Mộng hoàng đế
Chương 1: ông lão kì bí
Tại thanh phố Hải Phòng xinh đẹp,nơi đây là thành phó có một cái tên rát là hay khác là thành phố Hoa Phượng Đỏ,các bạn hỏi tại sao lại có cái tên như vậy ứ, nếu cái bạn muốn biết thì các bạn hãy đến đây vào giữa mùa hè đi thì bạn sẽ thấy một con đường đỏ rực vì Hải Phòng là thanh phố duy nhất có nhiều cây Phượng Vĩ nhất cả nước. Tại một căn phòng nhỏ chật hẹp nằm tại một góc nào đó ở gần hồ Tam Bạc có một thanh niên tầm 20 tuổi đang cầm trên tay một cuốn tiểu thuyết nào đó:
⁃Hôm nay mệt thật đấy, ước gì được là vua thời ngày xưa nhỉ? Với kiến thức thời hiện đại này của mình thì mình sẽ làm một dế quốc hùng mạnh nhất và đặc biệt là mình sẽ không phải làm việc nhiều, chỉ việc ôm mĩ nữ là dược.Nhưng ước mơ thì chỉ là mơ thôi sẽ không bao giờ thanh hiện thực được huh~
Công đang nằm trên giường và suy nghĩ về ước mơ làm đế vương của mình thì bất chợt một tiếng nói cất lên từ trong không trung:
⁃Ngươi có muốn làm một vị hoàng đế khỏng? Ngươi có muốn có quyền sinh quyền sát trong tay không? Ngươi có muốn được con dân thiên hạ triều bái không? Ngươi có muốn ngày ngày ôm mỹ nữ, ăn sơn hào hải vị, mặc quần áo có có chất liệu tốt nhất không?.
Một loạt những câu hỏi được đặt ra từ trong không trung rồi một ông già đầu tóc bạc phơ nhưng dáng người hết sức uy nghiêm, khuôn mặt tù già nua nhưng mắt sáng ,lông mày thanh tú khuôn mặt góc cạnh trông tổng thể hết sức là uy nghiêm, nhưng điều khiến công sợ hãi nhất đó là ông già này đang bay đúng hắn không nhìn nhầm đau ông ta đang bay. Giọng nói đầy vẻ uy nghiêm mà băng lãnh đó lại được cất lên một lần nữa:
⁃Trả lời ta ngươi có muốn những thứ đó không ?.
Câu nói đó đã kéo hắn trở về với hiện tại, hắn nhìn đi nhìn lại ông ta trái tim của hắn đập thình thịch như sắp nổ tung đến nơi,hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh hướng ông gia đang bay kia hỏi với giọng điệu được cho là bình thường nhất của hắn ngay lúc này để hỏi:
⁃Ông l... la... là người hay mmmma vậy?
Ông lão nhìn Công với ánh mắt đầy khinh miệt nói:
⁃Bình tĩnh lại đi sợ hãi cái gì ta đến đây không phải hại ngươi. Nhìn lại dáng vẻ của ngươi đi, mới có như vậy mà đã làm cho ngươi thế này rồi thì nếu như cho ngươi làm vua một nước thì chắc sẽ chẳng ngồi ấm ngai vàng được đâu. Ta đến đây là muốn có việc nhờ ngươi.
Công nghe đến đây thì cảm xúc của hắn đầu tiên là bất ngờ sau đó là vui sướng vì hắn nghĩ : “ ông ta nói không hải mình là sư thật vì nếu như muốn hại mình thì với bản lãnh bay trên không trung như vậy thì mình đã chết từ lâu rồi chắc chẳng sống đến giờ đâu” . Nghĩ xong hắn mới có lại cam đảm để hỏi lại ông ta:
⁃Ông chưa chả lời tôi “ ông là người hay là ma ?“
Ông lão trỏ lời hết sức nhẹ nhàng và có thể thể thấy trong ánh mắt của ông ta có một chút bất ngờ loé lên rồi lại tắt thay vào đó là một tia thưởng thức :
⁃Tâm lý tốt đó, được rồi giờ ta sẽ trở lời cho câu:” Ta là ma”.
⁃————————-
Mọi người ơi hãy cho ý kiến cho mình nhé , đây là chuyện đầu tiên mình viết nên có khá nhiều sai sót , văn phông thì khá non nớt nên mọi người hay đưa ra nhận xét nhé và ai có ý tưởng cho truyện mình rất hoan nghênh ạ. Mình xin chân thành cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình ạ .
FB : Danh Vô
Mọi người có ý tưởng gì có thể liên hệ với mik ở đây