2 cha con Tiến Quang, Tiến Huy bị nhốt trong một nhà đá cách đó ko xa, tài sản ruộng vườn bị tịch thu xung quỹ, chia sẻ cho người nghèo, việc làm của Trần Sơn được cả Thôn biết đến một cách nhanh chóng, mọi người xếp hàng tặng quà, biếu xén, và đặc biệt còn có nhiều người đến tặng tiền, cầu mong bình an, giúp đỡ… chẳng mấy chốc ngôi nhà của ông Hắn tấp nấp người ra vào
Tuy hắn ko nhận những lễ vật này, thế nhưng có người còn xây một mái hiên nhỏ, họ để lễ vật vào đó, mái hiên này chính là bụi tre của nhà ông Hắn, họ có lễ vật, hoa quả, tiền bạc… ko 1 ai đụng tới, vì họ biết hắn, hắn là một vị thần
Trần Sơn nhiều lần phân phát lại những của cải này lại cho mọi người, hôm đó hắn tập trung trưởng thôn và mọi người lại, hắn tuyên bố:
Tôi ko phải là thần thánh, tôi là người bình thường như mọi người thôi ạ, giúp thôn làng mình là trách nhiệm của tôi, đòi lại công lí cho thôn mình!
Hắn nói thế, nhưng hầu như ai cũng ko quan tâm, điều họ quan tâm là trong làng này, có 1 vị thần trẻ tuổi, họ đã tận mắt chứng kiến điều đó!
…
Từ hôm hắn dẹp cha con Tiến Quang, chú gì hắn , gia đình hắn như thay đổi hẳn, hễ có việc gì trong làng, dù to, dù nhỏ , cũng đều thông báo cho gia đình hắn, đặc biệt là hắn trước tiên, hắn cũng ko muốn bị làm phiền, nên nhưng công việc ngoài luồng, hắn cũng ko giúp đc! Căn bản hắn cũng chỉ đôi mươi, có nhiều thứ hắn chưa hiểu hết
Trong phòng giam, cha con Tiến Quang từ hôm đó vẫn chưa hết hoàn hồn! Lão Quang nơm nớp sợ hãi , hình ảnh Trần Sơn dùng tay đỡ 8 viên đạn của lão, đứng trên không trung, một tay bắn ra một tia lửa điện, khiến lão như mất hồn, không sao hình dung ra nổi, trên thế giới này lại có người như thế, lão nhiều lần tự đập tay vào mặt, vò đầu bứt tóc như đang nghĩ, hay mình đang mơ đây!
Tiến Huy thì trầm ngâm hơn hẳn, hắn cũng mang dáng vẻ sợ sệt như cha hắn, 2 cha con lầm lũi, mỗi người một góc tường, ủ rũ , mệt nhoài, công sức vơ vét hơn chục năm nay, tan thành mây khói! Nhưng đối đầu với một thực thể như Trần Sơn, đến súng đạn còn không làm gì đc hắn, thì còn gì có thể khắc chế hắn!
Sự tuyệt vọng lên tới đỉnh điểm, khi 2 cha con hắn bị bêu rếu trước thôn, xóm, nhiều người muốn giết quách 2 cha con hắn, nhưng vì lòng tư bi , nhân đạo nên hầu hết mọi người đều đồng í tha cho 2 cha con hắn
Ngày cuối cùng còn thấy 2 cha con hắn quỳ ở trước mặt Trần Sơn hứa sẽ k tái phạm, làm ăn chân chính! Quyết thay đổi cuộc đời!
…
Trần Sơn cùng chú gì hắn nói chuyện, việc hắn có đc thực lực thế này, hắn cũng đem kể lại cho chú gì hắn, 2 người đều bần nông, nên họ cũng ko hiểu chuyện nhiều, chỉ biết đó là cơ duyên của cháu họ, cũng như con trai của họ vậy, gia đình giờ chỉ còn ba người, họ rất tự hào về thằng bé! Sợi dây chuyền cùng mảnh cẩm thạch vỡ , hắn cũng giao phó lại cho chú và gì hắn giữ , hắn còn một số việc phải giải quyết, nên chắc hắn sẽ lên lại thành phố trong vòng ít hôm nữa!
Vẻ bề ngoài của hắn thay đổi, tính cách cũng ít lầm lì hơn đôi chút, có cười nói hơn lúc xưa, chú và gì hắn cũng lo lắng nhưng thấy cháu họ có thực lực như thần, câu truyện chẳng ai ngờ tới, họ cũng an tâm lắm rồi
Mọi công việc, hắn bàn giao lại cho trưởng thôn, chú gì hắn ! Cha con Tiến Quang và đám a dua ăn bám theo đều kẻ thì bỏ trốn, kẻ thì quy thuận , phục tùng hứa làm ăn chăm chỉ lương thiện! Trời ko tiệt đường sống, biết quay đầu hối lỗi, đó mới là thức thời!
Cuộc sống êm ấm trôi qua được 2 ngày, Trần Sơn bắt đầu sắp xếp đồ đạc, dự định của hắn sẽ rời đi vào lúc sớm, tránh để nhiều người phát hiện ra
Đêm hôm trước lúc đi, hắn qua mộ của ông Hắn, thắp ba cây nhang, hắn muốn hoàn thành tâm nguyện trong chiếc dây chuyền mà ông hắn để lại cho hắn! Hắn biết, con đường phía trước còn nhiều chông gai, vất vả , nhưng điều mà hắn đã xác định là mục tiêu, bằng mọi giá hắn phải đạt được! Để bảo vệ công lí, bảo vệ gia đình, người thân !
Vù vù
2 bóng đen lướt nhanh qua sau lưng hắn, biến mất trong màn đêm! Hắn đã để í 2 bóng đen này từ lúc giao tranh với 2 cha con Tiến Quang đến giờ, 2 cao thủ này ẩn tàng khí tức, ko lộ một chút giao động nào ! Rõ ràng, theo dõi hắn có mục đích , nhưng ko rõ mục đích là gì!
Thâm tàng bất lộ, Trần Sơn ngẩng mặt nhìn về phía 2 bóng đen vừa biến mất , lòng suy tính
…
Võ đường Đông Bảng
Tiểu Vương
Nguyễn Thạch!...
Trong gian khách , Đông Bảng đưa tay vuốt vuốt chòm râu của hắn,uống một ngụm trà! Mở điện thoại và xem lại clip Trần Sơn đằng không, dụng khí bao quanh phát ánh hào quang, hắn vuốt chòm râu liên tục, trong đầu hắn đang có những dự định rất hay hiện lên, hắn cười khẩy một cái!
Pip pip
Alo , Đông Hùng, chú qua võ đường, a muốn cho chú xem cái này! Và muốn bàn bạc với chú một số thứ, nhớ, qua luôn
Đông Hùng xem lại clip 1 lần nữa, clip này chính do 2 tên Tiểu Vương và Nguyễn Thạch gửi về cho hắn từ thôn X
….
Trần Sơn đã lên đường, mọi công việc trong thôn hắn đã sắp xếp ổn thoả cho chú và gì hắn, tên HỮu từ khi biết Trần Sơn đến nay, hắn và gia đình đều được thơm lây, mọi người đổ xô muốn nghe hắn kể chuyện về Trần Sơn, cứ như là 1 diễn giả :D
Ngôi làng lại trở về sự thanh bình vốn có của nó bao lâu nay, các dự án ma, các công trình còn dang dờ của 2 cha con Tiến Quang đều đc người dân dẹp bỏ, tố giác, trả lại đúng chất làng quê thanh tịnh như hơn 15 năm về trước!
Vì giờ đây, ngôi làng này đã có 1 vị thánh phù trợ, đó là Trần Sơn!