Chương 23: Tạm Thời Song Phi!

Sau khi dẫn các nàng trở về khuê phòng Nhã Phi, chuẩn bị lấy một cân bốn thì âm thanh liên lạc của Chiếc điện thoại thần kỳ vang lên trong đầu hắn.

-“Tiểu Quỷ ca ca, huynh có ở đó không?, Huân Nhi nhớ huynh!”.

-“Haha! Huynh cũng rất nhớ muội Huân Nhi à! Sao trước giờ không thấy muội liên lạc với huynh?”. Tiểu Quỷ ngẩn người truyền tin lại.

-“Muội mới trở về gia tộc, công việc bận rộn nên giờ mới có thời gian để nói chuyện với huynh được Tiểu Quỷ ca ca! Chúng ta nói chuyện trực tuyến đi, muội muốn nhìn thấy huynh!”. Âm thanh Huân Nhi nũng nịu vang lên.

-“Ặc…! Giờ huynh đang chuẩn bị bế quan tu luyện đến điểm mấu chốt, nếu giờ nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp mê người của muội thì tâm thần của huynh không thể tập trung đột phá Đấu Sư được, nên để sau huynh sẽ liên lạc lại với muội được không? Huân Nhi tốt của huynh!”. Tiểu Quỷ xanh mặt đường đường chính chính mà truyền tin lại.

-“Vâng! Tiểu Quỷ ca ca! Huynh tu luyện cho tốt, nhớ phải sớm liên lạc lại cho muội đó nhé!”. Âm thanh ủy khuất của Huân Nhi vang lên.

Thấy phu quân dẫn các nàng vô khuê phòng mình và nụ cười bỉ ổi của hắn trước đó nên Nhã Phi biết hắn định làm gì! Vô phòng thì thấy hắn ngẩn người như thế thì nàng hơi bực bội mà quyến rủ nói:

-“Phu quân! Chàng ở lại tiếp Nhược Lâm tỷ và Tuyết Ny muội muội! Thiếp dẫn Ngọc nhi đi ra ngoài trong chốc lát rồi sẽ trở về phòng kế bên để nguyên cứu cái này với nàng!”.

Trong khi dẫn dụ được vợ nuôi từ bé Huân Nhi của mình đi chổ khác, Tiểu Quỷ chưa kịp định thần lại thì hơi giật mình khi nghe Nhã Phi nói thế, nhìn lại thì đã thấy Nhã Phi cầm tay Tiêu Ngọc đang bất ngờ mà ra khỏi phòng, trước khi đóng cửa nàng còn ném ánh mắt dụ hoặc, môi nháp nháy gì đó đối với hắn, chỉ cần nhìn môi nàng đang nhấp nháy là hắn biết nàng đang nói: “Xong việc! Qua phòng kế bên bọn thiếp chờ chàng!”.

Như hiểu được ý Nhã Phi, tuy không thể lấy một địch bốn nhưng nghĩ thời gian còn dài và giường này không đủ lớn nên tạm thời song phi cũng được. Tiểu Quỷ cười hắc hắc, quay lại nhìn hai nàng Nhược Lâm và Tuyết Ny đang đỏ mặt mà nói: “Để phu quân sủng ái các nàng nào!”.

Nói xong, hắn nhanh chóng ôm chân hai nàng mà xách lên vai, vừa rờ vừa vuốt mông hai nàng mà đi tới giường.

Nhược Lâm và Tuyết Ny vùng vẫy cho có lệ, mặt đỏ như gấc mà yêu kiều mắng: “Chàng thật bại hoại đó phu quân! Trời vẫn chưa tối mà…!”.

“Bịch, bịch!”.

Âm thanh trầm đục vang lên, Tiểu Quỷ quăng hai nàng lên giường, nhìn hai nàng đang thẹn thùng che mặt mà cười hèn mọn nói: “Phu quân sủng ái nương tử cần gì phải chờ trời tối…! Tối lửa tắt đèn chẳng có gì để nhìn, sáng sủa ngắm nhìn nương tử mới là điều hạnh phúc nhất!”.

-“Nào, hai nàng ai tới… để phu quân sủng ái trước?”. Tiểu Quỷ cười bỉ ổi hỏi.

Thấy không ai trả lời, Tiểu Quỷ bèn đè lên người Nhược Lâm, lấy tay nàng ra mà áp đôi môi của hắn lên môi nàng.

-“Ưm… ư!”.

Vừa hôn, vừa vuốt ve khắp cơ thể nàng, được giây lát thì Nhược Lâm chủ động đáp lại… Hai tay nàng chủ động ôm lấy đầu hắn, lưỡi nàng dâng lên cho hắn thoải mái nhâm nhi mút lấy.

Hai người đánh lưỡi qua lại với nhau vang lên âm thanh làm cho Tuyết Ny ở bên cạnh cảm thấy xấu hổ mà hai tay bịt tai, trùm kín chăn không dám nhìn.

Vuốt ve cơ thể Nhược Lâm ở bên ngoài làm Tiểu Quỷ cảm thấy không sướng tay nên hắn tiến công luồng hai tay vào vạt áo nàng, một tay đưa lên xoa nắn, véo nhẹ bộ ngực mà tay hắn không thể nắm trọn được hết của nàng thành muôn đủ hình dạng, một tay hắn đưa xuống vuốt ve bờ mông căng tròn của nàng thỉnh thoảng chăm sóc nhè nhẹ cho cô bé của nàng.

Kích thích được giây lát thì hắn cởi sạch áo trong lẫn áo ngoài của nàng. Hắn tách môi nàng ra nhìn Nhược Lâm đang đỏ mặt ôn nhu mà cười hắc hắc nói: “Lão bà… nàng ướt rồi! Nàng thật ôn nhu như nước mà! Ta rất may mắn khi có được nàng!”.

-“Thiếp cũng rất may mắn khi gặp được chàng! Phu quân, để thiếp cởi y phục cho chàng!”. Nhược Lâm nhìn hắn động tình ôn nhu nói.

Tiểu Quỷ nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng đã ửng đỏ trông vô cùng quyến rũ mê người, bộ ngực đồ sộ của nàng ngạo nghễ đứng thẳng như hai ngọn núi lớn, phía trên là hai nhũ hoa hồng nhuận sinh trưởng trên hai bầu vú trắng nõn nà, vì động tình mà sớm đã cứng ngắc, xuống thêm phía dưới chính là vòng eo săn chắc, không chút mỡ thừa của nàng. Hắn nhìn xuống lỗ rốn của nàng trông như một viên bảo ngọc xinh đẹp được chạm khắc trên vòng eo thon thả của nàng, dưới bụng là những cọng âm mao đen nhung huyền bí, lò ra khỏi khi quần nàng bị xệ xuống.

Hắn không kìm chế được mà tiếp tục đè nàng xuống trong khi nàng đang cởi y phục cho hắn. Trong khi đè xuống, hắn thoát luôn quần trong và quần ngoài của nàng rồi hắn nhanh chóng cởi phăng cái quần của hắn mà nàng chuẩn bị cởi cho hắn.

Thấy hành động như sói đói của hắn thì Nhược Lâm ôn nhu mắng yêu: “Chàng thật bại hoại… Không thể chờ thiếp cởi xong y phục cho chàng à!”.

-“Hehe! Do cơ thể nàng hấp dẫn quá đó chứ! Ta sao kìm nổi… do nàng đó!”. Tiểu Quỷ cười hèn mọn nói.

Vừa nói Tiểu Quỷ vừa đưa thần thương dài 18 phân đang phát triển của hắn ma sát lên thành khe cốc của nàng. Phía dưới khe suối hồng hào, vì hứng tình nên giữa khe suối chảy ra những giọng dâm thuỷ trông vô cùng gợi dục và ướt át. Lúc này nàng thổ tức như lan, phát ra tiếng rên rỉ, nỉ non khiến lòng người say mê, thân thể mềm mại ôm chặt hắn không ngừng vặn vẹo như muốn dung nhập vào hắn. Không hổ là ôn nhu như nước nhiệt tình như lửa mà!

Tiểu Quỷ nhẹ nhàng chỉnh chu ngắm bắn, đưa thần thương tách hai bờ môi của huyệt động nàng ra chuẩn bị sẵn sàng ra trận. Tay vuốt ve khuôn mặt của Nhược Lâm, nhìn nàng chân thành nói: “Ta vào nhé! Nhược Lâm ôn nhu của ta!”.

-“Vâng!... Chàng điểm nhẹ… lần đầu nên thiếp sợ đau!”. Nhược Lâm đỏ mặt e thẹn ôn nhu nói.

Tiểu Quỷ nhẹ nhàng nhấp hông, xuyên từ từ vào huyệt động của nàng, khi tới lớp màng mỏng thì hắn đâm nhanh, lút cáng tới hoa tâm của nàng.

-“Á… á… á!”.

Kèm theo đó là tiếng la thất thanh, khiến cho Tuyết Ny ở bên cạnh cả người đều run rẩy, không kìm được mà ló đầu ra nhìn. Khi nhìn thấy vẻ mặt vừa đau vừa sướng của Nhược Lâm tỷ thì nàng thầm nghĩ: “Chắc cũng không đau lắm… ta phải nhìn để học hỏi kinh nghiệm mới được!”. Càng nhìn nàng càng không khống chế được mà tự sướng…!

Khi thần thương của hắn đâm vào trong nàng thì hắn thở ra một ngụm trọc khí, chỉ cảm thấy dương vật tiến vào một thông đạo chật hẹp và ẩm ướt, bị tầng đoàn thịt non bọc lấy cứ như từng cái miệng nhỏ nhắn hôn lên mỗi tấc da thịt, mang lại cho hắn một cảm giác thư sướng, sảng khoái không ngôn từ nào diễn tả được. Hắn kìm nén lại ý muốn di chuyển, để nguyên thần thương như vậy để nàng quen thuộc, hắn vuốt ve khuôn mặt nàng, gạt đi những giọt sương đọng lại hai bên khóe mắt nàng, nhìn nàng thâm tình khăn ngợi:

-“Cảm giác thật bóp, thật ẩm ướt, ta thật sướng! Nàng thiệt ôn nhu… cả cô bé nàng cũng ôn nhu như nước mà!”.

-“Vâng! Cô bé của thiếp chỉ ôn nhu với chàng mà thôi…! Dành hết cho chàng đấy,… động đi chàng”. Nhược Lâm sau khi thấy đã ổn thì chủ động nói, vừa nói vừa lắc mông lên.

“Phạch… phạch… phạch!”.

Âm thanh da thịt vang lên, Tiểu Quỷ từ từ nhấp hông, dần dần nhanh như cái máy, khiến Tuyết Ny đang nhìn mà đỏ mặt trớn mắt há mồm đủ để nhắc thần thương của hắn vào.

Tiểu Quỷ vừa nhấp vừa cuối đầu hôn lên môi nàng,… được giây lát thì liếm một đường xuống qua khỏi xương quai xanh của nàng để tới bộ ngực đồ sộ ngạo nghễ của nàng. Mút lấy, mút để nhũ hoa cương cứng của nàng,… vừa mút, vừa xoa, vừa cắn, vừa véo đôi gò bồng đảo mà tay hắn không thể ôm tron, khiến Nhược Lâm nhục dục rên lên…

-“Sướng quá chàng ơi…! Mạnh nữa lên… thiếp sắp…. Á… á… á!”.

Nhấp được nửa khắc thì cả người Nhược Lâm điên cuồng co giật, eo nàng giật mạnh liên tục, hai tay ôm chặt lưng hắn, âm tinh nàng bắn xối xả lên đầu thần thương của hắn. Tiểu Quỷ cảm thấy cả người thư sướng, để im thần thương trong người nàng giây lát khi nàng hết co giật rồi rút ra. Thật nhiều dâm thủy, âm tinh và máu đào của thục nữ ôn nhu vừa phá thân hoàn bích.

Do trận đánh với hắn và giờ thêm một trận đại chiến càng mãnh hơn liệt nữa nên Nhược Lâm cả người thoát lực, mệt mỏi rã rời mà thiếp đi…!

Nhìn Nhược Lâm thiếp đi mà hắn ôn nhu vuốt ve khuôn mặt nàng, rồi nhìn lại Tuyết Ny đã động tình mà cởi hết quần áo ở bên cạnh nhắm hờ hai mắt, đang một tay xoa nắn bộ ngực và tay còn lại đang chà xát ngoài huyệt động của nàng mà rên lên “Ư… ư!”.

Chỉ thấy dâm thủy đã tràn đầy huyệt động nàng, biến nơi đó thành một vũng lầy nhớp nháp dụ người, trên âm mao đen tuyền kia lóe lên từng giọt sương long lanh tựa như một trận mưa xuân đã hạ xuống đây, ấm áp mà ẩm ướt. Hương thơm của xử nữ hòa hợp với mùi dâm tinh của tiểu huyệt, từng tia từng sợi bay vào mũi, Tiểu Quỷ hít hà một hơi, làm hắn không nhịn được mà nở nụ cười treo chọc: “Tuyết Ny! Nàng xem đã chưa, nước ướt át lênh láng hết rồi… giờ tới lượt nàng đây! Xem đã rồi giờ hàng động nào!”.

-“Á…! Chàng bại hoại…!”. Tuyết Ny giật mình, động tình mắng yêu.

Tiểu Quỷ nhanh chóng nhào lên người Tuyết Ny mà tham lam mút lấy nhũ hoa của nàng, một tay xoa nắn bên gò bồng còn lại thành muôn đủ hình dạng. Một tay còn lại chỉnh tiểu đệ đệ của hắn tách hai bờ môi của cô bé nàng ra mà nhấp mạnh, xuyên qua màng trinh mỏng manh của nàng tới thẳng hoa tâm.

-“Á… á… á! Đau chết thiếp… sao đau thế này, Nhược Lâm tỷ hồi nảy đâu thấy đau như vậy đâu…! Hu hu… tại chàng… tại chàng hết! Không ôn nhu gì cả!”. Tuyết Ny đau đớn hét lên vừa khóc vừa cáo trạng.

-“Hehe! Tại ta… tại ta! Lần đầu nên nàng cảm thấy vậy thôi chứ ta ôn nhu lắm rồi! Giờ ta sẽ cho nàng sướng nhanh thôi! Yên tâm, để phu quân lo”. Tiểu Quỷ đang sướng cả người, cười phân bua nói.

-“Cô bé nàng làm ta sướng lắm Tuyết Ny à! Phu quân tiến công tiếp đây!”. Tiểu Quỷ cười hắc hắc nói.

-“Tiếp đi chàng… đúng là giờ thiếp cảm thấy hết đau và bắt đầu cảm thấy sương sướng rồi!”. Tuyết Ny động tình nói.

“Phạch… phạch… phạch!”.

Tiểu Quỷ biết nàng đã cảm nhận được sảng khoái do bảo bối của hắn mang lại, nên hắn bắt đầu dùng sức rút ra đâm vào vang lên đầy thanh âm dâm dục. Chơi nàng liên tục khiến nàng không nhịn được lớn tiếng rên lên:

-“Sướng…! Phu quân tốt…! Thiếp sướng… thật sướng quá a…!”.

-“Thiếp ngứa…! Sướng quá phu quân, nhanh lên… thiếp sắp ra… a…a!”.

Tiểu Quỷ tiếp tục dùng sức, tăng nhanh tốc độ cày cấy chưa được nữa khắc thì cả người nàng ưởn lên, hạ thân nàng mãnh liệt co giật mạnh mẽ phun ra từng đợt âm tinh xối thẳng lên đầu khấc của hắn. Tiểu Quỷ chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái, lông tơ dựng đứng cuối cùng hắn không nhịn được muốn bắn ra. Hắn cày mạnh vài cái rồi rồi phóng mạnh dương tinh vào trong hoa tâm của nàng. Cao trào qua hắn ôm nàng vào lòng, gối đầu nàng lên tay hắn trong khi Tuyết Ny đã mệt mỏi ngủ thiếp đi!

Thấy các nàng mệt mỏi như vậy nên Tiểu Quỷ không tiếp tục chinh chiến nữa! Trong khi hạ thể hai người vẫn dính chặt vào nhau, Tiểu Quỷ vươn tay còn lại ôm Nhược Lâm đang điềm đạm ôn nhu ngủ vào lòng. Trước khi nhắm mắt lại nghỉ ngơi để luyện hóa âm nguyên hấp thu được thì hắn cười hèn mọn mà yy thầm nghĩ: “Chờ các nàng nghỉ ngơi mấy khắc nữa thì phu phân ta đây tiếp tục chinh phạt a!”.

……