“Điều đó là không thể.”
Giọng nói đó cắt đứt suy nghi của tôi.
Tôi nhìn về phía phát ra giọng nói, tôi cứng họng.
Một kẻ tôi từng quen.
Một kẻ có mai tóc đen mượt
Raynare đang ở đó
“Raynare ngươi xuất hiện ở đây có mục đích gì.”
“Oh, Ngươi còn sống và trở thành ác quỷ? Nghiêm trong hơn ta tưởng.”
Cô ta nói bằng giọng kiêu khích.
“…Raynare-sama…”
Asia gọi tên cô ta.
“Ngươi muốn gi ở cô ấy?”
Tôi đưa cô ấy về phai sau để bảo vệ.
“Cô gái đó. Asia thuộc về ta. Ta có thế lấy lại cô ta không? Asia, cô biết chạy trốn cũng vô nghĩa thôi?”
“…Không. Tôi không muốn quay lại nhà thờ đó. Tôi không muốn quay lại chỗ của những kẻ giết người…Ngoài ra, mấy người đã làm điều đó với tôi….”
Asia đáp lại với sự ghê tởm.
Chuyện gì? Chuyện gì đã xảy ra bên trong nhà thờ đó?
“Làm ơn đừng nói thế, Asia. Sacred Gear của cô là thứ cần thiết cho kế hoạch của chúng ta. Vì thế làm ơn quay về với ta?
“Vậy đây chinh là cái kế hoạch mà mình đọc được từ suy nghi của tên thiên thần sa ngã lần trước.”
Ta đã tốn rất nhiều thời gian để tìm cô. Đừng gây thêm rắc rối cho ta nữa.”
Raynare tiến lại gần chúng tôi. Cơ thể cô run lên vì sợ.
“Không cô gái này dưới sự bảo trợ của ta và không ai được mang cô ấy đi hết.”
“Tên cấp thấp như ngươi không được ra lệnh cho ta, nó sẽ bị ô uế, mau đưa cô ta ra đây.”
“Cấp thấp? Lần trước ngươi súy bị ta diết chết đấy.”
Raynare tập hợp thương ánh sáng và phóng về phía tôi tôi lập tức gọi ra『 Boosted Gear 』và đập nát nó.
“Gezz, không thanh công.”
“Mittelt, Dohnaseek, Kalawarna ra chặn tên này lại.”
Lập tức xung quanh tôi bị bao vây bởi 3 thiên thần sa ngã khác chúng nói.
“Chúng ta không thể để ngươi phá hủy kế hoạch của Raynare-sama, nên hãy chết ở đây đi.”
Ba tên này lập tức tạo ra thương ánh sáng và liên tục ném về phía tôi, và tôi phải liên tục tránh né.
“Issei cứu minh.”
Asia hét lên khi bị Raynare tóm lấy và đem cô ấy đi mắt.
“Tránh ra…”
Tôi hét lên với mấy con quạ chết tiệt kia.
Nhưng có vẻ chúng vẫn không để tâm mà chỉ cố gắng diết tôi vậy thì chúng phải chết.
“Các ngươi đã đi quá giới hạn rồi.”
“『 Boosted Gear 』『 Balance Breaker』!!!!”
Lập tức cả ngươi tôi bị bao bọc bời xích long khải giáp.
“ĐÓ là sức mạnh bị cấm không thể nào…không thể nào!!!.”
BA con quạ đó hét lên.
Tôi lao thẳng về phía chúng và những gì cần làm đó chinh là bẻ gẫy canh chúng xé sác chúng.
Tôi phóng lên cho mỗi tên 1 quả cầu năng lượng lượn qua phía sau lương bẻ gẫy canh chúng.
Bây giờ ba con quạ này chì còn là những thứ tàn ta chúng cô lết đi chạy trốn khỏi tôi nhưng không chung không bao giờ được phép tồn tại nữa
“『 Grimoire 』hấp thụ chúng.”
Tôi triệu tập 『 Grimoire 』nó tạo ra một bãi lầy màu đen hút những kẻ đó vào trong, chung cô gắng rên rỉ xin tôi tha thứ nhưng không tất cả trong mắt tôi chỉ là sự băng lạnh.
Sau khi 『 Grimoire 』hấp thụ chúng tôi đã biết về kế hoạch Raynare cô ta muốn tách Sacred Gears ra khỏi người Asia. Và giựa theo những gì Ddraig nói nếu bị tách Sacred Gears ra khỏi người thì vật chủ sẽ chết.
“Đang chết!!!”
“Asia đợi anh.”
Tôi bật hết tốc lực chạy thẳng đến nhà thơ tầm này thì tôi không quan tâm đến ác quỷ thiên thần sa ngã hay bất cứ thứ gì nữa tôi chỉ cần diết Raynare là đủ.
Tôi đã chạy đến trước cửa nhà thờ tôi lập tực đạp nát nó trong đó không có gì cả bỗng nhiên tiếng vô tay vang vọng khắp thánh đường.
Khi nhìn thấy mặt hắn, tôi trở nên phẫn nộ.
Đó chính là tên linh mục tóc trắng bẩn thỉu.
Tôi nghĩ tên của hắn là Freed. Chính là hắn.
“Ngươi đến cứu Asia-tan, phải không? Hahaha. Ác quỷ – sama có trái tim thật nhân hậu khi đến cứu một con chó cái, nó thậm chí đã chữa lành cho quỷ. Ồ, chỉ vì bị mê muội bởi Ác quỷ mà con nữ tu đó phải chết.”
Tên Freed lại làm nhảm.
Tên đó dùng kiếm đúng không được vậy thì.
“『 Haouken Xross Saber』chuyển đổi hình thái 『 Kaenken Rekka』”
Trong tay tôi xuất hiện một thanh kiếm được bao bọc bởi lửa.
“Oh, ác quỷ-sama cũng biết dùng kiếm à thú vi nha.”
Tôi và Freed lao thẳng vào nhau trao cho nhau những đường kiếm tiếng “Keng Keng Keng vang lên liên tục.”
“Chết đi.”
『 Kaenken Rekka』bộc lên ngọn lửa của rồng thiêu đốt lấy tên Freed hắn ngào lên vì đau đơn và chạy ra khỏi nhà thờ.
Sau đó sử dụng tăng cường cảm giác tôi đã phát hiện ra đằng sau cái bệ thờ có một lối đi tôi lấy 『 Kaenken Rekka』chém nát cái bệ và đi vào trong lối đi bí mật.
Sau khi xuống được tầng hầm thì tôi thấy Asia đang bị trói trên một cái giống thánh giá cô ấy trông rất thống khổ và Raynare và lũ thuộc hạ đang làm gì đó.
Raynare cũng đã chú ý đến sự suất hiện của tôi cô ta tức giận.
“Lũ vô dụng có một thằng nhóc cũng không sử lý được.”
Sau đó cô ta nói với đam thuộc hạ bên dưới.
“Tiêu diệt thằng nhóc này đi.”
Lú điên đó lập tức hét lên và lôi ra gươm ánh sáng và bao vấy lây tôi.
Có vài tên phát ra mấy tiếng kì lạ một vài tên thì liếm lưỡi kiếm chúng đung là bệnh mà.
Không nói nhiều tôi lập tức 『 Kaenken Rekka』chém chúng.
Trong lúc tôi đang bận đanh lũ tâm thần này thi
“Iyaaaa….”
Lúc đó, một ánh sáng vụt ra từ cơ thể của Asia.
Ranare liền cầm lấy nó.
“Đây rồi. Đây là sức mạnh mà ta khao khát bấy lâu. Sacred Gear. Với cái này, ta sẽ được yêu mến.”
Cùng với sự say đắm, Raynare ôm chặt nó.
Sau đó, ánh sáng lan tỏa ra khắp phòng nghi lễ.
Khi ánh sáng đã tắt hẳn, từ cơ thể của Thiên thần sa ngã phát ra một ánh sáng màu xanh.
“Ufufu. Ahahahahahaha! Cuối cùng ta cũng sỡ hữu được nó. Sức mạnh đặc biệt. Với cái này, ta sẽ trở thành Thiên thần sa ngã tối cao nhất. Với điều này, ta sẽ trả thù những kẻ đã coi thường ta.”
Thiên thần sa ngã cười phá lên.
Tôi không chú ý đến lũ điên này nữa 『 Kaenken Rekka』tạo ra một ngọn lửa cực lớn quét sạch nhưng tên cản đường. Chạy đến chỗ Asia.
Asia, nguời đang bị treo trên cây thánh giá. Cô trông thiếu sức sống .
Không, cô ấy chắc chắn sẽ ổn thôi.
Tôi tháo hết mọi dây trói ở tay và chân của Asia, rồi giữ cô trong vòng tay của mình.
“….I-Issei-san…”
“Asia , mình đến để mang cậu trở về.”
“…..Ùm…”
Giọng cô ấy rất nhỏ khi trả lời tôi, nó giống như không có sức sống vậy .
Này, này…
Cô ấy vẫn sẽ ổn mà? Cô ấy sẽ không …
“Vô ích thôi.”
Raynare cười đểu như thể đang loại bỏ suy nghĩ của tôi một lần nữa.
“Những người sỡ hữu khi bị lấy đi Scared Gear của mình thì họ sẽ chết. Cô ta sẽ chết.”
“Vậy thì hãy trả Scared Gear lại đây.”
Tôi hét vào mặt cô ta, nhưng cô ta chỉ cười.
“Ta sẽ không bao giờ trả lại đâu. Ngươi biết đó, ta đã lừa dối cấp trên của mình để sở hữu được thứ này. Ta sẽ giết tất cả mọi người ở đây và xóa hết toàn bộ các dấu vết.”
Cơn giận của tôi đã đạt đến đỉnh điểm. Tôi hét lên cùng với tất cả sự tức giận của mình.
“Raynareeeeeeeeeeeeeeeeeeeee!”
Có quá nhiều thù hận trong trong tôi, ruột gan tôi như chuyển sang màu đen.
“Vậy thì chết đi”. Tôi chêm bay cô ta xuyên qua tầng hầm.
Sau đó tôi đưa Asia ra khỏi nhà thờ.
Tôi đặt cô ấy nằm xuống băng ghế dài.
“Asia chỉ một chút nữa thôi minh sẽ chữa cho cậu, cậu sẽ được tự do. Cậu sẽ được vui vẻ từ bây giờ.”
Asia khẽ cười với tôi.
Cô ấy cầm lấy tay tôi. Tôi không cảm thấy một chút sức lực và hơi ấm nào từ bàn tay của cô.
“….Mình đã rất hạnh phúc… Mình đã có một người bạn…..Dù chỉ trong một thời gian ngắn….”
Asia đang mỉm cười dù cô ấy đang rất đau đớn.
“….Nếu mình được sinh ra một lần nữa, cậu sẽ trở thành bạn của mình một lần nữa chứ….?
“Cậu đang nói gì thế? Đừng nói vậy chứ. Cùng đi chơi nào. Mình sẽ kéo cậu đi cho bằng được, cho dù cậu không muốn. Chúng ta sẽ đi hát Karaoke. Trung tâm trò chơi. Cùng đi chơi Bowling nào. Những nơi khác. Và cùng đến nơi đó. Nơi kia nữa.”
Tôi không thể ngăn được những giọt nước mắt của mình.
Đáng lẽ tôi nên nói với cô ấy bằng một nụ cười. Nhưng tôi không thể ngừng khóc được.
Tôi biết.
Tôi đã biết.
Cô gái này đang hấp hối.
Cô ấy sẽ chết.
Dù vậy, tôi vẫn phủ nhận điều đó.
“….Nếu mình được sinh ra ở đất nước này…Và học chung trường cùng với cậu…..”
“Đi nào. Cùng đến trường của chúng ta.”
Bàn tay của Asia đặt nhẹ lên má tôi.
“….Cậu đã khóc cho một người như mình… Bây giờ mình có thể….”
Bàn tay của cô ấy rơi xuống.
“….Cảm ơn cậu…”
Đó là những lời cuối cùng của cô ấy.
Cô ấy đã ra đi trong một nụ cười.
“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!”