Chương 1: Thiếu niên trong sáng và Cô nàng trong tối

Tôi nào biết được rằng cảm giác bị phản bội lại đau đớn như thế này.

Tôi, Đặng Tôn Vương, một thiếu niên đã trải qua cái tuổi 16 được sáu tháng trời. Tôi là một thằng bình thường với học lực bình thường, gia cảnh vừa đủ ăn. Tôi không giỏi cũng không dở, cái gì cũng dở dở ương ương, không bao giờ là chín. Tôi chỉ được một cái tính duy nhất là cần cù bù siêng năng, tôi chăm làm lắm, ngoài giờ học thì tôi đều dành thời gian để phụ giúp cô Linh giao hàng để cô đỡ phần cực khổ.

Cuộc sống của tôi xưa giờ là thế, cứ học rồi phụ giúp việc cửa hàng và việc nhà.

Bỗng một hôm, trong lúc tôi đang dọn sân trường cùng cô lao công vì hôm đó cửa hàng cô Linh đóng nghỉ một bữa để đi tiệc cưới, một cô gái xinh xắn đã gọi từ phía sau và dẫn tôi đến một góc khuất vắng vẻ sau trường.

Tôi ngây thơ lắm, chẳng biết gì, cứ sợ rằng mình đã làm gì phật lòng cô nàng xinh xắn này nên bị đưa ra đây để người khác tẩn cho một trận. Dẫu sao tôi cũng là bao cát có tiếng của trường, ai mà chẳng biết, có thể cô gái này đây cũng muốn đánh tôi thử chăng? Tôi mong rằng mọi chuyện qua nhanh để có thể về nhà.

Thế nhưng trong lúc tôi đang gục mặt vì sợ hãi thì môi tôi bị khóa lại bởi môi của cô nàng này, xưa giờ làm gì biết hôn là gì mà nay lại đột ngột mất nụ hôn đầu đời thế nên não tải chậm vài phút cũng không phải là quá lạ kỳ.

Tôi chậm tiêu lắm, chỉ biết để im. Thế rồi cô gái ấy sau vài giây đã chủ động đầy bạo dạn, lưỡi cô ấy bỏ qua lớp môi đang phòng thủ hờ hững của tôi mà tiến sâu vào bên trong, cô ấy đung đưa chiếc lưỡi nhớp nháp, quấn lấy lưỡi tôi, cảm giác cứ như đang ăn thạch cao vậy, không, không thể so sánh như thế.

Cảm giác này nó sung sướng một cách lạ thường. Lúc đó tôi đã nghĩ thiên đường chắc chắn là lúc này.

Tôi chưa từng xem phim người lớn trước đó. Tôi chỉ là một đứa ngoan hiền đúng chuẩn con ngoan, cảnh người lớn nhất mà tôi từng xem chỉ là cái hôn nhau chạm môi từ những bộ Anime mà thôi.

Không có bất cứ một thứ gì gọi là đồi trụy trong não tôi cho đến khi tôi mất đi nụ hôn đầu đời..

Nhưng không hiểu sao, có lẽ là bản năng, lưỡi tôi khi đó bắt nhịp với lưỡi của cô nàng và chúng tôi bắt đầu quấn lấy nhau điên cuồng. Tựa hai chiếc xúc tua đang kết hợp với nhau tạo thành một buổi trình diễn đầy nhớp nháp.

Tôi tưởng chừng đã ngừng ở đó, nhưng không phải. Cô nàng xinh đẹp này ngừng hôn tôi, trưng ra bộ mặt đầy thỏa mãn và thèm khát một thứ gì đó hơn việc hôn này nhiều.

Và lúc đó, chính là lúc tôi biết được thế nào là thế giới của người lớn.

Cô nàng mặc đồng phục, là loại đồng phục JK đặc trưng với váy xếp Caro. Theo lẽ thường thì chiếc váy này phải ngang đầu gối, nhưng khi tôi đưa mắt nhìn thì nó quá ngắn, có lẽ chỉ qua mông một chút mà thôi.

Cô nàng đã quay lưng lại với tôi, đưa tay vào trong váy và kéo chiếc quần lót màu đen nhỏ nhắn xuống, để nó rơi một cách tự do giữa hai chân.

Cô nàng cũng nào dừng lại mà đã cúi lưng về phía trước, chỉa thẳng bờ mông căng tròn trắng trẻo không chút tì vết về phía tôi.

Tôi ngại ngùng, lúng túng che mắt lại. Nào biết ý của cô ấy là gì chứ.

Thế là cô gái nhỏ nhắn này một lần nữa lại chủ động, vẫn không nói một lời nào như tôi từ lúc bắt đầu, cô nàng không cúi người nữa mà quỳ xuống dưới chân và tuột quần tôi ra, kể cả quần lót của tôi nữa. Vì đồng phục thể dục nam nên nó lại quá dễ dàng để tuột xuống bằng một lực vừa đủ.

Chú chim nhỏ của tôi lộ ra hẳn bên ngoài. Nhưng tôi không biết làm gì, chỉ biết lấy tay che lấy nó.

Tôi vẫn nhớ khi ấy cô nàng có chút bực tức nên đã nhéo đầu ti tôi, cảm giác đau đớn hòa lẫn khoái cảm lúc đó tôi vẫn nhớ rõ đến tận ngày hôm nay.

Để mà khi tay tôi không che đi hạ bộ của mình nữa, cô nàng đã đưa miệng ngoạm lấy chú chim nhỏ bé của tôi.

Tôi lúc đó nào biết giới dục giới tính là gì bởi chưa từng tham gia cũng chưa từng được dạy, sau này thì mới biết cô ấy đang thổi kèn để kích thích chú chim sẻ hóa thành đại bàng.

Thế nhưng chim sẻ của tôi không thể hóa thành đại bàn, nó cũng chỉ hóa thành chim gõ kiến mà thôi. Không thể nào hùng vĩ như loài chim săn mồi to lớn kia được.

Cô nàng có chút thất vọng, tôi có thể nhớ rõ ánh mắt hơi buồn lúc đó của cô.

Thế nhưng cô nàng cũng không quá bận tâm, một lần nữa cô nàng lại quay lưng về phía tôi. Biết rằng tôi không chủ động nên cô đã nắm sẵn chú chim gõ kiến của tôi mà đưa vào thứ nhỏ nhắn chật hẹp của cô nàng.

Lúc đó, tôi tất nhiên không biết rằng chú chim của tôi được đưa vào thứ gì.

Nhưng cảm giác cực kỳ sướng.

Khi đã nuốt lấy chú chim của tôi bằng động tiên của cô nàng. Có lẽ bản năng lúc đó của tôi đột ngột trổi dậy, tôi đã đẩy hông mình, ban đầu có chút khó khăn, nhưng chỉ sau vài chục giây tôi đã nhanh chóng thích nghi, tăng tốc và tăng lực.

Tiếng rên rỉ đầy dâm đãng của cô nàng lúc đấy làm tim tôi như muốn vỡ ra, nhịp tim ắt hẳn đã vượt mức bình thường.

Có lẽ là năm phút, tôi không biết nữa, tôi đã lên đỉnh và phóng hết mọi thứ của mình vào trong động tiên của cô nàng.

Cô nàng co giật làm tôi sợ hết mức, nhưng thứ làm tôi sợ hãi hơn cả chính là khi tôi đưa chú chim của mình rời khỏi động tiên của cô nàng, máu bao quanh và rơi xuống mặt đất.

Tôi đã quá sợ hãi và ngất xỉu.

Nghĩ lại thì lúc đó tôi đúng là một đứa nhỏ trong sáng, cứ nghĩ rằng mình đã giết người trong khi sung sướng.

Lúc tối đó tôi tỉnh dậy thì tôi đang ở nhà của cô nàng. Cô nàng đã kể lại mọi chuyện và giới thiệu bản thân mình với tôi.

Lý Thanh Di là tên của cô nàng. Hôm đó cô nàng đã tỏ tình với tôi, tôi đã đồng ý và cả hai bắt đầu hẹn hò từ đó.

Cuộc sống hạnh phúc của tôi cũng diễn ra trong sáu tháng kế tiếp. Tôi và cô ấy cùng nhau học tập, học cả nghĩa đen cả nghĩa bóng. Tôi từ một đứa trẻ đụt hơn cả đụt đã trở nên mạnh dạng và tự tin hơn trước rất nhiều.

Tất cả là nhờ Thanh Di.

Tôi đã nghĩ tất cả mọi thứ sẽ mãi như vậy.

Cho đến tối ngày hôm nay, ngay bây giờ, vì tôi quên quyển sổ bài tập ở trường nên đã đến để lấy, dẫu trời bây giờ đã gần điểm sang con số tám.

Nhưng cũng chính nhờ sự kiện này mà tôi biết được rằng mình đã bị lừa dối suốt ba tháng qua.

Tôi đã tận tai nghe, tận mắt thấy Thanh Di ân ái cuồng nhiệt với chú bảo vệ mà tôi hằng tôn trọng, người luôn bảo vệ tôi khỏi đám bắt nạt trước khi tôi có Thanh Di làm bạn gái.

Tôi đã nghe rất rõ, thấm từng câu từng chữ.

“Chim thằng Vương sao đã bằng anh đúng không em yêu.”

“Chim anh là nhất, Vương có nằm mơ cũng không bằng anh được, em luôn muốn con chim bự thiệt bự như anh. Đẩy mạnh lên đi anh, dập cho em tắt thở luôn đi anh.”

“Ô kê em yêu, anh dập cho em sướng hơn ba tháng qua luôn!”

Và hàng đống câu khẩu dâm mà Thanh Di chưa từng nói một cách “thực sự” với tôi nữa. Tôi nhận ra cô ấy chỉ là giả vờ sung sướng khi làm chuyện đó với tôi mà thôi.

Tôi bất lực mà rời khỏi đó, tựa những cậu bạn trai bất lực trong những bộ Hentai mà Thanh Di đã rủ tôi xem cùng.

Tôi đau đớn đến thắt tim, suy nghĩ duy nhất trong tôi lúc này chỉ mong thứ mình vừa thấy là giấc mơ mà thôi.

Nhưng không thể nào, tôi đã cố đấm mình thật mạnh trong lúc chạy dọc trên đường.

Và tôi dừng ở giữa cây cầu bắt ngang sông lớn nối liền hai quận.

Tôi không còn nghĩ gì nữa mà nhảy xuống, chấm dứt cuộc đời của mình.

Người tôi lúc đó chìm trong dòng nước vừa thúi vừa lạnh. Để rồi não tôi được thông thoáng. Tôi đã thức tỉnh, dùng hết sức bình sinh mà trồi lên rồi bơi vào bờ.

Người tôi ướt như chuột lột rồi còn ám đầy mùi thối bẩn.

Tôi hét lên để giải tỏa nỗi đau.

“CON BITCH KHỐN KHIẾP.”

Và tôi về nhà.

Cô Linh thấy tôi ướt như vậy cũng có hỏi thăm, nhưng tôi đã thất lễ mà không trả lời cô, cô cũng để cho tôi một không gian riêng vào đêm nay.

Tôi đã tắm rửa, nhưng không làm mùi thối đó bay đi đâu được.

Mặc kệ.

Tôi nào quan tâm nữa, tôi leo thẳng lên giường và ngủ ngay tức khắc.

Tôi đã ngủ li bì suốt ba ngày liền.

Cho đến khi tỉnh dậy, một thứ kỳ lạ hiện trước mắt tôi.

Một tấm bảng lơ lửng giữa không trung, tưởng chừng mắt tôi đang đeo một thiết bị thực tế ảo nào đó.

Một dòng chữ hiện trên tấm bảng đó một cách rõ ràng.

[Hệ thống Wibu đã được kích hoạt.]