Cánh Thiên Thần
Chương 6:Ma Quân(phần 1)
Tưởng Kiều đem cái án linh nang đặt lên bàn đạo tràng,sau đó triệu hồi linh hồn của bà lão ra hỏi chuyện
__Hồn là ai?Tại sao hồn không theo sứ giả về Địa Phủ nhận phán xét,mà lại lưu luyến trần thế làm oán linh theo quấy phá Trần Mẫn Nhi,nếu trở thành oán linh sẽ không thể vào vòng luân hồi,trở thành quỷ không thể siêu sinh.
_Hu hu....oan ức....oan ức....hic...tôi là Cao Mỹ Nhàn...là một bà lão đơn chiếc năm nay đã bảy mươi tuổi ,sống ở căn chòi khu đất trống phía tây ngoại ô thành phố Đại Hùng,ngày ngày nhờ đi lượm phế liệu đổi tiền mưu sinh.Hic tôi có con chó tên Bánh Bao,sớm hôm bầu bạn...hic vậy mà....cô gái đó...hic...cô ta không phải là người....cô ta đã bắt Bánh Bao xé ra ăn thịt....hic hic...bị tôi phát hiện cô ta đuổi theo tôi,định giết cả tôi....tôi bỏ chạy ...không may bị té ngã xuống con dốc bỏ mạng....hic...cô ta đã mang xác của tôi về một cửa tiệm bán thú cưng....xẻo thịt ....cho mấy con thú ăn....hic hic....xương cốt lại bỏ xuống sông....oan ức như vậy sao không thể oán....hic hic.....
_Ma có đường ma,người có đường,mọi tội ác mà cô ta gây ra đã phải đền cả mạng rồi,bà cũng nên yên nghỉ đi,tịnh tâm theo Cao Tăng nghe kinh siêu độ diệt trừ tội mà chuyển kiếp luân hồi....
_Hic...tạ ơn...hic....
Tưởng Kiều đem mọi chuyện báo lại cho cảnh sát Vi ,lập tức cảnh sát đến các nơi mà oán hồn đã chỉ dẫn thu thập manh mối,quả nhiên ở khu đất trống đã tìm được dấu vết máu của bà lão,ở tiệm thú cưng cũng tìm ra nhiều phản ứng có vết máu người để lại,sau khi trục vớt tại nơi đoạn sông vứt xương ,cảnh sát cũng tìm thấy xương cốt của bà lão.Tuy Mẫn Nhi đã chết nhưng cảnh sát vẫn tiếp tục điều tra và tìm ra hai người bạn chơi thân với Mẫn Nhi,được họ cung cấp vài manh mối,vụ án lại có hướng điều tra mới.
....Sở cảnh sát khu A Đại Hùng....
Mèo A Hàn bị tình nghi là hung thủ giết người nên bị nhốt trong phòng tạm giam ngay tổ trọng án,còn bị cắt móng đem đi xét nghiệm điều tra,Rio cũng bị đưa đến phòng hỏi cung để tra vấn.Sau khi được luật sư bảo lãnh,Rio đi ra khỏi phòng đến nói chuyện với mèo A Hàn đang bị nhốt sau song sắt.
_Meo...anh được thả ra rồi hả?sao không bảo họ thả tôi ra luôn?
_Tôi không có giết người đó,nên không có chứng cứ buột tội,họ đành thả tôi ra,còn anh phải chờ kết quả xét nghiệm mới được thả..
_Sao kỳ vậy?tôi cũng đâu có giết người,meo...anh đừng có đi,sắp đến giờ cơm rồi,đừng bỏ tôi...meo....
_Hừ...thì ra là sợ bị bỏ đói...anh đừng lo ở đây họ có thức ăn cho mèo...còn không thích ăn ở đây thì anh cứ biến đi là xong,anh là Thiên Thần mà...
_Không được,nếu như tôi tự dưng biến mất sẽ dọa cho con người hoảng sợ,điều đó là phạm luật cấm của Thiên Thần,tôi sẽ bị trách phạt...
_Thế thì anh cứ ở đây đi,khi nào được thả họ sẽ báo cho tôi biết,lúc đó tôi sẽ đến đón anh..
_Hic,meo....anh nhớ đón tôi đó....
Cảnh viên Thịnh ghé tai một cảnh viên khác
_Anh Tuấn ,anh nhìn kìa,đúng là con mèo yêu tà ,nó nghe hiểu tiếng người còn đáp trả meo meo nữa kìa?
_Hừm,anh ta là chủ của nó,nuôi nó lâu ngày nên nó hiểu ý chủ có gì lạ đâu?
_Sao không lạ,anh nhìn nó đi,nó đứng bằng hai chân sau,hai chân trước thì vịn vào song sắt,còn thò mặt mèo ra kêu chủ nữa kìa.
_Hừm,mấy con mèo trong rạp xiếc cũng đi bằng hai chân đó thôi...tôi chỉ nghi tên bác sĩ Quách Tư Lạc mà thôi,có thể hắn ta đã huấn luyện con mèo đi giết người,tẩm độc vào móng mèo,nên khi nó cào vào da thịt con người sẽ khiến người đó phát độc mà chết...
_Độc đúng là có thể giết người,nhưng khiến thi thể thối rửa ,trương sinh ngay lập tức thì bên pháp y vẫn chưa tìm ra nguyên nhân đó.Em nghĩ chỉ có một khả năng chính là con mèo yêu tà đó gây ra...đúng không anh Vi...anh Vi...
_Hừm...tôi nghe mà...nhưng đánh chết tôi ,tôi cũng không tin con mèo đó giết người..
_Tại sao chứ?
_Này nhé...thứ nhất...thân hình của nó quá mập ,không biết nó có đi nổi hay không nữa huống hồ là chạy trên tường,các cậu không thấy dấu vết dấu chân quái thú để lại trên hai vách tường ở hiện trường sao?Thứ hai...chân của nó quá ngắn,nó tự gãi đầu còn không tới thì làm sao nhảy cao lên cào cổ người ta chứ?Điểm thứ ba mới là điểm kết luận quan trọng,đó là kết quả xét nghiệm trên móng của nó không có dấu vết máu người hay động vật gì cả ,còn chủ của nó thì không có động cơ giết người,camera cũng hư hết không ghi lại được hình ảnh gì cả.
_Ủa có kết quả xét nghiệm rồi sao?Sao anh vẫn chưa thả con mèo đó ra..
_Ừm...bởi cái mặt mèo của nó...ngu ngu ngơ ngơ nhìn rất là quen...mà chẳng nhớ là quen thế nào...
_Anh cũng có cảm giác đó à...em cũng vậy đấy..nhưng nhớ mãi cũng không ra...
_Để xác nhận cho chắc,anh đã gọi cho Tưởng Kiều ,nhờ cô ấy đến xem con mèo này...còn hỏi thêm về vụ án của bà Cao Mỹ Nhàn nữa...
_Ực...anh làm em nổi hết da gà đây....xé xác ăn sống...hic..có khi nào chị Moon lại tái xuất không?
_Ậy...không đời nào....Tưởng Kiều đã thu phục cô ta rồi...
_Anh Vi...
Tưởng Kiều cũng vừa đến
_A ...em đến rồi hả Kiều...em xem giúp anh con mèo đó có phải yêu tà không?
Tưởng Kiều nhìn sang căn phòng tạm giam,thấy mèo A Hàn bị nhốt qua song sắt.
_Con mèo đó...
Thái độ nghiêm túc của Kiều làm cho ba vị cảnh sát cũng căng thẳng họ cùng đồng thanh nói theo
_Con mèo đó..
Kiều:
_Con mèo đó....
Ba vị cảnh sát
_Con mèo đó....
_Con mèo đó ....sao dễ thương quá dạ....meo meo,mèo cưng ui....ý...Tư Lạc là anh hả?
Cả Rio và mèo A Hàn cùng nhìn Tưởng Kiều
_Tưởng Kiều.
_Đã lâu không gặp....anh vẫn khoẻ hả?Bà nội và bà ngoại nhớ anh lắm đó...từ khi anh Nhất Hàn mất ,anh cũng không đến chơi nữa,họ càng thêm buồn...
_Tôi muốn thay đổi môi trường sống để phát triển,vì công việc bận rộn nên không có thời gian thăm họ...
Nói xong Rio quay sang mèo A Hàn
_Tiểu Hàn ,ta về trước ngươi ở lại ngoan nhé....
_Meo..meo....nhớ đón tôi....
_Nó...nó tên Tiểu Hàn sao....?
_Ừm...tôi có việc bận phải đi trước,chào cô nhé....
_Ừm...chào anh....
Rio đi rồi Kiều nhìn theo nói
_Vì nhớ anh Nhất Hàn sao?
Cả ba vị cảnh sát nhìn nhau
_Tiểu Hàn?
Rio vừa rời sở cảnh sát đã gặp ngay Mèo Tinh trong lớp người
_Hừm...lần này thì mày khó thoát... Rio....chết đi...
_Hừ...
Rio nhếch mép cười khẩy một tiếng
_Mèo Tinh....mày có giỏi thì theo tao....
Nói xong Rio dùng niệm lực mở không gian ác niệm biến vào,Mèo Tinh vừa thi triển linh lực cào một phát về phía Rio nhưng không kịp,lực khí đó bay đến những chiếc ô tô đậu ven đường khiến chúng bị xé nát làm đôi.
_Grừ....mày chỉ biết trốn ở bên Cố Gia thôi sao?tên Hắc Thần thỏ đế....có giỏi thì ra đây....đừng trốn như lũ chuột như vậy....grừ....
Không gian ác niệm do Cố Thiên tạo ra chỉ cho phép Hắc Thần bước vào,nếu các tà linh khác dám đi vào sẽ bị tan biến hoà thành lớp bảo vệ không gian này,chỉ khi nào Cố Thiên cho phép ,và giải cấm chú cho tà linh đó đi vào thì tà linh mới có thể tồn tại trong không gian ác niệm.Mèo Tinh tuy cũng là thuộc hạ của Cố Thiên nhưng vẫn chưa được phép bước vào không gian này,nên ả ta không dám đuổi theo Rio.
Trong không gian ác niệm bây giờ chỉ còn lại chiếc ghế xương người ở trong đám lửa cháy rực,Cố Thiên đã đi khỏi.Rio cũng tìm một nơi ngồi xuống tịnh tâm dưỡng thương.
_Tiểu Hàn có cảnh sát và Tưởng Kiều trông chừng chắc không xảy ra chuyện gì đâu,hừ...thương tích của mình khó mà chữa lành trong thời gian ngắn,nếu rời khỏi đây sẽ bị Mèo Tinh đuổi giết...đành ở lại vậy....
Cảnh sát đã mời hai người bạn thân của Trần Mẫn Nhi đến lấy thông tin
_Tôi là Hoàng Lệ Ny hai người trong hình là Mẫn Nhi và Thục Trinh,cả ba chúng tôi đều là bạn thân từ thời trung học,vào hơn nửa tháng trước chúng tôi có đến khu nghỉ dưỡng ở thôn Thủy Ninh chơi,một hôm trong lúc đi lanh quanh ven hồ Các Mã chúng tôi phát hiện ra một ngôi biệt thự cổ,bởi kiến trúc độc đáo của nó đã khiến cho Thục Trinh bị mê hoặc,cô ấy vốn là hoạ sĩ truyện tranh cổ trang, nên rất thích sưu tầm mẫu kiến trúc cổ xưa làm tài liệu.Do biệt thự có chủ sở hữu nên đã bị khoá kín,chúng tôi lén leo vào xem xét bên trong...ai ngờ bên trong căn biệt thự đó lại có rất nhiều mèo hoang sinh sống,bọn chúng còn bị bệnh dại,vừa nhìn thấy chúng tôi đã đuổi theo ,Mẫn Nhi đã bị một trong những con mèo ở đó cào trúng....lúc đầu đi khám thì chẳng có nguy hại gì,cô ấy cũng đã chích ngừa bệnh dại và kiêng ăn đủ món....nhưng ...có một lần tôi và Thục Trinh đến nhà thăm cô ấy...nhìn thấy tận mắt cô ấy bị phát bệnh,xé xác mèo ăn....bọn tôi sợ hãi bỏ chạy....không dám gặp cô ấy nữa...cho đến khi xem tin tức mới biết cô ấy đã chết....
_Bệnh mèo dại sao?
Vì các manh mối có liên quan đến ngôi biệt thự cổ nên cảnh viên Vi và hai đồng nghiệp cùng Tưởng Kiều đến đó xem thử.
_Anh Vi,chúng ta đi điều tra sao lại dẫn con mèo mập này theo làm gì?
_Con mèo này cũng do Mẫn Nhi mang về tiệm thú cưng,dẫn nó theo để xem nó có phải do cô ấy mang về từ biệt thự cổ hay không.
Kiều lên tiếng
_Tiểu Hàn không có bị bệnh dại đâu....
_Chỉ mang nó theo kiểm chứng thôi,em đừng lo....
Khi họ đến đó thì đúng như lời của Lệ Ny nói ,ngôi biệt thự cổ có chủ sở hữu,họ nhấn chuông hồi lâu mới có một ông lão mặc bộ veston màu đen đi ra mở cửa.
_Chúng tôi là cảnh sát của tổ trọng án khu A Đại Hùng,đến đây để điều tra vụ án...
_Ừm...tôi là quản gia của nhà này ,mời vào....
Họ đi vào bên trong qua một khoảng sân rộng mới đến nhà chính,trên đường đi có lắm con mèo đủ loại ,bọn chúng đứng ngồi đủ kiểu,nhưng tiệt đối không chạy loạn,chúng đưa mắt nhìn theo người lạ ,cảnh viên Tuấn nói
_Ực...mọi người,có cảm thấy bọn mèo đang theo dõi chúng ta không?
_Em cũng thấy thế đó anh Vi,nổi cả da gà này...
Kiều bế mèo A Hàn trên tay vừa đi vừa nói
_Các anh đừng lo,bọn chúng chỉ là mèo bình thường thôi...
Nhưng mèo A Hàn thì có cảm nhận khác
_Toàn là oán linh hoá mèo,có tu tập nên Tưởng Kiều không nhìn ra...
Lão quản gia nói
_Mời các vị ngồi,để tôi lên phòng gọi bà chủ xuống tiếp chuyện các vị...
_Ừm....
Bên trong cũng toàn là mèo đứng ngồi khắp nơi,một cô hầu gái mặc bộ đồ người hầu thời xưa mang trà bánh ra tiếp đãi khách.
_Mời các vị dùng....
Tưởng Kiều đưa mắt nhắc nhở mọi người không nên ăn uống những thứ đó
_Cám ơn...cứ để chúng tôi tự nhiên...
Cô hầu gái gật đầu chào rồi đi vào trong
_Cô ấy mặc đồ cứ như thời phong kiến ấy....
_Ừm...trong trà bánh có tà khí...ở đây có yêu tà...
Cậu Thịnh run rẩy
_Không phải chứ....vào...vào ổ yêu quái rồi sao?
_Cũng chưa hẳn....cứ chờ xem chủ nhân nhà này đã...
Cánh Thiên Thần
Chương 6:Ma Quân(phần 2)
Tiếng giày cao gót vỗ lên bậc thang gỗ khiến cho mọi người im lặng ,dõi mắt nhìn lên cầu thang ngay giữa phòng khách dẫn lên lầu một.Đi trước lão quản gia là một thiếu phụ trẻ,gương mặt thanh thoát ,kiêu kỳ ,cô ta mặc chiếc váy dài màu đen ,kiểu cách trang nhã,tóc cô ta búi cao điểm xuyến chiếc kẹp đính kim cương sang trọng.
_Cô ta là mệnh phụ phu nhân sao?
_Sụyt....cậu nhỏ tiếng thôi...
_Xin lỗi đã để các vị chờ lâu...tôi là Miêu Tiểu Tuyền,là chủ nhân của biệt thự này,không biết các vị đến đây có chuyện gì?
Kiều vừa nhìn thấy Tiểu Tuyền đã có linh cảm không tốt,nhưng không thấy được chút tà khí nào trên người cô ta.
"_Thật kỳ lạ,những người trong nhà này không có tà khí,nhưng bánh và trà lại có?"
Còn mèo A Hàn vừa nhìn thấy Miêu Tiểu Tuyền thì đã sửng sốt.
_Đây ,...đây không phải là con yêu tinh mà hôm trước mình đã đánh cho bỏ chạy hay sao?
Với tầm nhìn của Thiên Thần ,A Hàn nhìn thấy trước mắt mình là một con Mèo Tinh có gương mặt lông đen che phủ và răng nanh dài nhọn,chỉ có mái tóc là của con người.
_Hừm ,mình không thể biến thân mà đánh đuổi nó trước mặt mấy người này được...nhưng nếu nó làm hại họ thì mình phải ứng phó thế nào đây....hay mình gọi Tiền Bối đến giúp vậy....
Mèo A Hàn nhắm mắt tập trung linh lực,gửi lời cầu nguyện đến Thiên Thần An,chuyện này khiến cho toàn thân A Hàn phát ra ánh sáng Thiên Thần,Mèo Tinh trông thấy nhưng Tưởng Kiều thì không thấy bởi vì ánh sáng này đã bị lớp mèo che bớt, với linh lực học thuật chưa cao như Kiều không thể nhìn ra.
Mèo Tinh rất sợ ánh sáng chính khí này của Thiên Thần,nên cũng do dự lộ diện thân phận.
"_Con mèo này thuộc Tiên giới sao?ánh sáng đó làm mình thật khó chịu...hừm...nếu như tao vẫn chưa phân tán linh hồn thì đã một trảo đánh chết mày rồi....đáng ghét..."
_Ừm,tôi là Đặng Vi thanh tra tổ trọng án khu A Đại Hùng....đây là các cảnh viên trong tổ...chúng tôi đến để điều tra một vụ án ,...đây là Trần Mẫn Nhi...không biết các vị có nhìn thấy qua cô ta chưa?
Anh Vi đưa hình của Mẫn Nhi ra,Tiểu Tuyền giả vờ chăm chú nhìn,sao đó lắc đầu
_Chưa từng gặp qua....quản gia,Tú...hai người cũng nhìn xem....
Cả hai đi đến nhìn hình rồi lắc đầu.
_Không gặp...
_Ừm...xin cảm ơn....chúng tôi không làm phiền nữa....
Tưởng Kiều vội bế mèo A Hàn đứng lên rời đi,bọn họ đi ra khỏi cửa chính ngôi nhà,lập tức bị bọn mèo bao vây.
_Á...anh Vi bọn nó bị sao vậy....bọn nó...trông ghê quá....
_Anh Vi ...làm gì đây ...bọn nó phát bệnh dại rồi sao?
_Làm sao tôi biết được hả...Kiều à...bọn nó sao vậy?
_Hình như bọn nó muốn tấn công chúng ta...các anh đừng lo...để em mở đường....các anh chạy cho thật nhanh ra khỏi cổng vào xe nha...ừm....anh Thịnh bế Tiểu Hàn giúp em...
Mèo A Hàn được bế sang tay cậu Thịnh,Tưởng Kiều lấy lá bùa phóng ra, lập tức một luồng khí xua tà xuất hiện khiến cho bọn mèo sợ hãi dạt ra hai bên tạo thành một con đường,mọi người chạy nhanh ra cổng,cánh cửa cổng rào bổng dưng khép lại,làm cho mọi người sửng sốt.Mèo A Hàn dùng niệm lực bắn ra một tia sáng khiến cánh cửa cổng bay văng lên không trung.
_Ầm!
_Á ...mẹ ơi...gì nữa vậy...
_Mặc kệ đi ...chạy mau...bọn mèo đuổi đến rồi kìa...bị bọn nó cào là tiêu đời đó....
Luồng khí xua tà từ từ tan biến,bọn mèo cũng đuổi theo sau bọn họ..
_Tích...tích...kịt...
Anh Vi bấm cửa xe bật ra mọi người vội ngồi vào trong đóng nhanh cửa lại,bọn mèo cũng dữ tợn kêu gào lao vun vút lên đầu xe,mui xe,đuôi xe,vây kín chiếc xe lại.
Trong cảnh hỗn loạn của lũ mèo ,A Hàn nhìn thấy oán hồn Mẫn Nhi ẩn bên trong lớp một con mèo tam thể ,cũng đang cố đuổi theo bọn họ.Anh kêu lên,huơ huơ hai chân trước cố ý báo cho Kiều và ba vị cảnh sát biết con mèo mang oán hồn Trần Mẫn Nhi,nhưng mọi người đâu hiểu tiếng mèo
_Méo,meo....cô chủ Mẫn Nhi kìa....
_Á....giờ đến nó bị phát điên sao Kiều...
_Không đâu chắc nó đang sợ...Tiểu Hàn ngoan...đừng sợ,chúng ta an toàn rồi...
Anh Vi lái xe chạy đi,bọn mèo cũng rơi ra khỏi xe dần dần.
_Hức....nuôi chi cho lắm mèo,đến khi chúng phát điên thật kinh dị....
_Bà chủ nhà và hai người hầu thật khả nghi...về đến sở phải điều tra họ kỹ hơn..
_Dạ...
_Em cũng về tra cứu thêm tại sao không nhìn ra tà khí của mấy con mèo trong ngôi biệt thự này,mà lại nhìn thấy tà khí trong thức ăn...
Khi thấy cảnh sát vừa rời khỏi cửa,trà bánh trên bàn hoá thành thịt tươi và máu ,Mèo Tinh cũng phát lệnh cho bọn mèo tấn công họ,nên bọn chúng mới phản ứng như vậy,oán hồn của Mẫn Nhi cũng biến thành mèo,nên cũng nghe theo lệnh chủ,oán hồn không còn thần thức chỉ biết nghe lệnh của Mèo Tinh sai khiến.
_Hừ,chạy cũng nhanh đó....lần sau bọn chúng có đến cứ giết ngay tại cửa không cần làm phiền ta...
_Dạ,đã hiểu ....
Rio ngồi điều thương đến trạng thái nhập định nên khi Cố Thiên xuất hiện ngồi trên ghế ,anh cũng không nhận biết được,Cố Thiên chăm chú nhìn Rio,rồi nhếch mép cười.
_Hay cho ngươi khéo mang gương mặt này....nếu không đã tan biến hơn ngàn lần rồi...
Nói xong Cố Thiên độ thêm linh lực lên người Rio,khiến anh hồi phục nhanh chóng,và tỉnh lại.
_Cố Gia.
_Ừm...xem thương thế của ngươi cho thấy đã bị Mèo Tinh đánh à?
_Ừm...dạ...
_Ha ha ha...ngươi có biết tại sao cũng cùng tu luyện hơn ngàn năm mà Kan lại dễ bị ngươi đánh bại còn Mèo Tinh thì không thể chạm đến hay không?
_Rio tu luyện linh lực không cao,không biết...
_Hừm...Hắc Thần bọn ta chỉ tu luyện từ một linh hồn chính,còn con Mèo Tinh đó là do chín mảnh hồn khác nhau hợp lại,cùng trú ẩn vào một vật thể,cùng tu luyện...nói cách khác chính là ngươi đang cùng lúc đánh với chín tên như Kan ,ngươi muốn đánh bại Mèo Tinh thì phải tách linh hồn nó ra ...lần sau đừng để bị nó vờn như chuột như thế...
_Dạ ,tạ ơn Cố Gia chỉ dạy...
_Ừm....nhân đây ta cũng có một nhiệm vụ cho ngươi....theo như ta biết thì tên Ma Quân đã xâm nhập vào nhân giới...tên này muốn thay thế chỗ của Thần Chết,nên đang điên cuồng chiêu mộ oán hồn,tạo ra một đội quân ma quỷ chống lại Địa Phủ,chuyện hắn muốn đánh nhau với Thần Chết ta cũng chẳng quan tâm,nhưng linh hồn có tu luyện,hồn châu sẽ trở thành hồn đan gắn kết hồn chủ không thể thu thập,sẽ khiến lượng hồn châu suy giảm ,không gian ác niệm bị ảnh hưởng ,chuyện này ta không cho phép...ngươi hãy đi giết hắn đi...
_Dạ...tuân lệnh...
Sau khi Rio đi rồi Cố Thiên lại cười nham hiểm
_Hừ....để xem ngươi giết hắn bằng cách nào?
Cánh Thiên Thần
Chương 6:Ma Quân(phần 3)
Rio rời khỏi không gian ác niệm,trở về căn nhà trong khu rừng,anh không khỏi khó hiểu
_Nếu theo cách nói của Cố Thiên thì Mèo Tinh mang linh lực hơn chín ngàn năm,còn Cố Thiên chỉ là ác linh có linh lực hơn hai ngàn năm,tại sao Mèo Tinh lại hạ mình làm thuộc hạ của Cố Thiên?Tại sao Cố Thiên có khả năng mở ra chiều không gian riêng,độ linh lực cho oán hồn thành Hắc Thần thoát khỏi luân hồi?Ông ta lại có khả năng hồi sinh linh hồn từ hồn châu,lẽ nào Cố Thiên không phải là ác linh?Ông ta thật sự là ai?Tại sao có thể có năng lực như vậy?Chuyện Ma Quân nhập thế sao Ông ta biết được chứ,hắn ta là ai?mình phải tìm hắn ở đâu?Mèo Tinh có vật thể chủ,nếu như mình tiêu diệt vật thể này thì chín mảnh linh hồn của nó khó hợp nhất...ừm...mèo....mèo mập Tiểu Hàn....hắn vẫn còn ở sở cảnh sát.
Rio chợt nhớ đến A Hàn liền dịch chuyển không gian đến sở cảnh sát đón mèo A Hàn về.
Ở sở cảnh sát mèo A Hàn không bị nhốt nữa mà cho đi lại tự do thoải mái,lúc này Thiên Thần An xuất hiện mở chiều không gian tầng mây thứ nhất dẫn A Hàn bay vào.
_Tiền Bối ...em tưởng Tiền Bối bỏ rơi em rồi....hic...
_Trong thời gian tu tập làm nhiệm vụ dẫn dắt linh hồn Thiên Thần Tập Sự phải tự lãnh ngộ cách nâng cao linh lực,ta có ở bên cạnh cũng không giúp được gì,nhưng tại sao cậu lại đánh nhau với Mèo Tinh chứ?
_Mèo Tinh đột nhập bệnh viện giết người nên em phải đánh đuổi nó...
_Theo như yêu khí còn lưu lại con mèo này đã tu luyện hơn ngàn năm,linh lực của cậu sao có thể đánh đuổi được nó,thật kỳ lạ...
_Em thắc mắc tại sao linh hồn của Trần Mẫn Nhi không được sứ giả đưa về Địa Phủ mà lại trở thành mèo?
_Mèo Tinh này lấy máu thịt nuôi dưỡng vật thể chủ,nên thịt sống là nguồn thức ăn của nó,thịt động vật là mang nhiều độc khí nhất,cho nên sau khi ăn độc khí này tích tụ vào móng vuốt và răng nanh của Mèo Tinh,nếu bị nó cào trúng độc khí sẽ đi vào cơ thể làm cho cơ thể sinh vật bị biến hoá thành mèo,thần thức của linh hồn bị khống chế trở thành thuộc vật của Mèo Tinh.
_Trần Mẫn Nhi đúng là bị mèo cào trúng,lúc chết đã gần biến thành mèo....nói thế thi thể của nam điều dưỡng cũng đã thành mèo tinh rồi....
_Cậu đừng lo...oán hồn trúng độc khí của Mèo Tinh không có khả năng điều khiển thi thể con người...có lẽ linh hồn của anh ta đã hoá thành thân mèo rồi...
_Mèo Tinh tàn ác như vậy chúng ta nên thu phục nó,trừ hoạ cho nhân gian.
_Mèo Tinh sợ ánh sáng Thiên Thần,nhưng không có nghĩa là nó không đánh lại chúng ta...việc này không thuộc quyền quản sự của tôi...cậu tự tìm cách đi...tôi còn nhiều chuyện phải đi làm lắm...để tôi mách bảo cho cậu một cách...đó là tìm cho ra vật thể của linh hồn Mèo Tinh trú ngụ,tiêu diệt vật thể chủ,linh lực của Mèo Tinh sẽ suy yếu...thôi tôi đi...chúc cậu may mắn...
_Hả...lại bỏ mặc em sao Tiền Bối....hic...
Rio đến nhận lại mèo A Hàn
_Méo...meo...anh làm ơn nói giúp tôi với họ,rằng mấy con mèo ở biệt thự cổ họ Miêu là oán hồn con người hoá thành,Trần Mẫn Nhi cũng ở đó...
_Hừm...tôi nói ra chắc gì họ tin...
Cậu Thịnh nói với Tưởng Kiều
_Cô nhìn xem con mèo Tiểu Hàn đúng là đang nói chuyện với chủ của nó đấy...nó thật sự không phải là mèo yêu quái hả?
_Em đã dùng chú thuật rãi lên thân của nó kiểm tra phản ứng,nó đúng là mèo thường thật mà,có lẽ anh Tư Lạc biết tiếng mèo đấy.
_Ừm cô qua hỏi anh ta thử xem...
_Ừm...
Sau khi nghe Kiều hỏi Rio cũng đành giả vờ mình đã học qua sách hiểu tiếng động vật,trong đó có tiếng mèo,nên trò chuyện với mèo A Hàn được.
_Tiểu Hàn nói ở biệt thự nhà họ Miêu nó đã trông thấy cô chủ tiệm Trần Mẫn Nhi.
_Linh hồn của Mẫn Nhi?
Tưởng Kiều cùng bà Tứ đã đến hiệp hội pháp sư tìm vị Đạo nhân chấp trưởng xin chỉ giáo về những thắc mắc quanh con yêu tinh bí ẩn giết người bằng móng vuốt.
_Theo như hai người nói thì đó chính là Miêu Tinh ngàn năm,trong sách của tổ sư truyền lại đã có nhắc đến.
....Một ngàn năm trước tại một phủ họ Đinh trong thị trấn nhỏ...
_Chúc mừng lão gia là một tiểu thư...
_Cái gì...sao lại là con gái....ta cần con trai nối dỗi không cần con gái...mang nó đi,đưa cho pháp sư làm lại phép đi...
_Không lão gia...thiếp xin lão gia,nó là con của chúng ta,là máu huyết của lão gia mà,xin đừng đưa nó đi...hu hu hu....
_Tam nương,tam nương....lão gia tam nương ngất rồi...
_Mặc kệ cô ta...mang đứa bé đi...
_Oe,oe....
Người hầu đành mang đứa bé đi
_Thật tội nghiệp đây là đứa thứ năm rồi...
_Sụyt....nói nhỏ thôi,lão gia mà nghe thấy thì ngươi và ta cũng bị chôn chung với đứa bé đó.
_Đinh lão gia thật là tàn nhẫn,cả máu mủ của mình cũng giết hại,con trai con gái đứa nào mà không phải là huyết mạch chứ.
_Ông ta đã hơn sáu mươi tuổi,có bảy bà vợ mà chẳng sinh nổi một đứa con trai nên ông ta mới trở nên như vậy...
_Hừm...nghe lời tà đạo đem con của mình tế sống cho mèo ăn để cầu được sinh con trai nối dỗi tông đường....ác thế làm sao lời nguyện mà thành sự thật chứ...
Pháp sư tà đạo này tên là Mã Đạo Nhân ở tại một biệt viện trong phủ họ Đinh,hắn ta nuôi Linh Miêu bằng thịt của đồng nữ,có thể sai khiến Linh Miêu biến hình đi làm việc tà ác.
_Chỉ cần thu đủ chín linh hồn nữ nhân sinh giờ Mão, ngày Mão,năm Mão ta sẽ luyện ra một Miêu Tinh,sau khi Miêu Tinh xuất hiện chỉ cần ta uống máu của nó sẽ có được linh lực như Yêu Tinh,muốn biến hoá dịch chuyển không gian dễ như trở bàn tay,còn được trường sinh bất tử...ha.ha ha....
Biết Đinh lão gia ham muốn sinh con trai nên Mã Đạo Nhân đã dùng tà thuật mê hoặc ông ta,dùng linh hồn ma xoá mà mình nuôi nhập thể vào một trong các phu nhân của ông ta khiến bà mang thai giả sinh ra con trai,nhưng đứa bé chết ngay tức khắc và hại chết luôn người mẹ,bởi linh hồn này hút cạn sinh huyết của người mẹ mới hình thành được nhục thân ,đứa bé vừa chết thì tan rã thối rữa.Mã Đạo Nhân nói do nhà họ Đinh bị yêu ma quấy phá nên không thể sinh con trai,muốn thay đổi vận mệnh phải tế sống nữ nhân sinh giờ mão,ngày mão,năm mão cho Linh Miêu.Con gái đầu của Đinh lão gia vừa đúng hai mươi tuổi có giờ sinh như thế,đã bị ông ta nhẫn tâm đem đi tế sống .Từ đó về sau ông ta dù lập nhiều thê thiếp nhưng chỉ sinh toàn con gái,mỗi lần như thế lại mang đi cho Linh Miêu ăn thịt,hy vọng Linh Miêu lại một lần ban cho con trai,mặc dù những đứa trẻ không có giờ sinh như mong muốn,nhưng Mã Đạo Nhân vẫn cho Linh Miêu ăn,để nuôi dưỡng vật thể chủ cho Mèo Tinh trú ngụ.
_Đêm nay là đêm đúng thời gian cho Linh Miêu chuyển hoá....haha ha...
Nhưng tế đàn của Mã Đạo Nhân lại bị chính Mèo Tinh phá hoại,trong giờ khắc chuyển hoá oán hồn của Đinh tiểu thư mạnh lên vượt trội hơn những oán hồn khác nên đã hợp nhất tám linh hồn còn lại biến vào vật chủ Linh Miêu,hoá thành Miêu Nhân, chẳng những giết chết Mã Đạo Nhân còn giết hết người trong phủ họ Đinh ,ăn thịt uống máu,biến oán hồn của họ thành mèo,sai khiến.
Mèo Tinh di chuyển khắp nơi giết người tu luyện,trãi qua nhiều năm linh lực mạnh lên rất nhiều lần,bị các pháp sư chánh đạo lùng bắt,nhưng không ai thành công họ còn phải bỏ mạng.Nhưng một ngày nọ con Mèo Tinh này lại bị một vị Vua đánh bại,từ đó biến mất trên nhân gian,không còn nghe nói đến nữa.
_Bây giờ nó lại tái xuất ,làm sao để thu phục nó đây?
_Mèo Tinh có vật thể chủ,chỉ cần tìm ra vật thể chủ tiêu diệt nó không cho chín linh hồn hợp thể ,linh lực của nó sẽ bị suy yếu...
Kiều và bà Tứ nhìn nhau thở dài.
_Chuyện này khó làm rồi....
...Tại sở cảnh sát...
_Anh Vi đã điều tra rồi....biệt thự cổ ở hồ Các Mã thuộc sở hữu của một thương nhân họ Lý,ông ta được thừa hưởng từ tổ tiên ,trước ông ta cũng có nhiều người thuộc dòng họ Lý thừa kế,ước tính đã hơn bảy trăm năm ....còn bà chủ họ Miêu là vợ của ông Lý ,mười năm trước ông ta qua đời đã để lại toàn bộ tài sản cho bà ta thừa kế....
_Bảy trăm năm à....vậy mà biệt thự vẫn được bảo tồn như mới xây nhỉ.
_Bà chủ họ Miêu này ít khi ra ngoài,không tiếp xúc ai nên chẳng ai biết gì về bà ta hết...
_Anh Tuấn còn ở cơ quan lưu trú thì sao?
_Không có tài liệu về bà chủ họ Miêu này...cứ như bà ta là vợ từ trên trời rơi xuống nhà ông Lý vậy..
_Họ không có đăng ký kết hôn hay sao?sao không có ghi nhận về chuyện này?
_Không có ghi nhận....chỉ có luật sư của ông Lý xác nhận giấy đi chúc là do tự tay ông Lý lập ra cho bà Miêu thừa kế gia sản....
_Hừm...thật khả nghi...tìm hiểu vị luật sư này đi...
_Dạ...
Cánh Thiên Thần
Chương 6:Ma Quân(phần 4)
Tưởng Kiều lái xe rẽ vào chung cư thì thấy có một cô gái đang cãi nhau với tài xế lái Taxi.
_Từ sân bay chạy về đây đâu có xa mà anh dám chặt chém tôi đến năm trăm ngàn á,anh tưởng tôi là con nít ba tuổi à,có tin tôi gọi điện báo cảnh sát hay không hả?Cùng lắm chỉ có ba trăm,thối lại tiền thừa mau,không thì đừng hòng mà lái xe đi...
_Cô hai à,tôi chỉ lấy theo số tiền mà đồng hồ đã tính ra thôi,cô xem tôi có lấy dư đồng nào không?Cô mau lấy cái chân ra cho tôi về giao ca nữa,tôi xin cô...
_Không xin xỏ gì hết...
_Hừm....là cô ngang ngược đấy nhé...
Nói xong anh tài xế đánh xe vòng ra làm cô gái hoảng vía vội nhảy lên vỉa hè..
_Á....anh dám bỏ chạy hả....tôi nhớ biển số xe của anh rồi nhé...có chạy đằng trời...cái đồ mắc dịch....
Cô gái nhìn sang thấy Tưởng Kiều ngồi trong xe liền gọi.
_Tưởng Kiều....này này cô chạy đâu thế hả...chờ tôi...Tưởng Kiều ...
Tưởng Kiều vừa nhìn thấy cô gái đã kinh ngạc,vội lái xe chạy vào chung cư mặc kệ cô ta chạy theo sau kêu gọi.
_Hừ...cái đồ đáng ghét sao lại về đây chứ....?
Tưởng Kiều chạy vào nhà đóng cửa lại nhưng đã bị cô gái đuổi kịp,đưa chân ngáng ở cửa.
_Mở cửa ra,cô dám đóng cửa nhốt tôi hả,mở ra đồ mắc toi...
Tưởng Kiều dùng sức đẩy cửa lại
_Cút xéo về Mỹ đi đồ mắc dịch,cô biến đi...
Bà Lương nghe ồn liền từ phòng của mình đi ra
_Chuyện gì vậy Kiều?
_Bà vào ngủ đi...không có gì cả...
_Bà ngoại...mở cửa cho cháu....bà ngoại...
_Tưởng Phụng?
Tưởng Kiều đành buông tay để Tưởng Phụng vào nhà.
_Bà ngoại...nhớ ngoại quá à...chụt chụt....
_Về rồi,về rồi...ngoan ,về rồi thì đừng đi nữa nhé cháu...
_Dạ...
_Hừ...chắc bị tên Tony đá rồi chứ gì,bò về đây lại ăn bám...ma nhớt trong truyền thuyết ám nhà họ Tưởng.
_Grừ...nói gì thế hả...đừng hỗn nhé em gái,chị đây xinh đẹp cao quý,là chị đá hắn nhé...
_Ai chị,ai em?xưng hô cho phải vào đó em gái...à không ma nhớt...
_Hừ...chị đây có nghề ,sẽ tự kiếm ra tiền nhé...
_Giỏi vậy sao lại gạt hết tiền của anh Nhất Hàn bỏ trốn sang Mỹ....giờ lại quay về đây...
_Này nói cho đúng nhé là tôi mượn,anh ấy vui vui vẻ vẻ cho tôi mượn nha,tôi không có lừa gạt.
_Giờ anh Nhất Hàn đã mất ,cô nói sao mà không được,muốn ở lại đây hả phải đóng tiền nhà,tiền ăn....không đưa tiền hả, tôi sẽ tống cổ cô ra khỏi nhà...
_Hừ...bà ngoại ...xem cô ta kìa,không biết lớn nhỏ....
_Ai lớn,ai nhỏ?
_Thôi thôi...hai chị em mà như hai kẻ thù á,cãi nhau từ bé đến lớn...không mệt sao?
_Bà ngoại nói xem cháu và cô ta ai là chị,ai là em?
_Ơ...ơ....sao bà biết...sao cứ hỏi mãi thế....?À mà Phụng nè lần này có chuyện gì mà khiến cháu chịu về nước định cư vậy?
_À ...ờ...vì cháu nhớ bà mà...à...cháu sang thăm bà nội đã,sẵng thắp nhang cho anh Nhất Hàn...
Nói xong Tưởng Phụng bỏ bừa hành lý ở phòng khách,vội mở cửa đi ra ngoài
_Hừm....chuyện bên Mỹ mất mặt như vậy sao để Tưởng Kiều biết được chứ,cô ta sẽ cười vào mặt mình...
Tưởng Kiều nghi ngờ nói
_Hừm...bà ngoại không cần hỏi...chắc ở bên đó cô ta lười tu tập nên bị đuổi về chứ gì....
_Chắc không đâu....
Bà Lương trầm ngâm nhớ lại lúc mẹ của Tưởng Kiều đi sinh trong bệnh viện,hai đứa bé được sinh ra trong một bọc ối,cùng được đưa ra một lúc,nên có cùng giờ khắc sinh,ngày sinh ,tháng sinh,tuy là chị em sinh đôi nhưng tính tình lại khắc nhau,gương mặt của Tưởng Phụng giống mẹ còn Tưởng Kiều giống cha,từ nhỏ Tưởng Phụng có đôi mắt âm dương thấy được ma quỷ kể cả Thiên Thần nhưng lười tu tập nên học thuật từ ông ngoại rất ít,chỉ muốn học những chiêu thức bắt ma đơn giản ,dựa vào tính đa mưu lém lỉnh mà thông qua các lần khảo thuật được công nhận là pháp sư,năm năm trước đã sang Mỹ tìm hiểu cách trừ tà của Thiên Chúa Giáo mà rời thành phố Đại Hùng,còn Tưởng Kiều thì không có mắt âm dương ngược lại ham thích học thuật,và học rất giỏi.Hai chị em không phân biệt lớn nhỏ,ngang tài ngang sức,gặp nhau là khắc khẩu mắng chửi nhau,có khi còn đánh nhau.Bà Lương là truyền nhân của một nhà toán thuật,nên theo đuổi nghiên cứu về thuật bói toán,đã gieo quẻ xem vận mệnh cho hai cô cháu gái biết được họ sẽ gặp tình kiếp ngàn năm vào năm hai mươi tám tuổi ,nên rất lo lắng.
_Bọn nó đứa thì quyết tâm sống độc thân,đứa thì thay bồ như thay áo, năm nay hai đứa cũng đã hai mươi tám tuổi rồi ...tình kiếp này chắc là mình đã đoán sai chăng?
Tưởng Kiều muốn giúp cảnh sát điều tra vụ án của Trần Mẫn Nhi và người điều dưỡng chết trong bệnh viện đã cùng mèo A Hàn ,Rio và Tưởng Phụng đến căn biệt thự nhà họ Miêu .
_Anh đẹp trai ,anh thật sự là bác sĩ sao?sao anh không đi làm idol,với gương mặt này anh sẽ mau chóng nổi tiếng trong ngành điện ảnh đấy.
_Cô bớt nói nhảm đi,tôi cho cô đi theo là để giúp nhìn ra vật thể chủ của Mèo Tinh chứ không bảo cô đi thả thính nha,anh Tư Lạc đi theo chỉ giúp chúng ta thông dịch tiếng mèo thôi,không phải đi casting .
_Hừ,trả công được bao nhiêu mà xen vào đời tư người khác hả?tôi thả thính khi nào,anh Tư Lạc không phải mẫu người tôi thích đâu,cô giỏi vậy sao không đi một mình đi,cho tôi theo làm gì?
_Hừ...nếu không phải bà nội đã cao tuổi tôi thà đi chung với nội còn hơn là cái thứ pháp sư học thuật tạp nham như cô nhé .
_Cái gì mà tạp nham hả...là tìm hiểu thêm các cách trừ tà của các đạo giáo ,không phải ác quỷ nào cũng thuần phục Mao Sơn thuật đâu,như ma cà rồng đấy,cô mang bùa dán lên tráng nó xem,nó có chịu đứng yên hay không?hừ.
_Là do cô học thuật chưa cao,ma cà rồng cũng chỉ là thi biến mà thôi...
_Cô hay quá có giỏi thì đi thu phục tên Robert...à...ừm không cãi với cô nữa,đàn khảy tai trâu...
_Cô mới là trâu đó...
Rio nghe họ cãi nhau mà điếc cả tai
_Họ có thật là chị em không?
_Sao tôi biết được meo..meo...
Họ đến trước căn biệt thự,Kiều dừng xe lại cho mọi người xuống.
_Hai người cẩn thận nhé,bọn mèo trong nhà là oán hồn có độc khí,bị nó cào trúng là thảm lắm đấy,nhớ giữ chật lá bùa hộ thân,bọn nó sẽ không dám đến gần,nhưng hiệu lực chỉ kéo dài một giờ đồng hồ ,sau một giờ không tìm được vật thể chủ của Mèo Tinh thì ra xe nhé.
_Ừm...
Kiều dùng chú thuật khiến cánh cửa cổng tự mở khoá ,họ đi vào trong quả nhiên bọn mèo không dám đến gần họ.Một mặt do bọn chúng sợ pháp chú trên lá bùa,một mặt do chúng nhìn ra chân thân của Rio và A Hàn,sợ hãi bỏ chạy.
Mèo Tinh không có ở trong biệt thự nhưng hai tên thuộc hạ của ả thì đã nhận biết có người xâm nhập vào nhà,liền hiện thân ra tấn công họ.
Hai con Miêu Nhân một trắng đen,một vàng trắng xuất hiện,cả hai đều có mắt màu đỏ,răng nanh ,móng vuốt sắc bén.
_Mọi người cẩn thận.
Tưởng Kiều ,Tưởng Phụng chia nhau đánh với một con Miêu Nhân,Tưởng Kiều niệm chú thụật biến ra mộc kiếm làm vũ khí,Tưởng Phụng thì rút từ trong giày boot cao cổ ra một cái roi có thể thu ngắn kéo dài làm vũ khí.
Hai con Miêu Nhân đi chuyển rất nhanh,có thể ẩn hiện,nhưng Tưởng Kiều có cảm nhận tà khí cao nên ra đòn cực chính xác,đánh con Miêu Nhân tan thành tro.Còn Tưởng Phụng thì có mắt âm dương,dù cho con Miêu Nhân ẩn thân vẫn bị Phụng nhìn thấy quất roi đánh tan biến.
Trong lúc hai chị em Kiều Phụng đánh nhau với Miêu Nhân thì Rio đã tìm thấy vật thể chủ của Mèo Tinh nằm trong mộ cổ,anh dùng niệm lực phá nổ ngôi mộ ,bật nắp quan tài bằng đá ra,bên trong có một bộ hài cốt mặc chiếc váy đỏ hai tay ôm lấy một con Linh Miêu để nằm trên bụng ,nó vẫn còn da thịt và đang nhắm mắt ngủ.Bị tiếng động làm đánh thức nó phóng ra ngoài,toang bỏ chạy,Rio vận lực dùng tay phóng ra tia sáng xanh đánh vào nó.
_Méo...eooo...
Một linh hồn bay ra khỏi Linh Miêu,khiến cho Linh Miêu tan rã hoá tro,Tưởng Phụng,Tưởng Kiều nghe tiếng nổ phía sau căn biệt thự,vội chạy đến,Rio cảm nhận được liền biến hình giả vờ ngất đi.
_Đó là một trong những linh hồn của Mèo Tinh.
_Ối anh Tư Lạc....cô thu phục nó đi...tôi đi lo cho trai đẹp...chắc anh ấy cần hô hấp nhân tạo...
_Dẹp cái tính háo trai của cô đi...nó là oán hồn ngàn năm đó ,cô phải cùng tôi đánh với nó....anh Tư Lạc chỉ bị ngất thôi,cô không đến gần anh ấy thì anh ta an toàn rồi...đi mau....nó chạy mất bây giờ.
Kiều nắm cổ áo của Phụng lôi đi.
_Á....từ từ....
Mèo A Hàn thì đi tìm con mèo có oán hồn của Mẫn Nhi.
_Trần Mẫn Nhi....mau tỉnh lại...
Nhờ có sức mạnh linh lực chữa lành của A Hàn Trần Mẫn Nhi hiện thân thành linh hồn.
_Anh là ai...ôi chói mắt quá....
_À tôi là Thiên Thần....để tôi biến lại lớp mèo cho cô bớt bị ánh sáng làm tổn thương...
A Hàn lại biến hình mèo
_Mẫn Nhi cô có thể kể lại những chuyện đã xảy ra với mình hay không?
_Tôi....tôi...nhớ...ra rồi....hôm đó sau khi bị mèo ở đây cào,tôi đã phát bệnh,cảm thấy rất thèm ăn thịt sống....trong lúc tôi lái xe đi giao hàng cho khách đã nổi cơn thèm ăn...đã giết hại một con chó...tôi không cố ý...hic...bà lão đó vì quá sợ mà té chết...tôi tỉnh cơn....sợ bị ở tù...nên đã mang xác bà ấy về tiệm thú cưng....nhưng mùi hôi thối đã làm cho nhà hàng xóm chú ý...tôi phải róc thịt thi thể đem nấu lên cho bọn thú ăn....còn xương cốt đem bỏ xuống sông....hic...đêm đó tôi bị một con Miêu Nhân tìm đến nhà giết hại...hồn bị hút về đây,không nhớ gì nữa....
Linh hồn bị Kiều phóng bùa dán vào lưng kéo lại,nó hoá hình quỷ ,dùng móng vuốt tấn công hai chị em Kiều,Phụng và Kiều bị đánh trúng đòn liên tục,thân thể trầy xước,thương tích bầm dập.
_Ôi đau chết tôi rồi....nó cào rách chiếc áo hàng hiệu rồi nè...
_Chết không lo,lo cái áo rách rưới đó làm gì...ặc...chạy mau,nó quay lại kìa...
_Á....mẹ ơi....
Một luồn ánh sáng trắng bay đến,trúng vào con quỷ nó hét lên đau đớn rồi tan biến.
_Thiên Thần.
Phụng nhìn thấy A Hàn trong bộ đồ âu phục màu trắng,có ánh sáng bao quanh.
Kiều hỏi
_Đâu,đâu ...ở đâu...
_Trước mặt đây này....ý...anh Nhất Hàn...
_Hả?anh... anh Nhất Hàn hả.?
_Cô nhìn thấy tôi sao?cô có mắt âm dương như Tư Lạc sao?
_Anh Nhất Hàn,anh hoá thành Thiên Thần rồi sao?anh không nhận ra em sao?Tưởng Phụng này.
_Không,tôi không nhớ gì cả...ký ức tiền kiếp không được giữ lại....
_À....em có nghe Cha Xứ nói,mà quên mất....cảm ơn anh đã cứu hai chị em của em...
_Tôi đến là để tiêu diệt Mèo Tinh và điều tra việc oán hồn thành mèo ở đây...chúng ta nên rời khỏi đây đi,con Mèo Tinh chắc đã cảm nhận được vật chủ bị tấn công rồi,nó có linh lực mạnh gấp tám lần con quỷ khi nãy đó...
_À...quên mất....Kiều giúp một tay đỡ anh Tư Lạc chạy khỏi đây thôi,Thiên Thần nói con Mèo Tinh sắp về rồi....
_Ừm...Tiểu Hàn à....meo meo....
_Meo gì mà meo...khi nãy nó chạy ra xe rồi....đi nào...
Phụng và Kiều dìu Rio ra xe,A Hàn niệm chú giải phóng linh hồn của những con mèo trong biệt thự,lập tức sứ giả Địa Phủ hiện đến đưa họ đi.A Hàn dịch chuyển không gian trở vào xe biến thành mèo,hai chị em Kiều cũng ra đến,đỡ Rio vào xe rồi lái đi.Rio được Phụng ôm cho tựa đầu vào vai,ngồi ở băng ghế sau,còn mèo A Hàn ngồi ở ghế trước.
_Ôm trai đẹp đúng là cảm giác hân hoan nhất,vết thương cũng bớt đau hơn....
_Cô bớt nói nhảm đi....meo meo Tiểu Hàn em thông minh quá biết chạy ra xe...
_Hừ....nhát gan thì có...
_Meo....meo...Tư Lạc...anh không sao chứ...
Mèo A Hàn nhảy vào lòng Rio phát linh lực điều trị cho Rio,Rio vờ tỉnh lại ngồi thẳng lên.
_Ưm...Tiểu Hàn...
_Con mèo phá đám .
_Chúng ta tìm ra vật chủ rồi hả?
_Ừm,chúng ta tiêu diệt nó rồi...anh hỏi Tiểu Hàn xem,nó có trò chuyện được với Mẫn Nhi không?
_Ừm....
Mèo Tinh trở về biệt thự kêu gào tức giận nhưng không làm gì được,không có vật chủ trú ngụ các linh hồn bị phân tán,Mèo Tinh biến hình trở lại làm tám oán hồn riêng biệt,mỗi oán hồn mang một oán niệm khác nhau không còn bị oán hồn của Đinh tiểu thư khống chế nữa,phân chia bay ra khắp nơi.
Kan xuất hiện đưa oán hồn của Đinh Xảo Oánh về nơi trú ngụ của mình.
_Tạm thời cho cô ở lại chỗ của tôi...sau khi phục hồi linh lực chúng ta sẽ tìm cách trả thù.
_Mùi của tên Rio khốn kiếp đó đã lưu lại trong biệt thự....chuyện này là do nó gây ra...
_Hừm....nó kết hợp với con người chống lại cô,nên mới biết được điểm yếu của cô....chuyện này phải báo lại cho Cố Gia biết...
_Anh muốn ông ta thu hồi linh lực sao?Chuyện tôi đánh Rio trọng thương bỏ chạy vào không gian ác niệm,Cố Gia chắc là đã biết rồi,giờ anh còn muốn nhắc đến để ông ấy trị tội chúng ta nhân dịp ông ấy đi vắng tự tung tự tác à.
_Hừ...bây giờ cô đã bị phân tán linh lực hiện hình là oán hồn không còn sức mạnh Mèo Tinh nữa,đừng đi tìm Rio một mình....hãy đợi đến lúc nó suy yếu ,hai chúng ta hãy hợp nhau đánh nó.
_Suy yếu?nó là Hắc Thần do Cố Gia độ linh lực biến thành,mà cũng có thời điểm suy yếu sao?
_Nó chỉ là oán hồn của một đứa bé chết cách đây năm mươi hai năm,tu luyện không lâu ,chỉ nhờ vào nuốt nhiều hồn châu để gia tăng linh lực,không biết cách dung hoà hồn châu,đến ngày nguyệt thực sẽ bị phân tán linh lực,hồn châu mà nó nuốt sẽ thoát ra ngoài,linh lực giữ lại chỉ có năm mươi năm .Khi xưa nó đã phân tán mấy lần nhưng nhờ trốn trong không gian ác niệm nên ta không thể ra tay.Chỉ cần đến ngày đó ta ngăn cản không cho nó mở được chiều không gian,còn cô thì truy sát nó,như vậy nó chắc chắn tan biến.
_Hừm....nó sẽ không thoát khỏi tay tôi nữa đâu .
Cánh Thiên Thần
Chương 6:Ma Quân(phần 5)
...Ba trăm năm trước tại một thị trấn....
_Bắt lấy nó,tạt nước bùa vào nó,nhanh...ôi trượt rồi...bên kia...
_Méoeo....
_Đạo Trưởng con mèo ma này lúc ẩn lúc hiện,không thể tạt nước trúng nó được...
_Đừng lo,bảo mọi người rãi bột nếp khắp nhà,nó sẽ hiện dấu chân....
Quả nhiên sau khi mọi người rãi bột nếp thì xuất hiện những dấu chân mèo cháy khét,vị Đạo Trưởng liền phóng bùa đến,một linh hồn con mèo lớn mờ ảo hiện ra,nó bị dán bùa khắp thân thể ,đau đớn lăn lộn kêu gào.
_Méoeoooo...
_Soạt...
_Meo...
_Á...Mèo Tinh...có Mèo Tinh...chạy đi....
Một con Miêu Nhân xuất hiện trên mái nhà,nó phóng xuống dùng nanh vuốt xé xác ,giết chết hết những người trong nhà,kể cả vị Đạo Trưởng kia,nó thu mấy lá bùa đang dán trên linh hồn con mèo vào trong tay rồi nghiền nát,chẳng những cứu linh hồn con mèo đó,nó còn độ linh lực biến con mèo thành linh hồn Miêu Nhân.
_Cám ơn tỷ tỷ cứu mạng,còn cho đệ linh lực biến hình người...
_Ừm...tại sao ngươi đã chết rồi mà không xuống Địa Phủ,loài thú khác với con người sau khi chết sẽ tự thấy con đường Địa Phủ,không như con người mà chờ Sứ Giả đưa đi.
_Đệ vốn dĩ là con mèo do Tiểu Thư nhà này nuôi dưỡng tên Tiểu Mạnh ,ba năm trước do một lần ăn vụng đã bị tên gia đinh ném đá chết,hắn đem đệ chôn dưới gốc cây chuối sau sân hoa viên,nơi ấy mang tà khí nên khiến đệ không siêu thoát trở thành oán hồn ,đệ lại quyến luyến Tiểu Thư nên ở cạnh cô ấy,vô tình hút đi sinh khí của cô ta,cô ấy lâm bệnh,lão gia mới mời Đại Sĩ đến xem,không ngờ ông ta nhìn ra đệ nên đuổi giết đệ.
_Hừm...bọn con người yếu ớt đó chẳng qua chỉ nhờ vào các pháp khí của tiên nhân để lại mà trấn yếm được bọn ta thôi ,chỉ cần ngươi chịu tu luyện,từ nay không phải sợ mấy cái pháp khí đó nữa.
_Đệ xin theo tỷ tu luyện,nguyện mãi trung thành..
._Ừm...
Tiểu Mạnh là linh hồn Miêu Nhân nên không ăn thịt ,uống máu mà chỉ hút đi sinh khí của con người tu luyện,hắn giúp Mèo Tinh bắt người ăn thịt,bên nhau lâu năm dần trở thành tiểu đệ của Mèo Tinh.
Vì Mèo Tinh gây ra quá nhiều vụ thảm sát khiến dân chúng hoang mang,nên một vị vua đã lập ra một đội quân pháp sư,giăng bẫy tiêu diệt Mèo Tinh.Mèo Tinh tuy linh lực cao nhưng cũng chỉ là yêu tinh cũng có những thứ khắc chế nó,nó sập bẫy bị đánh gần như phân tán linh hồn,lúc này Cố Thiên xuất hiện cứu nó mang đi,và nó trở thành thuộc hạ của Cố Thiên.
Trong một lần tranh giành hồn châu Tiểu Mạnh bị Rio đánh tan biến,kể từ đó Mèo Tinh ghi hận luôn tìm cách trả thù Rio.
...Hiện tại...
Một người đàn ông từ trong nhà vệ sinh bước đi siêu vẹo ra sàn nhảy của một quán bar,ông ta đụng phải người khác,lập tức há miệng cắn vào cổ người này,người này la hét,giẫy giụa,nhưng không ai chú ý đến,vì tiếng nhạc quá lớn và vì mọi người xung quanh chỉ lo nhảy nhót không quan tâm việc gì xảy ra.Người bị cắn đó ngã xuống sàn nhảy chưa đầy một phút đã bật ngồi dậy, rồi lại quay sang cắn cổ của người bên cạnh,cứ thế người này cắn người kia đến khi mọi người chú ý dừng nhảy thì người ở trong sàn đã bị cắn gần hết,những người chưa bị cắn hoảng loạn bỏ chạy,thế nhưng các cánh cửa bổng dưng tự đóng lại,chẳng ai mở ra được,kêu gào cũng chẳng ai ở bên ngoài nghe thấy.Sau khi mọi người bị cắn hết ,họ lê lết chầm chậm đến gần quầy bar rồi quỳ xuống bái lạy một người đang ngồi trên bàn quầy,từ lúc xảy ra chuyện người này vẫn ung dung ngồi ở đó nhìn mọi người kêu cứu,hoảng sợ mà có vẻ rất thích thú .
_Ừm...giờ thì ra bên ngoài gặp người nào giết người đấy,đi đi....
Những cánh cửa tự động mở ra,bọn người trong quán bar,rên la bước đi xiêu vẹo kéo nhau đi ra bên ngoài.
Có mấy oán hồn hiện ra quỳ thi lễ với người đó
_Bọn thuộc hạ đã bố trí xong chỉ cần bọn Sứ Giả xuất hiện sẽ bị trúng bẫy tan biến.
_Người bị cắn chết linh hồn không thoát xác bọn Sứ Giả làm sao có thể dẫn đi được...
_Án hồn chú của ta bọn Sứ Giả nhãi nhép sao có thể phá giải được,ta để cho oán hồn tự tu luyện thoát luân hồi ,lần này xem tên Thần Chết Địa Đế đó có ngồi yên được hay không?ha ha ha....chỉ cần hắn rời Địa Phủ sức mạnh lập tức giảm đi,đội quân của ta sẽ đánh chiếm Âm Giới.
_Ma Chủ anh minh....