Chương 17: Hào quang nhân vật chính

“Kế hoạch đế vương, ký chủ cũng quá điên cuồng đi.”

“Muốn ngồi ở vị trí không ai ngồi được, phải làm những thứ mà không ai dám làm.” Diệp Chiến vẻ mặt tràn ngập tự tin nói.

Để có thể thực hiện kế hoạch hoành tráng này, từ trong hệ thống hắn mua một bản đồ khu vực phía tây Cổ Châu với giá một nghìn hai trăm điểm.

“A . . .” Vừa nhìn vào hắn không khỏi ngạc nhiên kêu một tiếng.

Đi hơn trăm vạn dặm về phía nam của thành Thiên Vân chính là biển Tây Lôi Hà. Đi về phía tây ba vạn dặm lại là rừng rậm Hoàng Sơn Lĩnh, đi qua ngọn núi này chính là bước sang lãnh thổ của Đan Hà Vương triều. Đi về phía đông cùng phía tây hơn nghìn vạn dặm mới có một đại thành lớn.

Khoảng cách từ thành Thiên Vân đến Kinh Thành là mấy trăm ức dặm, lão nhạc phụ danh nghĩa thì lại ở một nơi quá xa xôi, như vậy hắn chẳng phải trở thành thổ hoàng đế muốn làm gì thì làm.

Thiên thời địa lợi nhân hòa đều có đủ, nếu hắn không thể tạo nên một sự nghiệp vĩ đại thì thật mất mặt người chuyển sinh.

“Bạch tiên sinh, điều kiện để kích hoạt Long Phượng thể là gì?” Kế hoạch đã nắm chắc, vừa trở lại với thực tại Diệp Chiến liền hỏi.

“Cái này thì đơn giản, chỉ cần không ngừng hấp thu long khí của long mạch vào trong cơ thể cho đến khi Long Thể được kích hoạt.”

“Vậy còn Phượng thể?” Diệp Chiến buột miệng hỏi.

“Một khi Long Thể được kích hoạt thì Phượng thể tự động được kích hoạt theo cơ chế Long Phượng tề minh.”

“Nhược điểm duy nhất là cần rất nhiều thời gian để hấp thụ long khí.”

Vừa nghe tiểu Bạch nói kích hoạt thể chất rất đơn giản thì ba người Ninh Như Vân cực kỳ vui mừng, nhưng khi biết cần phải hấp thu long khí thì bọn họ liền trầm mặc.

Long mạch bọn họ lấy đâu ra long mạch, dù cho Ninh Như Vân có lên làm nữ đế đi nữa, thì đám lão tổ kia có để yên cho cô hút long khí của long mạch không. Long mạch chính là căn cơ lập quốc, tổn hại một chút thì hệ lụy khó mà đo lường.

“Bạch tiên sinh, còn có cách nào khác không?” Khương Tử Chân vội vàng hỏi, trong mắt ẩn chưa một tia hy vọng mãnh liệt.

Liếc nhìn bốn người trong phòng một cái, Lãnh Cơ Bạch âm dương quái khí hỏi: “Cách đơn giản nhất như vậy các ngươi còn không thể đáp ứng?”

“Vậy vẫn còn một cách khác, cách này nhanh gọn lẹ bất quá hơi tốn kém.”

“Thật sự còn cách khác?” Ba người đồng loạt hô lớn hỏi.

“Chính là dùng tủy huyết của Chân Long và Chân Phượng để kích hoạt.”

Lần này Ninh Như Vân cùng hai tử tôn nhà họ Khương hoàn toàn thất vọng, đừng nói là tủy huyết ngay cả một giọt máu bọn họ cũng không có nữa là. Ai dám chạy đến hai đại bộ tộc này xin tý máu chứ, trừ khi ngại mạng mình không đủ dài.

Cảm xúc vừa từ địa ngục bước lên thiên đàng sau đó lại từ thiên đàng rớt xuống địa ngục thật khó tả, trò chơi này quá kích thích trái tim và tổn thọ.

“Hài!” Ninh Như Vân hít sâu một hơi để bản thân được bình tĩnh lại.

“Làm người lên biết như thế nào là đủ, có thể giải được âm hàn độc lại còn có thể kiểm tra ra có thiên linh căn, như vậy Như Vân đã cảm thấy rất thỏa mãn.”

Khương Tử Chân cùng Khương Kỳ quay sang nhìn nhau, trong ánh mắt hai người đều hiện lên vẻ đắng chát.

Suy nghĩ một chút, Khương Tử Chân liền cười nói: “Như Vân nói đúng, làm người không lên quá tham lam.”

Tuy cười nhưng nó còn khó coi hơn cả khóc, không khí trong phòng bỗng nhiên trở lên u ám và trầm lặng.

Dù biết đạo lý là như vậy, nhưng trong lòng ba người vẫn khó lòng buông bỏ, nó không khác gì trong nhà có một kho báu khổng lồ nhưng lại không có chìa khóa để mở cửa.

Đứng nghe bọn họ nói suốt từ nãy đến giờ, đầu óc Diệp Chiến có chút mơ hồ: “Vị Y, Long mạch là cái gì? Có phải như cách lý giải Long Mạch của Lam Tinh không?”

“Ký chủ, khi một thành viên trong long tộc ngã xuống, sau một thời gian dài kết hợp với pháp tắc đại đạo thì nơi đó có tỷ lệ sản sinh ra long mạch.”

“Nếu như vậy chỉ cần đi bắt một con chân long rồi giết chết, một thời gian sau nơi đó sẽ trở thành long mạch?”

“Ấu trĩ, ký chủ đang kể chuyện cười sao?”

“Ta nói là vô tình vô tình ngài hiểu không, với lại điều kiện tiên quyết là trước khi chết con chân long này phải là có đại khí vận, đại trí tuệ và đại công đức gia thân.” Vị Y tức điên người giải thích, cô thực sự quá sợ với mấy cái suy nghĩ điên khùng của ký chủ nhà mình.

“Khụ!”

“Nếu theo cách giải thích của ngươi, long mạch cũng sẽ chia thành long mạch this và long mạch that.”

“Tầm long sư thường sẽ chia nó làm ba loại, lần lượt là hạ phẩm long mạch, trung phẩm long mạch và thượng phẩm long mạch.”

“Với lại ta nhắc nhở ký chủ một chút, thành lập vương quốc phàm nhân thì đơn giản, nhưng muốn vương quốc đó trở thành tu chân quốc thì bắt buộc phải có long mạch làm căn cơ.”

“Tại sao?” Diệp Chiến không khỏi ngạc nhiên.

“Khí vận chân long ngài đã từng nghe rồi chứ? Long khí một khi hội tụ đủ thiên thời địa lợi nhân hòa sẽ sinh ra long linh.”

“Long linh ngoài việc mang lại khí vận cho các đời cửu ngũ chí tôn, nó còn mang lại khí vận cho tất cả các thành viên trong hoàng tộc cũng như các quan đại thần.”

“Nhưng điều quan trọng nhất đó là khả năng gia tăng tốc độ tu luyện.”

Nghe đến đây Diệp Chiến không thể không chấp nhận một sự thật phũ phàng, lúc này hắn cũng chỉ biết thở dài chán nản.

Mọi kế hoạch của hắn đều chết ngay trong trứng nước. Hắn không nghĩ đến để thành lập một vương triều lại rườm rà phức tạp như vậy. Lãnh thổ có rộng lớn đến bao nhiêu mà không có Long Mạch làm căn cơ thì vĩnh viễn chỉ là một quốc gia của phàm nhân.

“Bạch tiên sinh, làm sao để xác định ở đâu có long mạch.” Diệp Chiến vẫn không chết tâm hỏi, hy vọng sẽ có chút cơ duyên trở mình.

“Để có thể xác định long mạch cần phải dựa vào tầm long sư, cũng may ta có tìm hiểu một chút trong lĩnh vực này.”

“Ta thử xem.”

Nói xong, tên Lãnh Cơ Bạch liền khoa chân múa tay vẽ ra những đồ án kỳ quái, trên miệng thì không ngừng lẩm bẩm chú ngữ. Ngay sau khi đồ án hoàn thành, một con Kim Mao Thử toàn thân lấp lánh ánh vàng kim xuất hiện.

“Truy tìm long mạch.”

Con Kim Mao Thử như nghe hiểu lời nói của Lãnh Cơ Bạch, nó gật đầu một cái liền dùng cái mũi hích hích lên ngửi liên tục, bốn chi bắt đầu chạy loạn tứ phía. Ngay sau đó liền đi ra khỏi phòng và biến mất sau những tòa nhà.

“Đây . . . đây là pháp thuật triệu hồi chân linh?” Diệp Tử Chân kinh ngạc hô to một tiếng.

Ninh Như Vân cùng Khương Kỳ quay sang hiếu kỳ hỏi: “Thuật Triệu hồi chân linh?”

Có thể hai người bọn họ đều là thiên tài trong thiên tài của thế hệ này, bất quá xét về mặt lịch luyện thì hai người bọn họ còn thua xa.

“Tiểu tử có mắt nhìn đấy, nhưng thuật triệu hồi rác rưởi làm sao so được với thuật triệu hoán của lão Bạch ta.” Lãnh Cơ Bạch kiêu ngạo nói.

“Thuật thuật triệu hoán?”

Nhìn ba người ánh mắt sùng bái nhìn mình, Lãnh Cơ Bạch dương dương tự đắc nói: “Thuật triệu hồi đơn giản chỉ là dựa vào trận pháp triệu hồi một chân linh từ thế giới bên kia, nhược điểm là phải có tế phẩm cùng với thời gian bị giới hạn.”

“Trong khi đó thuật triệu hoán là dùng khế ước chủ tớ để hiệu triệu, không bị bất cứ một giằng buộc nào, có thể hiệu triệu bất kỳ sinh vật nào từ thế giới bên kia, quan trọng nhất là không bị giới hạn về mặt thời gian.”

“Thế nào? Lợi hại không?”

“Lợi hại lợi hại.” Ba người Khương gia ánh mắt kính phục, lời khen ngợi xuất phát từ tận đáy lòng.

Một lúc sau, con Kim Mao Thử quay lại thì thầm cái gì đó vào tai Lãnh Cơ Bạch rồi biến mất, không để mọi người chờ lâu Lãnh Cơ Bạch liền lên tiếng: “Tiểu Mao nói cách chúng ta ba trăm vạn dặm về phía nam có một Long Mạch chưa thành hình.”

“Cái gì? Thật sự tồn tại Long Mạch sao? Lại chỉ cách chúng ta ba trăm vạn dặm?” Diệp Chiến lúc này cực kỳ kinh hãi, hắn thật sự sợ mình nghe nhầm.

Ninh Như Vân, Khương Tử Chân cùng Khương Kỳ nghe xong cũng cực kỳ khiếp sợ, tim đập thình thịch không ngừng.

“Chẳng nhẽ ông trời thật sự mở mắt, không lỡ nhìn con cháu Khương gia ngày càng suy bại.” Khương Tử Chân ngay sau đó ngửa cổ lên trời cười to.

“Các ngươi đừng vui mừng quá sớm, Long Mạch này chưa hình thành lên không thể sử dụng ngay được, cần phải chờ mấy trăm năm hoặc mấy nghìn năm nữa.”

Âm thanh của Lãnh Cơ Bạch lại tiếp tục tạt một gáo nước lạnh vào mặt bốn người.

“Mấy mấy nghìn năm?” Khóe miệng Diệp Chiến khẽ co giật một cái.

“Tiểu Bạch à, ta nói ngươi này, lần sau ngươi có thể cung cấp hết thông tin cùng một lúc không? Ngươi cứ như thế này trái tim chúng ta không chịu nổi đâu.”

“Sao lại tại ta?”

Nhìn thấy thái độ bắt đầu giận rỗi của tiểu Bạch, Ninh Như Vân liền chuyển sang chủ đề khác hỏi: “Bạch tiên sinh là người kiến thức uyên thâm, không biết ngài có cách nào đẩy nhanh tốc độ của Long Mạch không?

“Hừ!”

“Cách thì không phải không có, chỉ cần đem máu của một thành viên long tộc đều đặn rót vào trái tim của long mạch là được.”

Có được đáp án ba người nhìn nhau không khỏi cười khổ, lại là máu của long tộc.

Trái ngược với cảm xúc ba người, trong đầu Diệp Chiến lại suy nghĩ khác, thời gian thì có thể chờ đợi dù sao tu chân giới chớp mắt một cái là mấy nghìn năm mấy vạn năm là bình thường. Thứ mà hắn quan tâm nhất vào lúc này đó là mọi thứ quá trùng hợp, vận may đến không tưởng.

“Kỳ chủ, ngài chỉ cần quét điểm khí vận của Ninh Như Vân là hiểu ngay vấn đề.”

“Quét điểm khí vận, ta lấy gì để quét? Quét bằng cách nào? Ta không có tiền mua mấy sản phẩm bằng điểm tu chân đâu.” Diệp Chiến lập tức từ chối, nói đùa lại định gạ hắn trao đổi điểm khí vận, hắn không có ngu a.

“Khụ!”

“Ký chủ chỉ cần ấn vào chữ v.v… khi sử dụng kính quét thông tin là có thể biết thêm thông tin khác, trong đó có cả điểm khí vận.”

Diệp Chiến bán tín bán nghi làm theo, quả nhiên khi hắn vừa nhấn chọn vào chữ v.v… một loạt các thông tin khác hiện lên.

[Số đo ba vòng: . . .]

“E hèm.”

[Điểm khí vận: 12.000]

“Ngọa tào, cái gọi là hào quang nhân vật chính là đây sao.”