Chương 3:
Ông lão vươn cánh tay khô gầy của mình vào hư không xé rách một đường tạo thành một cái lỗ đen kịt, rồi bước vào đó.Ngày hôm sau, trên báo có dăng “một thanh niên trượt chân ngã đập đầu xuống đất chấn thương xọ não chết tại chỗ”.
Tại Công Cụ đại lục, của Hoàng Vân tinh cầu
Tại một con phòng tồi tàn trong một cái phủ rộng lớn trên tấm biển trước của có ghi hai chữ “Vương phủ”, nhưng cách cửa gỗ và trước sân lại không có được vẻ sang trọng xa hoa của một cái”Vương phủ” nên có mà lại là một vẻ khá là tồi tàn. Trong một căn phòng rộng lớn trong phủ nhưng lại không có một chút xa hoa nào mà lại là một vẻ mộc mạc nhưng lại sạch sẽ vô cùng. Trên giường, có một thanh niên cao khoảng 1m8 gầy gò nhưng gương mặt của người thanh niên đó hết sức anh tuấn, mày kiểm, mắt sáng,mũi dọc dừa và hắn có một làn da trắng mịn màng khiến nữ nhân cũng cảm thấy ghen tị, trên người thanh niên đó có một loại khí chất của một người thư sinh, nhẹ nhàng thoải mái. Nhìn tổng thể có thể nói chỉ có một từ có thể miêu tả được đó là “soái”, nếu có một vị quan của vương triều “Triều Ca” ở đây thì có thể nhận ra ngay đây là vị “ Kinh Vương” của vương triều, nhưng người thanh niên đó đang nằm bất động trên giường và trên đầu đang quấn vải trắng.
Bỗng từ trong hư không của căn phòng tồi tàn đó có một vòng tròn đen kịt xuất hiện, bên trong vòng tròn bước ra một ông lão có mái tóc bác phơ, gương mặt co rúm, đó tất nhiên là ông lão đã giết Công rồi nhưng giờ đây ông ta trông đã già đi gần chục tuổi.
Ông lão nhìn người thanh nhiên trên giường rồi nhìn vào đoàn linh hồn màu trắng trong tay áo và nói:
- Giờ ta sẽ giúp ngươi nhập vào hắn còn chuyện ngươi có đánh bay được linh hồn của hắn và chiếm lấy cái xác được hay không thì phải dựa và bảnh lãnh của ngươi, trước khi ta sử dụng nốt chỗ tín ngưỡng lục này dể giúp ngươi nhập vào cái xác này thì ta có một món quà nhỏ tặng ngươi, nó sẽ chỉ hoạt động khi ngươi nhập xác thành công, nó sẽ rất có ý cho sự nghiệp xây dựng đế quốc của ngươi sau này đó.
Nói xong ông lão phất ông tay áo một cái, đoàn linh hồn của Công bay vào trong cơ thể của vị Vương gia dó, rồi trên bàn tay gầy guộc của ông ta xuất hiện một quả cầu sáng lấp lánh như một vì sao soi sáng trong đêm tối rồi ném vào người vị vương gia đó.
⁃Ta chỉ có thể giúp người được đến đây thôi,chúc ngươi may mắn
làm xong tất cả hình ảnh của ông lão mờ dần trong thiên địa nhưng trên môi ông ta nở một nụ cười hạnh phúc. Có thể ông ta cười vì đã có thể đưa một vị minh quân tới thế giới này hoặc có thể ông ta cười vì con dân của ông ta đã được cứu, nụ cười này chắc chỉ có ông ta biết được, rồi ông ta biến mắt hoàn toàn trong cằn phòng, giờ đây trong căn phòng lại trở về sự vốn có của nó.
Lúc này, hồn của Công lại đang phải đâu tranh dành để đánh đuổi hồn của vị Vương gia đó đi nhưng bụp một tiếng lại có sự tình bấy ngờ xảy ra hồn của Công lại đang ăn hay được gọi là tiêu hoá hôn của vị vương gia đó.
3 ngày trôi qua, đội nhiên đôi mắt của vị vương gia đó mỏ ra trong đôi mắt sáng đó có một chút tia nhu hoà,lanh lợi và phóng khoáng được hiện ra.Đó chính là Công hắn đã thanh công đoạt dược xác. Trong lúc chưa hoàn hồn hẳn thì một giọng nói hết sức máy móc vang lên:
⁃Xác nhận kí chủ ! Đang bắt đầu quá trình dung hợp 10%...30%....60%...80%....100% hoàn tất dung hợp. Chúc mừng kí chủ đã dung hợp thành công với hệ thống “Trợ Giúp Đế Vương”.
Giọng nói máy móc đó đã giúp cho hắn hoàn hồn lại hoàn toàn :
⁃Hệ thống ư! Thì ra đó là món quà mà ông ta tặng cho mình ư!. Tời ơi! Có một ngày ta có hệ thống ư!
Cảm xúc của hắn lúc này là vui sương cực độ khiên cho nụ cười toả nắng của hắn khiến cho bất cứ nữ nhân nào cũng không thể kháng cư lại được không thể nào tắt. Hắn nghĩ “đã là hệ thống thì chắc là giống như mấy bộ tiểu thuyết của ta hay đọc rồi nhỉ chắc chỉ cần ra lệnh băng não là được”. Nghĩ đến đây hắn làm liên:
⁃Hệ thống! Mở bảng thông tin cá nhân.
Lập tức một màn hình được hiện ra trước mắt hắn, trên đó ghi
Tên: Hoàng Hạo Thiên
Tuổi :17
Sk:5( người bình thường là 10)
Trí lực 10( người bình thường là năm)
Nhanh nhẹ:5(người bình thường là 10)
Nội công:0
Ngoại công:0
Võ công:không có
Chức vụ :Kinh Vương gia của Triều Ca quốc ( hữu danh vô thực, thất sủng)
Tiền sản :8 lạng bạc (do cầm cố khế đất mà có)
Hắn nhìn xong bảng thông tin trên thì mắt chữ A mồn chữ o. Hắn nghĩ
⁃Trời ơi! Sao yếu đến cái mức độ nhu vậy chứ, đã thế lại còn cái chức Vuong gia hữu danh vô thực là còn thất sủng kia nữa chứ, đã thế lại còn nghèo đến không thể nghèo hơn được nữa chứ . Nhưng không sao có hệ thống trong tay thì không có gì không thể làm được cả.hề hề!.
Lấy lại bình tĩnh hắn thoát ra khỏi bả thông tin cái nhân thì lại hiện lên 2 ôn nữa , trên mỗi ô có ghi nhiệm vụ và cửa hàng. Hắn liền nhấn vào ô nhiệm vù thì trong ơ nhiệm vụ xuất hiên thêm 2 ô nữa , và trên đó có viết chứ từ ô trái sang ô phải là nhiệm vụ chính tuyến và nhiệm vụ phụ.
———————
Mọi người ơi ! Hãy bình luận đi nhé để mik còn bù lại những thiếu sót của mình. Mình biết rằng văn phong của mình chưa được hay cho lắm, mong mọi người thông cảm vì đây là truyện đầu tay của mik ạ! Mình chỉ xin mọi người hay góp ý thật nhiều để mình có thể tiên bộ hơn ạ. Mình xin cảm ơn ạ.chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 😁