Chương 3: Thân phận bị đánh tráo

_Có ma.... .

_Ôi điếc cả tai,anh bình tĩnh lại đi ...em và bà đã thu phục con nữ quỷ rồi...

_Hic.. hai người...đã nói biết bao nhiêu lần rồi đừng làm những chuyện dị đoan đó mà...hic doạ chết anh rồi..hic...

_Hừ...đừng có ba sạo nữa...nội đã nói với em từ lâu rồi, anh đã có đôi mắt âm dương từ nhỏ nên nhìn thấy được ma quỷ.

_Anh...anh ....không nhìn thấy gì hết ,không nghe thấy gì hết ...

_Anh cứ chối đi....nhưng em có chuyện này muốn nói với anh đây...cô gái bị quỷ nhập ở chung cư lần trước anh còn nhớ không?

_Là Lưu Mỹ Ngọc ..người ta chỉ bị ảo giác thôi...nhập ma gì chứ...

_Hừm....thế anh có biết cái con quỷ nữ anh gặp lúc nãy tên gì không?chính là Lưu Mỹ Ngọc...

_Cô ta chết rồi sao?

_Quỷ nữ này chấp niệm rất lớn,không phải linh hồn mới chết,chỉ có oán hồn chết nhiều năm mới trở thành quỷ...

_Vậy...Lưu Mỹ Ngọc đã chết nhiều năm rồi hả?ơ vậy cái cô hôm trước là ai chứ?

_Ừm...con quỷ nữ nói đó là Hứa Huệ ...còn nói xác của cô ấy đã tan rã thành nước...rồi trường đại học...Vân Nam gì đó....quên mất rồi....

_Thật hài hước... Xác người chứ có phải băng đá đâu mà tan ra...con quỷ đó nói dối rồi...em không nghe câu đừng nghe lời ma quỷ đó hay sao?

_Hừ..không tin thì thôi...dù sao em cũng đã làm xong pháp sự rồi ,ngày mai sẽ đưa linh hồn con quỷ này vào chùa siêu độ...

_Hai đứa ra ăn cơm đi...

_Dạ...

Tưởng Kiều đi ra rồi,Nhất Hàn suy nghĩ

_Nếu lời con nữ quỷ là thật...thì người tên Hứa Huệ là ai?

_Có ra ăn không hả?

_Dạ ,cháu ra ngay...

Nhất Hàn vừa vào phòng thay đồ chuẩn bị cảnh phục hoàn chỉnh thì nghe vị sư huynh cùng đi tuần báo tin

_Cậu biết tin gì chưa?

_Chuyện gì vậy sư huynh?

_Cái cô Lưu Mỹ Ngọc đó...hôm qua lại phát điên cắn chết bạn trai của mình rồi...

_Cái gì?

_Á.,cậu làm gì phản ứng mạnh vậy,làm tôi giật cả người...lần này trong máu của cô ta...có chất kích thích đấy...

_Kỳ lạ thật!

_Phải đấy...lần này có kết quả xét nghiệm,cô ta chắc phải ngồi tù hơi lâu đó....

_Tội nghiệp mẹ của cô ấy nhỉ chỉ có mỗi cô ấy là con gái thôi.

_Nào đi tuần thôi...

Cả hai đi ra khỏi phòng để đi làm nhiệm vụ , khi đi đến gần khu vực tổ trọng án thì gặp các đồng nghiệp áp giải Lưu Mỹ Ngọc ra khỏi sở ,chuyển giao đến nhà tù tạm giam để chờ ngày hầu toà.

Nhất Hàn khi nhìn thấy Lưu Mỹ Ngọc thì tỏ vẻ sợ sệt

_Không xui như vậy chứ

_Ừm anh cũng không ngờ trùng hợp như vậy,nhìn gương mặt xinh đẹp đó ai có ngờ lại điên loạn như thế...

_Không nhìn thấy gì hết,không nghe thấy gì hết...

_Hả,cậu nói gì?

_Đừng có đến gần làm ơn đừng đến gần...hic...

_Gì chứ,cậu sợ cô ta sao...

_Làm ơn ...giúp tôi....anh nhìn thấy tôi phải không....tôi cảm nhận được mà....

Thì ra Nhất Hàn nhìn thấy một oan hồn đang bám theo sau lưng Lưu Mỹ Ngọc

_Hic...sao nói trong sở cảnh sát có thờ Quan Nhị ca thì ma quỷ không vào được...hic thế cái tên có cái cổ chảy đầy máu,không có chân ở kia là gì đây hả,hic...

_Làm ...ơn...

_...Á..xỉu rồi....

Nhất Hàn sợ quá ngất luôn

_Này,này cậu sao vậy hả...

Nhất Hàn lại được đưa vào bệnh viện,khi anh tỉnh lại thì thấy mình nằm trong căn phòng vắng người.

_Lại nằm viện sao....

_Làm ơn giúp tôi....

Nhất Hàn run cầm cập,từ từ xoay cổ nhìn sang chiếc giường bệnh bên cạnh,con ma bị thương bầy nhầy ở cổ đang ngồi trên giường bên cạnh.

_Á,có ma...

Nhất Hàn tung chăn nhảy xuống giường chạy ra khỏi phòng,vừa chạy vừa ngoái đầu ra sau xem thử con ma có đuổi theo không,con ma vẫn bay bám theo anh

_Làm ...ơn.....

_Hic đừng đuổi theo tôi mà ,hic ,tôi không thể giúp được gì đâu...đi đi mà....Á....ui

Nhất Hàn cắm đầu chạy nên đã và vào một người ở khúc quẹo hành lang.

_Xin lỗi,xin lỗi...tôi bị đuổi theo....

_Hoá ra anh không có mù....

Nhất Hàn nhìn thấy con ma không đuổi theo nữa thì cũng bình tĩnh lại phần nào...

_Này tôi đã xin lỗi anh rồi mà,sao còn mắng tôi mù chứ....hừm không nói với anh nữa tôi đi ...

Thì ra đó chính là RiO,nhưng hiện tại RiO đang là Quách Tư Lạc cho nên Nhất Hàn không nhận ra anh,con ma lúc nãy nhìn thấy hoá thân thật của Rio đã sợ chết khiếp mà tự biến đi chứ không phải không còn bám theo Nhất Hàn.

Rio nhìn Nhất Hàn từ sau lưng

_"Vậy hôm đó hắn đã nhìn được vô gian...hừm....anh ta là người có mắt âm dương sao?Có nên giết anh ta không....nhưng giết anh ta lúc còn sống thì hồn châu sẽ bị nát...hừ dám qua mặt mình....vậy phải khiến hắn chết đi rồi cướp lấy hồn châu của hắn..."

_Này...

_Gì?,chỉ đụng có một cái anh không đền tiền thuốc đó chứ?

_Hừ...đánh rơi cái này?

Rio chìa cái thẻ ngành cảnh sát mà Nhất Hàn đánh rơi ra

_Ôi ,thẻ của tôi,cám ơn nhà...mất cái này là tôi chết chắc....thôi đi nha....

Rio nhếch mép cười

_Hừm...mất cái đó là anh ta chết à?tốt lắm!

Nhất Hàn đi khỏi bệnh viện thì con ma đó lại bám theo anh,nó dùng niệm lực làm cho Ngất Hàn uể oải buồn ngủ khiến cho anh vừa đi ngang một chiếc xe hơi đang đậu dưới lề đường đã ngã người đứng dựa vào bên hông xé ngáy ngủ.

Nhất Hàn thấy mình đang ở trong một phòng khách ,thấy Lưu Mỹ Ngọc đưa cho mình một ly nước,và cô ta cũng uống một ngụm từ lý của mình.

_Bà già đã nghi ngờ em rồi...bà cứ hỏi chuyện tại sao lại rút tiền bảo hiểm,còn chuyển hết tiền trong tài khoản cho anh mà không cho bà ta biết...ừm có nên giết luôn bà ta không?ơ...khó chịu quá,nhức đầu quá,á,aaaaaa....grừ....grừ...

Lưu Mỹ Ngọc nhào vào người anh cắn vào cổ anh...

_Á.....

_Này anh ....hết chỗ ngủ rồi hả sao lại dựa vào xé của tôi ngủ hả....còn la hét ...tôi báo cảnh sát bây giờ,tránh ra.

Nhất Hàn tỉnh lại thấy mình còn ở gần bệnh viện vội vẫy taxi nhanh chóng về nhà

_Hic...ghê quá....nhưng giấc mơ khi nãy giống như thật vậy

Lưu Mỹ Ngọc hình như phát điên bất chợt,cô ta không hề dùng thuốc kích thích trước khi cắn người,vậy chất kích thích trong máu cô ta ỡ đâu ra....mình có nên điều tra không?

.....*......

_Mời cậu uống nước...

_Cám ơn dì.

Nhất Hàn muốn biết giấc mơ mình đã thấy có đúng là sự thật không nên đã đến nhà Lưu Mỹ Ngọc điều tra,anh ngó quanh nhà thấy bức ảnh chân dung của Lưu Mỹ Ngọc mặc áo tốt nghiệp đại học.

_Các anh đã đến lấy lời khai rồi,còn muốn hỏi gì nữa.?

_Dạ còn nhiều chuyện cần được xác minh thêm ạ,cô Mỹ Ngọc chụp hình tốt nghiệp đẹp quá.

_Nó là hoa khôi của trường Đại Học Vân Nam đấy,lại là sinh viên ưu tú của ngành dược...hic hic....vậy mà....chẳng hiểu sao nó lại bị phát điên như vậy...hic hic...

_Vậy trước lúc phát bệnh cô ấy có biểu hiện gì kỳ lạ không?như là buồn chán việc gì đó...

_Nó thay đổi lâu rồi ...không còn thân thiết với tôi nữa....có nhiều chuyện còn giấu tôi...bốn năm trước sau khi đi du lịch về đã tự dọn ra ngoài ở....ba năm sau đó lại trở về còn giới thiệu bạn trai với tôi nữa....là Trần Minh đó...hic...hic....Lần này nó về tính tình thay đổi hẳn còn cãi lại lời của tôi....trước đây nó ngoan lắm hồi học đại học còn vừa làm vừa học tiết kiệm tiền để đi du học,chẳng hiểu sao,tốt nghiệp xong lại không đi nữa còn dọn ngoài sống,mấy hôm trước khi tôi giặt quần áo cho nó phát hiện giấy chuyển khoản,nó đã bị trúng tà hay sao ấy đã chuyển hết tiền cho Trần Minh.,mà tên này là một kẻ lười biếng hay vòi tiền của con tôi lắm...hic..các anh phải điều tra tên này cho thật kỷ..con gái tôi chắc bị hắn bức ép nên mới có hành động Như vậy....

_Thế dì đã nghe qua cái tên Hứa Huệ không?

_Hứa Huệ.....hình như là có....anh chờ một chút....

Bà ấy đi lấy ra một cuốn album chỉ tay vào một ảnh mà Mỹ Ngọc chụp chung với một cô gái

_Đây là Hứa Huệ...có đến nhà tôi chơi một hai lần...nhưng rồi không thấy đến nữa...cậu hỏi về cô ấy để làm gì?

_À chỉ hỏi thêm mối quan hệ xung quanh cô Ngọc thôi....

Nhất Hàn rời chung cư định đến nhà Trần Minh điều tra thì bị một tên lưu manh đụng trúng,theo phản xạ anh đưa tay sờ vào túi

_Dám móc túi của cảnh sát hả,cậu chết chắc rồi,đứng lại....

Rio đứng từ xa quan sát,chính anh đã dùng niệm lực đẩy ác niệm trong đầu tên lưu manh lên để hắn gây ra tội ác mà hắn đang suy nghĩ trong đầu.

_Lần này thì anh ta chết chắc....

Nhất Hàn đuổi theo tên lưu manh qua mấy con phố thì hắn chạy vào một con hẻm,chạy đến cuối hẻm cụt thì hết đường

_Hộc hộc....để xem cậu chạy đi đâu,đưa tay vào còng đi...hộc hộc...

Tên lưu manh móc dao ra tấn công Nhất Hàn,cả hai giằng co qua lại,Nhất Hàn bị tên lưu manh ấn dao xuống mắt,anh cố đẩy lên,ngó sang thấy Rio đứng ở xa thì kêu cứu

_Anh kia làm ơn giúp tôi....báo cảnh sát đi...hắn là móc túi...yàaaaa...

Rio vẫn đứng trơ ra nhìn

_Anh kia....yaaa...có nghe không hả?

_Này làm gì đó?đừng tay ngay...

Có hai cảnh sát tuần tra chạy đến giải vây cho Nhất Hàn,lập tức Rio tăng niệm lực hỗ trợ cho tên lưu manh điên cuồng hơn tấn công bọn họ,hắn bị đánh rơi dao nhưng lại cào cấu họ,khiến cả ba bị xây xát bầm dập,cuối cùng một viên cảnh sát lấy cây dùi đập ngất hắn

_Tên này phát điên sao

_Chắc dùng chất kích thích rồi...

Nhất Hàn lấy lại cái ví chìa thẻ ngành cho hai viên cảnh sát xem

_Đồng nghiệp....

_À sư huynh...

_Giải tên này về sở trước đã

_Đưa cả anh ta đi luôn....thấy người gặp nạn không cứu....

Nhất Hàn chỉ vào Rio,Rio đưa mắt nhìn anh không nói gì,Rio đành theo về sở cảnh sát vì không muốn lộ thân phận thật sẽ gây ra nhiều rắc rối sau này.

Rio sau khi nộp phạt thì rời khỏi sở bị Nhất Hàn chặng lại

_Bác sĩ Quách Tư Lạc,tôi đã biết rõ lại lịch của anh rồi..

Rio đưa ánh mắt sắc bén nhìn Nhất Hàn

_Anh là bác sĩ không phải có nhiệm vụ cứu người sao,vậy mà lạnh lùng đứng xem kịch như vậy.

Rio nhếch mép cười khẩy

_Hừ,tôi không phải vệ sĩ riêng,không phải cảnh sát tại sao tôi phải cứu anh?khi nào anh sắp chết,bị thương thì tôi sẽ cứu.

_Trời ơi...anh nói gì thế hả?

Rio quay lưng bỏ đi,Nhất Hàn phía sau cong mỏ nói

_Sau khi điều tra vụ của Lưu Mỹ Ngọc Tôi sẽ tính sổ với anh đồ Bác sĩ quái dị.

....Thiên Thần Tập Sự(phần 4).....

_Anh Cảnh làm ơn đi mà ,em chỉ xem một chút là trả ngay mà....

_Cậu phiền thật đó...cậu bị giáng chức đi tuần thì lo đi tuần đi điều tra cái gì chứ,huống chi các chứng cứ đều chỉ tội của Lưu Mỹ Ngọc dù cô ta không nhận tội cũng sẽ bị truy tố thôi,vụ án kết thúc rồi....

Nhất Hàn cứ năn nỉ xem kết quả điều tra Mỹ Ngọc dù đó là việc cấm của ngành giữa các bộ phận,nhưng do trước đây anh cũng là nhân viên tình báo nên các đồng nghiệp cũng không rắc rối với anh

_Đi mà anh Cảnh...

_Hừ...xem đi xem cho đã đi rồi để lại chỗ cũ cho tôi,cậu thật là phiền....

_Cám ơn anh,cám ơn...

Nhất Hàn đọc báo cáo điều tra biết được Lưu Mỹ Ngọc từng phẫu thuật thẩm mỹ toàn gương mặt,nhưng lúc xem album ảnh ở nhà mẹ của cô ta thì hình từ nhỏ đến lớn gương mặt vẫn không có gì khác biệt.

_Thật kỳ lạ,chắc phải đi một chuyến đến Đại Học Vân Nam rồi.

Nhất Hàn xin đổi ca trực anh dành thời gian đến trường Đại Học Vân Nam điều tra.

_Lưu Mỹ Ngọc sao?em ấy là hoa khôi của trường vào sáu năm trước,đã tốt nghiệp rồi,ở đây chỉ còn lưu lại hình ảnh trong kỷ yếu thôi.

_Dạ cảm ơn thầy hiệu trưởng.

_Thầy ơi hôm nay em trống tiết,để em dạy thay thầy Bảo nhé!

Một giảng viên bước vào văn phòng ,nhìn thấy Nhất Hàn trong bộ cảnh phục thì ngạc nhiên

_Ơ thầy có khách à...

_À Lý Hoàng ....thầy nhớ em và Lưu Mỹ Ngọc cùng học chung lớp mà ..

_Dạ,đúng rồi ạ....có chuyện gì sao thầy?

_Anh cảnh sát đây đang điều tra về Lưu Mỹ Ngọc đó...

_Ơ....

Lý Hoàng và Nhất Hàn đi ra công viên trường ngồi nói chuyện

_Hứa Huệ sao?à tôi biết chứ...nhóm chúng tôi gồm ba nam bốn nữ chơi với nhau rất thân,còn làm chung dự án tốt nghiệp,nhưng do Hứa Huệ và Mỹ Ngọc ở cùng một phòng ký túc xá nên họ thân thiết hơn,còn hợp tác làm riêng một dự án gì đó rất bí mật,họ hay trốn bảo vệ lén đến khu hoá nghiệm thử nghiệm đề án mà họ nghiên cứu,nhưng Mỹ Ngọc lại ký hợp đồng làm người mẫu cho một công ty thời trang,thường xuyên đi quay phim,chụp ảnh bỏ dở nghiên cứu riêng khiến cả hai bất hoà ,Hứa Huệ bổng dưng bỏ học năm cuối ,xin bảo lưu điểm,thế nhưng cũng không thấy quay lại trường nữa,bỏ liên lạc với bạn bè luôn ,sau đó thì gần ngày thi tốt nghiệp Mỹ Ngọc nói với tôi đã gặp lại Hứa Huệ ,nhưng cũng không nói thêm nhiều.Sau khi tốt nghiệp nhóm chúng tôi mạnh ai người ấy đi một phương tìm việc,tôi làm giảng viên ở đây,còn Mỹ Ngọc thì nhắn tin cho tôi bảo là sau khi đi du lịch Khuây khoả rồi sẽ đi du học,mãi sau này đã hơn năm năm không còn liên lạc nữa.

_Thế anh có biết Hứa Huệ ở đâu không?

_Cô ấy nói nhà của cô ấy ở thôn Thuỷ Bình,tôi chưa hề đến nhà cô ấy bao giờ mà dường như cô ấy là trẻ mồ côi...

_À,cám ơn anh.

Sau khi Nhất Hàn rời đi thì có một người đến hỏi chuyện Lý Hoàng

_Cảnh sát đến gặp cậu chi vậy?

_À muốn hỏi về chuyện của Mỹ Ngọc...à cậu có nhớ Trần Minh không?lúc trước hay tán tỉnh Mỹ Ngọc ấy,cậu ta chết rồi...mà tôi nhớ trước đây cậu cũng có tình ý với Mỹ Ngọc mà nhỉ?

_Chuyện lâu rồi đừng nhắc nữa..

_Cậu không phải nói không được khoẻ sao,sao lại đến trường...

_À chỉ đau đầu một chút không sao rồi....

_Dương Chi Bảo cậu lại nói dối đúng không...cậu bận hẹn hò chứ gì nên đến trễ...

_Không có....chuông reo rồi đi thôi...

_Hừ....

Nhất Hàn trên đường trở về nhà thì trời đã tối,nhà anh ở một chung cư hơn hai mươi tầng ,nhà anh ở tầng mười hai ,nhưng mỗi lần về nhà ban đêm khi vào thang máy dù cho nhấn tầng mười hai nhưng thang vẫn chạy lên tầng mười ba mặc dù chung cư không có tầng mười ba,chỉ có tầng mười hai b nút trong thang máy cũng ghi là 12/b . lần nào Nhất Hàn về muộn là thang dừng lại tầng mười ba nhưng nếu là ban ngày thì tầng mười ba không xuất hiện.

Vì quá quen với chuyện này nên Nhất Hàn không ngạc nhiên nữa,anh biết cũng sẽ giống như những lần trước dù bấm thế nào thang cũng không đóng lại ,anh phải đi thang bộ xuống tầng dưới,và dù có kêu la thế nào thì cũng chẳng ai nghe thấy vì tầng này không có người.

_Không thấy gì hết không nghe gì hết...

Nhất Hàn vừa đi vừa niệm và khi đi đến đầu cầu thang anh khựng lại chân như đóng băng cứng nhắc.Ở bên dứới khúc quẹo nối tiếp cầu thang xuống tầng mười hai có một người đàn bà ngồi quay lưng lại hướng Nhất Hàn nhưng cái đầu lại xoay hết ra sau còn nghiêng song song với mặt đất ,nhoẻn miệng cười với Nhất Hàn.Anh nuốt khang một cái đi lui vài bước quay đầu bỏ chạy dọc hành lang tối om định sang cầu thang phía bên còn lại.Nhất Hàn chạy xuống cầu thang nhưng vẫn ngoái đầu thăm dò xem con ma đó có đuổi theo sau không,đến lúc quay mặt lại đã xuống tới khúc quẹo chuyển hướng cầu thang xuống tầng dưới.

_Ưm....

Nhất Hàn hồn phi phách lạc khi nhìn thấy con ma khi nãy đã chuyển sang cầu thang bên này ngồi từ bao giờ,nó vẫn nhoẻn miệng cười,hai con mắt vẫn liếc theo anh,mỗi khi anh di chuyển,Nhất Hàn gần như muốn khụy xuống nhưng sợ ngã xuống rồi con ma đó sẽ tấn công anh,vì thế cố bám chắc hai tay vào tay vịn cầu thang ,lần mò lê lết xuống từng bậc thang,mắt anh không dám rời khỏi nó,cũng không dám chớp.Bỗng hai tay con ma nhúc nhích ,nó cào mấy ngón tay lên sàn,tạo ra những vệt máu ngoằng ngoèo,rồi nó bắt đầu đứng lên.Nhất Hàn hoảng vía cố nhấc chân bỏ chạy

_Có ma,cứu....aaaaaa.....

Anh chạy một hơi về đến trước cửa nhà hoảng loạn đập cửa

_Nội ơi...mở cửa mở cửa....hic hic hic....

Bà Tứ vừa mở cửa là Nhất Hàn ba chân bốn cẳng phóng vô,nhảy lên ghế ôm chân run cầm cập

_Đóng...đóng cửa đi nội....

_Hừm...lại bị ma rượt à....thật là... đây đâu phải lần đầu sao cháu cứ sợ mãi thế,đã có lá bùa nội cho không ma quỷ nào đụng được vào cháu đâu.

_Cái này không phải do nội mua ở quầy lưu niệm khi đi du lịch hay sao...

_À....à... đúng là vậy nhưng nó đã được đem vào chùa tụng kinh trì niệm,là vật chứa chánh khí,tà ma không dám đến gần đâu....cháu có mắt âm dương nên theo nghề của bà....

_Từ bé cháu đã bị ám rồi...đôi mắt này chỉ mang đến rắc rối thôi,cháu thích bắt cướp không thích bắt ma....nhìn hình dạng của bọn nó là cháu sợ rớt tim rồi bắt cái gì nữa chứ....

_Ma có đường ma người có đường người cháu thấy được nó chính là do duyên.... căn và quả....

_Cháu không muốn tìm hiểu chuyện tâm linh đâu cháu đi tắm đây...

Nhất Hàn nói xong đi vào phòng của mình

_Rầm!

_Á..

_Gì nữa rồi?

_Cái cửa phòng sập rồi bà ơi....

_Hừm...do cháu đấy không chịu giúp đỡ cho bọn họ nên bị vướng vận xui đó....lời nguyền của sứ giả địa ngục...hừm....

_Hic...bà ơi đắp muối cho cháu đi u đầu rồi...

_Ôi trời....