu có một ngày chúng ta lại hợp tác, chống trả lại những vị thần tàn ác kia thì lúc đó, mang lại hòa bình thì tất cả các tộc phải chung tay không được thiếu một ai":
- Ngay lúc này Hồ Ly tộc và Thần tộc đang gặp nguy hiểm lớn, Hoa Hoa! Cô hãy báo với tộc của mình rằng chúng tôi đã nổi giận với các người vì đã giết Hỏa Long và đem tộc của cô ẩn nấp vào những cánh rừng phía Tây nơi có rào chắn bảo hộ của thiên nhiên giúp che mắt những Quang thần. Tộc trưởng Tinh Linh bày cách giúp Hoa Hoa.
- Được, cảm ơn sự giúp đỡ của các vị! Còn về phía Thần tộc thì sao.
- Ta sẽ để Thần tộc cư trú tại đất nước của ta! Tộc trưởng Nhân tộc nói: "Thần tộc và Nhân tộc rất giống nhau, chỉ cần dạy họ che giấu năng lực là có thể ngụy tạo việc Thần tộc đã bị quét sạch!
- Cảm ơn sự giúp đỡ của các vị, ta vô cùng cảm kích! Hoa Hoa đáp.
- Nào chúng ta nên hành động ngay thôi! Vị tộc trưởng Yêu tộc nhắc nhở: "Hãy lần theo những con đường dưới lòng đất nơi ánh sáng không thể chạm tới để về tộc của mọi người, ta cũng đã bày một kết giới tại đây ngăn sự theo dõi của các Quang thần. Mọi người hãy bắt đầu diễn vở kịch này nào!
Dứt câu, hội nghị kết thúc, từ đó câu chuyện Thần tộc và Hồ Ly tộc giết Hỏa Long rồi bị sự phản đối của các tộc khác được thêu dệt lên, bị đẩy vào đường cùng Hồ Ly tộc trú ngụ tại những cánh rừng âm u phía Tây, Thần tộc thì gần như bị xóa sổ, các tộc còn lại vì tranh giành lãnh thổ trước đó của Hồ Ly tộc và Thần tộc nên đấu đá lẫn nhau, tất cả tạo nên sự hỗn loạn mà các Quang thần ích kỷ thèm muốn, dựng lên một vở kịch hoàn hảo che mắt cả bầu trời.