Chương 13: Đến Kỳ Trân Các.

7 ngày bên trong Tháp 100. Tuấn Phong đang ngồi uống rượu bên bờ sông. Không phải vì hắn đã đổi sở thích uống rượu, mà là rượu này có chút công hiệu. Thiên Can Tửu, giúp cho người uống hồi phục Linh Lực lẫn thể lực.

Hắn chiến đấu ngày đêm, Tinh Thạch cũng đã hấp thụ hết, bản thân cũng đã là một Xuất Trần trung cấp.

Giá 10 điểm tích luỹ một vò Thiên Can Tửu.

Nếu là những ngày trước, Tuấn Phong chắc chắn sẽ không dám phục dụng. Bấy giờ hắn đã có trong tay hơn 5000 điểm tích luỹ. Một phần cũng là được cộng thêm nhờ Tiểu Yến. Trong những ngày này, Tiểu Yến cũng dọn sạch Tháp 24.

Bấy giờ trong cửa hàng hệ thống cũng đã mở khoá thêm nhiều vật phẩm nữa. Tuy nhiên, hắn cũng không có thời gian để mà tìm hiểu hay nghiên cứu. Bởi vì, hôm nay chính là ngày hội bán đấu giá của Kỳ Trân Các. Hội Trưởng Mai Nguyệt đã nói trước cho hắn ngày đấu giá.

Tuấn Phong bước ra khỏi Tháp 100, khí thế cũng mạnh mẽ hơn nhiều. Trong Hệ Thống Trữ Vật cũng có đến xác của mấy chục loài động vật. Hắn ngáp dài một cái vì lâu ngày chưa ngủ. Dù là tu sĩ nhưng cũng chưa phải là thần tiên, vẫn cần phải nghỉ ngơi lấy sức.

Tiểu Yến thấy Thiếu gia bước ra, nàng liền lao đến ôm chầm hắn. Mới 7 ngày mà đã tựa rất lâu.

Tiểu Yến cũng đã tu luyện đến Nhất Đẳng đỉnh cao. Công Pháp Diệt Phá Kiếm đã đánh đến nhuần nhuyễn. Còn Tuấn Phong thì khỏi phải nói. Không những thuần thục, hắn còn tạo ra những cách đánh mới mẽ.

Ví như thức thứ năm của Diệt Phá Kiếm là Lưu Hoàn Phá Giáp, Tiểu Yến ném kiếm lên không trung rồi dùng chân đá đi, thì Tuấn Phong lại xoay tròn kiếm ở cổ tay sau đó ném đi. Cũng chính vì vậy hắn mua một cái vỏ kiếm, nhiều khi xoay kiếm rồi đút vào vỏ sẽ tạo ra hiệu ứng khá ngầu.

Ngoài ra hắn còn thu thập được 5 lần đổi Công Pháp 1 sao, và 2 lần đổi Tâm Pháp một sao trong quá trình đánh quái nhận thưởng.

Thế nhưng thời gian đấu giá cấp bách, hiện tại chưa thể nghiên cứu thêm mấy cái công pháp hay tâm pháp này.

“ Tiểu Yến, sẵn sàng chưa?”

“ Dạ rồi, chúng ta đi thôi Thiếu Gia.”

Hai người một Dương Y Sáo Trang, một Tử Y Sáo Trang, thiết kế đẹp mắt, tuy có nhiều chi tiết phức tạp nhưng nhìn chung rất gọn gàng.

Kiếm giắt bên hông, võ kiếm thiết kế tinh xảo, bù đi phần nào lưỡi kiếm bên trong lại đơn giản vô cùng.

Tiểu Yến sau khi tô son, đánh nhẹ má hồng, liền trở thành một tiểu thư đài cát, vừa quyến rũ lại thanh cao, thoát tục vô cùng.

Bên cạnh là Tuấn Phong cao to, tiêu sái hơn Tiểu Yến một cái đầu. Trông hai người lạ mặt, người dân đi ngang qua cũng chỉ biết trầm trồ.

Nhưng Tuấn Phong và Tiểu Yến mặt bằng chung cũng không nổi tiếng lắm. Bởi vì Thành Ung Dương hôm nay có một sự kiện đấu giá cực lớn, thu hút rất nhiều tu sĩ, thế lực lớn đến tham dự. Mà điểm nhấn chính là Thần dược Cocacola.

“ Ha ha, ai đây, chẳng phải là Vũ Thiếu Hiệp đây sao? Lâu quá không gặp.”

Tên vừa nói là Lê Văn Thân, kế bên hắn là Lý Thương Lang của Lý Gia, Triệu Thanh Toàn của Triệu Gia và Trương Vĩnh Hằng của Trương Gia. Đây là bốn đại thiếu gia nổi tiếng nhất Ung Dương Thành.

“ Ồ, con rùa rúc đầu vào mai rùa già đây sao? Tưởng là ai cơ chứ.” Tuấn Phong mặt cũng giễu cợt lại.

Lê Văn Thân ngậm đắng, không thể phản bác lại được. Hắn nghiến răng nghiến lợi gằn ra từng chữ.

“ Ta sẽ giết ngươi.”

“ Đừng đừng làm ta sợ. Ta sợ kiếm của ta phải nhuốm thêm máu của Lê Gia lắm.”

Nói xong Tuấn Phong ném lấy ba cái ngọc bội có có khắc chữ Lê, là ngọc bội của ba tên sát thủ đòi lấy mạng Hắn.

Lê Văn Thân cũng biết tin này, 7 ngày trước Lê Gia đã nhận được tin ba sát thủ cử đi đã chết.

“ Ngươi…”

Vì quá tức giận nên Lê Văn Thân rút kiếm tấn công Tuấn Phong. Nhưng chỉ cần một chiêu phóng ra Linh Lực cũng khiến cho Lê Văn Thân bay ngược vền sau, khiến mấy tên đại công tử cũng vì thế mà vạ lây.

“ Đúng là một lũ vô dụng. Chó hôi bay vào người mà cũng không biết né.”

Mấy tên công tử kia trước nay chưa bao giờ bị sĩ nhục như vậy. Dù gì họ cũng là Thiên Tài bậc nhất gia gộc. Như chạm vào dây thần kinh hệ điên máu, mấy tên công tử liều sống liều chết định hợp lực tấn công Tuấn Phong.

Nhưng ngay lúc này, Vệ Tinh Việt và Ưng Tố Lan đi đến. Thấy tình hình như vậy liền quát lên.

“ Dừng lại.”

Bởi vì giữ chức trưởng quan, lại là thiên tài bậc nhất Ung Dương Thành, cho nên lời nói của Vệ Tinh Việt rất có trọng lượng. Chưa kể còn có Tố Lan kế bên, chính là người tình trong mộng của họ. Đánh không lại chỉ tổ bẻ mặt mà thôi.

“ Vũ huynh, mong lượng thứ bỏ qua.”

“ Không có gì? Chỉ là mấy tên nhóc chưa trải sự đời.”

“ Ngươi già hơn ai mà nói chúng ta là nhóc.” Mấy đại công tử tức tối la lối.

“ Im lặng.” Vệ Tinh Việt lại bảo bọn họ im lặng. Sau đó lại trưng ra bộ mặt khách sáo với Tuấn Phong.

“ Vũ Huynh, ta đang trên đường đến Kỳ Trân Các, nếu huynh cũng cùng đường thì xin đi cùng cho vui.”

“ Được thôi, dù gì hai chúng ta đi xem thì cũng khá nhàm chán. Chỉ là….” Nói xong Tuấn Phong chỉ tay về phía mấy tên công tử.

“ Chúng ta không có cùng nhóm với họ.”

“ Việt Huy…” Mấy tên công tử nói.

“ Cút.” Vệ Tinh Việt liền trừng mắt quát.

Tiểu Yến nãy giờ thấy kẻ thù trước mắt chỉ biết kìm nén trong lòng, nàng không muốn vì thoả mãn bản thân mà gây rắc rối cho thiếu gia được.

Còn Tố Lan nãy giờ cứ quan sát Tiểu Yến.

Cô ta có gì mà đẹp hơn mình cơ chứ. Đôi nam nữ này ban ngày ban mặt cứ sát sát nhau thật vô sỉ.

….

Nhóm người Tuấn Phong đi tới Kỳ Trân Các. Đứng trước là Chấp Sự Bá Quân đang nghênh đón khách đến. Có cả Hội Trưởng Mai Nguyệt, nàng đứng để tiếp đón các khách quý.

Các Trưởng Lão của các Tông Môn lớn.

Các Tướng Quân của các Vương Quốc lớn.

Các Tán Tu nổi tiếng.

Hay Các Tông Chủ của các Tông Phái nhỏ.

Họ đều đến đây để xem Thần Dược Cocacola mà Kỳ Trân Các đã đăng cáo.

Thấy Tuấn Phong, cả Lão Quân và Mai Nguyệt đều muốn ra chào, nhưng Tuấn Phong lại đá mắt ý muốn đừng quan tâm tới họ.

Nhưng lúc này Tuấn Phong và Tiểu Yến lại bị chặn vì không có thiệp mời.

“ Ha ha ha, cái mồm lớn đến mấy cũng không gánh nổi cái thân vô dụng được. Biết điều thì cút đi.” Tên giễu cợt là Lê Văn Thân, hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng khi chế giễu được Tuấn Phong.

Nhưng lúc này Bá Quân sai một người cấp dưới tiếp đón Tuấn Phong, mời hắn ta vào, so với thiệp mời thì còn sang trọng hơn gấp mấy lần.

“ Chà chà, xem ra kẻ vô dụng này lại được tiếp đón nồng nhiệt hơn rồi nhỉ? Tên còn vô dụng hơn cả vô dụng.” Tuấn Phong lại nắm quyền chủ động khiến đối phương uất ức vô cùng.

Lê Văn Thân bị bẻ mặt, nhưng cũng không thể làm gì hơn. Nói thì nói không lại, đánh thì đánh cũng không xong. Chưa hết, lúc hắn đi vào thì bảo vệ lại không cho, với lí do là hắn cố ý gây rối. Điều này khiến cho mấy đại công tử khác cũng liên luỵ.

“ Lê Vân Thân, ngươi hại chúng ta không được vào xem đấu giá kìa.”

“ Chuyện này…”

Ai cũng rời đi, để hắn lại một mình. Bàn tay bóp nát thiệp mời.

“ Tuấn Phong, lần này ngươi phải chết.”

Sau đó hắn trở về huy động nhiều cao thủ lẫn trưởng lão trong gia tộc.

Còn Tuấn Phong lần này được ngồi ở vị trí tốt trong những ghế phổ thông. Còn những vị trí đặc biệt thì những người có địa vị cao cấp mới được ngồi.

Tuấn Phong lẽ ra cũng có cái đặc quyền đó. Chỉ là hắn không muốn phô trương mà thôi. Như này đã khiến cho Vệ Tinh Việt lẫn Tố Lan nhìn hắn bằng một con mắt khác rồi.

Tố Lan cũng thay đổi cách xưng hô.

“ Vũ Huynh, huynh thật sự lợi hại đấy.”

“ Ta còn nhiều thứ lợi hại nữa cơ, tiểu thư có muốn thử?” Vừa nói hắn vừa cười tà tà.

“ Huynh…” Tố Lan đỏ mặt, vì quá vô sỉ nên nàng không thể nói lại.

Tiểu Yến đứng một bên bỉu môi.

Thiếu gia thật biết trêu hoa ghẹo nguyệt ha. Mà cô ta cũng đẹp thật.

Có thể nhóm của Tuấn Phong không hề biết xung quanh có rất nhiều tu sĩ đang nhìn họ. Tất cả cũng chỉ vì nhan sắc của hai cô nương kia.