Chương 12: Miêu Nữ trả thù

Cánh Thiên Thần

Chương 5:Ta là Thiên Thần Hắn là Ác Quỷ(phần 4)

Kiều nhận được pháp sự đến nhà của Trần Mẫn Nhi bắt vong hồn,quả nhiên đã thu được oán hồn của một bà lão theo sau cô ta quấy rối ,nhốt vào án linh nang .

_Tôi sẽ mang vong hồn này đến chùa siêu độ,cô yên tâm từ nay sẽ không bị các hiện tượng siêu nhiên quấy phá nữa.

_Cảm ơn đại sư....

Sau khi rời khỏi nhà của Mẫn Nhi ,Kiều cảm thấy rất khó hiểu.

_Tại sao nhà của cô ta lại lắm vong của chó mèo thế nhỉ?Ừm...cô ta đâu có thuê mình bắt vong chó mèo...mặc kệ bọn chúng vậy...

Buổi tối ba ngày sau ,Mẫn Nhi liên tục bị tiếng chó chu,mèo kêu quấy phá không thể chợp mắt,lại điện thoại cho Tưởng Kiều.

_Đại sư cứu tôi....áaaaa...

Tưởng Kiều vội chạy xe đến nhà cô ta thì thấy cảnh sát đã ở đó.

_Anh Vi chuyện gì vậy?

_Tưởng Kiều,sao em đến đây...

_Em nhận pháp sự trừ tà cho cô chủ nhà Mẫn Nhi ở đây,khi nãy cô ấy có gọi điện nhờ em đến cứu...cô ấy sao vậy?

_Thì ra cuộc điện thoại sau cùng này là cô ấy gọi cho em à,cô ta chết rồi?Em vào xem thử đi....rất kỳ quái...

Mẫn Nhi bị nhiều vết cào của vuốt mèo để lại ,nằm chết trên giường,hai mắt mở to,nhưng tròng đen mắt bị co lại như một cây tăm.

_Thi thể cô ấy còn lưu lại rất nhiều tà khí,các anh đừng chạm vào sẽ trúng khí độc....

Sau đó Kiều lấy một lá bùa ra làm phép dán vào thi thể của Mẫn Nhi,tức thì cái xác trương lên sình thối,khiến mọi người bịt mũi.

_Cô ta đã chết lâu rồi....

_Hả?

Cảnh sát bắt đầu đến cửa tiệm thú cưng điều tra.

_Bà chủ hả,cô ấy rất hiền,ôn hoà và tốt bụng,không có thù oán hay xích mích với ai hết.

_Bà chủ nói bị cảm lạnh nên đã cho đóng cửa tiệm nửa tháng nay rồi...à có chuyện này hơi lạ,vào một ngày trước khi đóng cửa tiệm,trong tiệm bị mất trộm rất nhiều thú cưng,nhiều con thú cũng bị đập chết hôm đó,nhưng bà chủ không báo cảnh sát,rồi cô ấy bị bệnh sau đó đóng cửa tiệm cho đến giờ.

Cảnh sát cũng khám xét tiệm thú cưng nhưng không phát hiện ra gì,vụ án bế tắt.

Bà Tứ suy ngẫm rồi nói

_Thuật che mắt như thế chỉ có yêu ma tu luyện hơn ngàn năm mới có thể làm được....con yêu ma lần này khó đối phó lắm.

_Lúc cháu đến nhà của cô ta chỉ thấy một vong hồn của bà lão,và vài con chó mèo,không có gì bất thường...nhưng tại sao cô ta đã chết lâu ngày mà vẫn gọi cho con được.

_Bà nghĩ thứ gọi cho con không phải người...bà nghĩ mọi chuyện nên tra từ vong hồn bà lão đó...

A Hàn mỗi ngày đều theo Rio đến bệnh viện,vì đã được giao cho nhiệm vụ dẫn dắt linh hồn,nên cậu hay chạy lanh quanh đến các khu điều trị,nhưng đến giờ cơm là quay về phòng khám của Rio.Rio biết chuyện A Hàn làm,nhưng không để tâm đến.

_Linh lực yếu kém ,đầu óc mê muội ,có tu tập hơn ngàn năm cũng chẳng mọc nổi cánh,không đáng bận tâm....

A Hàn mỗi khi nhận được chỉ thị sẽ chạy đến linh hồn cần được dẫn đi ,biến lại hình người ,mở con đường ánh sáng tiếp dẫn linh hồn họ lên trời.

_Ông Lý Như ông phải đi rồi....

_Dạ....

Linh hồn ông lão nhìn các con cháu vây quanh bên giường bệnh khóc than,một chút rồi bước vào vòng ánh sáng,bay vút xuyên qua các tầng nhà lên trời,cũng giống như,những lần khác suy nghĩ trong đầu của A Hàn lại dao động.

_Không biết con đường ánh sáng của mình tạo ra có ngay ngắn suông sẻ một mạch lên trời hay không,hay vòng vo,lên xuống,có xoắn ốc ,linh hồn có bị đưa đi sai chỗ không?

A Hàn không biết những suy nghĩ đó đã làm cho con đường ánh sáng tạo ra y như suy nghĩ,chập chùng,uốn lượn,khiến cho các linh hồn bị cuốn đi như đang chơi trò tàu lượn siêu tốc.

_Á....mẹ ơi....chóng mặt quá...ụa...ụa...

Những linh hồn đó sau khi lên đến tầng mây thứ nhất đã bay nghiêng ngã,không thì buồn nôn say sóng.

_Hừm...sao có nhiều linh hồn say rượu thế hả,phạm cấm giới sao được tiếp dẫn lên trời thế này.?

_Dạ bẩm Phán Thần họ không phải say rượu mà là do Thiên Thần Tập Sự theo Thiên Thần An học tập dẫn dắt lên,do cậu ta linh lực còn kém,chưa tập trung giữ niệm lực nên tạo ra con đường xiêu quẹo,khiến linh hồn bị ảnh hưởng.

_Hừm....quản sự yếu kém...

A Hàn làm xong nhiệm vụ vui vẻ quay ra ,anh giật bấn người khi thấy Rio đã đứng nhìn mình từ lúc nào rồi.

_Á...là anh ta sao....à à...không sợ...Tiền Bối nói người phàm không nhìn thấy Thiên Thần....ừm ừm..

Thế nhưng ánh mắt của Rio vẫn nhìn A Hàn,khiến anh do dự

_Không nhìn thấy mình ,không nhìn thấy mình....ừm thử bước sang trái ba bước xem...

Nói xong A Hàn bước ngang sang trái ba bước,ánh mắt của Rio cũng hướng sang trái nhìn theo A Hàn.

_Hước...không thể nào...anh ta chuyển hướng nhìn mình sao?không không....sang phải sáu bước xem....

A Hàn lại bước ngang sáu bước,Rio chuyển hướng nhìn sang phải.

_Anh thấy tôi sao?

_Ừm,tôi nhìn thấy anh...

A Hàn hoảng sợ tột độ

_Á....không thể nào....á...

A Hàn vò mặt ,vò tóc ,bứt tai,đi qua đi lại lẩm bẩm..

__Mình tiêu rồi,mình xong rồi,Tiền Bối nói nếu con người mà nhìn thấy mình,mình sẽ bị trách phạt,bị tan biến,bị sa đoạ...á....tiêu rồi....

A Hàn tinh thần tụt dốc,ủ rũ đi đến đứng đối diện vách tường liên tục đập trán vào tường.

_Hic...linh lực tiêu tan,linh hồn tiêu tán,sa đoạ địa ngục...hic....hic....

_Bụp,bụp,bụp,bịch...

Rio đưa bàn tay đỡ trán của A Hàn,không để trán của anh đập vào tường nữa.

_Tôi có mắt âm dương nên nhìn thấy anh...

_Hả?

A Hàn nghệch mặt ra nhớ lại lời của Thiên Thần An.

_Tuy nhiên những người có mắt âm dương thì ngoại lệ,vì họ được thừa hưởng linh lực từ tổ tiên chuyển kiếp,là những người có tu tập từ tiền kiếp.

_À....nhớ rồi....tôi không sao...ui da..

Rio gõ trán của A Hàn

_Thiên Thần Ngáo , Đi ăn thôi...Tiểu Hàn...

_Anh...anh biết tôi là con mèo hả?

_Trong một lần đi tìm anh,tôi đã thấy anh biến hình...

_Ờ...á....vậy...vậy...lúc anh tắm tắm....với tôi....á....

_Anh suy nghĩ lung tung gì vậy hả,nếu có tạp niệm anh sẽ bị sa đoạ đấy...

Mặt của A Hàn đã đỏ gay như ớt

_Khi nào...tạp niệm ....khi nào ...không có....

_Hừ....mặt anh đỏ như máu rồi kìa...

A Hàn vội biến hình thành con mèo,gục mặt lấy hai chân trước che đi,Rio bế mèo A Hàn lên

_Đi ăn nào...đừng suy nghĩ lung tung....

_Meo,meo....hic....không có.....

Mèo A Hàn rất ham ăn,nhìn thấy thức ăn là quên hết phiền não,ăn lấy ăn để.

_Miam,ngoàm....meo meo...ngon....ngon...

_Hừm....ăn nhiều thế chả trách càng ngày càng ú quay ra...

_Tôi sử dụng nhiều linh lực,nên hơi mệt....meo meo...

_Vậy mà tôi nghe nói Thiên Thần chỉ hít khí trời ,không có ăn uống gì...

_Ừm....Tiền Bối cũng có dạy tôi cách đó....nhưng tôi vẫn đói meo...meo..meo...

_A bác sĩ Quách....mèo Tiểu Hàn....

Có một vài cô y tá đi đến

_Đêm nay bác sĩ trực đêm ạ,em muốn đổi ca,trực đêm cùng bác sĩ có được không ạ...

_Chuyện này do trưởng khoa sắp xếp,các cô cứ đến hỏi trưởng khoa.

_Ưm....vậy bọn em không phiền anh...

Mèo A Hàn vừa ăn vừa nói

_Mấy cô ấy thích anh đó ...muốn tạo cớ tiếp cận anh...meo...

_Tôi không thích họ....hình mẫu tôi thích,lùn béo,mặt tròn chân ngắn,ngốc nghếch....

_Hả?...sở thích kỳ lạ....meo....

_Có đuôi dài....

_Miam,ngoàm...meo meo...

Mèo A Hàn lại cắm đầu ăn nên chẳng nghe rõ Rio nói câu sau.

Đêm đến bệnh viện rất yên tĩnh,bệnh nhân đa phần đã ngủ,nhưng nhân viên và y bác sĩ vẫn túc trực làm việc,lâu lâu lại có vài chiếc cấp cứu chạy đến,mọi người cũng tất bật nhưng không ồn ào như ban ngày.

Một bóng đen hình con mèo to lớn in trên vách tường,lướt qua các dãy phòng.

_Grào....méo....eo.....

_Áaaaaaaa....

Một người điều dưỡng bị nó giết chết

Rio ngồi trong phòng trực cảm nhận được tà khí liền đi ra ngoài,còn mèo A Hàn thì đã ngủ say,nằm im trong cái giỏ mây,đắp khăn ấm áp.

_Dám đến lãnh địa của tao tác quái à,hừ...

Rio mở vô gian ,lập tức con yêu bí ẩn đó lộ diện,cả hai đánh nhau ngang sức.

_Grao...meo....

_Mèo Tinh?hừm....

Con mèo tinh mặc bộ đồ màu đen tuyền bó sát vào cơ thể,có đuôi dài ,và móng vuốt sắc nhọn,gương mặt phủ lông ,ánh mắt màu xanh lá,răng nanh đã mọc dài qua cằm.Di chuyển siêu nhanh,có thể chạy trên tường ,và đã cào cho cánh của Rio bị rách vài chỗ,linh lực hơn hẳn Rio.

_Hắc Thần chỉ có sáu lưỡi hái như mày thì làm gì được tao....chết đi...yaaa....

Mèo Tinh quật đuôi biến lớn quất vào người Rio,khiến anh trúng đòn văng xa,nó định cào thêm một cú bồi theo thì bị một luồng ánh sáng trắng bay đến mang sức mạnh hủy diệt,khiến nó hoảng sợ biến mất,luồng sáng bay vào vô định mất hút.

Mèo A Hàn đang ngủ thì cảm nhận linh lực ác linh,nên tỉnh lại biến hình đi tìm kiếm,thấy một không gian khác xuất hiện đan xen không gian con người ,nên bước vào,thấy Mèo Tinh đang tác quái ,nên dùng hai ngón tay ấn lên trán tập trung linh lực phát ra luồng sáng đánh về phía nó.Cả A Hàn cũng không ngờ mình lại có thể thi triển được luồng linh lực mạnh đến vậy.

_A...mình có thể đánh đuổi được yêu ma....ha ha ha....

Tiếng của A Hàn làm cho Rio chợt tỉnh đóng vô gian lại,biến hình người,vờ nằm ngất đi.

A Hàn sau một lúc tự mãn đã đi đến nhìn người bị hại..

_Á....Tư Lạc...là anh hả....anh có sao không....

Mèo Tinh bị doạ đã chạy về nơi ẩn náo,đó là một cái mộ hoang lâu năm nằm trong khuôn viên một căn biệt thự cổ.

_Ngươi giết được Rio rồi sao?

Kan đã xuất hiện đứng bên ngoài ngôi mộ,Mèo Tinh hoá thân đi ra,là một cô gái mặc váy màu đen,tóc dài

_Hừm....đã có một Thiên Thần đến phá chuyện của ta....nhưng ta đã đánh nó bị thương,trong vòng nửa năm đừng mong hồi phục....

_Thiên Thần?sao lại có Thiên Thần cứu hắn chứ.?

_Ta không biết...nhưng quả thật đó là ánh sáng của Thiên Thần...hừm...lần này không giết được nó thì lần sau vậy...

_Cố Gia rất quan tâm đến nó...e rằng khó có lần sau...

_Hừ...đừng có xem thường ta...

_Tùy ngươi,dù sao đây cũng là ân oán của ngươi với hắn,ta không có can dự...

_Hừm....vậy sao...chứ không phải ngươi sợ hắn có linh lực cao hơn ngươi làm việc cho Cố Gia nhanh hơn ngươi ,khiến cho ngươi bị Cố Gia trách phạt hay sao.

_Hừ...

_Nó vì cướp hồn châu mà đã giết chết em trai của ta,ta sẽ không tha cho nó....

_Hừm....ngươi đừng kinh động đến Cố Gia là được...thời gian này ông ta đang lo tập trung mở rộng không gian ác niệm nuốt nhân giới,chúng ta mới có thể có thời cơ đánh Rio ,ngươi đừng để sơ suất nữa.

Cánh Thiên Thần

Chương 5:Ta là Thiên Thần Hắn là Ác Quỷ(phần 5)

A Hàn vội cõng Rio về phòng trực cho nằm trên giường,vì A Hàn có khả năng phát ra linh lực trị liệu,nên đã tạo một đóm sáng ấn vào trán của Rio,nhưng do Rio bị Mèo Tinh đánh nội thương quá nặng linh lực trị liệu ít ỏi đó không có tác dụng gì với anh.

_Sao anh ta vẫn chưa tỉnh nhỉ?mấy con vật nuôi ở trong tiệm thú cưng được mình chữa trị khỏi nhanh lắm mà....nghe thử nhịp tim của anh ta xem....

A Hàn liền áp tai nghe nhịp tim của Rio,Rio bây giờ đã học được cách giả nhịp tim như Cố Thiên,cho nên khi A Hàn kiểm tra đã nghe thấy nhịp đập.

_Hừm...dám so sánh mình với lũ thú cưng sao?

A Hàn ngóc đầu lên thì thấy Rio đã mở mắt nhìn mình từ bao giờ.

_Á....anh tỉnh lại rồi....

_Ừm...có thể buông tôi ra được không hả?

_Ố...xin lỗi xin lỗi...khi nãy anh bị bất tỉnh ,tôi chỉ dùng tai áp vào ngực anh nghe tiếng tim đập thôi...đừng hiểu lầm...sao anh lại ngất ở ngoài sân vậy?

_Tôi nghe tiếng hét nên đi ra xem thử,thấy một con Mèo to lớn ,sợ quá nên ngất đi.

_Cũng may cho anh là tôi đến kịp lúc,con mèo đó là yêu tinh đấy,tôi đã dùng ánh sáng Thiên Thần đánh nó bỏ chạy...hi hi hi..tôi thật lợi hại...

_Hừ...ăn may mà thôi...

_Gì.. .anh nói gì....

_Không gì....

...Cùng Lúc đó ở sở cảnh sát....

_Reeng....reeng...

_Alo sở cảnh sát khu A Đại Hùng....sao có người chết á....bệnh viện trung tâm....vâng chúng tôi đến ngay....

Cảnh sát vội đến hiện trường vụ án,một điều dưỡng nam bị sát hại,mọi người vây quanh xôn xao bàn tán,sợ sệt,nghi ngờ....

_Anh Vi nạn nhân do bị vết cào ở cổ đứt động mạch chủ nên chết ngay .

_Vết cào?

_Dạ ,có lẽ là mãnh thú...

_Vết cào sao?

Những cô y tá xôn xao,bàn tán,xì xầm..

_Không lẽ là nó

_Có thể lắm...gần tháng qua chỉ có nó xuất hiện ở đây.

_Ghê quá...

_Này các cô đang nói về ai thế hả?

_Ơ,ơ không có...

_Hừm không khai thật cảnh sát chúng tôi sẽ khép các cô vào tội bao che đó ...

_Dạ,dạ . ...là con mèo của bác sĩ Quách...

_