Chương 19: Cuồng Chủ nhân

Vương đưa sự chú ý mơ hồ của mình về phía âm thanh phát ra. Một nữ nhân yêu kiều đang tiến về cậu. Nét đẹp của cô ta làm cậu hoàn toàn thoát khỏi cơn mê mà tập trung hết tất cả giác quan về nhân dáng đó.

Và rồi nhân dáng mà cậu đang si mê ấy chợt cất tiếng, nói ra những lời làm cậu thấy bản thân mình ngớ ngẩn ra vì chẳng hiểu chuyện gì.

“Chủ nhân. Người có phải bị ngốc hay không?” Nữ nhân này cao giọng nói, có chút bực dọc trong lời nói, nhưng rồi chỉ vài giây sau đó liền thay đổi thái độ tựa cách mà đôi tay của người làm bánh tráng lật qua lật lại đầy điêu luyện. Cô ấy chợt quỳ xuống bằng một chân, tay đưa lên ngực phải đầy tôn kính, cúi đầu hướng về phía Vương. “Lần đầu gặp mặt, thưa chủ nhân.”

Vương đứng đực người ở đó mà chẳng nói nên lời. Não bắt đầu nhảy số. Cậu cũng không phải một tên khờ khạo nên ngay lập tức đưa ra giả thiết cho tình huống hiện tại.

Một nữ nhân xuất hiện giữa không gian huyền ảo không có giới hạn lại sở hữu một thân hình lẫn nhan sắc và cả giọng nói kiêu hãnh của một nữ thần lại gọi mình là chủ nhân. Trước đó Vương sở hữu một thứ gọi là hệ thống, là lúc mà thế giới này vốn chưa chuyển biến kỳ lạ như hiện tại. Nhưng từ lúc trở về từ thế giới của bộ phim đó thì hệ thống đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời của cậu.

Vương chỉ là một con người bình thường kể từ đó. Đi học, đi làm, ăn uống giản đơn, làm việc kiếm tiền mưu sinh để lo cho cuộc sống và dành tiền làm lễ cưới với Linh. Gần như cuộc sống trở về lúc mà Vương chưa sở hữu hệ thống.

Và giờ đây một sự kiện kỳ lạ như thế này xuất hiện thì Vương có thể liên tưởng tới gì chứ. Hệ thống trước đó cậu chính là chủ nhân của nó, là kẻ sở hữu nó. Vậy thì nữ nhân trước mặt này gọi cậu là “Chủ nhân” ngoài ý chỉ chính cô ta là hệ thống thì còn ý gì khác chứ.

Thắc mắc là thế, Vương liền hỏi.

“Cô là hệ thống có đúng không?”

“Quả là chủ nhân của thần.” Nữ nhân đứng lên, phát ra một chất giọng đầy kiêu hãnh nhưng vẫn giữ sự kính nể hướng đến Vương. “Thần là hiện thân của Hệ thống, mang tên Sys, chòm sao La Dâm Hậu.”

“Tôi là Vương, hơn nữa cô không cần phải trịnh trọng như thế với tôi, nó làm tôi không thoải mái.” Vương đúng là không thích cách nói chuyện đầy gượng ép này của Sys, dẫu chỉ là nhìn qua cậu cũng biết được rằng cô nàng này đang gồng mình để thể hiện sự tôn kính dành cho chủ nhân. Và cậu thì hoàn toàn không thích điều này, đặc biệt là với một cô nàng xinh đẹp.

“Ngài thật sự muốn như vậy chứ…?” Sys chợt lúng túng, những ngón tay vân vê vào nhau.

“Cứ làm như vậy, như thế chúng ta mới dễ dàng mà bàn chuyện được. Tôi có rất nhiều thắc mắc muốn hỏi cô đấy.”

Sys nghe thấy Vương cho phép mình không giữ kẽ nữa liền thả lỏng người, nhào tới người Vương như đầu tàu xe lửa đạt được vận tốc tối đa. Sys ôm chặt lấy tay phải Vương, ép nó vào giữa khe ngực được tạo ra từ đôi gò bồng đảo của mình.

Vương thấy hành động của Sys quá là không còn chút giữ kẽ nào cũng cảm thấy bất ngờ. Thì ra cô nàng này là thuộc dạng “quấn chủ” hay sao? Cảm giác được ép chặt tay vào sự mềm mại tựa tiên cảnh với Vương cũng không tệ nên cậu cũng buông thả mình mà tận hưởng nó như một phước lành mà định mệnh trao cho.

“Chủ nhân, người thích ngực em chứ?” Sys hỏi trong khi ép mở hai bầu ngực của mình vào tay Vương, ánh mắt sáng long lanh trông chờ một biểu hiện yêu thích từ chủ nhân của mình.

Vương mở to mắt, cậu chỉ nghĩ là cô nàng này thuộc dạng quấn chủ, tôn sùng chủ nhân nhưng có vẻ còn hơn cả thế. Cô nàng chẳng phải rằng sẽ phục tùng cậu như một… nô lệ luôn hay sao? Trong đầu Vương chợt nghĩ đến những khung cảnh chẳng đúng đắn với Sys thì liền được kéo lại thực tại bởi ý chí của một chủ nhân chính trực.

“Tôi thích, nhưng không nên sỗ sàng như thế. Cô là nữ nhân thế nên cũng cần giữ chút sĩ diện cho mình.”

Vương thích cảm giác này khi mà mình có thể thốt ra những lời đầy chính trực như thế. Cảm giác như nhân sinh quan của bản thân lại tiến lên một bậc vậy.

“Ngài chẳng phải bảo em không cần giữ kẽ sao? Bây giờ lại bảo em đừng nên như thế. Thật là! Chủ nhân đừng nên nói hai lời như thế chứ!” Sys ngừng việc mơn trớn tay Vương bằng bộ ngực đầy tự hào của mình mà chuyển sang việc ôm Vương từ phía sau, nhưng nào đơn giản như thế, cô nàng còn áp sát mặt vào lưng chủ nhân mà hít lấy hít để như đang thưởng thức một lô thuốc phiện bằng mùi hương vậy. “Mùi của chủ nhân tuyệt thật.”

Vương thú thực với Lòng mình thì cảm giác này đúng là không tệ khi được một nữ nhân tựa nữ thần làm mấy trò biến thái này với mình nên cậu đã thật sự bỏ mình mà để cô nàng làm việc này suốt cả tiếng đồng hồ. Cô nàng hết ngửi lưng rồi sang bụng, sang ngực, cổ của cậu cứ như thưởng thức một bữa đại tiệc mùi hương thịnh soạn vậy. Đến Vương cũng chẳng hiểu mùi vị trên người mình vì sao lại có thể thu hút cô nàng này bởi cậu chỉ dùng loại xà phòng rẻ tiền, gần như chẳng lưu lại mùi thơm gì sau vài ba tiếng sử dụng. Có lẽ cô nàng mang chứng cuồng chủ nhân chăng?

“Được rồi, lần sau sẽ cho cô tiếp.” Vương thấy rằng nếu mình quá dễ dãi thì Sys sẽ làm thêm những việc gì đó đen tối nên đành dừng cô nàng lại trước khi mọi chuyện đi quá xa. Dẫu sao thì cậu cũng là người sắp cưới vợ, hơn nữa vợ của cậu cũng là một nữ nhân tuyệt trần, nếu so về nhan sắc hay cả cơ thể thì Linh lẫn Sys thì đúng là một chín một mười, khó mà phân định cao thấp. Nhưng với cương vị là một người chồng sắp cưới thì với cậu Linh vẫn là chiếm vị trí cao hơn.

Sys nghe Vương bảo mình dừng lại thì liền ngừng ngay mà chẳng hề câu nệ. Quả là một bề tôi vâng lời.

“Được rồi. Cuộc nói chuyện tiếp theo có vẻ không hề ngắn đâu.”

Sau đó Vương hỏi Sys hàng đống thứ. Từ việc vì sao cậu lại đến đây, không gian này là gì, Sys vì sao giờ này lại xuất hiện, thế giới này đã bị gì, có chuyện gì xảy ra với cậu lúc dịch chuyển giữa hai thế giới sau khi hoàn thành nhiệm vụ hay sao, và các vấn đề về hệ thống vì cậu vốn nào thấy bảng thông báo nào hiện ra như trước trong khi Sys bảo rằng mình chính là hiện thân của hệ thống.

Cuộc nói chuyện kéo dài lâu đến mức mà lưng của Vương cũng cảm thấy bắt đầu mỏi, cả cơ thể trở nên ê ẩm. Vậy mà Sys vẫn một mực ngồi kiểu chính tọa hướng sự tôn kính, mê say về phía chủ nhân.

Và rồi mọi chuyện đâu vào đấy. Mọi thông tin mà Vương muốn biết đã được cung cấp. Vương cuối cùng cũng đứng dậy sau cái thời gian vì mệt mỏi mà phải nằm xuống cùng cánh tay ê ẩm vì Sys kề tay cậu mà nằm đối đáp tựa một cặp tình nhân nồng nàn.

“Vậy bây giờ thoát khỏi đây chỉ có một cách theo em nói thôi nhỉ?” Vương hỏi.

“Chủ nhân có thể không cần ra ngoài cũng được mà… người ta muốn ở bên chủ nhân lâu hơn…” Sys e thẹn ôm choàng lấy cổ Vương, nghiêng nghiêng đầu nhìn cậu với ánh mắt cầu xin.

“Không thể.” Nói xong, Vương liền hôn lấy môi của Sys. Theo lời cô nàng thì đây là không gian của cô và cách duy nhất để cậu có thể ra ngoài là hôn cô ấy. Nào mà ngờ được khi Vương chỉ vừa chạm môi thì cô nàng đã bắt đầu dùng lưỡi rồi chủ động trao cho cậu một bát cháo lưỡi nồng say, Vương luôn bất ngờ vì hành động bạo dạn của cô nàng vào những lúc như thế này. Nhưng cậu biết Sys là một tồn tại độc lập, việc tăng thêm hào cảm với cô nàng cũng là việc cần thiết nên cậu cũng đáp lại hành động điên cuồng của cô nàng bằng kỹ thuật đã được tôi luyện của mình.

Sau một lúc Vương kéo Sys ra khỏi mình.

“Được rồi, tôi ra lệnh cho em đưa tôi ra khỏi đây. Bằng không sẽ không có chuyện này nữa...” Vương chợt nảy ra một sáng kiến hay hơn nên liền đưa tay xuống bụng của Sys mà xoa xoa nắn nắn. “Nếu em nghe lời thì lần sau…” Vương không nói tiếp, cậu để phần còn lại cho Sys tự tưởng tượng.

Sys hiểu rõ ý của chủ nhân, hoặc là hiểu theo ý của mình nên cô liền gật đầu lia lịa. “Chủ nhân hứa đó nhé, lần sau hãy lấp đầy em nhé…” Sys lùi ra khỏi người Vương nửa bước, vẫy tay chào và búng tay, một âm thanh cô đọng phát ra và Vương hoàn toàn biến mất khỏi nơi đây. “Chủ nhân nóng bỏng quá đi thôi..."