Chương 10: Highschool DxD một Issei khác

“Ara, Một ác quỷ đang đau khổ ngươi đang mong muốn điều gì hoặc ngươi đang ao ước điều gì?”

Giọng nói của Raynare phát ra đằng sau tôi.

Khi tôi quay lại cô ta đang nhếch mép cười với tôi.

“Nhìn này. Đây là vết thương ngươi gây cho ta.”

Raynare đạt bàn tay của cô ta lên vết thương.

Một ánh sang màu xanh hiện ra chữa vết thương cho cô ta.

“Tuyệt đúng không?” Ta có thể chữa lành mọi vết thương. Với Thiên thần sa ngã đã mất đi sự bảo hộ từ Chúa, Sacred Gear của cô bé này là một món quà tuyệt vời.”

Này.

Ánh sáng đó thuộc về Asia.

Sao Ả dám dùng nó?

“Địa vị của ta sẽ được tăng lên khi ta có thể chữa lành vết thương cho các Thiên thần sa ngã. Ta có thể trợ giúp cho ngài Azazel-sama và Shemeza-sama. Không có gì tuyệt vời hơn thế này. Aaaah, Azazel-sama… Tất cả sức mạnh của em là cho ngài…..”

“Cứ như ta quan tâm ấy.”

Tôi trừng mắt nhìn Raynare.

“Ta không quan tâm đến việc đó. Thiên thần sa ngã, Chúa, Ác quỷ……Những thứ đó chả liên quan gì đến cô gái này cả.”

“Không, có liên quan chứ. Cô ta là người được chọn để làm chủ sở hữu Sacred Gear.”

“…..Dù vậy cô ấy cũng có thể có được một cuộc sống yên bình. Cô ấy đã có thể sống như một người bình thường.”

“Cô ta không thể. Những người sở hữu Sacred Gear đều bị thế giới ruồng bỏ. Vì họ sở hữu một sức mạnh rất lớn. Vì họ mang sức mạnh khác với những người khác. Ngươi biết là con người ghét những thứ như thế, phải không? Cho dù sức mạnh đó có tuyệt vời như thế này?”

“Vậy ta sẽ bảo vệ Asia cho dù chả bất cư giá nào.”

“Ahahahahaha. Điều đó là không thể. Vì cô ta đã chết. Cô gái đó đã chết, ngươi biết rồi đấy? Nó không còn là vấn đề cho dù ngươi có thể bảo vệ được cô ta hay không. Ngươi không thể bảo vệ cô ta. Ngươi không thể bảo vệ cô ta vào buổi chiều đó và kể cả bây giờ. Ngươi thật sự là một tên lạ lùng. Thật là khôi hài.”

“...Ta biết. Vì thế ta không thể tha thứ cho cô. Và cả chính mình.”

Không thể tha thứ được.

Bản thân tôi đã không thể bảo vệ Aisa. Raynare đã giết Asia.

“Trả cô ấy lại.”

“Trả Asia lại cho taaaaaaaaaaa!!”

『 Boosted Gear 』『 Haouken Xross Saber』Awaken!!

『 Haou Gear 』!!

Một luồng sóng sức mạnh do sự cộng hửng của hai Sacred Gear lan ra toàn thị trấn.

“Đây là?”

Rias ngồi trong phòng tự hỏi.

『 Boosted Gear 』『 Haouken Xross Saber』đã kết hợp với nhau sự kết hợp tạo nên 『 Haou Gear 』hình dạng của nó có chút thay đổi 『 Boosted Gear 』có thêm các chú ngữ trên và viên ngọc đã thay đổi từ màu xanh lục binh thường nó đã biến thành giống như một tiểu vũ trụ và bên trong là hình ảnh mờ ảo của một đầu rồng.

Tôi tiến thẳng lên phía trước với sức mạnh mới.

Ả tạo ra những ngọn giáo ném về phía tôi, nhưng ngọn giáo đâm vào tôi nhưng tôi không quan tâm tôi cứ tiến lên tiến về phía trước nỗi đau này chả thấm gì với sự đau đớn mà Asia phải chịu đựng.

“Chết đi Raynare!!”

Sức mạnh từ nó đánh văng à ra đập vào những băng ghế trong nhà thờ những băng ghế vỡ vụn và người ả đầy các vết thương lớn nhỏ.

Và Ả đang cố chữa trị những vết thương đó bằng Sacred Gear nhưng không thể nó không thể được chữa trị ả đang vật lộn đang điên cuồng.

“Tại sao đáng ra vết thương phải được chưa bằng 『 Twilight Healing』tại sao không có hiệu quả?”

“Ngươi đã làm gì ta?”

Ả hét lớn vào mặt tôi.

“Khả năng của Sacred Gear của ta không gây ra tổn thương vật lý, không gây ra tổn thương phép thuật, nó cũng không phải nguyền rủa nó trực tiếp gây tổn thương cho căn nguyên của ngươi nó trực tiếp xóa đi sự tồn tại của ngươi Raynare.”

“Nên Raynare chết đi.”

“Cú đấm này là cho Asia.”

“Cú này là cho sự lừa dối của ngươi.”

“Cú này là cho sự đau đơn của ta.”

….

Tôi cứ đấm cứ đấm như thế cho đến khi không còn gì để đấm nữa cơ thể của Raynare đã hoàn toàn tan biến nó không còn lại gì cả ở đấy chỉ còn lại một cái lỗ to đùng đại diện cho một trận chiến ở đây không còn ai khác ở đây chỉ có tôi và cái xác lạnh lẽo của Asia cho dù tôi đã đưa lại『 Twilight Healing』vào cơ thể Asia nhưng không có gì xảy ra cả cô ấy vẫn nằm im bất động không có gì thay đổi cả.

Lúc này bống có những tiếng bước chân vang lên.

“Nơi này thật hoang tàn.”

“Thật sự có thứ gì ở đây sao?”

Khung cảnh hoang tàn ở nơi này làm cho người ta tự hỏi đây có thật là cứ điểm của thiên thần sa ngã nó giống như một trận bão vừa quét qua đây vậy.

“Issei.”x4

Đó là Rias và mọi người họ nhìn thấy tôi người đầy vết thương và đang ngồi bên thi thể của Asia.

Họ không tưởng tượng nổi sao tôi có thể gây ra một khung cảnh hoang tàn như vậy.

Tôi lão đảo tiến về phía Rias.

Kiba tiến lên đỡ lấy tôi

“Rias tôi biết yêu cầu này vô lý. Nhưng mà không phải cô vẫn còn con cờ chuyển sinh chỉ lần này thôi…”

Rias đã hiểu khi nhìn vào cơ thể băng lạnh của Asia và đống phế tích này.

“Xin cô đấy Rias...”

Rias mọc từ trong túi ra một con cờ chuyển sinh, đó là con "Tượng".

Và đến bên cạnh Asia.

“Ta ra lệnh, dưới danh nghĩa Rias Gremory. Cô, Asia Argento. Ta, hồi sinh cô trở lại mặt đất này như một người đầy tớ của ta, và cô được tái sinh thành một Ác quỷ. Cô, “Tượng” của ta, chúc mừng một cuộc sống mới.”

Mảnh cờ đỏ phát sáng và tan biến vào cơ thể Asia.

Tôi chỉ đứng nhìn cô ấy một cách bàng hoàng.

Một lúc sau, Asia mở mắt. Thấy vậy, nước mắt tôi không thể ngừng tuôn rơi.

“Hở?”

Giọng của Asia.

Giọng nói mà tôi đáng ra sẽ không bao giờ có thể nghe thấy một lần nào nữa.

“Issei cậu nợ tôi lần này.”

Asia ngồi lên. Cô ấy nhìn quanh và tìm tôi.

“……Issei-san?”

Tôi ôm lấy Asia, cô trông như đang bối rối.

“Về nhà thôi, Asia.”